古诗词

端阳偕监中诸同年游满井次韵答赠

王以悟

偶□满井上,五月忽惊秋。ǒu mǎn jǐng shàng,wǔ yuè hū jīng qiū。
碧树连云尽,丹霞向晚收。bì shù lián yún jǐn,dān xiá xiàng wǎn shōu。
棋声穿竹远,山色到林□。qí shēng chuān zhú yuǎn,shān sè dào lín。
却忆当年事,徜徉洛水头。què yì dāng nián shì,cháng yáng luò shuǐ tóu。

王以悟

王以悟,字惺所。河南陕县东凡人。明代万历三十二年(公元1604年)中进士,任邢台令。邢台遭荒灾,他上报朝廷求援,设粥棚、置棉衣,救济贫民。他亲自检查救灾事项,还用自己俸禄,赎回穷人卖掉的妻室儿女。天启元年(公元1622年),他调任山西参政,单车就道,行李简陋。后辞官回乡,隐居不仕,专门从事办学。他与张抱初、张春宇,吕豫石等文人学士培育了众多学生。他还著有《常惺惺稿》10卷,《解缚编》2卷。他教授学生著书立说,去世后,在陕州城内建有祠堂。 王以悟的作品>>

猜您喜欢

辛卯守岁忆云浦师

王以悟

爆竹更谁家,短檠对落花。bào zhú gèng shuí jiā,duǎn qíng duì luò huā。
香氛埋石鼎,歌响应昏鸦。xiāng fēn mái shí dǐng,gē xiǎng yīng hūn yā。
蓟北寒风细,洛西霁影斜。jì běi hán fēng xì,luò xī jì yǐng xié。
人生各有事,独我思无涯。rén shēng gè yǒu shì,dú wǒ sī wú yá。

端阳偕监中诸同年游满井次韵答赠

王以悟

安定城门外,炎炎正麦秋。ān dìng chéng mén wài,yán yán zhèng mài qiū。
高林疑日远,乍两怪虹收。gāo lín yí rì yuǎn,zhà liǎng guài hóng shōu。
王气千年壮,灵泉十丈幽。wáng qì qiān nián zhuàng,líng quán shí zhàng yōu。
春雷应有待,争看起龙头。chūn léi yīng yǒu dài,zhēng kàn qǐ lóng tóu。

寄同社诸友

王以悟

迢迢千里路,落落一王生。tiáo tiáo qiān lǐ lù,luò luò yī wáng shēng。
北地怜秋冷,客怀怪雁征。běi dì lián qiū lěng,kè huái guài yàn zhēng。
素盟空自抱,绿酒共谁倾。sù méng kōng zì bào,lǜ jiǔ gòng shuí qīng。
入梦家山暮,相思对月明。rù mèng jiā shān mù,xiāng sī duì yuè míng。

送雷贞一游南雍

王以悟

南雍名胜地,才子中州人。nán yōng míng shèng dì,cái zi zhōng zhōu rén。
未睹行游处,悬知领趣真。wèi dǔ xíng yóu chù,xuán zhī lǐng qù zhēn。
江澄千里月,风净万家尘。jiāng chéng qiān lǐ yuè,fēng jìng wàn jiā chén。
言氏孔门学,君须更问津。yán shì kǒng mén xué,jūn xū gèng wèn jīn。

送金照宇

王以悟

君与我同客,今朝复送君。jūn yǔ wǒ tóng kè,jīn cháo fù sòng jūn。
一尊常对饮,双剑乍惊分。yī zūn cháng duì yǐn,shuāng jiàn zhà jīng fēn。
行色入秋水,愁思逐乱云。xíng sè rù qiū shuǐ,chóu sī zhú luàn yún。
经行非故里,谁为寄殷勤。jīng xíng fēi gù lǐ,shuí wèi jì yīn qín。

夏日闲居

王以悟

人皆病酷暑,竹下独清凉。rén jiē bìng kù shǔ,zhú xià dú qīng liáng。
一枕羲皇梦,频斟元亮觞。yī zhěn xī huáng mèng,pín zhēn yuán liàng shāng。
天乎未欲治,轲也亦徒伤。tiān hū wèi yù zhì,kē yě yì tú shāng。
经世况谁事,山夫久自量。jīng shì kuàng shuí shì,shān fū jiǔ zì liàng。

九日同绍簏瓶山玉川登巽山阻雨暂憩郭氏庄

王以悟

并有登临兴,相提度远岑。bìng yǒu dēng lín xīng,xiāng tí dù yuǎn cén。
断桥带雨峻,古洞埋云深。duàn qiáo dài yǔ jùn,gǔ dòng mái yún shēn。
九日还如旧,二毛忽巳侵。jiǔ rì hái rú jiù,èr máo hū sì qīn。
醉□归日暮,山下动寒砧。zuì guī rì mù,shān xià dòng hán zhēn。

过白石山由宁家窝诣三门

王以悟

几度层冈迥,朝烟午未收。jǐ dù céng gāng jiǒng,cháo yān wǔ wèi shōu。
豁开惊日近,风送觉身浮。huō kāi jīng rì jìn,fēng sòng jué shēn fú。
石阪马蹄软,霜天雁唳愁。shí bǎn mǎ tí ruǎn,shuāng tiān yàn lì chóu。
滔滔东去水,一柱自千秋。tāo tāo dōng qù shuǐ,yī zhù zì qiān qiū。

谒曹月川先生祠

王以悟

祠宇千年盛,大儒流泽长。cí yǔ qiān nián shèng,dà rú liú zé zhǎng。
柏森招野色,台厂发天光。bǎi sēn zhāo yě sè,tái chǎng fā tiān guāng。
统绪承濂洛,颉颃共薛王。tǒng xù chéng lián luò,jié háng gòng xuē wáng。
我□勤仰止,心印在?墙。wǒ qín yǎng zhǐ,xīn yìn zài qiáng。

送吴坚白归朱阳

王以悟

自愧亦何得,高人辱远寻。zì kuì yì hé dé,gāo rén rǔ yuǎn xún。
联床经日久,看月每更深。lián chuáng jīng rì jiǔ,kàn yuè měi gèng shēn。
几点忧时泪,百年为道心。jǐ diǎn yōu shí lèi,bǎi nián wèi dào xīn。
明朝分袂去,谁更是知音。míng cháo fēn mèi qù,shuí gèng shì zhī yīn。

贱日宿方顺桥

王以悟

万里北风急,弧辰度远乡。wàn lǐ běi fēng jí,hú chén dù yuǎn xiāng。
溪桥夹市断,云树接天长。xī qiáo jiā shì duàn,yún shù jiē tiān zhǎng。
沽酒仆相劝,桃灯夜未央。gū jiǔ pū xiāng quàn,táo dēng yè wèi yāng。
追思昨岁夜,朋革满山堂。zhuī sī zuó suì yè,péng gé mǎn shān táng。

答吴坚白

王以悟

忆从洛涧后,师友旷经年。yì cóng luò jiàn hòu,shī yǒu kuàng jīng nián。
立雪君怀古,传经我见偏。lì xuě jūn huái gǔ,chuán jīng wǒ jiàn piān。
悟□无一字,行处有多愆。wù wú yī zì,xíng chù yǒu duō qiān。
寄语真修士,好期共勉旃。jì yǔ zhēn xiū shì,hǎo qī gòng miǎn zhān。

会集孙少涧山房

王以悟

何处德星聚,今朝大会开。hé chù dé xīng jù,jīn cháo dà huì kāi。
烟村历涧道,古洞傍林隈。yān cūn lì jiàn dào,gǔ dòng bàng lín wēi。
董子下帷愤,长沙治世才。dǒng zi xià wéi fèn,zhǎng shā zhì shì cái。
四方政多事,碌碌亦何哉。sì fāng zhèng duō shì,lù lù yì hé zāi。

题徐工部节孝册二首

王以悟

天祸东扬日,孝儿独有名。tiān huò dōng yáng rì,xiào ér dú yǒu míng。
丹心青史在,九死一毛轻。dān xīn qīng shǐ zài,jiǔ sǐ yī máo qīng。
挝鼓声争烈,服砒意更倾。wō gǔ shēng zhēng liè,fú pī yì gèng qīng。
令人思蔡顺,厚遣赤眉营。lìng rén sī cài shùn,hòu qiǎn chì méi yíng。

题徐工部节孝册二首

王以悟

烈妇祠焉在,渹渹浙水东。liè fù cí yān zài,hōng hōng zhè shuǐ dōng。
共姬千载义,梁女万夫雄。gòng jī qiān zài yì,liáng nǚ wàn fū xióng。
山籁传哀韵,郊花带血红。shān lài chuán āi yùn,jiāo huā dài xuè hóng。
成仁儒有训,临难几人同。chéng rén rú yǒu xùn,lín nán jǐ rén tóng。
43123