古诗词

题张修撰养正所藏王舜耕山水画

程敏政

山东老人王舜耕,平生与山如有情。shān dōng lǎo rén wáng shùn gēng,píng shēng yǔ shān rú yǒu qíng。
左涂右抹何草草,却似真山被山恼。zuǒ tú yòu mǒ hé cǎo cǎo,què shì zhēn shān bèi shān nǎo。
山西太史留侯孙,爱山自谓山可飧。shān xī tài shǐ liú hóu sūn,ài shān zì wèi shān kě sūn。
坐中忽有青万矗,终日仰看看不足。zuò zhōng hū yǒu qīng wàn chù,zhōng rì yǎng kàn kàn bù zú。
我来把玩未始奇,真山假山远莫知。wǒ lái bǎ wán wèi shǐ qí,zhēn shān jiǎ shān yuǎn mò zhī。
天风惨澹动林壑,浮岚积翠空淋漓。tiān fēng cǎn dàn dòng lín hè,fú lán jī cuì kōng lín lí。
斗壁飞流下深树,暗响潺潺不知处。dòu bì fēi liú xià shēn shù,àn xiǎng chán chán bù zhī chù。
两厓中断一桥通,谁结茅庐傍山住。liǎng yá zhōng duàn yī qiáo tōng,shuí jié máo lú bàng shān zhù。
老人一去何当还,太史心胸如此山。lǎo rén yī qù hé dāng hái,tài shǐ xīn xiōng rú cǐ shān。
题诗不尽画中意,梦落齐州苍翠间。tí shī bù jǐn huà zhōng yì,mèng luò qí zhōu cāng cuì jiān。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题南京邵思谊漏月轩有庄孔阳同年记

程敏政

小轩生业未全贫,为厌笙歌暖送春。xiǎo xuān shēng yè wèi quán pín,wèi yàn shēng gē nuǎn sòng chūn。
上雨旁风元不计,只教明月下窥人。shàng yǔ páng fēng yuán bù jì,zhǐ jiào míng yuè xià kuī rén。

书仁里族侄佐时家庆卷后八绝

程敏政

弓冶相承每自怜,喜闻能受一经传。gōng yě xiāng chéng měi zì lián,xǐ wén néng shòu yī jīng chuán。
春风绿鬓芸香重,何止青云属少年。chūn fēng lǜ bìn yún xiāng zhòng,hé zhǐ qīng yún shǔ shǎo nián。

书仁里族侄佐时家庆卷后八绝

程敏政

古来耕读两相循,立志谁堪慕有莘。gǔ lái gēng dú liǎng xiāng xún,lì zhì shuí kān mù yǒu shēn。
闻说一犁春雨后,绿阴长作带经人。wén shuō yī lí chūn yǔ hòu,lǜ yīn zhǎng zuò dài jīng rén。

书仁里族侄佐时家庆卷后八绝

程敏政

儒硕堂深世禄长,云烟飞处墨花香。rú shuò táng shēn shì lù zhǎng,yún yān fēi chù mò huā xiāng。
对人好写颜公帖,珍重吾家白面郎。duì rén hǎo xiě yán gōng tiē,zhēn zhòng wú jiā bái miàn láng。

书仁里族侄佐时家庆卷后八绝

程敏政

梦中疑有笔生花,不比书窗学画鸦。mèng zhōng yí yǒu bǐ shēng huā,bù bǐ shū chuāng xué huà yā。
努力顾名思擢第,读书休负好年华。nǔ lì gù míng sī zhuó dì,dú shū xiū fù hǎo nián huá。

书仁里族侄佐时家庆卷后八绝

程敏政

书斋晴日乍挥毫,天与佳儿一字褒。shū zhāi qíng rì zhà huī háo,tiān yǔ jiā ér yī zì bāo。
吉兆已开休忘取,家风须并士风高。jí zhào yǐ kāi xiū wàng qǔ,jiā fēng xū bìng shì fēng gāo。

书仁里族侄佐时家庆卷后八绝

程敏政

红隐危楼御墨鲜,家鸡何止得家传。hóng yǐn wēi lóu yù mò xiān,jiā jī hé zhǐ dé jiā chuán。
文章不愧昌黎伯,好读城南训子篇。wén zhāng bù kuì chāng lí bó,hǎo dú chéng nán xùn zi piān。

书仁里族侄佐时家庆卷后八绝

程敏政

早从怀抱识之无,太傅功成雪满颅。zǎo cóng huái bào shí zhī wú,tài fù gōng chéng xuě mǎn lú。
玉汝异时探学海,碧霄红日看鹓雏。yù rǔ yì shí tàn xué hǎi,bì xiāo hóng rì kàn yuān chú。

书仁里族侄佐时家庆卷后八绝

程敏政

风尘楚楚脱尘凡,更向群中数阿咸。fēng chén chǔ chǔ tuō chén fán,gèng xiàng qún zhōng shù ā xián。
坐想后来应跨灶,笑人终岁著青衫。zuò xiǎng hòu lái yīng kuà zào,xiào rén zhōng suì zhù qīng shān。

送蔡德馨从父宦游三衢

程敏政

中郎年少美丰标,千里薰风拂画桡。zhōng láng nián shǎo měi fēng biāo,qiān lǐ xūn fēng fú huà ráo。
此去壮怀增几许,推蓬初看浙江潮。cǐ qù zhuàng huái zēng jǐ xǔ,tuī péng chū kàn zhè jiāng cháo。

送蔡德馨从父宦游三衢

程敏政

彩侍宁忧客路难,直从鱼浦过严滩。cǎi shì níng yōu kè lù nán,zhí cóng yú pǔ guò yán tān。
吴山越水经游处,得似当时画里看。wú shān yuè shuǐ jīng yóu chù,dé shì dāng shí huà lǐ kàn。

西宁侯著色牡丹为英国公题

程敏政

侯门三月花如锦,分得春光与上公。hóu mén sān yuè huā rú jǐn,fēn dé chūn guāng yǔ shàng gōng。
何用洛阳求异谱,彩毫随处落香风。hé yòng luò yáng qiú yì pǔ,cǎi háo suí chù luò xiāng fēng。

西宁侯著色牡丹为英国公题

程敏政

镜中谁点旧姚黄,金缕衣轻翠袖长。jìng zhōng shuí diǎn jiù yáo huáng,jīn lǚ yī qīng cuì xiù zhǎng。
倦倚东风娇白日,王孙亭榭见花王。juàn yǐ dōng fēng jiāo bái rì,wáng sūn tíng xiè jiàn huā wáng。

寄于文远户侯

程敏政

横经日日缀鹓班,致主无才独厚颜。héng jīng rì rì zhuì yuān bān,zhì zhǔ wú cái dú hòu yán。
追忆旧游春醉处,梦魂常绕歙州山。zhuī yì jiù yóu chūn zuì chù,mèng hún cháng rào shè zhōu shān。

题画二首

程敏政

白苇枯荷两岸霜,水禽相恋水云乡。bái wěi kū hé liǎng àn shuāng,shuǐ qín xiāng liàn shuǐ yún xiāng。
人间手足情何似,落日秋原引睇长。rén jiān shǒu zú qíng hé shì,luò rì qiū yuán yǐn dì zhǎng。