古诗词

新春郊行和韵

祁敏

腊去馀寒犹不堪,东风羸马踏晴岚。là qù yú hán yóu bù kān,dōng fēng léi mǎ tà qíng lán。
雪开远漠峰千百,春漏疏林花两三。xuě kāi yuǎn mò fēng qiān bǎi,chūn lòu shū lín huā liǎng sān。
眼底物华频触兴,隔年诗债尚留惭。yǎn dǐ wù huá pín chù xīng,gé nián shī zhài shàng liú cán。
浮名岁岁长安道,何日归期马首南。fú míng suì suì zhǎng ān dào,hé rì guī qī mǎ shǒu nán。

祁敏

祁敏,字惟学。东莞人。顺子。明孝宗弘治十五年(一五〇二)进士,授户部广西司主事。历升员外郎、郎中,卒。明嘉靖《广东通志》卷六一、民国《东莞县志》卷五七有传。 祁敏的作品>>

猜您喜欢

送李副郎士达终养

祁敏

一疏为高堂,非缘松菊荒。yī shū wèi gāo táng,fēi yuán sōng jú huāng。
白云穷望眼,秋色照归装。bái yún qióng wàng yǎn,qiū sè zhào guī zhuāng。
暂束新袍笏,仍娱旧彩裳。zàn shù xīn páo hù,réng yú jiù cǎi shang。
金门非忍别,事主日犹长。jīn mén fēi rěn bié,shì zhǔ rì yóu zhǎng。

新春试笔

祁敏

阳和初暖雪犹深,诗在溪山策杖寻。yáng hé chū nuǎn xuě yóu shēn,shī zài xī shān cè zhàng xún。
岁月任添潘老鬓,春情都寄伯牙音。suì yuè rèn tiān pān lǎo bìn,chūn qíng dōu jì bó yá yīn。
肯因蕉绿生闲梦,长惜莺花伴笑吟。kěn yīn jiāo lǜ shēng xián mèng,zhǎng xī yīng huā bàn xiào yín。
进亦不求归亦好,行藏天定岂容心。jìn yì bù qiú guī yì hǎo,xíng cáng tiān dìng qǐ róng xīn。

送段惟勤擢福建宪佥

祁敏

宦途邂逅十年来,莫惜离情但酒杯。huàn tú xiè hòu shí nián lái,mò xī lí qíng dàn jiǔ bēi。
谁谓乾坤能两立,须添我辈乃三才。shuí wèi qián kūn néng liǎng lì,xū tiān wǒ bèi nǎi sān cái。
愧无白雪相持赠,欲借春霞细剪裁。kuì wú bái xuě xiāng chí zèng,yù jiè chūn xiá xì jiǎn cái。
此到闽南诗景好,东风开遍岭头梅。cǐ dào mǐn nán shī jǐng hǎo,dōng fēng kāi biàn lǐng tóu méi。

客中春望用林廷元韵

祁敏

燕台南望欲沾巾,万里青霄一客身。yàn tái nán wàng yù zhān jīn,wàn lǐ qīng xiāo yī kè shēn。
满眼飞云何处岭,数枝新柳异乡春。mǎn yǎn fēi yún hé chù lǐng,shù zhī xīn liǔ yì xiāng chūn。
才名自愧居人后,岁月那堪到鬓频。cái míng zì kuì jū rén hòu,suì yuè nà kān dào bìn pín。
情绕家山归未得,年年杯酒负花辰。qíng rào jiā shān guī wèi dé,nián nián bēi jiǔ fù huā chén。

春郊送客次韵

祁敏

人自忙忙日自频,浮生几个是闲身。rén zì máng máng rì zì pín,fú shēng jǐ gè shì xián shēn。
青山别眼曾经岁,小雨侵晴又浃辰。qīng shān bié yǎn céng jīng suì,xiǎo yǔ qīn qíng yòu jiā chén。
近阙谁家先得日,无梅旅邸不知春。jìn quē shuí jiā xiān dé rì,wú méi lǚ dǐ bù zhī chūn。
今朝送友溪桥外,野色风吹上客巾。jīn cháo sòng yǒu xī qiáo wài,yě sè fēng chuī shàng kè jīn。

写怀

祁敏

才过残冬又早春,一时要路草成茵。cái guò cán dōng yòu zǎo chūn,yī shí yào lù cǎo chéng yīn。
无穷学业深惭我,有限年光不待人。wú qióng xué yè shēn cán wǒ,yǒu xiàn nián guāng bù dài rén。
两字功名妨彩戏,半生诗酒污天真。liǎng zì gōng míng fáng cǎi xì,bàn shēng shī jiǔ wū tiān zhēn。
粤江千里飞云远,日夜思归不为莼。yuè jiāng qiān lǐ fēi yún yuǎn,rì yè sī guī bù wèi chún。

竹翁别号为殷举人乃尊题

祁敏

此老冰襟似此君,共持寒操傲乾坤。cǐ lǎo bīng jīn shì cǐ jūn,gòng chí hán cāo ào qián kūn。
飞尘不到王猷榻,烟色时封蒋诩门。fēi chén bù dào wáng yóu tà,yān sè shí fēng jiǎng xǔ mén。
一径清风醒俗梦,千竿凉月洗诗魂。yī jìng qīng fēng xǐng sú mèng,qiān gān liáng yuè xǐ shī hún。
凤雏又喜青云远,白发无妨日对樽。fèng chú yòu xǐ qīng yún yuǎn,bái fā wú fáng rì duì zūn。

感秋

祁敏

两字功名未解休,西风添得鬓边愁。liǎng zì gōng míng wèi jiě xiū,xī fēng tiān dé bìn biān chóu。
白云红叶他山景,落日寒笳何处楼。bái yún hóng yè tā shān jǐng,luò rì hán jiā hé chù lóu。
菊老未能携友赏,燕归拟欲作诗留。jú lǎo wèi néng xié yǒu shǎng,yàn guī nǐ yù zuò shī liú。
小斋帘卷青山雨,谁伴清吟过此秋。xiǎo zhāi lián juǎn qīng shān yǔ,shuí bàn qīng yín guò cǐ qiū。