古诗词

题张修撰养正所藏王舜耕山水画

程敏政

山东老人王舜耕,平生与山如有情。shān dōng lǎo rén wáng shùn gēng,píng shēng yǔ shān rú yǒu qíng。
左涂右抹何草草,却似真山被山恼。zuǒ tú yòu mǒ hé cǎo cǎo,què shì zhēn shān bèi shān nǎo。
山西太史留侯孙,爱山自谓山可飧。shān xī tài shǐ liú hóu sūn,ài shān zì wèi shān kě sūn。
坐中忽有青万矗,终日仰看看不足。zuò zhōng hū yǒu qīng wàn chù,zhōng rì yǎng kàn kàn bù zú。
我来把玩未始奇,真山假山远莫知。wǒ lái bǎ wán wèi shǐ qí,zhēn shān jiǎ shān yuǎn mò zhī。
天风惨澹动林壑,浮岚积翠空淋漓。tiān fēng cǎn dàn dòng lín hè,fú lán jī cuì kōng lín lí。
斗壁飞流下深树,暗响潺潺不知处。dòu bì fēi liú xià shēn shù,àn xiǎng chán chán bù zhī chù。
两厓中断一桥通,谁结茅庐傍山住。liǎng yá zhōng duàn yī qiáo tōng,shuí jié máo lú bàng shān zhù。
老人一去何当还,太史心胸如此山。lǎo rén yī qù hé dāng hái,tài shǐ xīn xiōng rú cǐ shān。
题诗不尽画中意,梦落齐州苍翠间。tí shī bù jǐn huà zhōng yì,mèng luò qí zhōu cāng cuì jiān。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

送敏聪弟还河间

程敏政

我已行年四十初,宦情人事两迂疏。wǒ yǐ xíng nián sì shí chū,huàn qíng rén shì liǎng yū shū。
故人亲戚多英俊,怪底曾无一字书。gù rén qīn qī duō yīng jùn,guài dǐ céng wú yī zì shū。

题画为郑府典宝淳安应君赋兼寄别意

程敏政

白雁悠悠水满塘,柳阴芦叶似人长。bái yàn yōu yōu shuǐ mǎn táng,liǔ yīn lú yè shì rén zhǎng。
拂图仿佛清溪上,斜日渔村驻野航。fú tú fǎng fú qīng xī shàng,xié rì yú cūn zhù yě háng。

题画为郑府典宝淳安应君赋兼寄别意

程敏政

王门无事足幽探,为赋新图句不堪。wáng mén wú shì zú yōu tàn,wèi fù xīn tú jù bù kān。
莫听雁声思故里,筒中盘谷似江南。mò tīng yàn shēng sī gù lǐ,tǒng zhōng pán gǔ shì jiāng nán。

送三原王天锡赴南京右府都事

程敏政

幕府巍巍逼上台,都人常望谏书来。mù fǔ wēi wēi bī shàng tái,dōu rén cháng wàng jiàn shū lái。
江东不用夸王导,分陕而今得异才。jiāng dōng bù yòng kuā wáng dǎo,fēn shǎn ér jīn dé yì cái。

送三原王天锡赴南京右府都事

程敏政

虎旅分屯建业城,凤毛承宠署新名。hǔ lǚ fēn tún jiàn yè chéng,fèng máo chéng chǒng shǔ xīn míng。
阴功自出三槐后,赢得家声播两京。yīn gōng zì chū sān huái hòu,yíng dé jiā shēng bō liǎng jīng。

送三原王天锡赴南京右府都事

程敏政

捧檄南行得奉亲,君王真念老成人。pěng xí nán xíng dé fèng qīn,jūn wáng zhēn niàn lǎo chéng rén。
江鱼竹笱承欢处,无限丹心拱北辰。jiāng yú zhú gǒu chéng huān chù,wú xiàn dān xīn gǒng běi chén。

送三原王天锡赴南京右府都事

程敏政

万仞钟山入望高,官闲宁复簿书劳。wàn rèn zhōng shān rù wàng gāo,guān xián níng fù bù shū láo。
传家见说惟诗礼,不用登坛受六韬。chuán jiā jiàn shuō wéi shī lǐ,bù yòng dēng tán shòu liù tāo。

题画送敏聪弟还河间

程敏政

西风吹彻桂花秋,欲去珍禽不自由。xī fēng chuī chè guì huā qiū,yù qù zhēn qín bù zì yóu。
无限人间离别意,海天明月照高楼。wú xiàn rén jiān lí bié yì,hǎi tiān míng yuè zhào gāo lóu。

送贵溪宗人淳赴汀州司副

程敏政

相湖分派入程源,几叶儿孙秀更蕃。xiāng hú fēn pài rù chéng yuán,jǐ yè ér sūn xiù gèng fān。
喜见青毡重出色,何须高盖与华轩。xǐ jiàn qīng zhān zhòng chū sè,hé xū gāo gài yǔ huá xuān。

送贵溪宗人淳赴汀州司副

程敏政

百丈山前道一堂,秋来草树未全荒。bǎi zhàng shān qián dào yī táng,qiū lái cǎo shù wèi quán huāng。
传家正学依然在,一脉还应到粤乡。chuán jiā zhèng xué yī rán zài,yī mài hái yīng dào yuè xiāng。

送贵溪宗人淳赴汀州司副

程敏政

汀郡棠阴有去思,汀庠人说旧经师。tīng jùn táng yīn yǒu qù sī,tīng xiáng rén shuō jiù jīng shī。
此行拟续题名记,教养分明盛一时。cǐ xíng nǐ xù tí míng jì,jiào yǎng fēn míng shèng yī shí。

送贵溪宗人淳赴汀州司副

程敏政

离合纷纷几岁华,客中辛苦又移家。lí hé fēn fēn jǐ suì huá,kè zhōng xīn kǔ yòu yí jiā。
京城咫尺无由别,孤负清尊对菊花。jīng chéng zhǐ chǐ wú yóu bié,gū fù qīng zūn duì jú huā。

题南宋陈枢长江万里图

程敏政

曾听江声过海门,眼中忽见旧涛痕。céng tīng jiāng shēng guò hǎi mén,yǎn zhōng hū jiàn jiù tāo hén。
山崩岸坼知多少,独有中流砥柱存。shān bēng àn chè zhī duō shǎo,dú yǒu zhōng liú dǐ zhù cún。

题南宋陈枢长江万里图

程敏政

万里沉沉水拍天,诗人犹记夜鸣舷。wàn lǐ chén chén shuǐ pāi tiān,shī rén yóu jì yè míng xián。
醉来直上金山寺,酌取中?第一泉。zuì lái zhí shàng jīn shān sì,zhuó qǔ zhōng líng dì yī quán。

题南宋陈枢长江万里图

程敏政

江风吹浪雪粼粼,笑抚冰缣欲问津。jiāng fēng chuī làng xuě lín lín,xiào fǔ bīng jiān yù wèn jīn。
短楫轻桡浑不见,未应无复济川人。duǎn jí qīng ráo hún bù jiàn,wèi yīng wú fù jì chuān rén。