古诗词

雪夜饮黄门李克昭第以阄马较胜负约以五败者兼罚诗一首用以塞命

苏葵

雪花满地狐裘轻,美人不来门昼扃。xuě huā mǎn dì hú qiú qīng,měi rén bù lái mén zhòu jiōng。
欲起坡公试白战,拥炉谩作虫吟声。yù qǐ pō gōng shì bái zhàn,yōng lú mán zuò chóng yín shēng。
敲门何处青衣至,口传谏议邀宾意。qiāo mén hé chù qīng yī zhì,kǒu chuán jiàn yì yāo bīn yì。
会中云有秋官郎,三人并是同年契。huì zhōng yún yǒu qiū guān láng,sān rén bìng shì tóng nián qì。
忻然揽辔登膺门,马下两阶宾主欢。xīn rán lǎn pèi dēng yīng mén,mǎ xià liǎng jiē bīn zhǔ huān。
诙谐不俚春风溢,射覆传觞忘夜寒。huī xié bù lǐ chūn fēng yì,shè fù chuán shāng wàng yè hán。
一时败北谁最多,苍髯具史颜先酡。yī shí bài běi shuí zuì duō,cāng rán jù shǐ yán xiān tuó。
举觥至五罚佳句,佳句不成将奈何。jǔ gōng zhì wǔ fá jiā jù,jiā jù bù chéng jiāng nài hé。
李杜笑人千古下,奚奴又报三更罢。lǐ dù xiào rén qiān gǔ xià,xī nú yòu bào sān gèng bà。
一天飞雪尚漫漫,比置雪中旋我马。yī tiān fēi xuě shàng màn màn,bǐ zhì xuě zhōng xuán wǒ mǎ。
入坐焚膏招祝融,砚池勺水藏蛟龙。rù zuò fén gāo zhāo zhù róng,yàn chí sháo shuǐ cáng jiāo lóng。
翻涛叠浪墨云闪,造化顿在霜毫中。fān tāo dié làng mò yún shǎn,zào huà dùn zài shuāng háo zhōng。
眼前万事嗟悠悠,谁解阳春白雪讴。yǎn qián wàn shì jiē yōu yōu,shuí jiě yáng chūn bái xuě ōu。
敲推莫怪吾才劣,贾岛一吟双泪流。qiāo tuī mò guài wú cái liè,jiǎ dǎo yī yín shuāng lèi liú。
十年胶漆君怜我,或者见诗轻许可。shí nián jiāo qī jūn lián wǒ,huò zhě jiàn shī qīng xǔ kě。
能容鱼目混明珠,后饮何妨吾再输。néng róng yú mù hùn míng zhū,hòu yǐn hé fáng wú zài shū。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

赏内阁芍药和徐阁老先生韵四首

苏葵

花时已过咏云归,谁谓沾涵雨泽稀。huā shí yǐ guò yǒng yún guī,shuí wèi zhān hán yǔ zé xī。
开晚略从窥造化,爱深无自益芳菲。kāi wǎn lüè cóng kuī zào huà,ài shēn wú zì yì fāng fēi。
葳蕤翠影茎偏袅,珍重红香叶漫围。wēi ruí cuì yǐng jīng piān niǎo,zhēn zhòng hóng xiāng yè màn wéi。
疑是仙家遗玦宝,化成奇品在金扉。yí shì xiān jiā yí jué bǎo,huà chéng qí pǐn zài jīn fēi。

和韵见寄

苏葵

谁言萧索类霜蓬,我与坡仙意颇同。shuí yán xiāo suǒ lèi shuāng péng,wǒ yǔ pō xiān yì pǒ tóng。
无策干时偏怪老,有诗消日不知穷。wú cè gàn shí piān guài lǎo,yǒu shī xiāo rì bù zhī qióng。
一竿未把归沧海,孤剑曾将倚碧空。yī gān wèi bǎ guī cāng hǎi,gū jiàn céng jiāng yǐ bì kōng。
昨夜南楼闲坐久,入怀惟喜故人风。zuó yè nán lóu xián zuò jiǔ,rù huái wéi xǐ gù rén fēng。

秋日偶书

苏葵

风云霄汉滥齐竽,四十行藏漫守株。fēng yún xiāo hàn làn qí yú,sì shí xíng cáng màn shǒu zhū。
官舍酒醒黄菊梦,乡心天远白鸿书。guān shě jiǔ xǐng huáng jú mèng,xiāng xīn tiān yuǎn bái hóng shū。
沾衣尘土如相觅,触物舟航自不虚。zhān yī chén tǔ rú xiāng mì,chù wù zhōu háng zì bù xū。
势利满前消未得,欲招山鬼共揶揄。shì lì mǎn qián xiāo wèi dé,yù zhāo shān guǐ gòng yé yú。

送杨行人使朝鲜

苏葵

古来使节得人难,君视浮槎足是班。gǔ lái shǐ jié dé rén nán,jūn shì fú chá zú shì bān。
尺楮肃将天子意,一朝欢动国王颜。chǐ chǔ sù jiāng tiān zi yì,yī cháo huān dòng guó wáng yán。
星摇鸭绿江头水,风压辽阳境外山。xīng yáo yā lǜ jiāng tóu shuǐ,fēng yā liáo yáng jìng wài shān。
说似凤凰谁不信,碧霄飞去又飞还。shuō shì fèng huáng shuí bù xìn,bì xiāo fēi qù yòu fēi hái。

挽程太夫人学士克勤母也

苏葵

司马门中内相贤,词臣堂上母仪全。sī mǎ mén zhōng nèi xiāng xián,cí chén táng shàng mǔ yí quán。
谁将女范添新传,自体坤贞到莫年。shuí jiāng nǚ fàn tiān xīn chuán,zì tǐ kūn zhēn dào mò nián。
福履已瞻连八座,恩波仍洒到重泉。fú lǚ yǐ zhān lián bā zuò,ēn bō réng sǎ dào zhòng quán。
丹阳落日青山道,石兽巍峨陋汉阡。dān yáng luò rì qīng shān dào,shí shòu wēi é lòu hàn qiān。

述怀呈一二同年

苏葵

白发䰐鬖不自嗟,青云推毂仗谁家。bái fā lán sān bù zì jiē,qīng yún tuī gǔ zhàng shuí jiā。
真成潦倒冯郎署,须谢揶揄邓仲华。zhēn chéng lǎo dào féng láng shǔ,xū xiè yé yú dèng zhòng huá。
书崇不禁思厌胜,糟邱或可寄生涯。shū chóng bù jìn sī yàn shèng,zāo qiū huò kě jì shēng yá。
醉来欲试腰间剑,看是铅刀是莫耶。zuì lái yù shì yāo jiān jiàn,kàn shì qiān dāo shì mò yé。

冬至述怀和马侍读韵

苏葵

病后丹方访葛仙,归心陶令折腰前。bìng hòu dān fāng fǎng gé xiān,guī xīn táo lìng zhé yāo qián。
古来箕颍人踪少,暂到罗浮我梦先。gǔ lái jī yǐng rén zōng shǎo,zàn dào luó fú wǒ mèng xiān。
过此阴阳看进退,是谁尘土脱憎怜。guò cǐ yīn yáng kàn jìn tuì,shì shuí chén tǔ tuō zēng lián。
白头始悟安闲术,约与梅花结暮年。bái tóu shǐ wù ān xián shù,yuē yǔ méi huā jié mù nián。

漫书呈一二同年二首

苏葵

不枕邯郸祇曲肱,短帘疏雨梦魂清。bù zhěn hán dān qí qū gōng,duǎn lián shū yǔ mèng hún qīng。
鸿毛身外谁荣辱,蜗角人间自战争。hóng máo shēn wài shuí róng rǔ,wō jiǎo rén jiān zì zhàn zhēng。
心了古今惟邵子,眼空天地是庄生。xīn le gǔ jīn wéi shào zi,yǎn kōng tiān dì shì zhuāng shēng。
闲来漫作苏门啸,月下风前一两声。xián lái màn zuò sū mén xiào,yuè xià fēng qián yī liǎng shēng。

漫书呈一二同年二首

苏葵

曾卧邻家瓮底来,醒时何似醉时佳。céng wò lín jiā wèng dǐ lái,xǐng shí hé shì zuì shí jiā。
行藏敢道慕嘉遁,疏懒不妨同打乖。xíng cáng gǎn dào mù jiā dùn,shū lǎn bù fáng tóng dǎ guāi。
绿竹丛中拉嵇阮,碧桃开处拍洪崖。lǜ zhú cóng zhōng lā jī ruǎn,bì táo kāi chù pāi hóng yá。
纷纷尽与鸿毛等,世事凭君莫介怀。fēn fēn jǐn yǔ hóng máo děng,shì shì píng jūn mò jiè huái。

齐鲁观风为某侍御题

苏葵

萧萧骢马豸衣新,负弩前驱动陌尘。xiāo xiāo cōng mǎ zhì yī xīn,fù nǔ qián qū dòng mò chén。
山入琅琊千古壮,月明凫绎万家春。shān rù láng yá qiān gǔ zhuàng,yuè míng fú yì wàn jiā chūn。
衣冠不改姬公化,闾巷犹谈仲父仁。yī guān bù gǎi jī gōng huà,lǘ xiàng yóu tán zhòng fù rén。
收拾归来献明主,都亭何用更埋轮。shōu shí guī lái xiàn míng zhǔ,dōu tíng hé yòng gèng mái lún。

咏雪用韵

苏葵

爱学图南作睡仙,雪花飞舞到床前。ài xué tú nán zuò shuì xiān,xuě huā fēi wǔ dào chuáng qián。
光分柳色初凋后,白压梅花已破先。guāng fēn liǔ sè chū diāo hòu,bái yā méi huā yǐ pò xiān。
授简只宜司马赋,烹茶惟藉党姬怜。shòu jiǎn zhǐ yí sī mǎ fù,pēng chá wéi jí dǎng jī lián。
病躯滕六相淩甚,添得寒威倍旧年。bìng qū téng liù xiāng líng shén,tiān dé hán wēi bèi jiù nián。

送李元善大参赴西广时予将乞病假三首

苏葵

回看初志欲何为,文事非长自可知。huí kàn chū zhì yù hé wèi,wén shì fēi zhǎng zì kě zhī。
清世山河公屏翰,白头霄汉我衰迟。qīng shì shān hé gōng píng hàn,bái tóu xiāo hàn wǒ shuāi chí。
几年边报烦当宁,明日藩宣正及时。jǐ nián biān bào fán dāng níng,míng rì fān xuān zhèng jí shí。
看取碧幢红旆去,自无兵甲在潢池。kàn qǔ bì chuáng hóng pèi qù,zì wú bīng jiǎ zài huáng chí。

送李元善大参赴西广时予将乞病假三首

苏葵

旧雨长安几局棋,星槎渺渺看先驰。jiù yǔ zhǎng ān jǐ jú qí,xīng chá miǎo miǎo kàn xiān chí。
公方子翌居温日,我爱尧夫在洛时。gōng fāng zi yì jū wēn rì,wǒ ài yáo fū zài luò shí。
离合醉酲何处酒,行藏消息此囊诗。lí hé zuì chéng hé chù jiǔ,xíng cáng xiāo xī cǐ náng shī。
愚民也解知仁信,百十年来厚望谁。yú mín yě jiě zhī rén xìn,bǎi shí nián lái hòu wàng shuí。

送李元善大参赴西广时予将乞病假三首

苏葵

天南狼猎夜星高,屏翰真宜托俊髦。tiān nán láng liè yè xīng gāo,píng hàn zhēn yí tuō jùn máo。
时世可忧应学范,文章无补欲师陶。shí shì kě yōu yīng xué fàn,wén zhāng wú bǔ yù shī táo。
高牙大旆谁先得,汗简微言我尚劳。gāo yá dà pèi shuí xiān dé,hàn jiǎn wēi yán wǒ shàng láo。
明日问医如得假,也从邻境望旌旄。míng rì wèn yī rú dé jiǎ,yě cóng lín jìng wàng jīng máo。

题云洞卷

苏葵

心到幽时洞始幽,白衣低挂屋檐头。xīn dào yōu shí dòng shǐ yōu,bái yī dī guà wū yán tóu。
物吾意趣两相得,天地卷舒长自由。wù wú yì qù liǎng xiāng dé,tiān dì juǎn shū zhǎng zì yóu。
小酉漫传元亮境,朱明不是俗山丘。xiǎo yǒu màn chuán yuán liàng jìng,zhū míng bù shì sú shān qiū。
我来只认云深处,肯泥桃花旧水流。wǒ lái zhǐ rèn yún shēn chù,kěn ní táo huā jiù shuǐ liú。