古诗词

示子孙

王樵

人生忌安逸,清时无幸民。rén shēng jì ān yì,qīng shí wú xìng mín。
士当勤读书,农当力耕耘。shì dāng qín dú shū,nóng dāng lì gēng yún。
实益在勤俭,实修在天伦。shí yì zài qín jiǎn,shí xiū zài tiān lún。
未有天伦厚,人或忘其根。wèi yǒu tiān lún hòu,rén huò wàng qí gēn。
慈父生孝子,孝子生慈孙。cí fù shēng xiào zi,xiào zi shēng cí sūn。
慈孝匪相报,末茂本之深。cí xiào fěi xiāng bào,mò mào běn zhī shēn。
人有亲中贤,尊贤且亲亲。rén yǒu qīn zhōng xián,zūn xián qiě qīn qīn。
亲贤得其所,其道并相惇。qīn xián dé qí suǒ,qí dào bìng xiāng dūn。
禹不贵尺璧,而乃惜寸阴。yǔ bù guì chǐ bì,ér nǎi xī cùn yīn。
太康坠厥绪,逸豫乃其因。tài kāng zhuì jué xù,yì yù nǎi qí yīn。
吾产诚已薄,吾志良亦勤。wú chǎn chéng yǐ báo,wú zhì liáng yì qín。
事欲得其继,言欲传其心。shì yù dé qí jì,yán yù chuán qí xīn。
心传吾不死,望尔后之人。xīn chuán wú bù sǐ,wàng ěr hòu zhī rén。
愿毋听藐藐,负我诲谆谆。yuàn wú tīng miǎo miǎo,fù wǒ huì zhūn zhūn。

王樵

明镇江府金坛人,字明远。嘉靖二十六年进士。授行人。历刑部员外郎,著《读律私笺》,甚精核。万历初,张居正知其能,任为浙江佥事,擢尚宝卿。以请勿罪反对居正夺情视事之言官,忤居正,出为南京鸿胪卿,旋罢。后再起至右都御史。有《方麓居士集》。 王樵的作品>>

猜您喜欢

乌夜飞

王樵

乌夜飞,游子尚未归。wū yè fēi,yóu zi shàng wèi guī。
岁将晚矣行侣稀,草头露湿裳与衣。suì jiāng wǎn yǐ xíng lǚ xī,cǎo tóu lù shī shang yǔ yī。
心百碎,力已微。xīn bǎi suì,lì yǐ wēi。
好为人尽不愿馀,青山白云期屡违。hǎo wèi rén jǐn bù yuàn yú,qīng shān bái yún qī lǚ wéi。
胡不归,青山不求汝是,白云不责汝非。hú bù guī,qīng shān bù qiú rǔ shì,bái yún bù zé rǔ fēi。
乘车而瘦,何如徒步而肥。chéng chē ér shòu,hé rú tú bù ér féi。
以忧易饱,不如乐而忘饥。yǐ yōu yì bǎo,bù rú lè ér wàng jī。
前有誉兮,不如后无讥。qián yǒu yù xī,bù rú hòu wú jī。
坐消白日光晖晖,诗书空束囊与?。zuò xiāo bái rì guāng huī huī,shī shū kōng shù náng yǔ。
胡不归,无若迷乌失树,黄昏向人屋里飞。hú bù guī,wú ruò mí wū shī shù,huáng hūn xiàng rén wū lǐ fēi。

承赵江都阳溪子寄示登金山见怀之作聊成短歌奉答

王樵

海门兮长风,中流兮孤屿。hǎi mén xī zhǎng fēng,zhōng liú xī gū yǔ。
怀美人兮何方,览大江之东去。huái měi rén xī hé fāng,lǎn dà jiāng zhī dōng qù。

出门二首

王樵

素无出门缘,少得称意时。sù wú chū mén yuán,shǎo dé chēng yì shí。
亦欲勉为好,随复有败之。yì yù miǎn wèi hǎo,suí fù yǒu bài zhī。
长短不相补,事过然后思。zhǎng duǎn bù xiāng bǔ,shì guò rán hòu sī。
安能免悔吝,空自长嗟咨。ān néng miǎn huǐ lìn,kōng zì zhǎng jiē zī。
缅怀古至人,婉婉静女姿。miǎn huái gǔ zhì rén,wǎn wǎn jìng nǚ zī。
动静无留阂,铅朱得所施。dòng jìng wú liú hé,qiān zhū dé suǒ shī。
悠然游于世,诚哉丈夫师。yōu rán yóu yú shì,chéng zāi zhàng fū shī。

出门二首

王樵

人生亦何贵,但得与人平。rén shēng yì hé guì,dàn dé yǔ rén píng。
失意难为妍,乘时易为名。shī yì nán wèi yán,chéng shí yì wèi míng。
无情任去来,爱彼水上萍。wú qíng rèn qù lái,ài bǐ shuǐ shàng píng。
依依夕风起,淡淡春波生。yī yī xī fēng qǐ,dàn dàn chūn bō shēng。
美如耳馀交,恶如黡泽争。měi rú ěr yú jiāo,è rú yǎn zé zhēng。
事奇终有反,不如退为荣。shì qí zhōng yǒu fǎn,bù rú tuì wèi róng。

窦灌行

王樵

窦灌守穷交,意气相引重。dòu guàn shǒu qióng jiāo,yì qì xiāng yǐn zhòng。
岂知种瓜人,不作东陵梦。qǐ zhī zhǒng guā rén,bù zuò dōng líng mèng。
生平百战心,轻为一朝用。shēng píng bǎi zhàn xīn,qīng wèi yī cháo yòng。
东邻车马阗,西邻箫鼓唝。dōng lín chē mǎ tián,xī lín xiāo gǔ gòng。
无嗔亲戚往,自忍鱼鳅弄。wú chēn qīn qī wǎng,zì rěn yú qiū nòng。
北溟云涛兴,不由汝操纵。běi míng yún tāo xīng,bù yóu rǔ cāo zòng。

长平公主歌

王樵

不相梦为奴与侯,时来不求富贵,富贵端相求。bù xiāng mèng wèi nú yǔ hóu,shí lái bù qiú fù guì,fù guì duān xiāng qiú。
不相梦为奴与夫,身大将军,姊为皇后青,非昔青夫岂用奴。bù xiāng mèng wèi nú yǔ fū,shēn dà jiāng jūn,zǐ wèi huáng hòu qīng,fēi xī qīng fū qǐ yòng nú。
君不见艾窦太主庖人,偃生霍将军、冯子都。jūn bù jiàn ài dòu tài zhǔ páo rén,yǎn shēng huò jiāng jūn féng zi dōu。

喜许侯内召歌

王樵

义门郑氏称浦江,儒门许氏称东阳。yì mén zhèng shì chēng pǔ jiāng,rú mén xǔ shì chēng dōng yáng。
潜德徐开道脉长,吾侯早发应文昌。qián dé xú kāi dào mài zhǎng,wú hóu zǎo fā yīng wén chāng。
有道施为自不常,两邑爱戴如桐乡。yǒu dào shī wèi zì bù cháng,liǎng yì ài dài rú tóng xiāng。
吾邑阴多召伯棠,花种河阳满县香。wú yì yīn duō zhào bó táng,huā zhǒng hé yáng mǎn xiàn xiāng。
父老时登节爱堂,兕觥称寿祝无疆。fù lǎo shí dēng jié ài táng,sì gōng chēng shòu zhù wú jiāng。
共言仁政天降康,侯德难酬矢不忘。gòng yán rén zhèng tiān jiàng kāng,hóu dé nán chóu shǐ bù wàng。
本由婺女星降祥,玺书徵召简贤良。běn yóu wù nǚ xīng jiàng xiáng,xǐ shū zhēng zhào jiǎn xián liáng。
侯今执法紫微旁,香案从容侍玉皇。hóu jīn zhí fǎ zǐ wēi páng,xiāng àn cóng róng shì yù huáng。
青琐对拜称夕郎,兰台簪笔推南床。qīng suǒ duì bài chēng xī láng,lán tái zān bǐ tuī nán chuáng。
侯才八面皆可当,一朝建白惊四方。hóu cái bā miàn jiē kě dāng,yī cháo jiàn bái jīng sì fāng。
指陈大计何琅琅,尽将民隐达岩廊。zhǐ chén dà jì hé láng láng,jǐn jiāng mín yǐn dá yán láng。
坐令斯世跻虞唐,谟烈长垂青史光。zuò lìng sī shì jī yú táng,mó liè zhǎng chuí qīng shǐ guāng。

渡淮寄内

王樵

夫妇于今兮各白头。fū fù yú jīn xī gè bái tóu。
嗟我中路兮复远游。jiē wǒ zhōng lù xī fù yuǎn yóu。
感子送我兮意绸缪。gǎn zi sòng wǒ xī yì chóu móu。
手整衣裳兮与衾裯。shǒu zhěng yī shang xī yǔ qīn chóu。
昨夜秋风兮淮水陬。zuó yè qiū fēng xī huái shuǐ zōu。
睹物兴怀兮涕交流。dǔ wù xīng huái xī tì jiāo liú。
昔日相从兮此停辀。xī rì xiāng cóng xī cǐ tíng zhōu。
往返再经兮罹百忧。wǎng fǎn zài jīng xī lí bǎi yōu。
今我单行兮子独留。jīn wǒ dān xíng xī zi dú liú。
淮水之长兮我思悠。huái shuǐ zhī zhǎng xī wǒ sī yōu。

元旦试笔偶成

王樵

嘉靖乙未岁,吾方十五龄。jiā jìng yǐ wèi suì,wú fāng shí wǔ líng。
先君初谢政,兄弟同在庭。xiān jūn chū xiè zhèng,xiōng dì tóng zài tíng。
过庭奉严训,讲求惟六经。guò tíng fèng yán xùn,jiǎng qiú wéi liù jīng。
丁未登仕版,二亲尚康宁。dīng wèi dēng shì bǎn,èr qīn shàng kāng níng。
前后五十载,三朝逢圣明。qián hòu wǔ shí zài,sān cháo féng shèng míng。
岁复当乙未,言归忝六卿。suì fù dāng yǐ wèi,yán guī tiǎn liù qīng。
肯搆有仲子,新宫适已成。kěn gòu yǒu zhòng zi,xīn gōng shì yǐ chéng。
移居理旧业,耳目仍聪明。yí jū lǐ jiù yè,ěr mù réng cōng míng。
灯下能细书,蚤起鸡才鸣。dēng xià néng xì shū,zǎo qǐ jī cái míng。
平生寡嗜好,天假此性灵。píng shēng guǎ shì hǎo,tiān jiǎ cǐ xìng líng。
六经毕其四,匪希身外名。liù jīng bì qí sì,fěi xī shēn wài míng。
旷世有相感,吾师在考亭。kuàng shì yǒu xiāng gǎn,wú shī zài kǎo tíng。
何如汉王吉,三世传其清。hé rú hàn wáng jí,sān shì chuán qí qīng。

祭祖乐章三首初献

王樵

于惟王氏,代有令人。yú wéi wáng shì,dài yǒu lìng rén。
春寿胜义,不事污君。chūn shòu shèng yì,bù shì wū jūn。
戊申圣作,宇宙更新。wù shēn shèng zuò,yǔ zhòu gèng xīn。
诚斋快睹,饮水衔恩。chéng zhāi kuài dǔ,yǐn shuǐ xián ēn。
伯兄不吊,误挂吏文。bó xiōng bù diào,wù guà lì wén。
击鼓上书,远叩天阍。jī gǔ shàng shū,yuǎn kòu tiān hūn。
帝曰俞哉,事竟报闻。dì yuē yú zāi,shì jìng bào wén。
抚其遗孤,三世不分。fǔ qí yí gū,sān shì bù fēn。
付以筦钥,让以藏金。fù yǐ guǎn yào,ràng yǐ cáng jīn。
爰有文子,一德同心。yuán yǒu wén zi,yī dé tóng xīn。
积善馀庆,及我后昆。jī shàn yú qìng,jí wǒ hòu kūn。

祭祖乐章三首初献

王樵

兴衰之效,于古有徵。xīng shuāi zhī xiào,yú gǔ yǒu zhēng。
恒由浑厚,以开文明。héng yóu hún hòu,yǐ kāi wén míng。
文明既开,浑厚渐失。wén míng jì kāi,hún hòu jiàn shī。
谓偶可常,至于骄佚。wèi ǒu kě cháng,zhì yú jiāo yì。
溯流知源,先祖是思。sù liú zhī yuán,xiān zǔ shì sī。
凡我后人,敬而听之。fán wǒ hòu rén,jìng ér tīng zhī。

祭祖乐章三首初献

王樵

宗人来止,其萃如云。zōng rén lái zhǐ,qí cuì rú yún。
祖考视之,其初一人。zǔ kǎo shì zhī,qí chū yī rén。
分形连气,有百其身。fēn xíng lián qì,yǒu bǎi qí shēn。
孰谓同宗,可不同心。shú wèi tóng zōng,kě bù tóng xīn。
愿言不昧,祖考如临。yuàn yán bù mèi,zǔ kǎo rú lín。
岁时休享,常我顾歆。suì shí xiū xiǎng,cháng wǒ gù xīn。

江夏沌口

王樵

夕阳高柳数家,丛苇汀烟百里。xī yáng gāo liǔ shù jiā,cóng wěi tīng yān bǎi lǐ。
苍然几处萧疏,时见大江渺弥。cāng rán jǐ chù xiāo shū,shí jiàn dà jiāng miǎo mí。

刑部狱官致仕乞赠

王樵

坐横膝上素琴,出跨山南黄犊。zuò héng xī shàng sù qín,chū kuà shān nán huáng dú。
许丞既老能归,陶令长贫自足。xǔ chéng jì lǎo néng guī,táo lìng zhǎng pín zì zú。

望湖亭三首

王樵

平畴门外春雨,远寺山西夕阳。píng chóu mén wài chūn yǔ,yuǎn sì shān xī xī yáng。
柳暗溪桥辇路,水肥穜稑江乡。liǔ àn xī qiáo niǎn lù,shuǐ féi zhǒng lù jiāng xiāng。
78123456