古诗词

答碧山陈翁夜谈口号

唐秩

月轮半璧向西斜,翳眼空中几样花。yuè lún bàn bì xiàng xī xié,yì yǎn kōng zhōng jǐ yàng huā。
灯影无风偏自动,独吟有恨为谁嗟。dēng yǐng wú fēng piān zì dòng,dú yín yǒu hèn wèi shuí jiē。
碧山春老开红杏,孤鹤田荒饿白鸦。bì shān chūn lǎo kāi hóng xìng,gū hè tián huāng è bái yā。
秋竹乱敲喧荡甚,敢传声到老仙槎。qiū zhú luàn qiāo xuān dàng shén,gǎn chuán shēng dào lǎo xiān chá。

唐秩

唐秩,字水竹,号存吾。冑次子。为诸生时,异人授以道书,尤精符篆。会明世宗招方士,至京,授官博士,召入紫霄宫,号为“仙师”。隆庆初归,卒于淮安。有《海天孤鹤集》。清康熙《琼山县志》卷九有传。唐秩诗以民国二十四年海南书局印《海南丛书》第三集《传芳集》所收唐秩诗为底本,参校明陈是集《溟南诗选》(民国二十四年海南书局印行)。 唐秩的作品>>

猜您喜欢

和月洞仙师韵寄僧无已

唐秩

忙里偷生了未忙,安心聊当眼前方。máng lǐ tōu shēng le wèi máng,ān xīn liáo dāng yǎn qián fāng。
求仙已许飞腾药,对佛专烧解脱香。qiú xiān yǐ xǔ fēi téng yào,duì fú zhuān shāo jiě tuō xiāng。
却恨此身真臭袋,不知何物是禅床。què hèn cǐ shēn zhēn chòu dài,bù zhī hé wù shì chán chuáng。
他年定作淮南犬,看守山门紫翠房。tā nián dìng zuò huái nán quǎn,kàn shǒu shān mén zǐ cuì fáng。

访西野兄乐耕亭竹下看奕即事

唐秩

竹底围棋看亦清,到人败处也心惊。zhú dǐ wéi qí kàn yì qīng,dào rén bài chù yě xīn jīng。
蝶随香影忽飞入,鸟爱浓阴时宿鸣。dié suí xiāng yǐng hū fēi rù,niǎo ài nóng yīn shí sù míng。
饮酒举杯应怯病,倚栏无话不胜情。yǐn jiǔ jǔ bēi yīng qiè bìng,yǐ lán wú huà bù shèng qíng。
生来幸会丰年乐,一片黄云接郡城。shēng lái xìng huì fēng nián lè,yī piàn huáng yún jiē jùn chéng。

晦夜双溪兄来访和韵

唐秩

独坐山村一草亭,交穷更得性情清。dú zuò shān cūn yī cǎo tíng,jiāo qióng gèng dé xìng qíng qīng。
敲门却笑苔新破,凉夜何妨月未明。qiāo mén què xiào tái xīn pò,liáng yè hé fáng yuè wèi míng。
半世为多凭病懒,百年谁与了诗盟。bàn shì wèi duō píng bìng lǎn,bǎi nián shuí yǔ le shī méng。
相逢且拚灯前醉,身后宁知记姓名。xiāng féng qiě pàn dēng qián zuì,shēn hòu níng zhī jì xìng míng。

月蚀

唐秩

团圆才放此宵奇,谁解翻逢正蚀时。tuán yuán cái fàng cǐ xiāo qí,shuí jiě fān féng zhèng shí shí。
点缀未惊仙女梦,昏迷空障桂花枝。diǎn zhuì wèi jīng xiān nǚ mèng,hūn mí kōng zhàng guì huā zhī。
运衰多在清明世,身贱何须诡怪诗。yùn shuāi duō zài qīng míng shì,shēn jiàn hé xū guǐ guài shī。
从此不教情着我,任从欢合与悲离。cóng cǐ bù jiào qíng zhe wǒ,rèn cóng huān hé yǔ bēi lí。

与友人乞素馨花

唐秩

爱伴清香养此情,只因性懒却空庭。ài bàn qīng xiāng yǎng cǐ qíng,zhǐ yīn xìng lǎn què kōng tíng。
带长方绕纱窗草,水暖惟生石沼萍。dài zhǎng fāng rào shā chuāng cǎo,shuǐ nuǎn wéi shēng shí zhǎo píng。
琴韵凄清春有恨,花魂寂寞酒难醒。qín yùn qī qīng chūn yǒu hèn,huā hún jì mò jiǔ nán xǐng。
名园雨罢风光好,应许诗狂乞素馨。míng yuán yǔ bà fēng guāng hǎo,yīng xǔ shī kuáng qǐ sù xīn。

自拟挽辞

唐秩

闻道悔已迟,枉生非我欲。wén dào huǐ yǐ chí,wǎng shēng fēi wǒ yù。
奇志负初心,介性那堪俗。qí zhì fù chū xīn,jiè xìng nà kān sú。
父没行无成,未能善式谷。fù méi xíng wú chéng,wèi néng shàn shì gǔ。
自知逆天命,九祖陷鬼局。zì zhī nì tiān mìng,jiǔ zǔ xiàn guǐ jú。
抱此不测罪,虽生名更辱。bào cǐ bù cè zuì,suī shēng míng gèng rǔ。
愿辞人世缘,甘心受地狱。yuàn cí rén shì yuán,gān xīn shòu dì yù。
天怜此生念,魂托应有属。tiān lián cǐ shēng niàn,hún tuō yīng yǒu shǔ。
怀哉五云仙,视同真骨肉。huái zāi wǔ yún xiān,shì tóng zhēn gǔ ròu。
我愿执其鞭,相随捧马足。wǒ yuàn zhí qí biān,xiāng suí pěng mǎ zú。
委尸无挽客,有稿凭谁录。wěi shī wú wǎn kè,yǒu gǎo píng shuí lù。
错个好人身,死生同促促。cuò gè hǎo rén shēn,sǐ shēng tóng cù cù。

新婚别

唐秩

人情浓交始,况两俱少年。rén qíng nóng jiāo shǐ,kuàng liǎng jù shǎo nián。
席同七尺躯,卺合百年缘。xí tóng qī chǐ qū,jǐn hé bǎi nián yuán。
尊嫜景临暮,双双坐堂前。zūn zhāng jǐng lín mù,shuāng shuāng zuò táng qián。
看我两人拜,一笑开春筵。kàn wǒ liǎng rén bài,yī xiào kāi chūn yán。
一生无契阔,誓如金石坚。yī shēng wú qì kuò,shì rú jīn shí jiān。
岂知命途舛,兵火三更颠。qǐ zhī mìng tú chuǎn,bīng huǒ sān gèng diān。
见我颜色好,黑索苦相牵。jiàn wǒ yán sè hǎo,hēi suǒ kǔ xiāng qiān。
一步一下锤,迫我度山巅。yī bù yī xià chuí,pò wǒ dù shān diān。
丈夫不忍舍,弃死走山缠。zhàng fū bù rěn shě,qì sǐ zǒu shān chán。
又怕刀鎗凶,远号尽一言。yòu pà dāo qiāng xiōng,yuǎn hào jǐn yī yán。
此情难话了,瞑瞑东方天。cǐ qíng nán huà le,míng míng dōng fāng tiān。
满目太平世,干戈何惨然。mǎn mù tài píng shì,gàn gē hé cǎn rán。
人生情难制,矧乃并头莲。rén shēng qíng nán zhì,shěn nǎi bìng tóu lián。
本是天生合,今为人事迁。běn shì tiān shēng hé,jīn wèi rén shì qiān。
此身虽去去,心内苦邅邅。cǐ shēn suī qù qù,xīn nèi kǔ zhān zhān。
若得数年好,此念亦少捐。ruò dé shù nián hǎo,cǐ niàn yì shǎo juān。
不惜为君死,痴图后会还。bù xī wèi jūn sǐ,chī tú hòu huì hái。
半璧初生月,何夜重团圆。bàn bì chū shēng yuè,hé yè zhòng tuán yuán。

赠友人远游吴楚歌

唐秩

我尝欲入五云中,身骑丹凤乘黄龙,上天下地景无穷。wǒ cháng yù rù wǔ yún zhōng,shēn qí dān fèng chéng huáng lóng,shàng tiān xià dì jǐng wú qióng。
西天谒佛祖,东海拜仙公。xī tiān yè fú zǔ,dōng hǎi bài xiān gōng。
脱离尘世览长空,约随去问先天翁。tuō lí chén shì lǎn zhǎng kōng,yuē suí qù wèn xiān tiān wēng。
谁知此身无仙骨,居焉仍在一亩宫。shuí zhī cǐ shēn wú xiān gǔ,jū yān réng zài yī mǔ gōng。
而今君向吴楚去,正是世界纷华处。ér jīn jūn xiàng wú chǔ qù,zhèng shì shì jiè fēn huá chù。
江山第一放眼开,人间何物可着虑,归来共话无穷趣。jiāng shān dì yī fàng yǎn kāi,rén jiān hé wù kě zhe lǜ,guī lái gòng huà wú qióng qù。

直钓吟

唐秩

年来随人钓溪侧,终日不得个鲂鲫。nián lái suí rén diào xī cè,zhōng rì bù dé gè fáng jì。
特向渔翁问其然,笑煞群儿还未识。tè xiàng yú wēng wèn qí rán,xiào shā qún ér hái wèi shí。
人钩曲,我钩直。rén gōu qū,wǒ gōu zhí。
风钩遇鱼便可得,直钩空饵送鱼食。fēng gōu yù yú biàn kě dé,zhí gōu kōng ěr sòng yú shí。
及见玉川吟,古愚真我逼。jí jiàn yù chuān yín,gǔ yú zhēn wǒ bī。
我今亦欲打钩曲,只恐伤鱼口血出。wǒ jīn yì yù dǎ gōu qū,zhǐ kǒng shāng yú kǒu xuè chū。

壮游叹

唐秩

眼界不开心胸寒,脚迹不广眼界窄。yǎn jiè bù kāi xīn xiōng hán,jiǎo jì bù guǎng yǎn jiè zhǎi。
自古贤圣与仙佛,生来何曾恋家宅。zì gǔ xián shèng yǔ xiān fú,shēng lái hé céng liàn jiā zhái。
天地生我本奇特,近年人事日萧瑟。tiān dì shēng wǒ běn qí tè,jìn nián rén shì rì xiāo sè。
奇志汨没头低垂,自恨自坏将谁责。qí zhì mì méi tóu dī chuí,zì hèn zì huài jiāng shuí zé。
惜昔曾为公子行,画船箫鼓真煌赫。xī xī céng wèi gōng zi xíng,huà chuán xiāo gǔ zhēn huáng hè。
紫盖辟人无官职,方伯避车山道侧。zǐ gài pì rén wú guān zhí,fāng bó bì chē shān dào cè。
当时先君爱教我,名山携我登览星高摘。dāng shí xiān jūn ài jiào wǒ,míng shān xié wǒ dēng lǎn xīng gāo zhāi。
可怜年少无知识,江山妙处未曾得。kě lián nián shǎo wú zhī shí,jiāng shān miào chù wèi céng dé。
归来胸中还驰忆,有时讲论求精辟。guī lái xiōng zhōng hái chí yì,yǒu shí jiǎng lùn qiú jīng pì。
如今正欲出游观,堂前老母半垂白。rú jīn zhèng yù chū yóu guān,táng qián lǎo mǔ bàn chuí bái。
胜境于人多逆格,寥寥斗室孤吟客。shèng jìng yú rén duō nì gé,liáo liáo dòu shì gū yín kè。
琴诗一会只八人,惟好琴诗交不择。qín shī yī huì zhǐ bā rén,wéi hǎo qín shī jiāo bù zé。
有托而逃混下流,谁知威法相惊吓。yǒu tuō ér táo hùn xià liú,shuí zhī wēi fǎ xiāng jīng xià。
嗟尔为我家破荡,欲向江山探奇迹。jiē ěr wèi wǒ jiā pò dàng,yù xiàng jiāng shān tàn qí jì。
山中淡酒亦堪沽,路畔啼莺空痛啧。shān zhōng dàn jiǔ yì kān gū,lù pàn tí yīng kōng tòng zé。
花娇草软满眼明,诗媒何处非良策。huā jiāo cǎo ruǎn mǎn yǎn míng,shī méi hé chù fēi liáng cè。
君如浮萍无常迹,我似井蛙徒阁阁。jūn rú fú píng wú cháng jì,wǒ shì jǐng wā tú gé gé。
人生行藏难自期,离合悲欢不定额。rén shēng xíng cáng nán zì qī,lí hé bēi huān bù dìng é。
一曲离歌夕阳陌,停云散尽惊秋色。yī qū lí gē xī yáng mò,tíng yún sàn jǐn jīng qiū sè。

走笔题友人笑游海宇卷

唐秩

笑大道,空难掬。xiào dà dào,kōng nán jū。
笑人情,多反复。xiào rén qíng,duō fǎn fù。
笑云易散笑风狂,笑山巉岩笑水曲。xiào yún yì sàn xiào fēng kuáng,xiào shān chán yán xiào shuǐ qū。
笑花开落无定形,笑天西北有不足。xiào huā kāi luò wú dìng xíng,xiào tiān xī běi yǒu bù zú。
笑地东南洼陷多,笑海翻波高过屋。xiào dì dōng nán wā xiàn duō,xiào hǎi fān bō gāo guò wū。
笑月圆缺笑日阴,笑时无右分寒燠。xiào yuè yuán quē xiào rì yīn,xiào shí wú yòu fēn hán yù。
笑鸟飞鸣入罗网,笑鱼泳跃遭罟毒。xiào niǎo fēi míng rù luó wǎng,xiào yú yǒng yuè zāo gǔ dú。
笑虎呈威白鹿吞,笑龙变化神能屈。xiào hǔ chéng wēi bái lù tūn,xiào lóng biàn huà shén néng qū。
笑佛有灵巧拈花,笑仙白日忙飞速。xiào fú yǒu líng qiǎo niān huā,xiào xiān bái rì máng fēi sù。
笑琴不遇知音人,笑诗未奇惊人目。xiào qín bù yù zhī yīn rén,xiào shī wèi qí jīng rén mù。
笑醉不知雷雨声,笑梦未了黄粱熟。xiào zuì bù zhī léi yǔ shēng,xiào mèng wèi le huáng liáng shú。
笑生只为饥渴忙,笑死专听妻儿哭。xiào shēng zhǐ wèi jī kě máng,xiào sǐ zhuān tīng qī ér kū。
笑官凭法任重轻,笑客争逐图酒肉。xiào guān píng fǎ rèn zhòng qīng,xiào kè zhēng zhú tú jiǔ ròu。
眼前何事非可笑,笑老乾坤忘荣辱。yǎn qián hé shì fēi kě xiào,xiào lǎo qián kūn wàng róng rǔ。
君今避祸向远行,朝笑游兮暮笑宿。jūn jīn bì huò xiàng yuǎn xíng,cháo xiào yóu xī mù xiào sù。
我今甘与世诙谐,欲笑不能常仆仆。wǒ jīn gān yǔ shì huī xié,yù xiào bù néng cháng pū pū。
谁能忘笑随世缘,胡卢开口任穷蹙。shuí néng wàng xiào suí shì yuán,hú lú kāi kǒu rèn qióng cù。

代妓赠别歌

唐秩

生别离兮情不禁,远别离兮情更深。shēng bié lí xī qíng bù jìn,yuǎn bié lí xī qíng gèng shēn。
海门牵袂泪盈襟,有口难尽平生心。hǎi mén qiān mèi lèi yíng jīn,yǒu kǒu nán jǐn píng shēng xīn。
昔年春月满窗纸,与君戏学鸳鸯侣。xī nián chūn yuè mǎn chuāng zhǐ,yǔ jūn xì xué yuān yāng lǚ。
一盏孤灯照帷里,话话歌歌终复始。yī zhǎn gū dēng zhào wéi lǐ,huà huà gē gē zhōng fù shǐ。
如今冷落已三年,又泛潮头万里船。rú jīn lěng luò yǐ sān nián,yòu fàn cháo tóu wàn lǐ chuán。
注目轻舟自翩翩,下有海水上有天。zhù mù qīng zhōu zì piān piān,xià yǒu hǎi shuǐ shàng yǒu tiān。
天难登兮海难测,海天透眼去无极。tiān nán dēng xī hǎi nán cè,hǎi tiān tòu yǎn qù wú jí。
此心难说亦难识,甘逐马蹄船柁迹。cǐ xīn nán shuō yì nán shí,gān zhú mǎ tí chuán duò jì。
马蹄船柁去茫茫,有梦恐不到君傍。mǎ tí chuán duò qù máng máng,yǒu mèng kǒng bù dào jūn bàng。
潮增水兮云遮山,凭谁为问饥渴寒。cháo zēng shuǐ xī yún zhē shān,píng shuí wèi wèn jī kě hán。
吁嗟人情难割舍,千句回文亦难写。xū jiē rén qíng nán gē shě,qiān jù huí wén yì nán xiě。
雁得暖时向北也,秋凉还忆衡阳野。yàn dé nuǎn shí xiàng běi yě,qiū liáng hái yì héng yáng yě。
君情淡兮我情浓,未至绝兮还相通。jūn qíng dàn xī wǒ qíng nóng,wèi zhì jué xī hái xiāng tōng。
中原花柳争春风,一见未必心肠同。zhōng yuán huā liǔ zhēng chūn fēng,yī jiàn wèi bì xīn cháng tóng。
是我苦兮君亦苦,我憔悴兮君险阻。shì wǒ kǔ xī jūn yì kǔ,wǒ qiáo cuì xī jūn xiǎn zǔ。
鸥鹭双双宿江浦,潮风带云云带雨。ōu lù shuāng shuāng sù jiāng pǔ,cháo fēng dài yún yún dài yǔ。
乞住兰舟再一语,舟人不肯慢摇橹。qǐ zhù lán zhōu zài yī yǔ,zhōu rén bù kěn màn yáo lǔ。
2712