古诗词

木棉行

庞尚鹏

槎牙古树海天涯,长与东风竞岁华。chá yá gǔ shù hǎi tiān yá,zhǎng yǔ dōng fēng jìng suì huá。
翻见白头人易老,独留疏影傲烟霞。fān jiàn bái tóu rén yì lǎo,dú liú shū yǐng ào yān xiá。
昔年自幸栽培早,岁月几何今合抱。xī nián zì xìng zāi péi zǎo,suì yuè jǐ hé jīn hé bào。
仰看皮骨正苍苍,肯随樗栎同枯槁。yǎng kàn pí gǔ zhèng cāng cāng,kěn suí chū lì tóng kū gǎo。
托身不入百花丛,屹立乾坤秋复冬。tuō shēn bù rù bǎi huā cóng,yì lì qián kūn qiū fù dōng。
雪里奇葩千万簇,春来云锦烧天红。xuě lǐ qí pā qiān wàn cù,chūn lái yún jǐn shāo tiān hóng。
繁华尽付风尘外,惟有丹心长不改。fán huá jǐn fù fēng chén wài,wéi yǒu dān xīn zhǎng bù gǎi。
纷纷百卉竞销沉,姚黄魏紫今谁在。fēn fēn bǎi huì jìng xiāo chén,yáo huáng wèi zǐ jīn shuí zài。
飞絮漫天东复西,零落残红逐马蹄。fēi xù màn tiān dōng fù xī,líng luò cán hóng zhú mǎ tí。
片片直随流水远,渔人争讶武陵溪。piàn piàn zhí suí liú shuǐ yuǎn,yú rén zhēng yà wǔ líng xī。
君不见园陵多植冬青树,森森丛棘知何处。jūn bù jiàn yuán líng duō zhí dōng qīng shù,sēn sēn cóng jí zhī hé chù。
又不见柏梁高架承露台,金茎露冷旋成灰。yòu bù jiàn bǎi liáng gāo jià chéng lù tái,jīn jīng lù lěng xuán chéng huī。
何如深根著南土,长年饱历冰霜苦。hé rú shēn gēn zhù nán tǔ,zhǎng nián bǎo lì bīng shuāng kǔ。
参天咫尺日月光,肯为人间作栋梁。cān tiān zhǐ chǐ rì yuè guāng,kěn wèi rén jiān zuò dòng liáng。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

杂言五首

庞尚鹏

翻云还覆雨,天道几晴阴。fān yún hái fù yǔ,tiān dào jǐ qíng yīn。
义薄黄金重,人情似海深。yì báo huáng jīn zhòng,rén qíng shì hǎi shēn。

杂言五首

庞尚鹏

人生日营营,得失为心患。rén shēng rì yíng yíng,dé shī wèi xīn huàn。
世事尽浮云,冷眼林间看。shì shì jǐn fú yún,lěng yǎn lín jiān kàn。

杂言五首

庞尚鹏

陵谷有变迁,日月无停滞。líng gǔ yǒu biàn qiān,rì yuè wú tíng zhì。
寂寞子云居,何人来问字。jì mò zi yún jū,hé rén lái wèn zì。

杂言五首

庞尚鹏

看花闲便出,邀月醉还斟。kàn huā xián biàn chū,yāo yuè zuì hái zhēn。
试问羲皇人,千载谁问心。shì wèn xī huáng rén,qiān zài shuí wèn xīn。

杂言五首

庞尚鹏

累累多荒冢,谁辨贤与愚。lèi lèi duō huāng zhǒng,shuí biàn xián yǔ yú。
丹心照青史,伟哉真丈夫。dān xīn zhào qīng shǐ,wěi zāi zhēn zhàng fū。

睡觉

庞尚鹏

云深天未晓,侧足踞绳床。yún shēn tiān wèi xiǎo,cè zú jù shéng chuáng。
明星窥户牖,疑是旭日光。míng xīng kuī hù yǒu,yí shì xù rì guāng。

睡觉

庞尚鹏

日高睡未足,愧我希夷身。rì gāo shuì wèi zú,kuì wǒ xī yí shēn。
钟鸣更漏尽,犹有夜行人。zhōng míng gèng lòu jǐn,yóu yǒu yè xíng rén。

村居杂言

庞尚鹏

瓮牖窥天地,何人顾草庐。wèng yǒu kuī tiān dì,hé rén gù cǎo lú。
家无千日酒,惟有万言书。jiā wú qiān rì jiǔ,wéi yǒu wàn yán shū。

村居杂言

庞尚鹏

世事今何日,深居独灌园。shì shì jīn hé rì,shēn jū dú guàn yuán。
夜来焚谏草,偏愧舌犹存。yè lái fén jiàn cǎo,piān kuì shé yóu cún。

村居杂言

庞尚鹏

一卧沧江晚,何年梦觉时。yī wò cāng jiāng wǎn,hé nián mèng jué shí。
周公如复见,千古是吾师。zhōu gōng rú fù jiàn,qiān gǔ shì wú shī。

雨景

庞尚鹏

一夜风雷起,溪流处处通。yī yè fēng léi qǐ,xī liú chù chù tōng。
五湖天浩荡,烟水更冥蒙。wǔ hú tiān hào dàng,yān shuǐ gèng míng méng。

西平道中

庞尚鹏

树色迎朝日,春风动酒旗。shù sè yíng cháo rì,chūn fēng dòng jiǔ qí。
杏花村里过,无处觅金龟。xìng huā cūn lǐ guò,wú chù mì jīn guī。

高苕峰陈莘野刘纯吾三公隔水不得相见

庞尚鹏

芳村连曲水,树色隔江分。fāng cūn lián qū shuǐ,shù sè gé jiāng fēn。
愿结青山侣,同为出岫云。yuàn jié qīng shān lǚ,tóng wèi chū xiù yún。

高苕峰陈莘野刘纯吾三公隔水不得相见

庞尚鹏

莫叹归来早,那堪远别离。mò tàn guī lái zǎo,nà kān yuǎn bié lí。
凤城春草绿,偏忆旧游时。fèng chéng chūn cǎo lǜ,piān yì jiù yóu shí。

默坐

庞尚鹏

地远山河静,天空日月移。dì yuǎn shān hé jìng,tiān kōng rì yuè yí。
明心持戒律,禅定是吾师。míng xīn chí jiè lǜ,chán dìng shì wú shī。