古诗词

南溟奇甸歌

王佐

南溟奇甸褒封到,天语便代天地造。nán míng qí diān bāo fēng dào,tiān yǔ biàn dài tiān dì zào。
天地造物犹因材,南北不能齐杏梅。tiān dì zào wù yóu yīn cái,nán běi bù néng qí xìng méi。
帝造一统涵春台,春台玉烛照九垓。dì zào yī tǒng hán chūn tái,chūn tái yù zhú zhào jiǔ gāi。
甸服荒服同胚胎,南溟万里微汉台。diān fú huāng fú tóng pēi tāi,nán míng wàn lǐ wēi hàn tái。
七叶失宠缓五百,八十年代边维颓。qī yè shī chǒng huǎn wǔ bǎi,bā shí nián dài biān wéi tuí。
后汉南朝遵祖,包荒姑勿推。hòu hàn nán cháo zūn zǔ,bāo huāng gū wù tuī。
隋唐一统,然犹因循旧染,视以四远待柔徕。suí táng yī tǒng,rán yóu yīn xún jiù rǎn,shì yǐ sì yuǎn dài róu lái。
宋设科目网人才,五星聚奎应光彩,文明之祥期千载。sòng shè kē mù wǎng rén cái,wǔ xīng jù kuí yīng guāng cǎi,wén míng zhī xiáng qī qiān zài。
士有白袍倡文运而肇破天荒,有黄榜推少年而歆羡时辈。shì yǒu bái páo chàng wén yùn ér zhào pò tiān huāng,yǒu huáng bǎng tuī shǎo nián ér xīn xiàn shí bèi。
八榜蝉联,连裾接佩。bā bǎng chán lián,lián jū jiē pèi。
自大观极科目之盛,至德祐厄阳九之悔。zì dà guān jí kē mù zhī shèng,zhì dé yòu è yáng jiǔ zhī huǐ。
无何道穷天水归,海南运去物亦改。wú hé dào qióng tiān shuǐ guī,hǎi nán yùn qù wù yì gǎi。
地莽翳天涯,朔风悲海外。dì mǎng yì tiān yá,shuò fēng bēi hǎi wài。
白日苍海岛,化作黄尘寨,九十三年迷世界。bái rì cāng hǎi dǎo,huà zuò huáng chén zhài,jiǔ shí sān nián mí shì jiè。
皇天震怒,眷命下土。huáng tiān zhèn nù,juàn mìng xià tǔ。
涤荡华夷氛,千古荒莽腥臊埃。dí dàng huá yí fēn,qiān gǔ huāng mǎng xīng sāo āi。
圣祖奉天,焕发丝纶,褒封南溟奇甸天上来。shèng zǔ fèng tiān,huàn fā sī lún,bāo fēng nán míng qí diān tiān shàng lái。
比内邦畿甸服,万年民物奠居。bǐ nèi bāng jī diān fú,wàn nián mín wù diàn jū。
落土著根荄,南溟为甸天地开,天荒地莽豁恢恢。luò tǔ zhù gēn gāi,nán míng wèi diān tiān dì kāi,tiān huāng dì mǎng huō huī huī。
海静波涛,千里白雪平皑皑。hǎi jìng bō tāo,qiān lǐ bái xuě píng ái ái。
山增气色,一天青秀高崔嵬。shān zēng qì sè,yī tiān qīng xiù gāo cuī wéi。
光天之下,重光协日,南陲陆海隅,幽景光照回。guāng tiān zhī xià,zhòng guāng xié rì,nán chuí lù hǎi yú,yōu jǐng guāng zhào huí。
望祭山川岳渎,骏奔相追推。wàng jì shān chuān yuè dú,jùn bēn xiāng zhuī tuī。
溟甸有阶侯焚柴,溟甸有阶荷焚柴。míng diān yǒu jiē hóu fén chái,míng diān yǒu jiē hé fén chái。
皇天后土,混合山海元气回。huáng tiān hòu tǔ,hùn hé shān hǎi yuán qì huí。
钟灵毓秀生英才,后先衮衮登公台,位居九棘面三槐。zhōng líng yù xiù shēng yīng cái,hòu xiān gǔn gǔn dēng gōng tái,wèi jū jiǔ jí miàn sān huái。
群才属休明,奉承盈运纷徘徊。qún cái shǔ xiū míng,fèng chéng yíng yùn fēn pái huái。
玉烛馀光照草莱,遗民遗黎荷栽培。yù zhú yú guāng zhào cǎo lái,yí mín yí lí hé zāi péi。
南溟为甸方,恰才未及十纪。nán míng wèi diān fāng,qià cái wèi jí shí jì。
而人物增品之盛,遽与隆古相追陪。ér rén wù zēng pǐn zhī shèng,jù yǔ lóng gǔ xiāng zhuī péi。
衣冠礼乐之美,遽与中州相追陪。yī guān lǐ lè zhī měi,jù yǔ zhōng zhōu xiāng zhuī péi。
诗书弦诵之兴,遽与邹鲁相追陪。shī shū xián sòng zhī xīng,jù yǔ zōu lǔ xiāng zhuī péi。
财成之道,天地不能财。cái chéng zhī dào,tiān dì bù néng cái。
帝造独代天安排,抚育南北同婴孩。dì zào dú dài tiān ān pái,fǔ yù nán běi tóng yīng hái。
民胞物与分形骸,是盖分殊而理一恒该。mín bāo wù yǔ fēn xíng hái,shì gài fēn shū ér lǐ yī héng gāi。
含生并育,各得其所安其分,一一孰非帝造恩播筛。hán shēng bìng yù,gè dé qí suǒ ān qí fēn,yī yī shú fēi dì zào ēn bō shāi。
海不扬波百神谐,巨灵效顺驱风协平荡海岛,禹迹不到蛟龙堆。hǎi bù yáng bō bǎi shén xié,jù líng xiào shùn qū fēng xié píng dàng hǎi dǎo,yǔ jì bù dào jiāo lóng duī。
又驱黑海跋浪翻溟吞舟,巨鳅群归尾闾清海灾。yòu qū hēi hǎi bá làng fān míng tūn zhōu,jù qiū qún guī wěi lǘ qīng hǎi zāi。
鼋鼍龙鱼鳖,海错万状不可枚,源源来游来臻南溟殖货财。yuán tuó lóng yú biē,hǎi cuò wàn zhuàng bù kě méi,yuán yuán lái yóu lái zhēn nán míng zhí huò cái。
岂直玳瑁可翊冠冕之华美,而砗磲独与七宝争奇瑰。qǐ zhí dài mào kě yì guān miǎn zhī huá měi,ér chē qú dú yǔ qī bǎo zhēng qí guī。
此皆圣造,既已赞育两间,同于天地覆载。cǐ jiē shèng zào,jì yǐ zàn yù liǎng jiān,tóng yú tiān dì fù zài。
夫天地分形,海岳奠位。fū tiān dì fēn xíng,hǎi yuè diàn wèi。
南溟奇甸,圣人先同轨。nán míng qí diān,shèng rén xiān tóng guǐ。
蓦地太古荒服,丕变侯邦而虚丽武卫。mò dì tài gǔ huāng fú,pī biàn hóu bāng ér xū lì wǔ wèi。
人文物华钟奇此萃,此岂人为而能然哉。rén wén wù huá zhōng qí cǐ cuì,cǐ qǐ rén wèi ér néng rán zāi。
所谓圣人先天而天弗违,此其类也。suǒ wèi shèng rén xiān tiān ér tiān fú wéi,cǐ qí lèi yě。
以人文言,汉唐以前世远不赘,赵宋奉天造草昧。yǐ rén wén yán,hàn táng yǐ qián shì yuǎn bù zhuì,zhào sòng fèng tiān zào cǎo mèi。
内地诸州,咸相胥于乱而不治之区。nèi dì zhū zhōu,xián xiāng xū yú luàn ér bù zhì zhī qū。
而以华为夷,皆相率于暗而不明之域,而视昼为晦。ér yǐ huá wèi yí,jiē xiāng lǜ yú àn ér bù míng zhī yù,ér shì zhòu wèi huì。
是故海南人文,为国守死,抗节无愧。shì gù hǎi nán rén wén,wèi guó shǒu sǐ,kàng jié wú kuì。
始焉祥兴勤王,而吾人独倡先锋之孤危。shǐ yān xiáng xīng qín wáng,ér wú rén dú chàng xiān fēng zhī gū wēi。
终焉厓山运移,而吾众复守后凋之寒岁。zhōng yān yá shān yùn yí,ér wú zhòng fù shǒu hòu diāo zhī hán suì。
茕茕吊影于胡天,而伤百年之无君。qióng qióng diào yǐng yú hú tiān,ér shāng bǎi nián zhī wú jūn。
乾乾待命于中土,而俟千载之嘉会。qián qián dài mìng yú zhōng tǔ,ér qí qiān zài zhī jiā huì。
古有守礼义之国,此其古之流风遗爱。gǔ yǒu shǒu lǐ yì zhī guó,cǐ qí gǔ zhī liú fēng yí ài。
洪武开天,诏恤下慰。hóng wǔ kāi tiān,zhào xù xià wèi。
首言海南习礼义之教,有华夏之风砺世,天章光昭五纬瑞。shǒu yán hǎi nán xí lǐ yì zhī jiào,yǒu huá xià zhī fēng lì shì,tiān zhāng guāng zhāo wǔ wěi ruì。
是盖先天圣人将欲降生,而天不违之,人民以先钟奇此萃矣。shì gài xiān tiān shèng rén jiāng yù jiàng shēng,ér tiān bù wéi zhī,rén mín yǐ xiān zhōng qí cǐ cuì yǐ。
以物华言,山海物产,千状万态。yǐ wù huá yán,shān hǎi wù chǎn,qiān zhuàng wàn tài。
难置百喙,姑举长流,以通异派。nán zhì bǎi huì,gū jǔ zhǎng liú,yǐ tōng yì pài。
是故物华所先,则田美两熟,而有三熟之加。shì gù wù huá suǒ xiān,zé tián měi liǎng shú,ér yǒu sān shú zhī jiā。
蚕禁原蚕,而有八蚕之倍。cán jìn yuán cán,ér yǒu bā cán zhī bèi。
珍珠麦利济军师,桄榔面应济饥馁。zhēn zhū mài lì jì jūn shī,guāng láng miàn yīng jì jī něi。
天南星药品耳,既同薯蓣济饥,而亦与中秋节物。tiān nán xīng yào pǐn ěr,jì tóng shǔ yù jì jī,ér yì yǔ zhōng qiū jié wù。
鸭脚粟草部耳,既均谷菽赒给,而恒充四季家醅。yā jiǎo sù cǎo bù ěr,jì jūn gǔ shū zhōu gěi,ér héng chōng sì jì jiā pēi。
花之穗知年有秋,草之叶知风有飓。huā zhī suì zhī nián yǒu qiū,cǎo zhī yè zhī fēng yǒu jù。
蜜株酒树之硕果,不假人为而自出天然。mì zhū jiǔ shù zhī shuò guǒ,bù jiǎ rén wèi ér zì chū tiān rán。
凤卵龙乳之佳实,不用酋盐而能令人醉。fèng luǎn lóng rǔ zhī jiā shí,bù yòng qiú yán ér néng lìng rén zuì。
既有三超园品之奇,复同一守甸土之贵。jì yǒu sān chāo yuán pǐn zhī qí,fù tóng yī shǒu diān tǔ zhī guì。
邻封仅逾百里,限天堑而根不敢移。lín fēng jǐn yú bǎi lǐ,xiàn tiān qiàn ér gēn bù gǎn yí。
寰宇虽购千金,守天定而节不敢贷。huán yǔ suī gòu qiān jīn,shǒu tiān dìng ér jié bù gǎn dài。
盖曾受戒真宰于千载之前,而预为南溟奇甸万年之待。gài céng shòu jiè zhēn zǎi yú qiān zài zhī qián,ér yù wèi nán míng qí diān wàn nián zhī dài。
又若陇山之莺,岭南所无也,而甸域有之,是谁使之有哉,盖为奇甸表章稀世之瑞。yòu ruò lǒng shān zhī yīng,lǐng nán suǒ wú yě,ér diān yù yǒu zhī,shì shuí shǐ zhī yǒu zāi,gài wèi qí diān biǎo zhāng xī shì zhī ruì。
通国之虎,岭南所有也,而甸域无之,是谁使之无哉,亦为奇甸禁绝万年之害。tōng guó zhī hǔ,lǐng nán suǒ yǒu yě,ér diān yù wú zhī,shì shuí shǐ zhī wú zāi,yì wèi qí diān jìn jué wàn nián zhī hài。
馀若鸡有灵,放啼三声而占否泰。yú ruò jī yǒu líng,fàng tí sān shēng ér zhàn fǒu tài。
雀有长,就观五色而别章采。què yǒu zhǎng,jiù guān wǔ sè ér bié zhāng cǎi。
是皆甸山钟奇吐秀,而自然发露之英华,靡物物刻雕而调习采绘。shì jiē diān shān zhōng qí tǔ xiù,ér zì rán fā lù zhī yīng huá,mí wù wù kè diāo ér diào xí cǎi huì。
古有嘉禾异蓂灵物之属,此其古之遗迹。gǔ yǒu jiā hé yì míng líng wù zhī shǔ,cǐ qí gǔ zhī yí jì。
大概维岳降神,岂惟生贤,亦必有逾古嘉精灵应,出为治世光贵。dà gài wéi yuè jiàng shén,qǐ wéi shēng xián,yì bì yǒu yú gǔ jiā jīng líng yīng,chū wèi zhì shì guāng guì。
况今先天圣人嗜欲将至,而天不违之,物华亦皆钟奇此萃矣。kuàng jīn xiān tiān shèng rén shì yù jiāng zhì,ér tiān bù wéi zhī,wù huá yì jiē zhōng qí cǐ cuì yǐ。
人文物华,钟奇此萃。rén wén wù huá,zhōng qí cǐ cuì。
一触圣心之天机,而天光宇泰,自然鸣天籁。yī chù shèng xīn zhī tiān jī,ér tiān guāng yǔ tài,zì rán míng tiān lài。
隐尔天声,形于金石玉音之宣,遂为南溟人物,万世永赖。yǐn ěr tiān shēng,xíng yú jīn shí yù yīn zhī xuān,suì wèi nán míng rén wù,wàn shì yǒng lài。
噫嘻,龙马浮河而羲画成,神龟出洛而禹畴遂。yī xī,lóng mǎ fú hé ér xī huà chéng,shén guī chū luò ér yǔ chóu suì。
南溟献奇,而圣祖皇帝玉音克配。nán míng xiàn qí,ér shèng zǔ huáng dì yù yīn kè pèi。
先圣后圣,本同一揆。xiān shèng hòu shèng,běn tóng yī kuí。
仰观古今,南溟一地。yǎng guān gǔ jīn,nán míng yī dì。
治乱安危,何曾择代。zhì luàn ān wēi,hé céng zé dài。
隋唐两开幕府,徒费罢郡食邑,未闻进德而嘉会。suí táng liǎng kāi mù fǔ,tú fèi bà jùn shí yì,wèi wén jìn dé ér jiā huì。
圣神一褒疆域,不止进德嘉会。shèng shén yī bāo jiāng yù,bù zhǐ jìn dé jiā huì。
而置荒服于邦畿侯甸之安,纳民于安富尊荣之内。ér zhì huāng fú yú bāng jī hóu diān zhī ān,nà mín yú ān fù zūn róng zhī nèi。
圣恩罩被疆域,有如是哉。shèng ēn zhào bèi jiāng yù,yǒu rú shì zāi。
鼎湖龙去天巍巍,元元蠢蠢,惟亿万世思荣哀,圣子神孙执鬯杯。dǐng hú lóng qù tiān wēi wēi,yuán yuán chǔn chǔn,wéi yì wàn shì sī róng āi,shèng zi shén sūn zhí chàng bēi。
吾甸吾人,为犬为马,世报恩德南溟隈。wú diān wú rén,wèi quǎn wèi mǎ,shì bào ēn dé nán míng wēi。
南溟奇甸,永抱玉音,穷极宇宙,而历万万飞劫灰。nán míng qí diān,yǒng bào yù yīn,qióng jí yǔ zhòu,ér lì wàn wàn fēi jié huī。

王佐

明广东海丰人。永乐中举人。入国子监,以学行闻。擢吏科给事中。器宇凝重,奏对详雅,为宣宗所知,超拜户部侍郎,巡视太仓、临清、德州诸仓积弊。正统七年进尚书,调剂国用,节缩有方。死于土木之变。 王佐的作品>>

猜您喜欢

牛报恩斗虎歌

王佐

奉亭山前牛斗虎,虎始张威牛正怒。fèng tíng shān qián niú dòu hǔ,hǔ shǐ zhāng wēi niú zhèng nù。
双目炯炯血欲注,口鼻渤渤沫喷雨。shuāng mù jiǒng jiǒng xuè yù zhù,kǒu bí bó bó mò pēn yǔ。
一尾直下贴两股,四蹄插地裂后土。yī wěi zhí xià tiē liǎng gǔ,sì tí chā dì liè hòu tǔ。
猛气百倍前无御,坐看虎威顿消阻。měng qì bǎi bèi qián wú yù,zuò kàn hǔ wēi dùn xiāo zǔ。
问之此牛报恩主,毫涓毛血恩主与。wèn zhī cǐ niú bào ēn zhǔ,háo juān máo xuè ēn zhǔ yǔ。
主人得病家贫窭,鬻牛酬医向屠估。zhǔ rén dé bìng jiā pín jù,yù niú chóu yī xiàng tú gū。
屠牛坦刀三四鼓,牛兮觳觫待髋斧。tú niú tǎn dāo sān sì gǔ,niú xī hú sù dài kuān fǔ。
恩主见牛怅而怃,释牛舍资一无取。ēn zhǔ jiàn niú chàng ér wǔ,shì niú shě zī yī wú qǔ。
人牛两欣恩泽普,牛思报之不能语。rén niú liǎng xīn ēn zé pǔ,niú sī bào zhī bù néng yǔ。
苟有可报身则许,此地正是酬恩所。gǒu yǒu kě bào shēn zé xǔ,cǐ dì zhèng shì chóu ēn suǒ。
恩重身轻何由补,不知其身宁有虎。ēn zhòng shēn qīng hé yóu bǔ,bù zhī qí shēn níng yǒu hǔ。
世人尝道恩难负,临难相期在何处。shì rén cháng dào ēn nán fù,lín nán xiāng qī zài hé chù。
鸣呼,牛而人兮人也虎,忍以牛肉为鼎俎。míng hū,niú ér rén xī rén yě hǔ,rěn yǐ niú ròu wèi dǐng zǔ。

戏作湖山书舍寄徐思顺

王佐

徐君有湖山,梁君书舍湖山间。xú jūn yǒu hú shān,liáng jūn shū shě hú shān jiān。
徐君湖山如画图,梁君书舍不可无。xú jūn hú shān rú huà tú,liáng jūn shū shě bù kě wú。
徐君即得专二景,眼中交游皆管领。xú jūn jí dé zhuān èr jǐng,yǎn zhōng jiāo yóu jiē guǎn lǐng。
年年宾客到湖山,几人投辖庭深井。nián nián bīn kè dào hú shān,jǐ rén tóu xiá tíng shēn jǐng。
可曾恶客醉杯酒,骂客仍如骂大有。kě céng è kè zuì bēi jiǔ,mà kè réng rú mà dà yǒu。
海南岂有尚书期,问君故态老存否。hǎi nán qǐ yǒu shàng shū qī,wèn jūn gù tài lǎo cún fǒu。

题古中静卷

王佐

古中静,好古奇。gǔ zhōng jìng,hǎo gǔ qí。
庖羲六画玩偶奇,三代钟鼎看蛟螭。páo xī liù huà wán ǒu qí,sān dài zhōng dǐng kàn jiāo chī。
往者世远看恐迷,来者步古犹依稀。wǎng zhě shì yuǎn kàn kǒng mí,lái zhě bù gǔ yóu yī xī。
珊瑚海底交琼枝,千寻铁网手里持,网出树树森撑支。shān hú hǎi dǐ jiāo qióng zhī,qiān xún tiě wǎng shǒu lǐ chí,wǎng chū shù shù sēn chēng zhī。
熀熀映日光陆离,内藏未可丈尺齐。huǎng huǎng yìng rì guāng lù lí,nèi cáng wèi kě zhàng chǐ qí。
见之目夺心自低,有笔如椽谁敢题。jiàn zhī mù duó xīn zì dī,yǒu bǐ rú chuán shuí gǎn tí。

答张汝弼诗柬

王佐

汝弼赠我翰林之新正,何以报之凤阳之旧城。rǔ bì zèng wǒ hàn lín zhī xīn zhèng,hé yǐ bào zhī fèng yáng zhī jiù chéng。
入手掷地铿铿作金声,出箧荡日滉滉接云英。rù shǒu zhì dì kēng kēng zuò jīn shēng,chū qiè dàng rì huàng huàng jiē yún yīng。
读令坐上鬼神惊,如见海底蛟龙腾。dú lìng zuò shàng guǐ shén jīng,rú jiàn hǎi dǐ jiāo lóng téng。
君不见,文房之宝相须成,毛颖一出须墨卿。jūn bù jiàn,wén fáng zhī bǎo xiāng xū chéng,máo yǐng yī chū xū mò qīng。
赵璧信美无秦城,羡君所宝百宝并。zhào bì xìn měi wú qín chéng,xiàn jūn suǒ bǎo bǎi bǎo bìng。
陶韦门闭李杜生,钟王体变张颠名,汝弼所宝谁能评。táo wéi mén bì lǐ dù shēng,zhōng wáng tǐ biàn zhāng diān míng,rǔ bì suǒ bǎo shuí néng píng。
有时遇拙翻出奇,笑说因跛徐行瘿举颐。yǒu shí yù zhuō fān chū qí,xiào shuō yīn bǒ xú xíng yǐng jǔ yí。
逋租便可立诗例,枕客还堪制礼仪。bū zū biàn kě lì shī lì,zhěn kè hái kān zhì lǐ yí。
今人古人间世雄,谈笑牢笼入彀中。jīn rén gǔ rén jiān shì xióng,tán xiào láo lóng rù gòu zhōng。
京华美景诗千首,剡水寒宵与一蓬。jīng huá měi jǐng shī qiān shǒu,shàn shuǐ hán xiāo yǔ yī péng。
愿君抱此襟期去上芸香阁,为君执御亦不恶。yuàn jūn bào cǐ jīn qī qù shàng yún xiāng gé,wèi jūn zhí yù yì bù è。

周挥使勋成十韵中二韵游田演武

王佐

军中日无事,田猎演部曲。jūn zhōng rì wú shì,tián liè yǎn bù qū。
手挽两石弓,射杀千年鹿。shǒu wǎn liǎng shí gōng,shè shā qiān nián lù。
将军大笑军吏呼,马前跌岩血模糊。jiāng jūn dà xiào jūn lì hū,mǎ qián diē yán xuè mó hú。

芳春蹴鞠

王佐

蹴鞠花阴外,轻盈复悍骁。cù jū huā yīn wài,qīng yíng fù hàn xiāo。
个中年少者,酷似霍嫖姚。gè zhōng nián shǎo zhě,kù shì huò piáo yáo。
嫖姚灭胡君灭蛮,今古名将伯仲间。piáo yáo miè hú jūn miè mán,jīn gǔ míng jiāng bó zhòng jiān。

天南星

王佐

橘过淮为枳,非恋淮南好。jú guò huái wèi zhǐ,fēi liàn huái nán hǎo。
南方风土宜,橘性自能保。nán fāng fēng tǔ yí,jú xìng zì néng bǎo。
君看天南星,处处入本草。jūn kàn tiān nán xīng,chù chù rù běn cǎo。
夫何生南海,而能济饥饱。fū hé shēng nán hǎi,ér néng jì jī bǎo。
八月风飕飕,闾阎菜色忧。bā yuè fēng sōu sōu,lǘ yán cài sè yōu。
南星就根发,累累满筐收。nán xīng jiù gēn fā,lèi lèi mǎn kuāng shōu。
大者或连梗,如孛如旄头。dà zhě huò lián gěng,rú bèi rú máo tóu。
小者累十百,附大如赘瘤。xiǎo zhě lèi shí bǎi,fù dà rú zhuì liú。
携来煮大铛,翁媪坐绸缪。xié lái zhǔ dà dāng,wēng ǎo zuò chóu móu。
熟盛巨瓦钵,剥嚼饱乃休。shú shèng jù wǎ bō,bō jué bǎo nǎi xiū。
儿孙分瓦碗,满量各自由。ér sūn fēn wǎ wǎn,mǎn liàng gè zì yóu。
饱睡到天明,何管蝶梦周。bǎo shuì dào tiān míng,hé guǎn dié mèng zhōu。
主母晨相过,煮茶亦见留。zhǔ mǔ chén xiāng guò,zhǔ chá yì jiàn liú。
加教致殷勤,洁脱烜膏油。jiā jiào zhì yīn qín,jié tuō xuǎn gāo yóu。
馀留上市卖,今夜赏中秋。yú liú shàng shì mài,jīn yè shǎng zhōng qiū。
城中剥鬼皮,比屋有价酬。chéng zhōng bō guǐ pí,bǐ wū yǒu jià chóu。
外此惟果腹,闾阎以优游。wài cǐ wéi guǒ fù,lǘ yán yǐ yōu yóu。
海外此美产,中原知味不。hǎi wài cǐ měi chǎn,zhōng yuán zhī wèi bù。

琼枝菜

王佐

忆昔为群儿,手弄琼枝菜。yì xī wèi qún ér,shǒu nòng qióng zhī cài。
唤作白珊瑚,相持助王恺。huàn zuò bái shān hú,xiāng chí zhù wáng kǎi。
或持枯木枝,唤作铁如意。huò chí kū mù zhī,huàn zuò tiě rú yì。
欲击而碎之,争雄以为戏。yù jī ér suì zhī,zhēng xióng yǐ wèi xì。
栖迟今白首,逢人话年少。qī chí jīn bái shǒu,féng rén huà nián shǎo。
冰盘嚼水晶,坐对琼枝笑。bīng pán jué shuǐ jīng,zuò duì qióng zhī xiào。

槟榔

王佐

桃李虽不言,下自成径蹊。táo lǐ suī bù yán,xià zì chéng jìng qī。
所珍桃李如,市里争奔驰。suǒ zhēn táo lǐ rú,shì lǐ zhēng bēn chí。
茫茫烟岛深,漠漠千园林。máng máng yān dǎo shēn,mò mò qiān yuán lín。
云落羽扇乱,日高华盖森。yún luò yǔ shàn luàn,rì gāo huá gài sēn。
就之千万株,青翠悦人心。jiù zhī qiān wàn zhū,qīng cuì yuè rén xīn。
繁霜开夏花,清香飘水沉。fán shuāng kāi xià huā,qīng xiāng piāo shuǐ chén。
湛露满秋实,溅齿寒淋淋。zhàn lù mǎn qiū shí,jiàn chǐ hán lín lín。
昨看嫩秀茎,青子何离离。zuó kàn nèn xiù jīng,qīng zi hé lí lí。
风霜飒变易,红紫离披垂。fēng shuāng sà biàn yì,hóng zǐ lí pī chuí。
年年炎洲叟,独擅居货奇。nián nián yán zhōu sǒu,dú shàn jū huò qí。
小贩纳岁月,钜贾守藩篱。xiǎo fàn nà suì yuè,jù jiǎ shǒu fān lí。
主翁但坐笑,索价高层梯。zhǔ wēng dàn zuò xiào,suǒ jià gāo céng tī。
风味何所嘉,非蜜非饧饴。fēng wèi hé suǒ jiā,fēi mì fēi táng yí。
冲淡紫烟外,世人那得知。chōng dàn zǐ yān wài,shì rén nà dé zhī。
入体散无声,满面春熙熙。rù tǐ sàn wú shēng,mǎn miàn chūn xī xī。
点唇脂失色,登颊酒无姿。diǎn chún zhī shī sè,dēng jiá jiǔ wú zī。
风味寻常事,浓华世俗肌。fēng wèi xún cháng shì,nóng huá shì sú jī。
所喜花草部,尤足重伦彝。suǒ xǐ huā cǎo bù,yóu zú zhòng lún yí。
婚姻重然诺,河山誓不移。hūn yīn zhòng rán nuò,hé shān shì bù yí。
宾客交堂阶,鞭霆来恐迟。bīn kè jiāo táng jiē,biān tíng lái kǒng chí。
陆羽随先倡,杜康张后师。lù yǔ suí xiān chàng,dù kāng zhāng hòu shī。
三千周曲礼,孰敢事先施。sān qiān zhōu qū lǐ,shú gǎn shì xiān shī。
消息忙归女,风情属赘儿。xiāo xī máng guī nǚ,fēng qíng shǔ zhuì ér。
银刀开宝匣,金蒂趁花枝。yín dāo kāi bǎo xiá,jīn dì chèn huā zhī。
交际尤珍重,蓬山路不迷。jiāo jì yóu zhēn zhòng,péng shān lù bù mí。
故人京洛缶,游女汉皋缡。gù rén jīng luò fǒu,yóu nǚ hàn gāo lí。
俗尚恒为命,人情固自怡。sú shàng héng wèi mìng,rén qíng gù zì yí。
木奴轻楚帛,树本越神赀。mù nú qīng chǔ bó,shù běn yuè shén zī。
二广同风俗,八闽均礼仪。èr guǎng tóng fēng sú,bā mǐn jūn lǐ yí。
车航隐囊橐,山海平路岐。chē háng yǐn náng tuó,shān hǎi píng lù qí。
怪落金盘里,能光刘穆之。guài luò jīn pán lǐ,néng guāng liú mù zhī。

鸭脚粟

王佐

五谷皆养生,不可一日缺。wǔ gǔ jiē yǎng shēng,bù kě yī rì quē。
谁知五谷外,又有养生物。shuí zhī wǔ gǔ wài,yòu yǒu yǎng shēng wù。
茫茫大海南,落日孤凫没。máng máng dà hǎi nán,luò rì gū fú méi。
岂有万亿足,陇亩生倏忽。qǐ yǒu wàn yì zú,lǒng mǔ shēng shū hū。
初如凫足撑,渐见蛙眼突。chū rú fú zú chēng,jiàn jiàn wā yǎn tū。
又如散细珠,钗头横曲屈。yòu rú sàn xì zhū,chāi tóu héng qū qū。
草部非所同,谷部颇公共。cǎo bù fēi suǒ tóng,gǔ bù pǒ gōng gòng。
乃知天地心,养人非一种。nǎi zhī tiān dì xīn,yǎng rén fēi yī zhǒng。
三月方告饥,催租如雷动。sān yuè fāng gào jī,cuī zū rú léi dòng。
小熟三月收,足以供迎送。xiǎo shú sān yuè shōu,zú yǐ gōng yíng sòng。
八月又告饥,百谷青在陇。bā yuè yòu gào jī,bǎi gǔ qīng zài lǒng。
大熟八月登,恃此以不恐。dà shú bā yuè dēng,shì cǐ yǐ bù kǒng。
琼民百万家,菜色半贫病。qióng mín bǎi wàn jiā,cài sè bàn pín bìng。
每到饥月来,此草司其命。měi dào jī yuè lái,cǐ cǎo sī qí mìng。
闾阎饱饭饼,上下足酒浆。lǘ yán bǎo fàn bǐng,shàng xià zú jiǔ jiāng。
岂独济其暂,亦可赡其常。qǐ dú jì qí zàn,yì kě shàn qí cháng。
薏苡名珍珠,虚名误忠良。yì yǐ míng zhēn zhū,xū míng wù zhōng liáng。
荑稗虽可食,苟且充饥肠。tí bài suī kě shí,gǒu qiě chōng jī cháng。
若与此方驾,二物当服厢。ruò yǔ cǐ fāng jià,èr wù dāng fú xiāng。
草部在所珍,强名之曰粟。cǎo bù zài suǒ zhēn,qiáng míng zhī yuē sù。
持此问司穑,可曾在所属。chí cǐ wèn sī sè,kě céng zài suǒ shǔ。

贺唐举人平侯

王佐

平生老战场,遇子三舍避。píng shēng lǎo zhàn chǎng,yù zi sān shě bì。
六一避后生,何止一头地。liù yī bì hòu shēng,hé zhǐ yī tóu dì。
老将将北师,敢复言敌忾。lǎo jiāng jiāng běi shī,gǎn fù yán dí kài。
况提魏武卒,往当恒节制。kuàng tí wèi wǔ zú,wǎng dāng héng jié zhì。
汉兵出壶关,堂堂伸大义。hàn bīng chū hú guān,táng táng shēn dà yì。
中兴汉威仪,又复见司隶。zhōng xīng hàn wēi yí,yòu fù jiàn sī lì。
六一避后生,所见宁此意。liù yī bì hòu shēng,suǒ jiàn níng cǐ yì。
老手一指挥,渊默而雷厉。lǎo shǒu yī zhǐ huī,yuān mò ér léi lì。
一朝茂声光,隐然起西裔。yī cháo mào shēng guāng,yǐn rán qǐ xī yì。
四海仰大苏,神仙寄人世。sì hǎi yǎng dà sū,shén xiān jì rén shì。
天子独奇才,昭阳闻洒涕。tiān zi dú qí cái,zhāo yáng wén sǎ tì。
人生遇知音,古今诚所贵。rén shēng yù zhī yīn,gǔ jīn chéng suǒ guì。
遇子苏则然,知子欧所愧。yù zi sū zé rán,zhī zi ōu suǒ kuì。
顾己愚且贱,于人何能济。gù jǐ yú qiě jiàn,yú rén hé néng jì。
嗟嗟老眊氉,久拚人共弃。jiē jiē lǎo mào sào,jiǔ pàn rén gòng qì。
胡为乎为者,晚逐英髦队。hú wèi hū wèi zhě,wǎn zhú yīng máo duì。
布帛班锦丛,脱粟杂鼎味。bù bó bān jǐn cóng,tuō sù zá dǐng wèi。
焉能有与无,适足增疵议。yān néng yǒu yǔ wú,shì zú zēng cī yì。
白发照青春,造物深相忌。bái fā zhào qīng chūn,zào wù shēn xiāng jì。
欲斗小婵娟,唯子一笑置。yù dòu xiǎo chán juān,wéi zi yī xiào zhì。

题扇画张子房圯桥进履

王佐

留侯未遇隆准公,谷城老人时相逢。liú hóu wèi yù lóng zhǔn gōng,gǔ chéng lǎo rén shí xiāng féng。
欣然就执奴隶工,老人授足无腆容。xīn rán jiù zhí nú lì gōng,lǎo rén shòu zú wú tiǎn róng。
留侯之量何其宏,掀揭乾坤此量充。liú hóu zhī liàng hé qí hóng,xiān jiē qián kūn cǐ liàng chōng。
一朝天授鱼水同,劫制秦项如发蒙。yī cháo tiān shòu yú shuǐ tóng,jié zhì qín xiàng rú fā méng。
汉家三杰侯唯雄,老人之教收奇功。hàn jiā sān jié hóu wéi xióng,lǎo rén zhī jiào shōu qí gōng。
圯桥往事随飞鸿,我持纨扇摇清风。yí qiáo wǎng shì suí fēi hóng,wǒ chí wán shàn yáo qīng fēng。

雷州周同府双凤朝阳卷

王佐

有鸟有鸟丹山祥,羽族三百斯其王。yǒu niǎo yǒu niǎo dān shān xiáng,yǔ zú sān bǎi sī qí wáng。
五色灿灿昭天章,九苞七德德莫详。wǔ sè càn càn zhāo tiān zhāng,jiǔ bāo qī dé dé mò xiáng。
太平天子运隆昌,千仞下来览辉光。tài píng tiān zi yùn lóng chāng,qiān rèn xià lái lǎn huī guāng。
曈曈旭日升扶桑,双双扬彩鸣高岗。tóng tóng xù rì shēng fú sāng,shuāng shuāng yáng cǎi míng gāo gǎng。
一唱一和声锵锵,钧天乐奏上帝旁。yī chàng yī hé shēng qiāng qiāng,jūn tiān lè zòu shàng dì páng。
此鸟一鸣四海康,天下望汝仪虞唐。cǐ niǎo yī míng sì hǎi kāng,tiān xià wàng rǔ yí yú táng。
虞唐君臣明且良,汝来应治真非常。yú táng jūn chén míng qiě liáng,rǔ lái yīng zhì zhēn fēi cháng。
谁家兄弟堪比方,应城二周列周行。shuí jiā xiōng dì kān bǐ fāng,yīng chéng èr zhōu liè zhōu xíng。

二乔观兵书

王佐

乔公流离来江东,老瞒气焰绕天红。qiáo gōng liú lí lái jiāng dōng,lǎo mán qì yàn rào tiān hóng。
汉室忠良何落寞,党籍已扫巢痕空。hàn shì zhōng liáng hé luò mò,dǎng jí yǐ sǎo cháo hén kōng。
荀氏八龙一龙佐,吹瞒气焰如吹火。xún shì bā lóng yī lóng zuǒ,chuī mán qì yàn rú chuī huǒ。
九锡既成方死之,死非其时死非所。jiǔ xī jì chéng fāng sǐ zhī,sǐ fēi qí shí sǐ fēi suǒ。
谁似乔家双女子,执君父仇肯如此。shuí shì qiáo jiā shuāng nǚ zi,zhí jūn fù chóu kěn rú cǐ。
敛衽花前看六韬,要复汉祚颈系操。liǎn rèn huā qián kàn liù tāo,yào fù hàn zuò jǐng xì cāo。
恨此兵书万人敌,不属红妆儿女曹。hèn cǐ bīng shū wàn rén dí,bù shǔ hóng zhuāng ér nǚ cáo。
大乔伶俜看远山,肌体贞静而幽闲。dà qiáo líng pīng kàn yuǎn shān,jī tǐ zhēn jìng ér yōu xián。
小乔风范亦如姊,并蒂红莲清水间。xiǎo qiáo fēng fàn yì rú zǐ,bìng dì hóng lián qīng shuǐ jiān。
孙郎来作大乔婿,马棰挥下江东地。sūn láng lái zuò dà qiáo xù,mǎ chuí huī xià jiāng dōng dì。
周郎继作小乔夫,君臣谈笑抚全吴。zhōu láng jì zuò xiǎo qiáo fū,jūn chén tán xiào fǔ quán wú。
千艘燥荻东风馀,老瞒魂魄落江湖。qiān sōu zào dí dōng fēng yú,lǎo mán hún pò luò jiāng hú。
青史惟书功业奇,谁知二女中赞谟。qīng shǐ wéi shū gōng yè qí,shuí zhī èr nǚ zhōng zàn mó。
丹青画形难画心,但画二乔观兵书。dān qīng huà xíng nán huà xīn,dàn huà èr qiáo guān bīng shū。

吴江雪舟三山进士林谨夫父子微时所作图也

王佐

冻云阁空寒滴滴,玉龙阴受玄冥檄。dòng yún gé kōng hán dī dī,yù lóng yīn shòu xuán míng xí。
天门剪水散六花,点缀山河作琼碧。tiān mén jiǎn shuǐ sàn liù huā,diǎn zhuì shān hé zuò qióng bì。
随风片片大如掌,飞入林稍窣窣响。suí fēng piàn piàn dà rú zhǎng,fēi rù lín shāo sū sū xiǎng。
饥鸟冻鹊蹲不飞,江天短日黄滉漭。jī niǎo dòng què dūn bù fēi,jiāng tiān duǎn rì huáng huàng mǎng。
吴侬牵舟絙綷绝,天寒指直不得结。wú nóng qiān zhōu huán cuì jué,tiān hán zhǐ zhí bù dé jié。
乾坤惨淡风凄凄,此时愁心千万折。qián kūn cǎn dàn fēng qī qī,cǐ shí chóu xīn qiān wàn zhé。
三山客子将雏远,日恒苦寒衣带缓。sān shān kè zi jiāng chú yuǎn,rì héng kǔ hán yī dài huǎn。
雏年十三解父意,强作欢娱诉情款。chú nián shí sān jiě fù yì,qiáng zuò huān yú sù qíng kuǎn。
所诉夫何如,若云此景那可无。suǒ sù fū hé rú,ruò yún cǐ jǐng nà kě wú。
人披王恭鹤羽氅,天开滕王蝴蝶图。rén pī wáng gōng hè yǔ chǎng,tiān kāi téng wáng hú dié tú。
乘兴泛剡溪,寻梅游西湖。chéng xīng fàn shàn xī,xún méi yóu xī hú。
海岛饥牧羊,灞桥寒骑驴。hǎi dǎo jī mù yáng,bà qiáo hán qí lǘ。
谁知白屋有隐士,闭门僵卧饥欲死,守宰不呼终不起。shuí zhī bái wū yǒu yǐn shì,bì mén jiāng wò jī yù sǐ,shǒu zǎi bù hū zhōng bù qǐ。
此时饥寒且莫忧,古来贫贱皆如此。cǐ shí jī hán qiě mò yōu,gǔ lái pín jiàn jiē rú cǐ。
纥千山头岂生处,冻雀忍死不飞去。gē qiān shān tóu qǐ shēng chù,dòng què rěn sǐ bù fēi qù。
将降大任先苦之,此时舜说初基绪。jiāng jiàng dà rèn xiān kǔ zhī,cǐ shí shùn shuō chū jī xù。
父闻此语翻然起,击节叹赏三不已。fù wén cǐ yǔ fān rán qǐ,jī jié tàn shǎng sān bù yǐ。