古诗词

戏马台

周忱

百战徒劳八岁兵,秦民失望霸图倾。bǎi zhàn tú láo bā suì bīng,qín mín shī wàng bà tú qīng。
沐猴不免当时笑,戏马空传此日名。mù hóu bù miǎn dāng shí xiào,xì mǎ kōng chuán cǐ rì míng。
故垒萧萧连泗水,寒山簇簇近彭城。gù lěi xiāo xiāo lián sì shuǐ,hán shān cù cù jìn péng chéng。
行人回首荒台上,啼鸟凄凉学楚声。xíng rén huí shǒu huāng tái shàng,tí niǎo qī liáng xué chǔ shēng。

周忱

明江西吉水人,字恂如,号双崖。永乐二年进士。次年,预读书文渊阁之选。与修《永乐大典》,历刑部主事、员外郎。宣德五年,帝以天下财赋多不理,江南尤甚,思得才力重臣前往整理,以杨荣荐,迁工部右侍郎,巡抚江南,总督税粮。在任二十二年,常屏去驺从,巡行村落,问民疾苦。理欠赋,改税法,屡请减免江南重赋。与苏州知府况钟反复计算,将苏州一府赋自二百七十七万石减至七十二万余石。他府以次减。官至工部尚书,仍巡抚。有《双崖集》。卒谥文襄。 周忱的作品>>

猜您喜欢

寻天台李道士斋

周忱

瑶草迷行径,丹台近赤城。yáo cǎo mí xíng jìng,dān tái jìn chì chéng。
山川遥在望,鸡犬不闻声。shān chuān yáo zài wàng,jī quǎn bù wén shēng。
谷静松花落,桥横涧水鸣。gǔ jìng sōng huā luò,qiáo héng jiàn shuǐ míng。
云间双鹤下,疑听紫鸾笙。yún jiān shuāng hè xià,yí tīng zǐ luán shēng。

送孙大尹赴岭南

周忱

尊酒三山别,双凫五岭过。zūn jiǔ sān shān bié,shuāng fú wǔ lǐng guò。
和风吹客袂,啼鸟杂离歌。hé fēng chuī kè mèi,tí niǎo zá lí gē。
雨洗炎方树,霜清瘴海波。yǔ xǐ yán fāng shù,shuāng qīng zhàng hǎi bō。
宦游知独好,春色向南多。huàn yóu zhī dú hǎo,chūn sè xiàng nán duō。

车驾渡江

周忱

柳色临江辇路长,葳蕤遥望翠华张。liǔ sè lín jiāng niǎn lù zhǎng,wēi ruí yáo wàng cuì huá zhāng。
衣冠隔岸催鹓序,舸舰中流列雁行。yī guān gé àn cuī yuān xù,gě jiàn zhōng liú liè yàn xíng。
鱼跃苍波赡御座,鸟啼春树识天香。yú yuè cāng bō shàn yù zuò,niǎo tí chūn shù shí tiān xiāng。
时巡百度稽虞典,不奏横汾礼乐章。shí xún bǎi dù jī yú diǎn,bù zòu héng fén lǐ lè zhāng。

登虞山绝顶

周忱

晴登孤嶂俯郊原,指点东湖远近村。qíng dēng gū zhàng fǔ jiāo yuán,zhǐ diǎn dōng hú yuǎn jìn cūn。
齐女墓荒枯树老,言游祠古断碑存。qí nǚ mù huāng kū shù lǎo,yán yóu cí gǔ duàn bēi cún。
一泓白水通湖口,几点青山近海门。yī hóng bái shuǐ tōng hú kǒu,jǐ diǎn qīng shān jìn hǎi mén。
此地旧传多圣迹,重来期与故人论。cǐ dì jiù chuán duō shèng jì,zhòng lái qī yǔ gù rén lùn。

病骥图

周忱

吴兴父子俱能画,笔端往往追曹霸。wú xīng fù zi jù néng huà,bǐ duān wǎng wǎng zhuī cáo bà。
当时托意知为谁,恻怆令人伤此马。dāng shí tuō yì zhī wèi shuí,cè chuàng lìng rén shāng cǐ mǎ。
此马虺颓未可轻,昔陪八骏天衢行。cǐ mǎ huī tuí wèi kě qīng,xī péi bā jùn tiān qú xíng。
彩云禁御春如海,曾听玉辂和鸾鸣。cǎi yún jìn yù chūn rú hǎi,céng tīng yù lù hé luán míng。
一从谢病离天仗,骨耸毛焦气凋丧。yī cóng xiè bìng lí tiān zhàng,gǔ sǒng máo jiāo qì diāo sàng。
耻与驽骀竞粟刍,自甘偃卧沙丘上。chǐ yǔ nú dài jìng sù chú,zì gān yǎn wò shā qiū shàng。
孙阳去后苦难逢,寂寞谁加剪拂功。sūn yáng qù hòu kǔ nán féng,jì mò shuí jiā jiǎn fú gōng。
羁金络月复何日,顾影怀恩悲晚风。jī jīn luò yuè fù hé rì,gù yǐng huái ēn bēi wǎn fēng。
古来千金市骏骨,况此精神那可忽。gǔ lái qiān jīn shì jùn gǔ,kuàng cǐ jīng shén nà kě hū。
饲秣重归十二闲,犹堪万里奔腾出。sì mò zhòng guī shí èr xián,yóu kān wàn lǐ bēn téng chū。

渔阳老妇歌

周忱

渔阳老妇白发多,去年归自斡难河。yú yáng lǎo fù bái fā duō,qù nián guī zì wò nán hé。
自言本是田家女,少小姿容众推许。zì yán běn shì tián jiā nǚ,shǎo xiǎo zī róng zhòng tuī xǔ。
父母求婚来大都,朱门许嫁不须臾。fù mǔ qiú hūn lái dà dōu,zhū mén xǔ jià bù xū yú。
良人系出蒙古部,阿翁仕元作枢副。liáng rén xì chū méng gǔ bù,ā wēng shì yuán zuò shū fù。
当时误信媒妁言,论财竟作偏房妇。dāng shí wù xìn méi shuò yán,lùn cái jìng zuò piān fáng fù。
含羞俯首半载余,天上兵来北击胡。hán xiū fǔ shǒu bàn zài yú,tiān shàng bīng lái běi jī hú。
百口仓皇夜出塞,散入匈奴部落居。bǎi kǒu cāng huáng yè chū sāi,sàn rù xiōng nú bù luò jū。
偷生强欲随风土,旋绾盘头学胡语。tōu shēng qiáng yù suí fēng tǔ,xuán wǎn pán tóu xué hú yǔ。
区脱沙中逐井泉,琵琶马上调歌舞。qū tuō shā zhōng zhú jǐng quán,pí pá mǎ shàng diào gē wǔ。
岂无肉食充黄粱,亦有酥酪为酒浆。qǐ wú ròu shí chōng huáng liáng,yì yǒu sū lào wèi jiǔ jiāng。
族类不同天性异,触物时时怀故乡。zú lèi bù tóng tiān xìng yì,chù wù shí shí huái gù xiāng。
况当夫死子尚幼,风沙易得红颜丑。kuàng dāng fū sǐ zi shàng yòu,fēng shā yì dé hóng yán chǒu。
归心一片竟谁知,绝漠穷荒零落久。guī xīn yī piàn jìng shuí zhī,jué mò qióng huāng líng luò jiǔ。
前年天子亲北征,单于纳款烟尘清。qián nián tiān zi qīn běi zhēng,dān yú nà kuǎn yān chén qīng。
往来信使无虚月,老身遂得离边庭。wǎng lái xìn shǐ wú xū yuè,lǎo shēn suì dé lí biān tíng。
提携二子到乡邑,村墟改变无亲戚。tí xié èr zi dào xiāng yì,cūn xū gǎi biàn wú qīn qī。
吞悲暗忆别家时,别时十七今七十。tūn bēi àn yì bié jiā shí,bié shí shí qī jīn qī shí。
角尖高帽窄衣裳,半臂珠络红缨长。jiǎo jiān gāo mào zhǎi yī shang,bàn bì zhū luò hóng yīng zhǎng。
儿童乍见皆掩笑,元季都人同此妆。ér tóng zhà jiàn jiē yǎn xiào,yuán jì dōu rén tóng cǐ zhuāng。
今日官家有恩例,给与牛羊赐田地。jīn rì guān jiā yǒu ēn lì,gěi yǔ niú yáng cì tián dì。
太平衣食足耕桑,且保白骨埋渔阳。tài píng yī shí zú gēng sāng,qiě bǎo bái gǔ mái yú yáng。
独惜生来命何薄,虚掷春光向沙漠。dú xī shēng lái mìng hé báo,xū zhì chūn guāng xiàng shā mò。
寄语邻家窈窕娘,早嫁无如故乡乐。jì yǔ lín jiā yǎo tiǎo niáng,zǎo jià wú rú gù xiāng lè。

弃妇辞

周忱

回车已驾衡门下,将去复留情不舍。huí chē yǐ jià héng mén xià,jiāng qù fù liú qíng bù shě。
举家欲语畏郎嗔,独自登车无送者。jǔ jiā yù yǔ wèi láng chēn,dú zì dēng chē wú sòng zhě。
吞悲惟恐路人知,默默还思初嫁时。tūn bēi wéi kǒng lù rén zhī,mò mò hái sī chū jià shí。
父母殷勤受明礼,良媒宛转来通辞。fù mǔ yīn qín shòu míng lǐ,liáng méi wǎn zhuǎn lái tōng cí。
入门即听舅姑语,妇道营生在勤苦。rù mén jí tīng jiù gū yǔ,fù dào yíng shēng zài qín kǔ。
淡妆不用画蛾眉,朝采蚕桑暮机杼。dàn zhuāng bù yòng huà é méi,cháo cǎi cán sāng mù jī zhù。
亦知朴陋人所厌,习成天性终难变。yì zhī pǔ lòu rén suǒ yàn,xí chéng tiān xìng zhōng nán biàn。
丈夫有才常好新,贱妾薄命何嗟怨。zhàng fū yǒu cái cháng hǎo xīn,jiàn qiè báo mìng hé jiē yuàn。
缫丝在车犹未除,亭午当炊谁下厨。sāo sī zài chē yóu wèi chú,tíng wǔ dāng chuī shuí xià chú。
但得新人亦似此,庶免高堂烦老姑。dàn dé xīn rén yì shì cǐ,shù miǎn gāo táng fán lǎo gū。
到家无面见邻姬,独掩寒闺双泪垂。dào jiā wú miàn jiàn lín jī,dú yǎn hán guī shuāng lèi chuí。
小时只恨青春促,今日方愁年老迟。xiǎo shí zhǐ hèn qīng chūn cù,jīn rì fāng chóu nián lǎo chí。

蕲州送别易副使

周忱

江头柳花白如雪,江上行人正催别。jiāng tóu liǔ huā bái rú xuě,jiāng shàng xíng rén zhèng cuī bié。
欲把长条赠远行,荡扬花飞不堪折。yù bǎ zhǎng tiáo zèng yuǎn xíng,dàng yáng huā fēi bù kān zhé。
今年花飞犹去年,此时一去何时还。jīn nián huā fēi yóu qù nián,cǐ shí yī qù hé shí hái。
含情再诵江淹赋,如在桃花潭水边。hán qíng zài sòng jiāng yān fù,rú zài táo huā tán shuǐ biān。
望君重来在旦晚,愿君不道蕲州远。wàng jūn zhòng lái zài dàn wǎn,yuàn jūn bù dào qí zhōu yuǎn。
君看柳絮若无情,犹自随风去还转。jūn kàn liǔ xù ruò wú qíng,yóu zì suí fēng qù hái zhuǎn。