古诗词

闻虏犯保定

罗洪先

天险飞狐道,人传戎马过。tiān xiǎn fēi hú dào,rén chuán róng mǎ guò。
桑干不可堑,三辅竟如何。sāng gàn bù kě qiàn,sān fǔ jìng rú hé。
晚戍烽烟隔,秋郊苜蓿多。wǎn shù fēng yān gé,qiū jiāo mù xu duō。
无才资理乱,击剑自悲歌。wú cái zī lǐ luàn,jī jiàn zì bēi gē。

罗洪先

明江西吉水人,字达夫,号念庵。罗循子。嘉靖八年进士第一。授翰林院修撰,寻告归。十八年召拜春坊左赞善,疏请预定东宫朝仪,忤旨罢为民。卒后,隆庆初赠太常寺少卿,谥文恭,一说文庄。私淑王守仁,宗“致良知”之说,而有所修正。足迹所历甚广,注重考察,于天文、地理、礼乐、典章、河渠、算数诸学,无不穷究。有《冬游记》、《念庵集》等。 罗洪先的作品>>

猜您喜欢

拜靖节墓

罗洪先

久憎折腰事,再拜向高坟。jiǔ zēng zhé yāo shì,zài bài xiàng gāo fén。
东晋非前日,南山还暮云。dōng jìn fēi qián rì,nán shān hái mù yún。
将持斗酒酹,更以挽歌闻。jiāng chí dòu jiǔ lèi,gèng yǐ wǎn gē wén。
不饮缘何事,低回心已醺。bù yǐn yuán hé shì,dī huí xīn yǐ xūn。

石屋赠彭翁

罗洪先

先生岂无慕,终岁卧丘樊。xiān shēng qǐ wú mù,zhōng suì wò qiū fán。
傍石结山屋,为园近水源。bàng shí jié shān wū,wèi yuán jìn shuǐ yuán。
春来时抱犊,月出自开门。chūn lái shí bào dú,yuè chū zì kāi mén。
再见三年后,嗒然忘所言。zài jiàn sān nián hòu,dā rán wàng suǒ yán。

访隐原

罗洪先

入谷无机事,邀逢任所之。rù gǔ wú jī shì,yāo féng rèn suǒ zhī。
独沿溪涧往,忽至夕阳期。dú yán xī jiàn wǎng,hū zhì xī yáng qī。
峰影遥能辨,松阴坐屡移。fēng yǐng yáo néng biàn,sōng yīn zuò lǚ yí。
暝来山下宿,残月二更迟。míng lái shān xià sù,cán yuè èr gèng chí。

永市

罗洪先

晚烧色何赤,愁如烽火然。wǎn shāo sè hé chì,chóu rú fēng huǒ rán。
几人家尚在,百里信难传。jǐ rén jiā shàng zài,bǎi lǐ xìn nán chuán。
夕鸟孤飞处,秋山断影边。xī niǎo gū fēi chù,qiū shān duàn yǐng biān。
搀抢何日扫,不敢问遥天。chān qiǎng hé rì sǎo,bù gǎn wèn yáo tiān。

送女兄夫周龙冈

罗洪先

结茅依野树,巷僻少来车。jié máo yī yě shù,xiàng pì shǎo lái chē。
落叶满庭下,寒山半雨余。luò yè mǎn tíng xià,hán shān bàn yǔ yú。
忽言京邑去,因忆贵交疏。hū yán jīng yì qù,yīn yì guì jiāo shū。
问讯休相及,为农久废书。wèn xùn xiū xiāng jí,wèi nóng jiǔ fèi shū。

归田

罗洪先

疏贱何心与物猜,敝庐归去正蒿莱。shū jiàn hé xīn yǔ wù cāi,bì lú guī qù zhèng hāo lái。
灌园渐解憎多事,种树方知养不才。guàn yuán jiàn jiě zēng duō shì,zhǒng shù fāng zhī yǎng bù cái。
手录道经闲自诵,门临秋水晚慵开。shǒu lù dào jīng xián zì sòng,mén lín qiū shuǐ wǎn yōng kāi。
过从亦有邻翁语,又喜宽租诏令来。guò cóng yì yǒu lín wēng yǔ,yòu xǐ kuān zū zhào lìng lái。

挽罗汝奎兄弟

罗洪先

白云已逐水东流,空有啼鹃送暮愁。bái yún yǐ zhú shuǐ dōng liú,kōng yǒu tí juān sòng mù chóu。
穷巷谁题凡鸟在,残书应伴蠹鱼休。qióng xiàng shuí tí fán niǎo zài,cán shū yīng bàn dù yú xiū。
双坟寂寂青峰雨,一梦悠悠素草秋。shuāng fén jì jì qīng fēng yǔ,yī mèng yōu yōu sù cǎo qiū。
为见桃花倍惆怅,春风何事不相留。wèi jiàn táo huā bèi chóu chàng,chūn fēng hé shì bù xiāng liú。

双江公分粟

罗洪先

一室萧然不恨贫,生平意气耻谋身。yī shì xiāo rán bù hèn pín,shēng píng yì qì chǐ móu shēn。
三年独学非缘谷,八口为家半仰人。sān nián dú xué fēi yuán gǔ,bā kǒu wèi jiā bàn yǎng rén。
博弈无能悲向老,轻肥与共愧推仁。bó yì wú néng bēi xiàng lǎo,qīng féi yǔ gòng kuì tuī rén。
盘餐何敢专来赐,分少还期遍比邻。pán cān hé gǎn zhuān lái cì,fēn shǎo hái qī biàn bǐ lín。

寿外父太仆曾符翁时年七十九

罗洪先

十五年前学二疏,自甘白首弃金鱼。shí wǔ nián qián xué èr shū,zì gān bái shǒu qì jīn yú。
闲推《易》数因留注,懒对乡人故索居。xián tuī yì shù yīn liú zhù,lǎn duì xiāng rén gù suǒ jū。
冠制喜从周礼后,人材爱说孝皇初。guān zhì xǐ cóng zhōu lǐ hòu,rén cái ài shuō xiào huáng chū。
伏生强健斯文在,暇日频来问尚书。fú shēng qiáng jiàn sī wén zài,xiá rì pín lái wèn shàng shū。

重别何谢二子罗汉寺

罗洪先

寒催归思欲辞君,去去临歧不忍分。hán cuī guī sī yù cí jūn,qù qù lín qí bù rěn fēn。
言向同心那有尽,酒当垂别自难醺。yán xiàng tóng xīn nà yǒu jǐn,jiǔ dāng chuí bié zì nán xūn。
岸边斑竹初收雨,江上青山已散云。àn biān bān zhú chū shōu yǔ,jiāng shàng qīng shān yǐ sàn yún。
此地知君重往过,定攀庭树忆离群。cǐ dì zhī jūn zhòng wǎng guò,dìng pān tíng shù yì lí qún。

别荆川

罗洪先

怀君岁岁苦相望,一月春风去住忘。huái jūn suì suì kǔ xiāng wàng,yī yuè chūn fēng qù zhù wàng。
临发几回留解橐,无言还似待倾囊。lín fā jǐ huí liú jiě tuó,wú yán hái shì dài qīng náng。
幸俱见索形骸外,恨不同生寂寞乡。xìng jù jiàn suǒ xíng hái wài,hèn bù tóng shēng jì mò xiāng。
家住名津书易寄,莫缘讳姓懒题将。jiā zhù míng jīn shū yì jì,mò yuán huì xìng lǎn tí jiāng。

柬叶洞庵

罗洪先

江南烟艇十年余,鼓枻宁嗟未得鱼。jiāng nán yān tǐng shí nián yú,gǔ yì níng jiē wèi dé yú。
浅水荻花闲自照,虚庭蕉叶卷仍舒。qiǎn shuǐ dí huā xián zì zhào,xū tíng jiāo yè juǎn réng shū。
子桑无用悲餐饭,仲蔚还知爱敝庐。zi sāng wú yòng bēi cān fàn,zhòng wèi hái zhī ài bì lú。
惟有故人稀见面,箧中时检旧来书。wéi yǒu gù rén xī jiàn miàn,qiè zhōng shí jiǎn jiù lái shū。

春游

罗洪先

春日川原晓望浓,东南山色翠重重。chūn rì chuān yuán xiǎo wàng nóng,dōng nán shān sè cuì zhòng zhòng。
刘伶游计常携锸,陶亮归期每候钟。liú líng yóu jì cháng xié chā,táo liàng guī qī měi hòu zhōng。
四壁有家还似寄,一身多病遂成慵。sì bì yǒu jiā hái shì jì,yī shēn duō bìng suì chéng yōng。
临蹊欲问渔郎路,落尽桃花但古松。lín qī yù wèn yú láng lù,luò jǐn táo huā dàn gǔ sōng。

丙辰十一月六日与田莆洪元修王生养明族叔尔相族弟惟亨至洞别去几二年矣慨然有怀

罗洪先

岩栖拟远人间世,翻为山深到日稀。yán qī nǐ yuǎn rén jiān shì,fān wèi shān shēn dào rì xī。
石室雨苔还绣几,洞门秋草欲钩衣。shí shì yǔ tái hái xiù jǐ,dòng mén qiū cǎo yù gōu yī。
旧邻饷客穿松至,幽鸟惊人绕竹飞。jiù lín xiǎng kè chuān sōng zhì,yōu niǎo jīng rén rào zhú fēi。
留谢烟霞写青壁,此身来去本忘机。liú xiè yān xiá xiě qīng bì,cǐ shēn lái qù běn wàng jī。

有喜

罗洪先

忆昔暗尘辞旅舍,三更羸马踏冰川。yì xī àn chén cí lǚ shě,sān gèng léi mǎ tà bīng chuān。
岂知食藿言仍鄙,犹幸垂杨臂可全。qǐ zhī shí huò yán réng bǐ,yóu xìng chuí yáng bì kě quán。
万事升沉千虑外,几人离别廿年前。wàn shì shēng chén qiān lǜ wài,jǐ rén lí bié niàn nián qián。
风波乍息渔歌起,谁向沧浪共扣舷?fēng bō zhà xī yú gē qǐ,shuí xiàng cāng làng gòng kòu xián?
32123