古诗词

木棉行

庞尚鹏

槎牙古树海天涯,长与东风竞岁华。chá yá gǔ shù hǎi tiān yá,zhǎng yǔ dōng fēng jìng suì huá。
翻见白头人易老,独留疏影傲烟霞。fān jiàn bái tóu rén yì lǎo,dú liú shū yǐng ào yān xiá。
昔年自幸栽培早,岁月几何今合抱。xī nián zì xìng zāi péi zǎo,suì yuè jǐ hé jīn hé bào。
仰看皮骨正苍苍,肯随樗栎同枯槁。yǎng kàn pí gǔ zhèng cāng cāng,kěn suí chū lì tóng kū gǎo。
托身不入百花丛,屹立乾坤秋复冬。tuō shēn bù rù bǎi huā cóng,yì lì qián kūn qiū fù dōng。
雪里奇葩千万簇,春来云锦烧天红。xuě lǐ qí pā qiān wàn cù,chūn lái yún jǐn shāo tiān hóng。
繁华尽付风尘外,惟有丹心长不改。fán huá jǐn fù fēng chén wài,wéi yǒu dān xīn zhǎng bù gǎi。
纷纷百卉竞销沉,姚黄魏紫今谁在。fēn fēn bǎi huì jìng xiāo chén,yáo huáng wèi zǐ jīn shuí zài。
飞絮漫天东复西,零落残红逐马蹄。fēi xù màn tiān dōng fù xī,líng luò cán hóng zhú mǎ tí。
片片直随流水远,渔人争讶武陵溪。piàn piàn zhí suí liú shuǐ yuǎn,yú rén zhēng yà wǔ líng xī。
君不见园陵多植冬青树,森森丛棘知何处。jūn bù jiàn yuán líng duō zhí dōng qīng shù,sēn sēn cóng jí zhī hé chù。
又不见柏梁高架承露台,金茎露冷旋成灰。yòu bù jiàn bǎi liáng gāo jià chéng lù tái,jīn jīng lù lěng xuán chéng huī。
何如深根著南土,长年饱历冰霜苦。hé rú shēn gēn zhù nán tǔ,zhǎng nián bǎo lì bīng shuāng kǔ。
参天咫尺日月光,肯为人间作栋梁。cān tiān zhǐ chǐ rì yuè guāng,kěn wèi rén jiān zuò dòng liáng。

庞尚鹏

明广东南海人,字少南。嘉靖三十二年进士。授乐平知县,擢御史,出按河南、浙江等地,搏击豪强,吏民震慑。嘉靖四十四年,在浙江推行一条鞭法,为一条鞭法之始。隆庆元年,迁大理右寺丞。次年,擢右佥都御史,兼领九边屯务。诸御史督盐政者以事权被夺,起而攻之,斥为民。万历四年起故官巡抚福建,拜左副都御史。忤张居正罢归,家居四年卒,谥惠敏。有《百可亭摘稿》。 庞尚鹏的作品>>

猜您喜欢

庞尚鹏

斜倚溪流屋数椽,自分粳秫种溪田。xié yǐ xī liú wū shù chuán,zì fēn jīng shú zhǒng xī tián。
君恩一饭终难报,长对春晖百草前。jūn ēn yī fàn zhōng nán bào,zhǎng duì chūn huī bǎi cǎo qián。

庞尚鹏

短褐风前夜饭牛,满天明月更何求。duǎn hè fēng qián yè fàn niú,mǎn tiān míng yuè gèng hé qiú。
青山芳草眠黄犊,特向沧江饮上流。qīng shān fāng cǎo mián huáng dú,tè xiàng cāng jiāng yǐn shàng liú。

访黄山人二绝

庞尚鹏

绿树丛阴草屋春,满庭鸡犬若无人。lǜ shù cóng yīn cǎo wū chūn,mǎn tíng jī quǎn ruò wú rén。
入门却恨逢君晚,一笑惊看折角巾。rù mén què hèn féng jūn wǎn,yī xiào jīng kàn zhé jiǎo jīn。

访黄山人二绝

庞尚鹏

披襟谈笑动梁尘,白发原非避世人。pī jīn tán xiào dòng liáng chén,bái fā yuán fēi bì shì rén。
三尺皂囊频□检,万言书在墨犹新。sān chǐ zào náng pín jiǎn,wàn yán shū zài mò yóu xīn。

邻翁问治生口占一绝

庞尚鹏

长啸须寻阮步兵,醉来高枕一身轻。zhǎng xiào xū xún ruǎn bù bīng,zuì lái gāo zhěn yī shēn qīng。
如何范蠡扁舟去,千载犹传货殖名。rú hé fàn lí biǎn zhōu qù,qiān zài yóu chuán huò zhí míng。

秋天

庞尚鹏

冥鸿万里知何处,乱蝉白日鸣高树。míng hóng wàn lǐ zhī hé chù,luàn chán bái rì míng gāo shù。
缥缈江头一片云,朝来散作千山雨。piāo miǎo jiāng tóu yī piàn yún,cháo lái sàn zuò qiān shān yǔ。

梁山人夜宿东书堂有述用韵寄酬

庞尚鹏

俯仰空斋常晏如,圆天为盖地为舆。fǔ yǎng kōng zhāi cháng yàn rú,yuán tiān wèi gài dì wèi yú。
坐看千古经纶事,却恨从前不读书。zuò kàn qiān gǔ jīng lún shì,què hèn cóng qián bù dú shū。

早起用韵

庞尚鹏

梦里乾坤何处静,纷纷局面还谁胜。mèng lǐ qián kūn hé chù jìng,fēn fēn jú miàn hái shuí shèng。
东园曙色天欲明,翩翩蝴蝶穿花径。dōng yuán shǔ sè tiān yù míng,piān piān hú dié chuān huā jìng。

早起用韵

庞尚鹏

门前如市心如水,懒学邻翁鸡鸣起。mén qián rú shì xīn rú shuǐ,lǎn xué lín wēng jī míng qǐ。
五湖天远驾扁舟,陶朱不是鸱夷子。wǔ hú tiān yuǎn jià biǎn zhōu,táo zhū bù shì chī yí zi。

夜坐

庞尚鹏

北斗移天拱帝星,流光长照太玄经。běi dòu yí tiān gǒng dì xīng,liú guāng zhǎng zhào tài xuán jīng。
俄看子夜风雷起,尽撼人间百梦醒。é kàn zi yè fēng léi qǐ,jǐn hàn rén jiān bǎi mèng xǐng。

夜坐

庞尚鹏

银河高挂玉楼前,笑拂彤云尺五天。yín hé gāo guà yù lóu qián,xiào fú tóng yún chǐ wǔ tiān。
几处关山明月好,何人终夜不成眠。jǐ chù guān shān míng yuè hǎo,hé rén zhōng yè bù chéng mián。

寄夔州郭使君

庞尚鹏

五马行春出凤城,故人天上岂无情。wǔ mǎ xíng chūn chū fèng chéng,gù rén tiān shàng qǐ wú qíng。
十年醉卧平津阁,肯似淮阳对月明。shí nián zuì wò píng jīn gé,kěn shì huái yáng duì yuè míng。

寄夔州郭使君

庞尚鹏

几年相望隔河梁,独有渔舟系绿杨。jǐ nián xiāng wàng gé hé liáng,dú yǒu yú zhōu xì lǜ yáng。
夜雨江头春睡足,不知何处是瞿塘。yè yǔ jiāng tóu chūn shuì zú,bù zhī hé chù shì qú táng。

幽独

庞尚鹏

扫叶烹茶数米炊,几番啼鸟上花枝。sǎo yè pēng chá shù mǐ chuī,jǐ fān tí niǎo shàng huā zhī。
晴檐对日心如水,不读兵书不看棋。qíng yán duì rì xīn rú shuǐ,bù dú bīng shū bù kàn qí。

竹下乘凉

庞尚鹏

绿雪飘飘阴复晴,园林啼鸟似秋声。lǜ xuě piāo piāo yīn fù qíng,yuán lín tí niǎo shì qiū shēng。
萧然一枕羲皇世,万事浮云百虑轻。xiāo rán yī zhěn xī huáng shì,wàn shì fú yún bǎi lǜ qīng。