古诗词

雪夜饮黄门李克昭第以阄马较胜负约以五败者兼罚诗一首用以塞命

苏葵

雪花满地狐裘轻,美人不来门昼扃。xuě huā mǎn dì hú qiú qīng,měi rén bù lái mén zhòu jiōng。
欲起坡公试白战,拥炉谩作虫吟声。yù qǐ pō gōng shì bái zhàn,yōng lú mán zuò chóng yín shēng。
敲门何处青衣至,口传谏议邀宾意。qiāo mén hé chù qīng yī zhì,kǒu chuán jiàn yì yāo bīn yì。
会中云有秋官郎,三人并是同年契。huì zhōng yún yǒu qiū guān láng,sān rén bìng shì tóng nián qì。
忻然揽辔登膺门,马下两阶宾主欢。xīn rán lǎn pèi dēng yīng mén,mǎ xià liǎng jiē bīn zhǔ huān。
诙谐不俚春风溢,射覆传觞忘夜寒。huī xié bù lǐ chūn fēng yì,shè fù chuán shāng wàng yè hán。
一时败北谁最多,苍髯具史颜先酡。yī shí bài běi shuí zuì duō,cāng rán jù shǐ yán xiān tuó。
举觥至五罚佳句,佳句不成将奈何。jǔ gōng zhì wǔ fá jiā jù,jiā jù bù chéng jiāng nài hé。
李杜笑人千古下,奚奴又报三更罢。lǐ dù xiào rén qiān gǔ xià,xī nú yòu bào sān gèng bà。
一天飞雪尚漫漫,比置雪中旋我马。yī tiān fēi xuě shàng màn màn,bǐ zhì xuě zhōng xuán wǒ mǎ。
入坐焚膏招祝融,砚池勺水藏蛟龙。rù zuò fén gāo zhāo zhù róng,yàn chí sháo shuǐ cáng jiāo lóng。
翻涛叠浪墨云闪,造化顿在霜毫中。fān tāo dié làng mò yún shǎn,zào huà dùn zài shuāng háo zhōng。
眼前万事嗟悠悠,谁解阳春白雪讴。yǎn qián wàn shì jiē yōu yōu,shuí jiě yáng chūn bái xuě ōu。
敲推莫怪吾才劣,贾岛一吟双泪流。qiāo tuī mò guài wú cái liè,jiǎ dǎo yī yín shuāng lèi liú。
十年胶漆君怜我,或者见诗轻许可。shí nián jiāo qī jūn lián wǒ,huò zhě jiàn shī qīng xǔ kě。
能容鱼目混明珠,后饮何妨吾再输。néng róng yú mù hùn míng zhū,hòu yǐn hé fáng wú zài shū。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

送兰州某同知之任

苏葵

远地苍生瘦,谁分圣主忧。yuǎn dì cāng shēng shòu,shuí fēn shèng zhǔ yōu。
除书颁凤阙,循吏入兰州。chú shū bān fèng quē,xún lì rù lán zhōu。
匹马边城晓,孤琴陇树秋。pǐ mǎ biān chéng xiǎo,gū qín lǒng shù qiū。
向时来暮者,今为使君讴。xiàng shí lái mù zhě,jīn wèi shǐ jūn ōu。

寄介轩百花洲居士

苏葵

脱屣沧州外,长吟鹤共年。tuō xǐ cāng zhōu wài,zhǎng yín hè gòng nián。
晨昏亦烟火,风致已神仙。chén hūn yì yān huǒ,fēng zhì yǐ shén xiān。
露重荷衣润,云深竹杖偏。lù zhòng hé yī rùn,yún shēn zhú zhàng piān。
泼醅春熟晚,鹦鹉共谁传。pō pēi chūn shú wǎn,yīng wǔ gòng shuí chuán。

挽王惠肃公

苏葵

忆昔儿童日,曾闻君实名。yì xī ér tóng rì,céng wén jūn shí míng。
乾坤开泰运,山岳降神灵。qián kūn kāi tài yùn,shān yuè jiàng shén líng。
史重皋陶德,天垂傅说星。shǐ zhòng gāo táo dé,tiān chuí fù shuō xīng。
怀贤不可见,太息向苍冥。huái xián bù kě jiàn,tài xī xiàng cāng míng。

观桃花

苏葵

嫩绿初归叶,淡红新染花。nèn lǜ chū guī yè,dàn hóng xīn rǎn huā。
寻诗偏感物,在客倍思家。xún shī piān gǎn wù,zài kè bèi sī jiā。
酌酒爱春色,嚼英分晚霞。zhuó jiǔ ài chūn sè,jué yīng fēn wǎn xiá。
刘郎心独壮,谁恨鬓先华。liú láng xīn dú zhuàng,shuí hèn bìn xiān huá。

道行遇隐者

苏葵

茅屋烟初起,香粳水为舂。máo wū yān chū qǐ,xiāng jīng shuǐ wèi chōng。
不知何样老,占得此身慵。bù zhī hé yàng lǎo,zhàn dé cǐ shēn yōng。
鹤氅争髯白,螺杯蘸甲红。hè chǎng zhēng rán bái,luó bēi zhàn jiǎ hóng。
他年谁遇我,似我此逢翁。tā nián shuí yù wǒ,shì wǒ cǐ féng wēng。

望村山

苏葵

山家何处是,绝俗与仙同。shān jiā hé chù shì,jué sú yǔ xiān tóng。
有客能先我,逃名不露锋。yǒu kè néng xiān wǒ,táo míng bù lù fēng。
竹遮墙以外,花绕屋之东。zhú zhē qiáng yǐ wài,huā rào wū zhī dōng。
莫道吾无策,菟裘在意中。mò dào wú wú cè,tú qiú zài yì zhōng。

岁晏江行

苏葵

人家无远近,压酒候新年。rén jiā wú yuǎn jìn,yā jiǔ hòu xīn nián。
一枕江行梦,千峰雪霁天。yī zhěn jiāng xíng mèng,qiān fēng xuě jì tiān。
寒梅惟迸竹,孤鹤不群鹯。hán méi wéi bèng zhú,gū hè bù qún zhān。
击楫谁来听,前汀有钓船。jī jí shuí lái tīng,qián tīng yǒu diào chuán。

闲游

苏葵

随柳傍花我,吟风弄月谁。suí liǔ bàng huā wǒ,yín fēng nòng yuè shuí。
眼赊图画迥,意远杖藜迟。yǎn shē tú huà jiǒng,yì yuǎn zhàng lí chí。
雪重松明叶,云深竹没枝。xuě zhòng sōng míng yè,yún shēn zhú méi zhī。
忘言当此际,争敢强成诗。wàng yán dāng cǐ jì,zhēng gǎn qiáng chéng shī。

过山村

苏葵

之玄云外路,凹凸雨中山。zhī xuán yún wài lù,āo tū yǔ zhōng shān。
竹密亭台隐,花深鸟雀闲。zhú mì tíng tái yǐn,huā shēn niǎo què xián。
挂瓢巢父在,采药葛翁还。guà piáo cháo fù zài,cǎi yào gé wēng hái。
便欲投簪组,分渠屋半间。biàn yù tóu zān zǔ,fēn qú wū bàn jiān。

过山村

苏葵

水曲山盘转,萧森野趣多。shuǐ qū shān pán zhuǎn,xiāo sēn yě qù duō。
鹤鸣松露冷,麛卧草烟和。hè míng sōng lù lěng,mí wò cǎo yān hé。
云子常时饭,霜藤异样蓑。yún zi cháng shí fàn,shuāng téng yì yàng suō。
乡名无告语,疑是硕人阿。xiāng míng wú gào yǔ,yí shì shuò rén ā。

舟中漫兴

苏葵

溪狭直如带,林深半欲遮。xī xiá zhí rú dài,lín shēn bàn yù zhē。
傍花惟客棹,隔竹见人家。bàng huā wéi kè zhào,gé zhú jiàn rén jiā。
宦况随春水,诗情逐晚霞。huàn kuàng suí chūn shuǐ,shī qíng zhú wǎn xiá。
所须无过分,数亩白鸥沙。suǒ xū wú guò fēn,shù mǔ bái ōu shā。

雨深

苏葵

雨深何水混,濯足舞儿曹。yǔ shēn hé shuǐ hùn,zhuó zú wǔ ér cáo。
云影寻常没,溪痕倏忽高。yún yǐng xún cháng méi,xī hén shū hū gāo。
乾坤无砥柱,江汉有波涛。qián kūn wú dǐ zhù,jiāng hàn yǒu bō tāo。
笑上匡庐顶,从教罔象号。xiào shàng kuāng lú dǐng,cóng jiào wǎng xiàng hào。

暮春

苏葵

生长默成聚,时光疾转车。shēng zhǎng mò chéng jù,shí guāng jí zhuǎn chē。
花无留树朵,草尽迸阶芽。huā wú liú shù duǒ,cǎo jǐn bèng jiē yá。
何处曾宣惠,中林有列罝。hé chù céng xuān huì,zhōng lín yǒu liè jū。
送春多感慨,半不为韶华。sòng chūn duō gǎn kǎi,bàn bù wèi sháo huá。

舟中即事

苏葵

旗常无寸业,白首愧江湖。qí cháng wú cùn yè,bái shǒu kuì jiāng hú。
不当奇男子,能甘贱丈夫。bù dāng qí nán zi,néng gān jiàn zhàng fū。
道穷人觉惫,时在我忘痡。dào qióng rén jué bèi,shí zài wǒ wàng fū。
霜月篷窗冷,篝灯看禹谟。shuāng yuè péng chuāng lěng,gōu dēng kàn yǔ mó。

春日江行

苏葵

春晓泛官艖,天空眼界赊。chūn xiǎo fàn guān chā,tiān kōng yǎn jiè shē。
岸容烟截断,山影日推斜。àn róng yān jié duàn,shān yǐng rì tuī xié。
花鸟随时句,江湖到处家。huā niǎo suí shí jù,jiāng hú dào chù jiā。
东门有馀地,思种邵平瓜。dōng mén yǒu yú dì,sī zhǒng shào píng guā。
6081234567»