古诗词

题谢翰长大韶先生云山障子

程敏政

拔地苍山几千丈,九叠芙蓉照林莽。bá dì cāng shān jǐ qiān zhàng,jiǔ dié fú róng zhào lín mǎng。
群峰夹峙青冥中,万里云开露仙掌。qún fēng jiā zhì qīng míng zhōng,wàn lǐ yún kāi lù xiān zhǎng。
山回径转得佳处,筑室何人据高壤。shān huí jìng zhuǎn dé jiā chù,zhù shì hé rén jù gāo rǎng。
古瓦参差接栋流,虚窗迢递临风敞。gǔ wǎ cān chà jiē dòng liú,xū chuāng tiáo dì lín fēng chǎng。
别圃长栽巨胜花,闲门任结蟏蛸网。bié pǔ zhǎng zāi jù shèng huā,xián mén rèn jié xiāo shāo wǎng。
桃源渡口短桥通,一派溪光断尘鞅。táo yuán dù kǒu duǎn qiáo tōng,yī pài xī guāng duàn chén yāng。
黄鸟交啼苑树浓,白鹭低飞田水长。huáng niǎo jiāo tí yuàn shù nóng,bái lù dī fēi tián shuǐ zhǎng。
幽栖仿佛晋朝人,束发乌巾被轻氅。yōu qī fǎng fú jìn cháo rén,shù fā wū jīn bèi qīng chǎng。
世途万变了不知,俯槛围棋事闲傥。shì tú wàn biàn le bù zhī,fǔ kǎn wéi qí shì xián tǎng。
相持犹似未忘机,苦向盘中较铢两。xiāng chí yóu shì wèi wàng jī,kǔ xiàng pán zhōng jiào zhū liǎng。
林间暑气不胜薄,羽箑何由更添爽。lín jiān shǔ qì bù shèng báo,yǔ shà hé yóu gèng tiān shuǎng。
童子手供朝暮餐,和露烹葵足斋享。tóng zi shǒu gōng cháo mù cān,hé lù pēng kuí zú zhāi xiǎng。
槛外芳塘五里宽,一围种作莲花荡。kǎn wài fāng táng wǔ lǐ kuān,yī wéi zhǒng zuò lián huā dàng。
兴来每欲随所之,预有家人棹兰桨。xīng lái měi yù suí suǒ zhī,yù yǒu jiā rén zhào lán jiǎng。
书册薰垆共一船,水气絪缊护青幌。shū cè xūn lú gòng yī chuán,shuǐ qì yīn yūn hù qīng huǎng。
远村鸡犬互鸣吠,落日渔樵自来往。yuǎn cūn jī quǎn hù míng fèi,luò rì yú qiáo zì lái wǎng。
岩阿疑是古赤城,高旆招摇出天上。yán ā yí shì gǔ chì chéng,gāo pèi zhāo yáo chū tiān shàng。
树头隐约梵王宫,几杵疏钟送微响。shù tóu yǐn yuē fàn wáng gōng,jǐ chǔ shū zhōng sòng wēi xiǎng。
仙境宁论小大茅,人家不异东西瀼。xiān jìng níng lùn xiǎo dà máo,rén jiā bù yì dōng xī ráng。
生绡咫尺意难穷,愈觉周郎画堪赏。shēng xiāo zhǐ chǐ yì nán qióng,yù jué zhōu láng huà kān shǎng。
学士先生太傅孙,方寸之田似山广。xué shì xiān shēng tài fù sūn,fāng cùn zhī tián shì shān guǎng。
少年奋起大江西,澹墨题名首金榜。shǎo nián fèn qǐ dà jiāng xī,dàn mò tí míng shǒu jīn bǎng。
经帏史局最蒙恩,不独词章在忠谠。jīng wéi shǐ jú zuì méng ēn,bù dú cí zhāng zài zhōng dǎng。
鼎铉终期此日调,星凤方增后人仰。dǐng xuàn zhōng qī cǐ rì diào,xīng fèng fāng zēng hòu rén yǎng。
东山别墅有高情,未许披图动遐想。dōng shān bié shù yǒu gāo qíng,wèi xǔ pī tú dòng xiá xiǎng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题刘諌议祠

程敏政

新祠门对頖池湾,再拜临风忆壮颜。xīn cí mén duì pàn chí wān,zài bài lín fēng yì zhuàng yán。
入眼已知甘露变,剖心思挽夕阳还。rù yǎn yǐ zhī gān lù biàn,pōu xīn sī wǎn xī yáng hái。
权奸扰扰悲桑海,风节棱棱重斗山。quán jiān rǎo rǎo bēi sāng hǎi,fēng jié léng léng zhòng dòu shān。
闻有狄公同祀典,瓣香何日更乘闲。wén yǒu dí gōng tóng sì diǎn,bàn xiāng hé rì gèng chéng xián。

恭赋四陵

程敏政

四山佳处寝围开,仿佛龙舆自往来。sì shān jiā chù qǐn wéi kāi,fǎng fú lóng yú zì wǎng lái。
盛礼蘋蘩供俎豆,遗恩汪濊及蒿莱。shèng lǐ píng fán gōng zǔ dòu,yí ēn wāng huì jí hāo lái。
丹丘尽享仙人乐,玉册空馀帝子哀。dān qiū jǐn xiǎng xiān rén lè,yù cè kōng yú dì zi āi。
落日长冈翘首望,万年神鼎看胚胎。luò rì zhǎng gāng qiào shǒu wàng,wàn nián shén dǐng kàn pēi tāi。

望狄梁公祠

程敏政

崇祠香火傍穹林,想像生容一正衿。chóng cí xiāng huǒ bàng qióng lín,xiǎng xiàng shēng róng yī zhèng jīn。
猛虎尚驯良吏手,牝鸡能拂老臣心。měng hǔ shàng xùn liáng lì shǒu,pìn jī néng fú lǎo chén xīn。
孤云渺渺回天末,短日悠悠及岁阴。gū yún miǎo miǎo huí tiān mò,duǎn rì yōu yōu jí suì yīn。
古道荒榛知不远,瓣香他日敬来寻。gǔ dào huāng zhēn zhī bù yuǎn,bàn xiāng tā rì jìng lái xún。

喜晴

程敏政

山灵应识我重来,溪雾林霏次第开。shān líng yīng shí wǒ zhòng lái,xī wù lín fēi cì dì kāi。
周道暗尘如水净,汉陵佳气逐阳回。zhōu dào àn chén rú shuǐ jìng,hàn líng jiā qì zhú yáng huí。
先朝驻马留斋殿,何处呼鹰有猎台。xiān cháo zhù mǎ liú zhāi diàn,hé chù hū yīng yǒu liè tái。
预恐阴何诗力健,拥炉无计拨寒灰。yù kǒng yīn hé shī lì jiàn,yōng lú wú jì bō hán huī。

至日谒陵毕怀侍班诸君子

程敏政

四寝叨陪夜奉祠,八方称庆拥朝仪。sì qǐn dāo péi yè fèng cí,bā fāng chēng qìng yōng cháo yí。
珠帘宿雾飘香篆,玉陛晨光动戟支。zhū lián sù wù piāo xiāng zhuàn,yù bì chén guāng dòng jǐ zhī。
北伐已闲沙塞檄,东封何羡泰山碑。běi fá yǐ xián shā sāi xí,dōng fēng hé xiàn tài shān bēi。
晴天好月归途便,倾倒奚囊慰所思。qíng tiān hǎo yuè guī tú biàn,qīng dào xī náng wèi suǒ sī。

和屠都宪朝宗见嘲

程敏政

相隔斋庐百步多,吟筒来速奈君何。xiāng gé zhāi lú bǎi bù duō,yín tǒng lái sù nài jūn hé。
已操汉吏三章法,更爱韦郎五字哦。yǐ cāo hàn lì sān zhāng fǎ,gèng ài wéi láng wǔ zì ó。
口业未除时破戒,诗禅常定不成魔。kǒu yè wèi chú shí pò jiè,shī chán cháng dìng bù chéng mó。
野田处处方忧麦,愿和乌台郢上歌。yě tián chù chù fāng yōu mài,yuàn hé wū tái yǐng shàng gē。

阅舜咨所萃诸公行卷

程敏政

回首青山又隔年,风光无限落吟边。huí shǒu qīng shān yòu gé nián,fēng guāng wú xiàn luò yín biān。
枯藤逐处留残稿,古锦归时得巨编。kū téng zhú chù liú cán gǎo,gǔ jǐn guī shí dé jù biān。
郁郁涧松盟晚翠,纷纷林卉竞春妍。yù yù jiàn sōng méng wǎn cuì,fēn fēn lín huì jìng chūn yán。
病来转觉诗脾涩,坐羡诸公思涌泉。bìng lái zhuǎn jué shī pí sè,zuò xiàn zhū gōng sī yǒng quán。

下山憩昌平旧馆有怀李学士宾之

程敏政

西陵南下夜何长,马上相看庆一阳。xī líng nán xià yè hé zhǎng,mǎ shàng xiāng kàn qìng yī yáng。
白社不来消旅困,青山应解笑人忙。bái shè bù lái xiāo lǚ kùn,qīng shān yīng jiě xiào rén máng。
倒尊未觉春光浅,开户俄惊晓色凉。dào zūn wèi jué chūn guāng qiǎn,kāi hù é jīng xiǎo sè liáng。
旧雨故人诗满壁,龙蛇腾踏锦云张。jiù yǔ gù rén shī mǎn bì,lóng shé téng tà jǐn yún zhāng。

归途有作

程敏政

独对高原时一登,日色红酣天宇澄。dú duì gāo yuán shí yī dēng,rì sè hóng hān tiān yǔ chéng。
官田麰麦徯梁赋,原庙衣冠非汉烝。guān tián móu mài xī liáng fù,yuán miào yī guān fēi hàn zhēng。
逆旅闻鸡爨初熟,断桥饮马寒无冰。nì lǚ wén jī cuàn chū shú,duàn qiáo yǐn mǎ hán wú bīng。
居庸回望已百里,翠削芙蓉知几层。jū yōng huí wàng yǐ bǎi lǐ,cuì xuē fú róng zhī jǐ céng。

题清河新寺

程敏政

突兀前时起梵祠,曾看金狄好光仪。tū wù qián shí qǐ fàn cí,céng kàn jīn dí hǎo guāng yí。
诗非蔬笋谁当可,出有轻肥总类支。shī fēi shū sǔn shuí dāng kě,chū yǒu qīng féi zǒng lèi zhī。
尊酒拟开莲社约,文章何似莱园碑。zūn jiǔ nǐ kāi lián shè yuē,wén zhāng hé shì lái yuán bēi。
寒天落日还过此,极目穷檐重有思。hán tiān luò rì hái guò cǐ,jí mù qióng yán zhòng yǒu sī。

始生日对雪有怀故园梅花

程敏政

故园为别两经春,瘦影寒香入梦频。gù yuán wèi bié liǎng jīng chūn,shòu yǐng hán xiāng rù mèng pín。
晏岁壶觞空对雪,一时红紫漫随尘。yàn suì hú shāng kōng duì xuě,yī shí hóng zǐ màn suí chén。
赓酬有约当何日,供奉无闻愧此身。gēng chóu yǒu yuē dāng hé rì,gōng fèng wú wén kuì cǐ shēn。
山下短檐修竹里,花神应笑未归人。shān xià duǎn yán xiū zhú lǐ,huā shén yīng xiào wèi guī rén。

自和

程敏政

过眼行年四十春,江梅千里系情频。guò yǎn xíng nián sì shí chūn,jiāng méi qiān lǐ xì qíng pín。
苔粘古干龙生甲,雪缀寒花玉扬尘。tái zhān gǔ gàn lóng shēng jiǎ,xuě zhuì hán huā yù yáng chén。
水墨有时看画手,杖藜无地著吟身。shuǐ mò yǒu shí kàn huà shǒu,zhàng lí wú dì zhù yín shēn。
兴来不惜临风醉,晚节相怜定几人。xīng lái bù xī lín fēng zuì,wǎn jié xiāng lián dìng jǐ rén。

望狄梁公祠

程敏政

■鸡鸣处一家危,问讯虬髯悔可追。jī míng chù yī jiā wēi,wèn xùn qiú rán huǐ kě zhuī。
元嗣未应堪再辱,孤臣宁复避群嗤。yuán sì wèi yīng kān zài rǔ,gū chén níng fù bì qún chī。
台衡得相方成国,神器非公定付谁。tái héng dé xiāng fāng chéng guó,shén qì fēi gōng dìng fù shuí。
欧史范碑明皦日,居人徒识令君祠。ōu shǐ fàn bēi míng jiǎo rì,jū rén tú shí lìng jūn cí。

望狄梁公祠

程敏政

丛祠香火对山开,相国勋名重古来。cóng cí xiāng huǒ duì shān kāi,xiāng guó xūn míng zhòng gǔ lái。
浴日有人归荐草,啸风无鬼附荒莱。yù rì yǒu rén guī jiàn cǎo,xiào fēng wú guǐ fù huāng lái。
晴云忽作千峰暝,朔气还传万壑哀。qíng yún hū zuò qiān fēng míng,shuò qì hái chuán wàn hè āi。
遗爱已深忘岁月,长松生子竹生胎。yí ài yǐ shēn wàng suì yuè,zhǎng sōng shēng zi zhú shēng tāi。

十一月十六夜送衍圣公

程敏政

闻说高轩早出城,一尊乘夜饯君行。wén shuō gāo xuān zǎo chū chéng,yī zūn chéng yè jiàn jūn xíng。
后堂绮席初烧烛,西郭铜壶已换更。hòu táng qǐ xí chū shāo zhú,xī guō tóng hú yǐ huàn gèng。
亲戚幸联先圣裔,往来难尽故人情。qīn qī xìng lián xiān shèng yì,wǎng lái nán jǐn gù rén qíng。
倾心不愧归途远,千里天街正月明。qīng xīn bù kuì guī tú yuǎn,qiān lǐ tiān jiē zhèng yuè míng。