古诗词

题谢翰长大韶先生云山障子

程敏政

拔地苍山几千丈,九叠芙蓉照林莽。bá dì cāng shān jǐ qiān zhàng,jiǔ dié fú róng zhào lín mǎng。
群峰夹峙青冥中,万里云开露仙掌。qún fēng jiā zhì qīng míng zhōng,wàn lǐ yún kāi lù xiān zhǎng。
山回径转得佳处,筑室何人据高壤。shān huí jìng zhuǎn dé jiā chù,zhù shì hé rén jù gāo rǎng。
古瓦参差接栋流,虚窗迢递临风敞。gǔ wǎ cān chà jiē dòng liú,xū chuāng tiáo dì lín fēng chǎng。
别圃长栽巨胜花,闲门任结蟏蛸网。bié pǔ zhǎng zāi jù shèng huā,xián mén rèn jié xiāo shāo wǎng。
桃源渡口短桥通,一派溪光断尘鞅。táo yuán dù kǒu duǎn qiáo tōng,yī pài xī guāng duàn chén yāng。
黄鸟交啼苑树浓,白鹭低飞田水长。huáng niǎo jiāo tí yuàn shù nóng,bái lù dī fēi tián shuǐ zhǎng。
幽栖仿佛晋朝人,束发乌巾被轻氅。yōu qī fǎng fú jìn cháo rén,shù fā wū jīn bèi qīng chǎng。
世途万变了不知,俯槛围棋事闲傥。shì tú wàn biàn le bù zhī,fǔ kǎn wéi qí shì xián tǎng。
相持犹似未忘机,苦向盘中较铢两。xiāng chí yóu shì wèi wàng jī,kǔ xiàng pán zhōng jiào zhū liǎng。
林间暑气不胜薄,羽箑何由更添爽。lín jiān shǔ qì bù shèng báo,yǔ shà hé yóu gèng tiān shuǎng。
童子手供朝暮餐,和露烹葵足斋享。tóng zi shǒu gōng cháo mù cān,hé lù pēng kuí zú zhāi xiǎng。
槛外芳塘五里宽,一围种作莲花荡。kǎn wài fāng táng wǔ lǐ kuān,yī wéi zhǒng zuò lián huā dàng。
兴来每欲随所之,预有家人棹兰桨。xīng lái měi yù suí suǒ zhī,yù yǒu jiā rén zhào lán jiǎng。
书册薰垆共一船,水气絪缊护青幌。shū cè xūn lú gòng yī chuán,shuǐ qì yīn yūn hù qīng huǎng。
远村鸡犬互鸣吠,落日渔樵自来往。yuǎn cūn jī quǎn hù míng fèi,luò rì yú qiáo zì lái wǎng。
岩阿疑是古赤城,高旆招摇出天上。yán ā yí shì gǔ chì chéng,gāo pèi zhāo yáo chū tiān shàng。
树头隐约梵王宫,几杵疏钟送微响。shù tóu yǐn yuē fàn wáng gōng,jǐ chǔ shū zhōng sòng wēi xiǎng。
仙境宁论小大茅,人家不异东西瀼。xiān jìng níng lùn xiǎo dà máo,rén jiā bù yì dōng xī ráng。
生绡咫尺意难穷,愈觉周郎画堪赏。shēng xiāo zhǐ chǐ yì nán qióng,yù jué zhōu láng huà kān shǎng。
学士先生太傅孙,方寸之田似山广。xué shì xiān shēng tài fù sūn,fāng cùn zhī tián shì shān guǎng。
少年奋起大江西,澹墨题名首金榜。shǎo nián fèn qǐ dà jiāng xī,dàn mò tí míng shǒu jīn bǎng。
经帏史局最蒙恩,不独词章在忠谠。jīng wéi shǐ jú zuì méng ēn,bù dú cí zhāng zài zhōng dǎng。
鼎铉终期此日调,星凤方增后人仰。dǐng xuàn zhōng qī cǐ rì diào,xīng fèng fāng zēng hòu rén yǎng。
东山别墅有高情,未许披图动遐想。dōng shān bié shù yǒu gāo qíng,wèi xǔ pī tú dòng xiá xiǎng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

八月九日醉书

程敏政

谯楼风报鼓声初,烂醉犹堪倒一壶。qiáo lóu fēng bào gǔ shēng chū,làn zuì yóu kān dào yī hú。
洛党自怜家学在,款门休怪故人疏。luò dǎng zì lián jiā xué zài,kuǎn mén xiū guài gù rén shū。

八月九日醉书

程敏政

主人随客共沉酣,无限风光入笑谈。zhǔ rén suí kè gòng chén hān,wú xiàn fēng guāng rù xiào tán。
独喜小童能解事,一声新调出江南。dú xǐ xiǎo tóng néng jiě shì,yī shēng xīn diào chū jiāng nán。

八月九日醉书

程敏政

秋风庭满送租人,今岁遥应我未贫。qiū fēng tíng mǎn sòng zū rén,jīn suì yáo yīng wǒ wèi pín。
老仆隔墙频过酒,不知门外有朱轮。lǎo pū gé qiáng pín guò jiǔ,bù zhī mén wài yǒu zhū lún。

八月九日醉书

程敏政

山下方塘一镜开,主人高兴满池台。shān xià fāng táng yī jìng kāi,zhǔ rén gāo xīng mǎn chí tái。
中秋好月重阳菊,问道谁家送酒来。zhōng qiū hǎo yuè zhòng yáng jú,wèn dào shuí jiā sòng jiǔ lái。

八月九日醉书

程敏政

诗兴萧然醉索瓜,秋风怜我鬓双华。shī xīng xiāo rán zuì suǒ guā,qiū fēng lián wǒ bìn shuāng huá。
娇歌儿女灯前戏,看汝他年夜绩麻。jiāo gē ér nǚ dēng qián xì,kàn rǔ tā nián yè jì má。

八月九日醉书

程敏政

坐看凉月下疏棂,有客凭阑醉不胜。zuò kàn liáng yuè xià shū líng,yǒu kè píng lán zuì bù shèng。
独喜小童知句涩,屡将新火为添灯。dú xǐ xiǎo tóng zhī jù sè,lǚ jiāng xīn huǒ wèi tiān dēng。

八月九日醉书

程敏政

盆池芳草绿菲菲,灯下残香袭苎衣。pén chí fāng cǎo lǜ fēi fēi,dēng xià cán xiāng xí zhù yī。
山漏声稀夜何许,先生犹未掩书帏。shān lòu shēng xī yè hé xǔ,xiān shēng yóu wèi yǎn shū wéi。

八月九日醉书

程敏政

醉贪明月久忘眠,纨扇谁题却暑篇。zuì tān míng yuè jiǔ wàng mián,wán shàn shuí tí què shǔ piān。
手抚画阑人悄悄,独馀香鹤在庭前。shǒu fǔ huà lán rén qiāo qiāo,dú yú xiāng hè zài tíng qián。

八月九日醉书

程敏政

黠鼠欺人搅夜眠,春花秋月满吟边。xiá shǔ qī rén jiǎo yè mián,chūn huā qiū yuè mǎn yín biān。
归装恰有宫衣在,尽与邻家当酒钱。guī zhuāng qià yǒu gōng yī zài,jǐn yǔ lín jiā dāng jiǔ qián。

题红梅

程敏政

杏茜桃娇入眼空,暗香来处晓推篷。xìng qiàn táo jiāo rù yǎn kōng,àn xiāng lái chù xiǎo tuī péng。
丹心久历冰霜苦,可是春花一例红。dān xīn jiǔ lì bīng shuāng kǔ,kě shì chūn huā yī lì hóng。

筑居郡城山麓经始之日正值立春漫赋二绝

程敏政

卜筑山城岁几更,杜陵今幸草堂成。bo zhù shān chéng suì jǐ gèng,dù líng jīn xìng cǎo táng chéng。
西邻喜接宫墙近,一酌时分泮水清。xī lín xǐ jiē gōng qiáng jìn,yī zhuó shí fēn pàn shuǐ qīng。

筑居郡城山麓经始之日正值立春漫赋二绝

程敏政

荒园拟筑见山台,直北牛山紫翠开。huāng yuán nǐ zhù jiàn shān tái,zhí běi niú shān zǐ cuì kāi。
总说柴门新兆吉,县侯捶鼓送春来。zǒng shuō chái mén xīn zhào jí,xiàn hóu chuí gǔ sòng chūn lái。

王介翁画梅为文远赋

程敏政

仙子凌波立晚风,铅华消尽玉奁空。xiān zi líng bō lì wǎn fēng,qiān huá xiāo jǐn yù lián kōng。
横斜瘦影无人见,写入溅溅石濑中。héng xié shòu yǐng wú rén jiàn,xiě rù jiàn jiàn shí lài zhōng。

王介翁画梅为文远赋

程敏政

玛瑙坡前夜色凉,天风吹彻缟衣香。mǎ nǎo pō qián yè sè liáng,tiān fēng chuī chè gǎo yī xiāng。
平生自守冰霜节,不共嫦娥斗晓妆。píng shēng zì shǒu bīng shuāng jié,bù gòng cháng é dòu xiǎo zhuāng。

王介翁画梅为文远赋

程敏政

一分春色望中深,点点瑶英缀石林。yī fēn chūn sè wàng zhōng shēn,diǎn diǎn yáo yīng zhuì shí lín。
江路雪花空似掌,可能埋没岁寒心。jiāng lù xuě huā kōng shì zhǎng,kě néng mái méi suì hán xīn。