古诗词

赠别高子业

李舜臣

今上始龙飞,中兴如日旭。jīn shàng shǐ lóng fēi,zhōng xīng rú rì xù。
文物何休明,忠贤尽来复。wén wù hé xiū míng,zhōng xián jǐn lái fù。
殊方献白环,嘉气瞻黄屋。shū fāng xiàn bái huán,jiā qì zhān huáng wū。
生逢泰阶平,偶窃南宫录。shēng féng tài jiē píng,ǒu qiè nán gōng lù。
君时独少年,为众所属目。jūn shí dú shǎo nián,wèi zhòng suǒ shǔ mù。
翰墨已纵横,威仪亦肃穆。hàn mò yǐ zòng héng,wēi yí yì sù mù。
手自握兰荪,犹似钦余馥。shǒu zì wò lán sūn,yóu shì qīn yú fù。
因弹贡公冠,果枉山涛牍。yīn dàn gòng gōng guān,guǒ wǎng shān tāo dú。
九万拟层霄,随君忽遐■。jiǔ wàn nǐ céng xiāo,suí jūn hū xiá。
晨趋建章班,夕散司衡局。chén qū jiàn zhāng bān,xī sàn sī héng jú。
明时重交游,暇日相徵逐。míng shí zhòng jiāo yóu,xiá rì xiāng zhēng zhú。
欢言讵足珍,意气乃多淑。huān yán jù zú zhēn,yì qì nǎi duō shū。
上欲窥鸿蒙,直溯羲皇朴。shàng yù kuī hóng méng,zhí sù xī huáng pǔ。
其次称诗书,颇惭马迁独。qí cì chēng shī shū,pǒ cán mǎ qiān dú。
作赋准班扬,舒词迈阮陆。zuò fù zhǔn bān yáng,shū cí mài ruǎn lù。
遥遥十载心,悠悠久未副。yáo yáo shí zài xīn,yōu yōu jiǔ wèi fù。
分手自曩兹,开颜亦昨倏。fēn shǒu zì nǎng zī,kāi yán yì zuó shū。
微志不及申,薄游遂再辱。wēi zhì bù jí shēn,báo yóu suì zài rǔ。
何知此为别,去住俱迫促。hé zhī cǐ wèi bié,qù zhù jù pò cù。
惟有慰相离,荣名能自勖。wéi yǒu wèi xiāng lí,róng míng néng zì xù。
李舜臣

李舜臣

李舜臣(朝鲜语:이순신,1545年-1598年),字汝谐,本贯德水(今朝鲜黄海北道开丰郡),生于朝鲜首都汉城(今韩国首尔)。李氏朝鲜时期名将。官至三道水军统制使、全罗道左水使。在十六世纪抵抗日军侵朝(壬辰倭乱)时,曾立下汗马功劳。1597年,他在朝鲜南部的珍岛与朝鲜本土的鸣梁海峡(今属韩国)仅靠12艘舰船击败日寇300余条船(战船133艘,后勤船200余条)。1598年在露梁海战中牺牲,享年53岁。谥号忠武,死后追赠领议政,与乙支文德、姜邯赞一并被后世朝鲜半岛奉为三大救国英雄。 李舜臣的作品>>

猜您喜欢

太宰乔公送行诗时吐鲁番入寇

李舜臣

梦寐锡宸衷,台衡属上公。mèng mèi xī chén zhōng,tái héng shǔ shàng gōng。
苍生安石在,衮职仲山工。cāng shēng ān shí zài,gǔn zhí zhòng shān gōng。
万壑深沧海,繁星烂碧空。wàn hè shēn cāng hǎi,fán xīng làn bì kōng。
兵戈今老去,逖矣哲人风。bīng gē jīn lǎo qù,tì yǐ zhé rén fēng。

送丁德卿出守抚州

李舜臣

康乐临川日,江山属壮游。kāng lè lín chuān rì,jiāng shān shǔ zhuàng yóu。
羡君今出守,于此复鸣驺。xiàn jūn jīn chū shǒu,yú cǐ fù míng zōu。
地以红泉胜,亭馀碧涧幽。dì yǐ hóng quán shèng,tíng yú bì jiàn yōu。
遥知词赋手,千载揖风流。yáo zhī cí fù shǒu,qiān zài yī fēng liú。

夜归

李舜臣

怜此归来晚,萧萧夜色深。lián cǐ guī lái wǎn,xiāo xiāo yè sè shēn。
月明孤鸟宿,秋急乱虫吟。yuè míng gū niǎo sù,qiū jí luàn chóng yín。
名薄劳萋斐,心疏滞绂簪。míng báo láo qī fěi,xīn shū zhì fú zān。
因思郎署里,贤俊昔如林。yīn sī láng shǔ lǐ,xián jùn xī rú lín。

验封署芍药独不开花

李舜臣

群芳时欲歇,惜此独荒凉。qún fāng shí yù xiē,xī cǐ dú huāng liáng。
自昔名元美,当春意故藏。zì xī míng yuán měi,dāng chūn yì gù cáng。
无人知艳色,何事吝清香。wú rén zhī yàn sè,hé shì lìn qīng xiāng。
翻被东园树,因风笑尔狂。fān bèi dōng yuán shù,yīn fēng xiào ěr kuáng。

晚归

李舜臣

匹马冲烟落,荒阶渐月移。pǐ mǎ chōng yān luò,huāng jiē jiàn yuè yí。
正多桑梓意,无奈蕙兰衰。zhèng duō sāng zǐ yì,wú nài huì lán shuāi。
浮滞秋将杪,长愁鬓欲丝。fú zhì qiū jiāng miǎo,zhǎng chóu bìn yù sī。
依墙惟数菊,过此亦难支。yī qiáng wéi shù jú,guò cǐ yì nán zhī。

不寐

李舜臣

夜气凉如水,羁心耿似星。yè qì liáng rú shuǐ,jī xīn gěng shì xīng。
风鸣应落树,月上欲侵棂。fēng míng yīng luò shù,yuè shàng yù qīn líng。
去住身皆拙,迟回计不停。qù zhù shēn jiē zhuō,chí huí jì bù tíng。
明朝从季主,试向卦中听。míng cháo cóng jì zhǔ,shì xiàng guà zhōng tīng。

酒醒

李舜臣

何限摧心事,常因醉里轻。hé xiàn cuī xīn shì,cháng yīn zuì lǐ qīng。
扳欢随近舍,纵饮托同声。bān huān suí jìn shě,zòng yǐn tuō tóng shēng。
尚忆凭人入,应多宿鸟惊。shàng yì píng rén rù,yīng duō sù niǎo jīng。
沉昏知可戒,稳卧偶吾情。chén hūn zhī kě jiè,wěn wò ǒu wú qíng。

再调考功

李舜臣

已作还乡计,秋风却病躯。yǐ zuò hái xiāng jì,qiū fēng què bìng qū。
清时登片善,华列及吾迂。qīng shí dēng piàn shàn,huá liè jí wú yū。
岂有温如玉,翻疑暗似珠。qǐ yǒu wēn rú yù,fān yí àn shì zhū。
由来山鸟性,不愿九韶娱。yóu lái shān niǎo xìng,bù yuàn jiǔ sháo yú。

秋夕庭中怅然有怀吴文济御史时渠将有闽中之行

李舜臣

金气当轩肃,苍烟使舍幽。jīn qì dāng xuān sù,cāng yān shǐ shě yōu。
下阶聊独往,倚树忽千忧。xià jiē liáo dú wǎng,yǐ shù hū qiān yōu。
名逐群芳晚,心摧落日秋。míng zhú qún fāng wǎn,xīn cuī luò rì qiū。
所亲仍别去,炎德指南州。suǒ qīn réng bié qù,yán dé zhǐ nán zhōu。

送吴文济入闽

李舜臣

行色将南指,君恩向阙辞。xíng sè jiāng nán zhǐ,jūn ēn xiàng quē cí。
拂霜蓬且转,明日酒难持。fú shuāng péng qiě zhuǎn,míng rì jiǔ nán chí。
去国能无惜,分襟复在兹。qù guó néng wú xī,fēn jīn fù zài zī。
直须春草遍,始是解装时。zhí xū chūn cǎo biàn,shǐ shì jiě zhuāng shí。

尝酒

李舜臣

岂是葡萄酿,只凭玉露斯。qǐ shì pú táo niàng,zhǐ píng yù lù sī。
愁多须此仗,禄薄本相宜。chóu duō xū cǐ zhàng,lù báo běn xiāng yí。
束带陶将去,登楼粲有思。shù dài táo jiāng qù,dēng lóu càn yǒu sī。
何言顽与圣,更尽手中卮。hé yán wán yǔ shèng,gèng jǐn shǒu zhōng zhī。

寄任元朴

李舜臣

去国今二载,犹传諌诤名。qù guó jīn èr zài,yóu chuán dǒng zhèng míng。
圣朝非尔弃,时俗乍相倾。shèng cháo fēi ěr qì,shí sú zhà xiāng qīng。
迹向陶丘敛,书从梁狱明。jì xiàng táo qiū liǎn,shū cóng liáng yù míng。
平生欲何似,岁暮卧山城。píng shēng yù hé shì,suì mù wò shān chéng。

秋夕吴文济御史见访

李舜臣

出省惟公暇,深居每独思。chū shěng wéi gōng xiá,shēn jū měi dú sī。
故人骢马客,薄暮菊花卮。gù rén cōng mǎ kè,báo mù jú huā zhī。
月正清秋满,霜裁变露为。yuè zhèng qīng qiū mǎn,shuāng cái biàn lù wèi。
非君兹枉驾,何限使吾悲。fēi jūn zī wǎng jià,hé xiàn shǐ wú bēi。

寄刘叔正蜀中

李舜臣

剑阁青山外,都门紫气边。jiàn gé qīng shān wài,dōu mén zǐ qì biān。
相看俱万里,分手已三年。xiāng kàn jù wàn lǐ,fēn shǒu yǐ sān nián。
去国是何日,浮槎想近天。qù guó shì hé rì,fú chá xiǎng jìn tiān。
念从众君子,交结昔何妍。niàn cóng zhòng jūn zi,jiāo jié xī hé yán。

寄报家兄吾有归志

李舜臣

此处故人稀,缁尘况满衣。cǐ chù gù rén xī,zī chén kuàng mǎn yī。
只缘五斗重,滋觉寸心非。zhǐ yuán wǔ dòu zhòng,zī jué cùn xīn fēi。
海上鸥堪狎,天边雁欲飞。hǎi shàng ōu kān xiá,tiān biān yàn yù fēi。
终当亲稼穑,白首共山扉。zhōng dāng qīn jià sè,bái shǒu gòng shān fēi。
1951234567»