古诗词

刘阮遇仙图为提督河道杨克敏通政赋

程敏政

眼中风景非尘寰,熟视毋乃天台山。yǎn zhōng fēng jǐng fēi chén huán,shú shì wú nǎi tiān tái shān。
迥然仙境与世绝,断崖无罅愁跻攀。jiǒng rán xiān jìng yǔ shì jué,duàn yá wú xià chóu jī pān。
瀑水千寻洒寒雪,危峰十二浮烟鬟。pù shuǐ qiān xún sǎ hán xuě,wēi fēng shí èr fú yān huán。
野渡南通赤城道,石桥下锁清溪湾。yě dù nán tōng chì chéng dào,shí qiáo xià suǒ qīng xī wān。
沉沉一洞截山口,恐是天造蓬莱关。chén chén yī dòng jié shān kǒu,kǒng shì tiān zào péng lái guān。
深行入洞凡几里,鸡犬声喧白云里。shēn xíng rù dòng fán jǐ lǐ,jī quǎn shēng xuān bái yún lǐ。
浊水清尘此地分,珠宫贝阙中天起。zhuó shuǐ qīng chén cǐ dì fēn,zhū gōng bèi quē zhōng tiān qǐ。
芝耳曾闻商调悲,松颜不受秦封耻。zhī ěr céng wén shāng diào bēi,sōng yán bù shòu qín fēng chǐ。
涧边夹路记行踪,乱插桃花傍流水。jiàn biān jiā lù jì xíng zōng,luàn chā táo huā bàng liú shuǐ。
西天不教化人城,万片飞霞散晴绮。xī tiān bù jiào huà rén chéng,wàn piàn fēi xiá sàn qíng qǐ。
洞中美人冰雪容,星冠玉佩惊游龙。dòng zhōng měi rén bīng xuě róng,xīng guān yù pèi jīng yóu lóng。
长者为姊弱为妹,临风宛若双芙蓉。zhǎng zhě wèi zǐ ruò wèi mèi,lín fēng wǎn ruò shuāng fú róng。
未识人间有伉俪,但觉世外无春冬。wèi shí rén jiān yǒu kàng lì,dàn jué shì wài wú chūn dōng。
端居不吟芍药句,蛾眉肯蹙莲花峰。duān jū bù yín sháo yào jù,é méi kěn cù lián huā fēng。
三生有客缘未了,不期而遇真奇逢。sān shēng yǒu kè yuán wèi le,bù qī ér yù zhēn qí féng。
雁荡山头日西没,采药迷途意荒忽。yàn dàng shān tóu rì xī méi,cǎi yào mí tú yì huāng hū。
珍禽逸响来缤纷,瑶草幽香散蓬勃。zhēn qín yì xiǎng lái bīn fēn,yáo cǎo yōu xiāng sàn péng bó。
客子由来阮与刘,一一平生有仙骨。kè zi yóu lái ruǎn yǔ liú,yī yī píng shēng yǒu xiān gǔ。
丹室原称姹女家,蓝桥即是神仙窟。dān shì yuán chēng chà nǚ jiā,lán qiáo jí shì shén xiān kū。
双璧相携归洞房,紫衣小队侍两旁。shuāng bì xiāng xié guī dòng fáng,zǐ yī xiǎo duì shì liǎng páng。
霓旌翠葆总生色,鸾箫鼍鼓纷成行。ní jīng cuì bǎo zǒng shēng sè,luán xiāo tuó gǔ fēn chéng xíng。
供炊拟作胡麻饭,合卺先进昆仑觞。gōng chuī nǐ zuò hú má fàn,hé jǐn xiān jìn kūn lún shāng。
鲛绡文席琥珀枕,百岁宁忧春夜长。jiāo xiāo wén xí hǔ pò zhěn,bǎi suì níng yōu chūn yè zhǎng。
天潢牛女漫暌隔,巫山云雨何荒唐。tiān huáng niú nǚ màn kuí gé,wū shān yún yǔ hé huāng táng。
流年忽忽如奔电,偶在山中忆乡县。liú nián hū hū rú bēn diàn,ǒu zài shān zhōng yì xiāng xiàn。
请从此别去还来,却对桃花重开宴。qǐng cóng cǐ bié qù hái lái,què duì táo huā zhòng kāi yàn。
仙凡便觉两悠悠,未尽离觞泪如霰。xiān fán biàn jué liǎng yōu yōu,wèi jǐn lí shāng lèi rú xiàn。
一去如同涧下流,重来事异梁问燕。yī qù rú tóng jiàn xià liú,zhòng lái shì yì liáng wèn yàn。
轻狂柳絮非妾心,珍重蒲花似郎面。qīng kuáng liǔ xù fēi qiè xīn,zhēn zhòng pú huā shì láng miàn。
铜烛半销云母屏,琅函未启黄庭经。tóng zhú bàn xiāo yún mǔ píng,láng hán wèi qǐ huáng tíng jīng。
凤笙绝响缑山黑,瑶瑟断弦湘水青。fèng shēng jué xiǎng gōu shān hēi,yáo sè duàn xián xiāng shuǐ qīng。
玄猿长啸白鹤舞,苍天赤日空岩扃。xuán yuán zhǎng xiào bái hè wǔ,cāng tiān chì rì kōng yán jiōng。
岂知二客一分手,身如梦蝶愁难醒。qǐ zhī èr kè yī fēn shǒu,shēn rú mèng dié chóu nán xǐng。
世移物换几尘劫,桑田海水双浮萍。shì yí wù huàn jǐ chén jié,sāng tián hǎi shuǐ shuāng fú píng。
春来再理登山屐,药裹行装感畴昔。chūn lái zài lǐ dēng shān jī,yào guǒ xíng zhuāng gǎn chóu xī。
人非物是心茫然,小桃花红水空碧。rén fēi wù shì xīn máng rán,xiǎo táo huā hóng shuǐ kōng bì。
耳畔疑闻杵臼声,道傍只见豺狼迹。ěr pàn yí wén chǔ jiù shēng,dào bàng zhǐ jiàn chái láng jì。
风鬟雾鬓今有无,恐在山头化为石。fēng huán wù bìn jīn yǒu wú,kǒng zài shān tóu huà wèi shí。
此身未老将何从,紫府瑶台缪通籍。cǐ shēn wèi lǎo jiāng hé cóng,zǐ fǔ yáo tái móu tōng jí。
人生有合还有离,仙犹未免将奚为。rén shēng yǒu hé hái yǒu lí,xiān yóu wèi miǎn jiāng xī wèi。
山经地志或偶尔,见者何人传者谁。shān jīng dì zhì huò ǒu ěr,jiàn zhě hé rén chuán zhě shuí。
长生久视本绝欲,诲淫野合能无欺。zhǎng shēng jiǔ shì běn jué yù,huì yín yě hé néng wú qī。
赤豹凌风说山鬼,白狐拜斗成妖姬。chì bào líng fēng shuō shān guǐ,bái hú bài dòu chéng yāo jī。
危哉二客幸不死,奇逢堪喜还堪悲。wēi zāi èr kè xìng bù sǐ,qí féng kān xǐ hái kān bēi。
锦衣郎君内供奉,一纸风流百金重。jǐn yī láng jūn nèi gōng fèng,yī zhǐ fēng liú bǎi jīn zhòng。
鹅溪新绢写此图,把玩精神欲飞动。é xī xīn juàn xiě cǐ tú,bǎ wán jīng shén yù fēi dòng。
银台敕使偶得之,坐见丹青照梁栋。yín tái chì shǐ ǒu dé zhī,zuò jiàn dān qīng zhào liáng dòng。
款予频挽木兰舟,催诗旋发蒲萄瓮。kuǎn yǔ pín wǎn mù lán zhōu,cuī shī xuán fā pú táo wèng。
安得人如宋玉才,为君一赋桃源洞。ān dé rén rú sòng yù cái,wèi jūn yī fù táo yuán dòng。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

王封君哀挽

程敏政

闻说方瞳似水清,正宜高卧享松龄。wén shuō fāng tóng shì shuǐ qīng,zhèng yí gāo wò xiǎng sōng líng。
金茎忽尽仙人露,玉宇空瞻处士星。jīn jīng hū jǐn xiān rén lù,yù yǔ kōng zhān chù shì xīng。
李白跨鲸游未返,庄周成蝶梦难醒。lǐ bái kuà jīng yóu wèi fǎn,zhuāng zhōu chéng dié mèng nán xǐng。
烟霞痼疾谁堪疗,月旦遗风尚可听。yān xiá gù jí shuí kān liáo,yuè dàn yí fēng shàng kě tīng。
压座词章轻白雪,及门声价起青萍。yā zuò cí zhāng qīng bái xuě,jí mén shēng jià qǐ qīng píng。
教条严胜师儒馆,乡约公于守令厅。jiào tiáo yán shèng shī rú guǎn,xiāng yuē gōng yú shǒu lìng tīng。
尘里冠缨长谢手,山间丘壑自忘形。chén lǐ guān yīng zhǎng xiè shǒu,shān jiān qiū hè zì wàng xíng。
延交屡结新诗垒,睦族重开旧谱亭。yán jiāo lǚ jié xīn shī lěi,mù zú zhòng kāi jiù pǔ tíng。
作赋不惭心似铁,守箴能戒口如瓶。zuò fù bù cán xīn shì tiě,shǒu zhēn néng jiè kǒu rú píng。
阶盈兰玉人夸谢,城隔芙蓉主换丁。jiē yíng lán yù rén kuā xiè,chéng gé fú róng zhǔ huàn dīng。
悲入夜阑鱼钓冷,坐看春尽鹿车停。bēi rù yè lán yú diào lěng,zuò kàn chūn jǐn lù chē tíng。
歌郎泪下风中烛,吊客魂销雨后铃。gē láng lèi xià fēng zhōng zhú,diào kè hún xiāo yǔ hòu líng。
滚滚年光嗟化鹤,飘飘身事等流萤。gǔn gǔn nián guāng jiē huà hè,piāo piāo shēn shì děng liú yíng。
丰姿仿佛惟馀画,手泽分明却在庭。fēng zī fǎng fú wéi yú huà,shǒu zé fēn míng què zài tíng。
百岁难酬鸿鹄志,九霄先振凤凰翎。bǎi suì nán chóu hóng gǔ zhì,jiǔ xiāo xiān zhèn fèng huáng líng。
朝行渐已登三事,家训由来本一经。cháo xíng jiàn yǐ dēng sān shì,jiā xùn yóu lái běn yī jīng。
牲鼎几回供祖庙,丝纶重叠下王廷。shēng dǐng jǐ huí gōng zǔ miào,sī lún zhòng dié xià wáng tíng。
社中拟入先生祀,冢上还劳太史铭。shè zhōng nǐ rù xiān shēng sì,zhǒng shàng hái láo tài shǐ míng。
枫树落霜天冉冉,蘋花摇日水泠泠。fēng shù luò shuāng tiān rǎn rǎn,píng huā yáo rì shuǐ líng líng。
怀贤定有观风使,下马时来问典刑。huái xián dìng yǒu guān fēng shǐ,xià mǎ shí lái wèn diǎn xíng。

南窗遗教为刘道亨编修赋

程敏政

南窗人去几朝昏,遗墨能看一卷存。nán chuāng rén qù jǐ cháo hūn,yí mò néng kàn yī juǎn cún。
素楮装潢皆手泽,缥囊舒卷半啼痕。sù chǔ zhuāng huáng jiē shǒu zé,piāo náng shū juǎn bàn tí hén。
后生继述心良苦,先达流传道可尊。hòu shēng jì shù xīn liáng kǔ,xiān dá liú chuán dào kě zūn。
风散芸香沾剩馥,春回兰玉长芳根。fēng sàn yún xiāng zhān shèng fù,chūn huí lán yù zhǎng fāng gēn。
泉蒙养处占羲象,庭训闻诗企鲁论。quán méng yǎng chù zhàn xī xiàng,tíng xùn wén shī qǐ lǔ lùn。
策似董生还及第,经传刘向本专门。cè shì dǒng shēng hái jí dì,jīng chuán liú xiàng běn zhuān mén。
玉堂绳武推严侍,紫诰貤封荷霈恩。yù táng shéng wǔ tuī yán shì,zǐ gào yí fēng hé pèi ēn。
弃简三年嗤伯鲁,书绅终日慕颛孙。qì jiǎn sān nián chī bó lǔ,shū shēn zhōng rì mù zhuān sūn。
菑畬转觉名家盛,慈教堪令薄俗敦。zāi shē zhuǎn jué míng jiā shèng,cí jiào kān lìng báo sú dūn。
祀典何当分里社,书声犹记出沙村。sì diǎn hé dāng fēn lǐ shè,shū shēng yóu jì chū shā cūn。
拟?一勺西江水,遥酹青山处士魂。nǐ yī sháo xī jiāng shuǐ,yáo lèi qīng shān chù shì hún。

与东园宣溪濒江夜坐联句六韵

程敏政

坐久江干月渐明,山城谯鼓报初更。zuò jiǔ jiāng gàn yuè jiàn míng,shān chéng qiáo gǔ bào chū gèng。
边流官树参差影,隔岸渔舟欸乃声。biān liú guān shù cān chà yǐng,gé àn yú zhōu āi nǎi shēng。
客路屡惊时序改,诗坛长助梦魂清。kè lù lǚ jīng shí xù gǎi,shī tán zhǎng zhù mèng hún qīng。
汀芦水鸟栖初定,野草青蛙断复鸣。tīng lú shuǐ niǎo qī chū dìng,yě cǎo qīng wā duàn fù míng。
洗盏不妨更夜酌,听鸡无奈促晨征。xǐ zhǎn bù fáng gèng yè zhuó,tīng jī wú nài cù chén zhēng。
独怜远浦寒潮上,不管寻常去住情。dú lián yuǎn pǔ hán cháo shàng,bù guǎn xún cháng qù zhù qíng。

东园复请游天宁寺席上联句

程敏政

石径盘回万木中,寺门惟许白云通。shí jìng pán huí wàn mù zhōng,sì mén wéi xǔ bái yún tōng。
参差楼阁烟霞古,晻映溪山户牖空。cān chà lóu gé yān xiá gǔ,àn yìng xī shān hù yǒu kōng。
坐久塔铃还自语,诗豪床笔喜相同。zuò jiǔ tǎ líng hái zì yǔ,shī háo chuáng bǐ xǐ xiāng tóng。
兴来隔渡频呼酒,醉里看花更徙筇。xīng lái gé dù pín hū jiǔ,zuì lǐ kàn huā gèng xǐ qióng。
啼鸟数声檐外树,归帆一叶雨边风。tí niǎo shù shēng yán wài shù,guī fān yī yè yǔ biān fēng。
茶瓜留客全忘暑,泉石娱人正未穷。chá guā liú kè quán wàng shǔ,quán shí yú rén zhèng wèi qióng。
地迥百年初胜赏,僧忙半日总群公。dì jiǒng bǎi nián chū shèng shǎng,sēng máng bàn rì zǒng qún gōng。
飘蓬湖海怜双鬓,结草田园方寸衷。piāo péng hú hǎi lián shuāng bìn,jié cǎo tián yuán fāng cùn zhōng。
欲就佛龛灯下宿,萍踪那复计西东。yù jiù fú kān dēng xià sù,píng zōng nà fù jì xī dōng。

寄题少华山

程敏政

山房一日启云缄,此地分明隔圣凡。shān fáng yī rì qǐ yún jiān,cǐ dì fēn míng gé shèng fán。
玄石似当天狗堕,玉峰元出鬼工劖。xuán shí shì dāng tiān gǒu duò,yù fēng yuán chū guǐ gōng chán。
珠帘直下千寻瀑,翠锦齐张九叠岩。zhū lián zhí xià qiān xún pù,cuì jǐn qí zhāng jiǔ dié yán。
砂拂涧毛红簌簌,露垂仙掌碧巉巉。shā fú jiàn máo hóng sù sù,lù chuí xiān zhǎng bì chán chán。
桥横羽盖留真迹,室贮丹经锁秘函。qiáo héng yǔ gài liú zhēn jì,shì zhù dān jīng suǒ mì hán。
蜃气半空浮殿阁,銮声终夕度英咸。shèn qì bàn kōng fú diàn gé,luán shēng zhōng xī dù yīng xián。
十洲暖雾薰瑶草,万壑天风响雪杉。shí zhōu nuǎn wù xūn yáo cǎo,wàn hè tiān fēng xiǎng xuě shān。
封禅可无群后集,往来疑有百灵监。fēng chán kě wú qún hòu jí,wǎng lái yí yǒu bǎi líng jiān。
蛟龙在下今犹蛰,萝茑盘空古未芟。jiāo lóng zài xià jīn yóu zhé,luó niǎo pán kōng gǔ wèi shān。
揽胜谁飞王令舄,凭高时见浙江帆。lǎn shèng shuí fēi wáng lìng xì,píng gāo shí jiàn zhè jiāng fān。
微生愧乏神仙骨,迩岁容抛学士衔。wēi shēng kuì fá shén xiān gǔ,ěr suì róng pāo xué shì xián。
林下每回思却老,人间何许更忧谗。lín xià měi huí sī què lǎo,rén jiān hé xǔ gèng yōu chán。
吟筇漫踏新芒屩,野服仍裁短葛衫。yín qióng màn tà xīn máng juē,yě fú réng cái duǎn gé shān。
幽谷紫芝应最盛,便期明日荷长镵。yōu gǔ zǐ zhī yīng zuì shèng,biàn qī míng rì hé zhǎng chán。

挽张世琏舍人

程敏政

去年君家会邻曲,芙蕖花红池水绿。qù nián jūn jiā huì lín qū,fú qú huā hóng chí shuǐ lǜ。
今年君死藤束棺,芙渠花落池水寒。jīn nián jūn sǐ téng shù guān,fú qú huā luò chí shuǐ hán。
明年花开对新主,太息人生几何许。míng nián huā kāi duì xīn zhǔ,tài xī rén shēng jǐ hé xǔ。
楚些招君君不来,斜日虚堂泪如雨。chǔ xiē zhāo jūn jūn bù lái,xié rì xū táng lèi rú yǔ。

咏史十四首

程敏政

重华受尧禅,揖让何雍雍。zhòng huá shòu yáo chán,yī ràng hé yōng yōng。
奉尧若考妣,臣道尽始终。fèng yáo ruò kǎo bǐ,chén dào jǐn shǐ zhōng。
夏王继虞统,心与重华同。xià wáng jì yú tǒng,xīn yǔ zhòng huá tóng。
汉家逆操子,亦欲希前踪。hàn jiā nì cāo zi,yì yù xī qián zōng。
如何臣故主,贬号山阳公。rú hé chén gù zhǔ,biǎn hào shān yáng gōng。

咏史十四首

程敏政

周公作周礼,本以致太平。zhōu gōng zuò zhōu lǐ,běn yǐ zhì tài píng。
后来讲求者,往往乱自生。hòu lái jiǎng qiú zhě,wǎng wǎng luàn zì shēng。
一悲新室篡,再苦新法行。yī bēi xīn shì cuàn,zài kǔ xīn fǎ xíng。
善哉豫公语,万古当作程。shàn zāi yù gōng yǔ,wàn gǔ dāng zuò chéng。
关雎与麟趾,此化何时明。guān jū yǔ lín zhǐ,cǐ huà hé shí míng。

咏史十四首

程敏政

寄生根不牢,蜾裸种还异。jì shēng gēn bù láo,guǒ luǒ zhǒng hái yì。
当时浪自喜,久远安可计。dāng shí làng zì xǐ,jiǔ yuǎn ān kě jì。
鄙哉文信侯,蕞尔琅琊吏。bǐ zāi wén xìn hóu,zuì ěr láng yá lì。
坐令秦晋史,半作他人帝。zuò lìng qín jìn shǐ,bàn zuò tā rén dì。
厉阶谁所启,剿灭固天意。lì jiē shuí suǒ qǐ,jiǎo miè gù tiān yì。
独喜赵王孙,世主沙漠地。dú xǐ zhào wáng sūn,shì zhǔ shā mò dì。

咏史十四首

程敏政

霸王弑义帝,汉祖诛元勋。bà wáng shì yì dì,hàn zǔ zhū yuán xūn。
君臣道既绝,可得全其身。jūn chén dào jì jué,kě dé quán qí shēn。
平生固不同,毕竟同一死。píng shēng gù bù tóng,bì jìng tóng yī sǐ。
不知垓下剑,何似淮南矢。bù zhī gāi xià jiàn,hé shì huái nán shǐ。

咏史十四首

程敏政

王陵在汉军,母伏剑于楚。wáng líng zài hàn jūn,mǔ fú jiàn yú chǔ。
赵苞守渔阳,母作鲜卑虏。zhào bāo shǒu yú yáng,mǔ zuò xiān bēi lǔ。
二子皆名臣,忍独遗其母。èr zi jiē míng chén,rěn dú yí qí mǔ。
忠孝有偏重,贤者当自处。zhōng xiào yǒu piān zhòng,xián zhě dāng zì chù。
我爱徐元直,翩然别新主。wǒ ài xú yuán zhí,piān rán bié xīn zhǔ。

咏史十四首

程敏政

大狱考巫蛊,穷兵击狂胡。dà yù kǎo wū gǔ,qióng bīng jī kuáng hú。
壮心一朝悔,刚断今古无。zhuàng xīn yī cháo huǐ,gāng duàn jīn gǔ wú。
轮台诏西极,望苑起后湖。lún tái zhào xī jí,wàng yuàn qǐ hòu hú。
朝歌罔怪者,社稷终为墟。cháo gē wǎng guài zhě,shè jì zhōng wèi xū。

咏史十四首

程敏政

世祖中兴主,手拯三纲颓。shì zǔ zhōng xīng zhǔ,shǒu zhěng sān gāng tuí。
温温东海王,废弃同草莱。wēn wēn dōng hǎi wáng,fèi qì tóng cǎo lái。
子房致园绮,国本无惊猜。zi fáng zhì yuán qǐ,guó běn wú jīng cāi。
乃知隆准公,决断何雄哉。nǎi zhī lóng zhǔn gōng,jué duàn hé xióng zāi。
邓侯奉朝请,严生归钓台。dèng hóu fèng cháo qǐng,yán shēng guī diào tái。
高光可并驾,史论空喧豗。gāo guāng kě bìng jià,shǐ lùn kōng xuān huī。

咏史十四首

程敏政

孔明讨汉贼,凛凛三代师。kǒng míng tǎo hàn zéi,lǐn lǐn sān dài shī。
广厦既已倾,一木安可支。guǎng shà jì yǐ qīng,yī mù ān kě zhī。
想象鞠躬志,惨澹风云姿。xiǎng xiàng jū gōng zhì,cǎn dàn fēng yún zī。
亦有王将军,举义何孜孜。yì yǒu wáng jiāng jūn,jǔ yì hé zī zī。
伐陈奉孱主,百折无回辞。fá chén fèng càn zhǔ,bǎi zhé wú huí cí。
嗟哉古烈士,万世同一时。jiē zāi gǔ liè shì,wàn shì tóng yī shí。

咏史十四首

程敏政

犍为李孝子,本是汉家人。jiān wèi lǐ xiào zi,běn shì hàn jiā rén。
不受邺中诏,名节今古闻。bù shòu yè zhōng zhào,míng jié jīn gǔ wén。
胡为让官表,自称伪朝臣。hú wèi ràng guān biǎo,zì chēng wěi cháo chén。
我欲删此语,庶作无瑕珍。wǒ yù shān cǐ yǔ,shù zuò wú xiá zhēn。
客言且勿删,不见扬子云。kè yán qiě wù shān,bù jiàn yáng zi yún。
已受中散禄,更上美新文。yǐ shòu zhōng sàn lù,gèng shàng měi xīn wén。