古诗词

题谢翰长大韶先生云山障子

程敏政

拔地苍山几千丈,九叠芙蓉照林莽。bá dì cāng shān jǐ qiān zhàng,jiǔ dié fú róng zhào lín mǎng。
群峰夹峙青冥中,万里云开露仙掌。qún fēng jiā zhì qīng míng zhōng,wàn lǐ yún kāi lù xiān zhǎng。
山回径转得佳处,筑室何人据高壤。shān huí jìng zhuǎn dé jiā chù,zhù shì hé rén jù gāo rǎng。
古瓦参差接栋流,虚窗迢递临风敞。gǔ wǎ cān chà jiē dòng liú,xū chuāng tiáo dì lín fēng chǎng。
别圃长栽巨胜花,闲门任结蟏蛸网。bié pǔ zhǎng zāi jù shèng huā,xián mén rèn jié xiāo shāo wǎng。
桃源渡口短桥通,一派溪光断尘鞅。táo yuán dù kǒu duǎn qiáo tōng,yī pài xī guāng duàn chén yāng。
黄鸟交啼苑树浓,白鹭低飞田水长。huáng niǎo jiāo tí yuàn shù nóng,bái lù dī fēi tián shuǐ zhǎng。
幽栖仿佛晋朝人,束发乌巾被轻氅。yōu qī fǎng fú jìn cháo rén,shù fā wū jīn bèi qīng chǎng。
世途万变了不知,俯槛围棋事闲傥。shì tú wàn biàn le bù zhī,fǔ kǎn wéi qí shì xián tǎng。
相持犹似未忘机,苦向盘中较铢两。xiāng chí yóu shì wèi wàng jī,kǔ xiàng pán zhōng jiào zhū liǎng。
林间暑气不胜薄,羽箑何由更添爽。lín jiān shǔ qì bù shèng báo,yǔ shà hé yóu gèng tiān shuǎng。
童子手供朝暮餐,和露烹葵足斋享。tóng zi shǒu gōng cháo mù cān,hé lù pēng kuí zú zhāi xiǎng。
槛外芳塘五里宽,一围种作莲花荡。kǎn wài fāng táng wǔ lǐ kuān,yī wéi zhǒng zuò lián huā dàng。
兴来每欲随所之,预有家人棹兰桨。xīng lái měi yù suí suǒ zhī,yù yǒu jiā rén zhào lán jiǎng。
书册薰垆共一船,水气絪缊护青幌。shū cè xūn lú gòng yī chuán,shuǐ qì yīn yūn hù qīng huǎng。
远村鸡犬互鸣吠,落日渔樵自来往。yuǎn cūn jī quǎn hù míng fèi,luò rì yú qiáo zì lái wǎng。
岩阿疑是古赤城,高旆招摇出天上。yán ā yí shì gǔ chì chéng,gāo pèi zhāo yáo chū tiān shàng。
树头隐约梵王宫,几杵疏钟送微响。shù tóu yǐn yuē fàn wáng gōng,jǐ chǔ shū zhōng sòng wēi xiǎng。
仙境宁论小大茅,人家不异东西瀼。xiān jìng níng lùn xiǎo dà máo,rén jiā bù yì dōng xī ráng。
生绡咫尺意难穷,愈觉周郎画堪赏。shēng xiāo zhǐ chǐ yì nán qióng,yù jué zhōu láng huà kān shǎng。
学士先生太傅孙,方寸之田似山广。xué shì xiān shēng tài fù sūn,fāng cùn zhī tián shì shān guǎng。
少年奋起大江西,澹墨题名首金榜。shǎo nián fèn qǐ dà jiāng xī,dàn mò tí míng shǒu jīn bǎng。
经帏史局最蒙恩,不独词章在忠谠。jīng wéi shǐ jú zuì méng ēn,bù dú cí zhāng zài zhōng dǎng。
鼎铉终期此日调,星凤方增后人仰。dǐng xuàn zhōng qī cǐ rì diào,xīng fèng fāng zēng hòu rén yǎng。
东山别墅有高情,未许披图动遐想。dōng shān bié shù yǒu gāo qíng,wèi xǔ pī tú dòng xiá xiǎng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

成化丙午秋七月受命主考南畿秋试辞朝日赠同事汪庶子伯谐二首

程敏政

御墨传名下九霄,校文何意及宫僚。yù mò chuán míng xià jiǔ xiāo,xiào wén hé yì jí gōng liáo。
缄诚礼币云霞烂,赐别恩壶雨露饶。jiān chéng lǐ bì yún xiá làn,cì bié ēn hú yǔ lù ráo。
千里长江看径渡,一秋残暑会全消。qiān lǐ zhǎng jiāng kàn jìng dù,yī qiū cán shǔ huì quán xiāo。
网罗愿得岐山凤,哕哕和声恊舜韶。wǎng luó yuàn dé qí shān fèng,huì huì hé shēng xié shùn sháo。

成化丙午秋七月受命主考南畿秋试辞朝日赠同事汪庶子伯谐二首

程敏政

玉署青坊二十春,联镳同巷最情亲。yù shǔ qīng fāng èr shí chūn,lián biāo tóng xiàng zuì qíng qīn。
登名夙已推先进,论秀那堪逐后尘。dēng míng sù yǐ tuī xiān jìn,lùn xiù nà kān zhú hòu chén。
镐邑士风天下盛,秣陵秋色望中新。gǎo yì shì fēng tiān xià shèng,mò líng qiū sè wàng zhōng xīn。
相期不负公家托,共誓丹心拱北辰。xiāng qī bù fù gōng jiā tuō,gòng shì dān xīn gǒng běi chén。

谒孝陵恭赋

程敏政

蟠龙山上柏层层,寝殿巍然紫气腾。pán lóng shān shàng bǎi céng céng,qǐn diàn wēi rán zǐ qì téng。
神武尚占霜令肃,睿容如见日华升。shén wǔ shàng zhàn shuāng lìng sù,ruì róng rú jiàn rì huá shēng。
万年成法尊周典,一代兴王祖舜陵。wàn nián chéng fǎ zūn zhōu diǎn,yī dài xīng wáng zǔ shùn líng。
圣德有碑高百尺,虹光终夕照崚嶒。shèng dé yǒu bēi gāo bǎi chǐ,hóng guāng zhōng xī zhào léng céng。

天界寺留别六部诸公

程敏政

名山曾是泐公房,吟榻依然草径荒。míng shān céng shì lè gōng fáng,yín tà yī rán cǎo jìng huāng。
行客欲来询旧事,高轩方此荐离觞。xíng kè yù lái xún jiù shì,gāo xuān fāng cǐ jiàn lí shāng。
秋光并与诗情薄,斜日能牵别意长。qiū guāng bìng yǔ shī qíng báo,xié rì néng qiān bié yì zhǎng。
迤醉归松下路,隔林金粟有馀香。yí zuì guī sōng xià lù,gé lín jīn sù yǒu yú xiāng。

永宁寺留别隆平侯诸公

程敏政

公事初馀半日闲,故人相约扣禅关。gōng shì chū yú bàn rì xián,gù rén xiāng yuē kòu chán guān。
万松拥雾都环寺,一塔凌空正对山。wàn sōng yōng wù dōu huán sì,yī tǎ líng kōng zhèng duì shān。
尊酒暂陶尘外乐,岁华频揽镜中颜。zūn jiǔ zàn táo chén wài lè,suì huá pín lǎn jìng zhōng yán。
匆匆不尽平生意,画舫西风又北还。cōng cōng bù jǐn píng shēng yì,huà fǎng xī fēng yòu běi hái。

过王尚文给事

程敏政

短桥流水过门前,老木垂杨夹路边。duǎn qiáo liú shuǐ guò mén qián,lǎo mù chuí yáng jiā lù biān。
两耳清风生竹径,一腔生意旧瓜田。liǎng ěr qīng fēng shēng zhú jìng,yī qiāng shēng yì jiù guā tián。
浮云久不关尘虑,白日偏能了醉眠。fú yún jiǔ bù guān chén lǜ,bái rì piān néng le zuì mián。
南国太平容散吏,诗盟来结定何年。nán guó tài píng róng sàn lì,shī méng lái jié dìng hé nián。

雨花台与汪庶子平江伯司马侍御联句

程敏政

肩舆直上妙高台,极目秋空亦壮哉。jiān yú zhí shàng miào gāo tái,jí mù qiū kōng yì zhuàng zāi。
山势重重云里出,江流滚滚雾中来。shān shì zhòng zhòng yún lǐ chū,jiāng liú gǔn gǔn wù zhōng lái。
兴王一代夸形胜,霈泽千年被草莱。xīng wáng yī dài kuā xíng shèng,pèi zé qiān nián bèi cǎo lái。
登览平生最奇绝,不辞倾倒菊花杯。dēng lǎn píng shēng zuì qí jué,bù cí qīng dào jú huā bēi。

登报恩寺塔

程敏政

宝坊南近雨花台,入眼丹青面面开。bǎo fāng nán jìn yǔ huā tái,rù yǎn dān qīng miàn miàn kāi。
清夜香灯千印度,红云宫阙两蓬莱。qīng yè xiāng dēng qiān yìn dù,hóng yún gōng quē liǎng péng lái。
游人渐及登高节,倚马惭非作赋才。yóu rén jiàn jí dēng gāo jié,yǐ mǎ cán fēi zuò fù cái。
斜日长干重回首,横江一鹗正飞来。xié rì zhǎng gàn zhòng huí shǒu,héng jiāng yī è zhèng fēi lái。

灵谷寺与汪庶子平江伯司马侍御王给事严正学联句

程敏政

翠盖亭亭立万松,宝坊遥倚白云峰。cuì gài tíng tíng lì wàn sōng,bǎo fāng yáo yǐ bái yún fēng。
元戎肯结新诗社,词客能谈旧讲宗。yuán róng kěn jié xīn shī shè,cí kè néng tán jiù jiǎng zōng。
分供泉香思瀹茗,隔林风定忽闻钟。fēn gōng quán xiāng sī yuè míng,gé lín fēng dìng hū wén zhōng。
胜游总是文章彦,千古兰亭可继踪。shèng yóu zǒng shì wén zhāng yàn,qiān gǔ lán tíng kě jì zōng。

灵谷寺与汪庶子平江伯司马侍御王给事严正学联句

程敏政

灵谷依然古迹存,松间同踏旧苔痕。líng gǔ yī rán gǔ jì cún,sōng jiān tóng tà jiù tái hén。
几湾碧水分围寺,一路青山直到门。jǐ wān bì shuǐ fēn wéi sì,yī lù qīng shān zhí dào mén。
疏柳亸阴连下界,轻云将雨过前村。shū liǔ duǒ yīn lián xià jiè,qīng yún jiāng yǔ guò qián cūn。
眼中风景真如画,吟赏何妨到日昏。yǎn zhōng fēng jǐng zhēn rú huà,yín shǎng hé fáng dào rì hūn。

灵谷寺与汪庶子平江伯司马侍御王给事严正学联句

程敏政

钟阜东来一径深,偶因名胜访祇林。zhōng fù dōng lái yī jìng shēn,ǒu yīn míng shèng fǎng qí lín。
鸟衔桂子僧前落,帘卷山光户外侵。niǎo xián guì zi sēng qián luò,lián juǎn shān guāng hù wài qīn。
万里长江供远望,六朝遗迹助豪吟。wàn lǐ zhǎng jiāng gōng yuǎn wàng,liù cháo yí jì zhù háo yín。
重来更有他年约,肯为尘缘负赏心。zhòng lái gèng yǒu tā nián yuē,kěn wèi chén yuán fù shǎng xīn。

灵谷寺与汪庶子平江伯司马侍御王给事严正学联句

程敏政

冠盖联翩胜地来,登高便觉好怀开。guān gài lián piān shèng dì lái,dēng gāo biàn jué hǎo huái kāi。
金陵王气传千古,玉署文光烛上台。jīn líng wáng qì chuán qiān gǔ,yù shǔ wén guāng zhú shàng tái。
祖饯莫辞今日醉,使槎将及晚秋回。zǔ jiàn mò cí jīn rì zuì,shǐ chá jiāng jí wǎn qiū huí。
人生会晤浑无几,一任昏钟落日催。rén shēng huì wù hún wú jǐ,yī rèn hūn zhōng luò rì cuī。

灵谷寺与汪庶子平江伯司马侍御王给事严正学联句

程敏政

高秋时节快登临,云外僧房竹院深。gāo qiū shí jié kuài dēng lín,yún wài sēng fáng zhú yuàn shēn。
一啜清茶忘世味,偶听多贝了禅心。yī chuài qīng chá wàng shì wèi,ǒu tīng duō bèi le chán xīn。
小童解作天魔舞,佳客能成白雪吟。xiǎo tóng jiě zuò tiān mó wǔ,jiā kè néng chéng bái xuě yín。
乐事正逢休暇日,玉壶莫放酒停斟。lè shì zhèng féng xiū xiá rì,yù hú mò fàng jiǔ tíng zhēn。

灵谷寺与汪庶子平江伯司马侍御王给事严正学联句

程敏政

胜日来游到上方,松阴深处石泉香。shèng rì lái yóu dào shàng fāng,sōng yīn shēn chù shí quán xiāng。
穿林喜有双僧引,把菊宁无一醉偿。chuān lín xǐ yǒu shuāng sēng yǐn,bǎ jú níng wú yī zuì cháng。
秋景恰和诗兴好,宦心那似野情长。qiū jǐng qià hé shī xīng hǎo,huàn xīn nà shì yě qíng zhǎng。
高歌纵饮忘归路,回首青山又夕阳。gāo gē zòng yǐn wàng guī lù,huí shǒu qīng shān yòu xī yáng。

灵谷寺与汪庶子平江伯司马侍御王给事严正学联句

程敏政

王气腾空近祖陵,梵宫深护白云层。wáng qì téng kōng jìn zǔ líng,fàn gōng shēn hù bái yún céng。
青山入坐岚光重,翠柏当轩爽思凝。qīng shān rù zuò lán guāng zhòng,cuì bǎi dāng xuān shuǎng sī níng。
下界尘氛浑不到,上方楼阁记曾登。xià jiè chén fēn hún bù dào,shàng fāng lóu gé jì céng dēng。
醉来拟刻杯间竹,欲写新诗恐未能。zuì lái nǐ kè bēi jiān zhú,yù xiě xīn shī kǒng wèi néng。