古诗词

夜泊小孤港口为山灵解嘲

苏葵

彭蠡矶头浪花息,锦缆维舟西日夕。péng lí jī tóu làng huā xī,jǐn lǎn wéi zhōu xī rì xī。
拥裘高卧芦花旁,夜半满江良月色。yōng qiú gāo wò lú huā páng,yè bàn mǎn jiāng liáng yuè sè。
梦飞直上山之巅,两两山神来向言。mèng fēi zhí shàng shān zhī diān,liǎng liǎng shān shén lái xiàng yán。
咄嗟世事尽讹误,鲁鱼亥豕轻相传。duō jiē shì shì jǐn é wù,lǔ yú hài shǐ qīng xiāng chuán。
自陈屹立宫亭中,独膺吴楚狂澜汹。zì chén yì lì gōng tíng zhōng,dú yīng wú chǔ kuáng lán xiōng。
四无峦阜助形势,大孤小孤名所从。sì wú luán fù zhù xíng shì,dà gū xiǎo gū míng suǒ cóng。
俗人谩骋雌黄舌,辄以姑称相戏亵。sú rén mán chěng cí huáng shé,zhé yǐ gū chēng xiāng xì xiè。
更将澎浪作彭郎,婚媾鄙猥成桀黠。gèng jiāng pēng làng zuò péng láng,hūn gòu bǐ wěi chéng jié xiá。
鞋山岂是吾遗踪,五老岂是持柯翁。xié shān qǐ shì wú yí zōng,wǔ lǎo qǐ shì chí kē wēng。
凭君为正千载谬,报君满幅蒲帆风。píng jūn wèi zhèng qiān zài miù,bào jūn mǎn fú pú fān fēng。
觉来索火然银烛,小棹湖心分鸭绿。jué lái suǒ huǒ rán yín zhú,xiǎo zhào hú xīn fēn yā lǜ。
夜静谁人可与言,招集台前旧心腹。yè jìng shuí rén kě yǔ yán,zhāo jí tái qián jiù xīn fù。
管城子,即墨侯,松卿楮叟争宣猷。guǎn chéng zi,jí mò hóu,sōng qīng chǔ sǒu zhēng xuān yóu。
并功辨白梦中事,戮力澡雪山灵羞。bìng gōng biàn bái mèng zhōng shì,lù lì zǎo xuě shān líng xiū。
诗成飒飒凉飙起,远送牙樯二千里。shī chéng sà sà liáng biāo qǐ,yuǎn sòng yá qiáng èr qiān lǐ。
回浇卮酒慰山灵,从今不愧中濡水。huí jiāo zhī jiǔ wèi shān líng,cóng jīn bù kuì zhōng rú shuǐ。

苏葵

明广东顺德人,字伯诚。成化二十三年进士。弘治中以翰林编修升江西提学佥事。性耿介,不谄附权贵。为太监董让陷害,理官欲加之刑。诸生百人拥入扶葵去,事竟得雪。在任增修白鹿书院。官至福建布政使。有《吹剑集》。 苏葵的作品>>

猜您喜欢

病中遣怀四首

苏葵

病倚藤床雨气清,曲肱有梦到朱冥。bìng yǐ téng chuáng yǔ qì qīng,qū gōng yǒu mèng dào zhū míng。
年来老马知无用,纵遇孙阳也不鸣。nián lái lǎo mǎ zhī wú yòng,zòng yù sūn yáng yě bù míng。

病中遣怀四首

苏葵

白首知休便可休,江波东去不回头。bái shǒu zhī xiū biàn kě xiū,jiāng bō dōng qù bù huí tóu。
延禧旧事无人话,徐孺亭前草自秋。yán xǐ jiù shì wú rén huà,xú rú tíng qián cǎo zì qiū。

病中遣怀四首

苏葵

谁道吾无安乐窝,吾窝不小洛阳多。shuí dào wú wú ān lè wō,wú wō bù xiǎo luò yáng duō。
铁桥流水山深处,草碧花香鸟自歌。tiě qiáo liú shuǐ shān shēn chù,cǎo bì huā xiāng niǎo zì gē。

病中遣怀四首

苏葵

满地溪山归去来,人间添个钓鱼台。mǎn dì xī shān guī qù lái,rén jiān tiān gè diào yú tái。
老夫不照羊裘影,五月荷衣自样裁。lǎo fū bù zhào yáng qiú yǐng,wǔ yuè hé yī zì yàng cái。

送邝敦仁经藩南还二首

苏葵

我年半百公六十,别久精神忧共衰。wǒ nián bàn bǎi gōng liù shí,bié jiǔ jīng shén yōu gòng shuāi。
五载相逢只如故,短髯同讶几茎丝。wǔ zài xiāng féng zhǐ rú gù,duǎn rán tóng yà jǐ jīng sī。

送邝敦仁经藩南还二首

苏葵

故乡别后今八载,百载能堪得几回。gù xiāng bié hòu jīn bā zài,bǎi zài néng kān dé jǐ huí。
梦里菟裘归有计,到家烦报水边梅。mèng lǐ tú qiú guī yǒu jì,dào jiā fán bào shuǐ biān méi。

敦仁坐舟中避嫌不肯再顾诗以要之

苏葵

心严不惮门如市,舟寂惟应日似年。xīn yán bù dàn mén rú shì,zhōu jì wéi yīng rì shì nián。
莫道我无江阁马,侯门真有鹤蹁跹。mò dào wǒ wú jiāng gé mǎ,hóu mén zhēn yǒu hè pián xiān。

登庸次弟为宪副吴怀德赋泮水采芹

苏葵

长申直欲摛星斗,吐豪可以吞江山。zhǎng shēn zhí yù chī xīng dòu,tǔ háo kě yǐ tūn jiāng shān。
短檠分得青藜火,夜照宫墙数仞间。duǎn qíng fēn dé qīng lí huǒ,yè zhào gōng qiáng shù rèn jiān。

月宫扳桂

苏葵

姮娥爱君英妙时,桂花先与最香枝。héng é ài jūn yīng miào shí,guì huā xiān yǔ zuì xiāng zhī。
银蟾侧畔经行处,曾笑吴刚下斧迟。yín chán cè pàn jīng xíng chù,céng xiào wú gāng xià fǔ chí。

枫宸献策

苏葵

晨捧纶音玉版香,敢为曲学媚君王。chén pěng lún yīn yù bǎn xiāng,gǎn wèi qū xué mèi jūn wáng。
萧墙得失千年鉴,却比刘蕡说更详。xiāo qiáng dé shī qiān nián jiàn,què bǐ liú fén shuō gèng xiáng。

玉陛趋朝

苏葵

天仗传呼出紫宸,危楼侧畔听鸡人。tiān zhàng chuán hū chū zǐ chén,wēi lóu cè pàn tīng jī rén。
班前不是轻翘首,毫发龙颜认要真。bān qián bù shì qīng qiào shǒu,háo fā lóng yán rèn yào zhēn。

南郊陪祀

苏葵

苍璧元璜对越馀,彩云灿灿护銮舆。cāng bì yuán huáng duì yuè yú,cǎi yún càn càn hù luán yú。
精诚自不勤天语,谁识公当第七车。jīng chéng zì bù qín tiān yǔ,shuí shí gōng dāng dì qī chē。

葡萄酒

苏葵

袅袅龙须百尺苍,露花清沁水晶香。niǎo niǎo lóng xū bǎi chǐ cāng,lù huā qīng qìn shuǐ jīng xiāng。
等闲不博凉州牧,留荐瑶池第一觞。děng xián bù bó liáng zhōu mù,liú jiàn yáo chí dì yī shāng。

读仙经漫成

苏葵

丹鼎刀圭炼欲成,罗浮归路一壶轻。dān dǐng dāo guī liàn yù chéng,luó fú guī lù yī hú qīng。
道人识得扬州鹤,少有腰缠便不胜。dào rén shí dé yáng zhōu hè,shǎo yǒu yāo chán biàn bù shèng。

题四皓围棋图

苏葵

对垒争夸搏击劳,偶然成败等秋毫。duì lěi zhēng kuā bó jī láo,ǒu rán chéng bài děng qiū háo。
从教末著安刘妙,肯似山中不著高。cóng jiào mò zhù ān liú miào,kěn shì shān zhōng bù zhù gāo。