古诗词

满江红·吴又玄得其伯父子云太博易学游戏玄折字间论人穷达贵贱累多奇中作此赠之

胡炳文

一画先天,谁知得、已涵玄九。yī huà xiān tiān,shuí zhī dé yǐ hán xuán jiǔ。
这易玄机括,子云传授。zhè yì xuán jī kuò,zi yún chuán shòu。
杜宇一声春欲晓,牡丹几朵花开昼。dù yǔ yī shēng chūn yù xiǎo,mǔ dān jǐ duǒ huā kāi zhòu。
问尧夫、数字自何来,俱参透。wèn yáo fū shù zì zì hé lái,jù cān tòu。
心胸里,罗星宿。xīn xiōng lǐ,luó xīng sù。
心画上,占爻繇。xīn huà shàng,zhàn yáo yáo。
看肆中帘卷,门前车辏。kàn sì zhōng lián juǎn,mén qián chē còu。
易字分明书日月,□天真是谈天口。yì zì fēn míng shū rì yuè,tiān zhēn shì tán tiān kǒu。
岂太玄而后遂无玄,如今又。qǐ tài xuán ér hòu suì wú xuán,rú jīn yòu。
胡炳文

胡炳文

胡炳文(1250-1333),字仲虎,号云峰,元代教育家、文学家。婺源考川人。一生致力于研究、弘扬朱子理学,在易学研究上也颇有造诣。在家乡创建明经书院。代表著作有《云峰集》、《四书通》、《周易本义通释》和为儿童编写的《纯正蒙求》等。 胡炳文的作品>>

猜您喜欢

大酺和玉湖饯春

胡炳文

我欲笺天,天无语,渺渺谁司喉舌。wǒ yù jiān tiān,tiān wú yǔ,miǎo miǎo shuí sī hóu shé。
回看山色好,有清池似玉,一觞堪洁。huí kàn shān sè hǎo,yǒu qīng chí shì yù,yī shāng kān jié。
却笑几载京华,娇花媚柳,搅动风情如热。què xiào jǐ zài jīng huá,jiāo huā mèi liǔ,jiǎo dòng fēng qíng rú rè。
何如盘阿里,自川原昼锦,石矼晴雪。hé rú pán ā lǐ,zì chuān yuán zhòu jǐn,shí gāng qíng xuě。
更醉里赓酬,花边吟啸,妙词称绝。gèng zuì lǐ gēng chóu,huā biān yín xiào,miào cí chēng jué。
友莺声切切,歌伐木、怎赋骚中鴂。yǒu yīng shēng qiè qiè,gē fá mù zěn fù sāo zhōng jué。
最好是、静中佳兴,眼底繁英,四时春在那曾别。zuì hǎo shì jìng zhōng jiā xīng,yǎn dǐ fán yīng,sì shí chūn zài nà céng bié。
笑杀渠痴,晓钟未动,眼无交睫。xiào shā qú chī,xiǎo zhōng wèi dòng,yǎn wú jiāo jié。
赏心处、长娱悦。shǎng xīn chù zhǎng yú yuè。
花开有谢,休问先天康节。huā kāi yǒu xiè,xiū wèn xiān tiān kāng jié。
画梁燕应解说。huà liáng yàn yīng jiě shuō。

水调歌头·为杨志行寿

胡炳文

绛阙春回近,先放玉堂梅。jiàng quē chūn huí jìn,xiān fàng yù táng méi。
当时产此人杰,天岂偶然哉。dāng shí chǎn cǐ rén jié,tiān qǐ ǒu rán zāi。
吾道以为元气,学者仰如北斗,聊复振儒台。wú dào yǐ wèi yuán qì,xué zhě yǎng rú běi dòu,liáo fù zhèn rú tái。
来岁紫微阁,阊阖看天开。lái suì zǐ wēi gé,chāng hé kàn tiān kāi。
七旬老,千里路,为公来。qī xún lǎo,qiān lǐ lù,wèi gōng lái。
二十年前,绣衣曾奉紫霞杯。èr shí nián qián,xiù yī céng fèng zǐ xiá bēi。
今对湖光山翠,喜有碧桃玉藕,寿酒得重陪。jīn duì hú guāng shān cuì,xǐ yǒu bì táo yù ǒu,shòu jiǔ dé zhòng péi。
明日赋归去,回首望蓬莱。míng rì fù guī qù,huí shǒu wàng péng lái。

拜岳鄂王墓

胡炳文

有公无此日,再拜泪交颐。yǒu gōng wú cǐ rì,zài bài lèi jiāo yí。
大义君臣重,孤忠天地知。dà yì jūn chén zhòng,gū zhōng tiān dì zhī。
鸩毛何太毒,龙渡只如斯。zhèn máo hé tài dú,lóng dù zhǐ rú sī。
坟畔休留桧,行人欲斧之。fén pàn xiū liú guì,xíng rén yù fǔ zhī。

送张秋辉

胡炳文

造化妙璇玑,谁能测奥微。zào huà miào xuán jī,shuí néng cè ào wēi。
万星皆夜现,孤月最秋辉。wàn xīng jiē yè xiàn,gū yuè zuì qiū huī。
子术如今少,吾年且古稀。zi shù rú jīn shǎo,wú nián qiě gǔ xī。
相期犹未艾,白发在渔机。xiāng qī yóu wèi ài,bái fā zài yú jī。

题富山汪王庙

胡炳文

虬髯人出鹿归唐,多少英雄失故乡。qiú rán rén chū lù guī táng,duō shǎo yīng xióng shī gù xiāng。
昔日六州曾卷土,此邦千载尚尊王。xī rì liù zhōu céng juǎn tǔ,cǐ bāng qiān zài shàng zūn wáng。
高陵夜雨鸣弓剑,原庙春风洁豆觞。gāo líng yè yǔ míng gōng jiàn,yuán miào chūn fēng jié dòu shāng。
灯火万家元夕夜,谁悲狐兔满连昌。dēng huǒ wàn jiā yuán xī yè,shuí bēi hú tù mǎn lián chāng。

题治平寺

胡炳文

二十年前到治平,青山历历记吾曾。èr shí nián qián dào zhì píng,qīng shān lì lì jì wú céng。
花因百五有孤注,寺过十三无一僧。huā yīn bǎi wǔ yǒu gū zhù,sì guò shí sān wú yī sēng。
云影长昏天外日,榆烟谁换佛前灯。yún yǐng zhǎng hūn tiān wài rì,yú yān shuí huàn fú qián dēng。
新安山水依然在,不为空门管废兴。xīn ān shān shuǐ yī rán zài,bù wèi kōng mén guǎn fèi xīng。

送汪又善之宗文山长

胡炳文

源流活水看鹅湖,诸老曾谈太极图。yuán liú huó shuǐ kàn é hú,zhū lǎo céng tán tài jí tú。
吃紧辨时非好辨,开端无字岂虚无。chī jǐn biàn shí fēi hǎo biàn,kāi duān wú zì qǐ xū wú。
绝弦琴尚遗音响,跃冶金须正范模。jué xián qín shàng yí yīn xiǎng,yuè yě jīn xū zhèng fàn mó。
学计区区无足问,斯文一脉要人扶。xué jì qū qū wú zú wèn,sī wén yī mài yào rén fú。

自强斋诗

胡炳文

励志先须异众儿,观乾之象大哉词。lì zhì xiān xū yì zhòng ér,guān qián zhī xiàng dà zāi cí。
莫轻操几从师乐,正是加餐努力时。mò qīng cāo jǐ cóng shī lè,zhèng shì jiā cān nǔ lì shí。
黄卷圣贤宜静对,青衿城阙戒荒嬉。huáng juǎn shèng xián yí jìng duì,qīng jīn chéng quē jiè huāng xī。
昼为夜息何曾息,邻屋鸡鸣正仰思。zhòu wèi yè xī hé céng xī,lín wū jī míng zhèng yǎng sī。

题叶氏烈女卷

胡炳文

烈女夫天不载移,诰花犹忆被恩时。liè nǚ fū tiān bù zài yí,gào huā yóu yì bèi ēn shí。
未同冀缺如宾敬,夐出共姜守义诗。wèi tóng jì quē rú bīn jìng,xiòng chū gòng jiāng shǒu yì shī。
一水星沉秋月皎,半岩松老晚风悲。yī shuǐ xīng chén qiū yuè jiǎo,bàn yán sōng lǎo wǎn fēng bēi。
朅来行实俱名笔,应为流芳勒墓碑。qiè lái xíng shí jù míng bǐ,yīng wèi liú fāng lēi mù bēi。

题扬州琼花

胡炳文

扬州观里琼花树,何代人间得此栽。yáng zhōu guān lǐ qióng huā shù,hé dài rén jiān dé cǐ zāi。
素质偏宜琳馆护,灵根端自玉京来。sù zhì piān yí lín guǎn hù,líng gēn duān zì yù jīng lái。
九天甘露曾亲浥,三月群芳敢并开。jiǔ tiān gān lù céng qīn yì,sān yuè qún fāng gǎn bìng kāi。
折得一枝春正好,纶巾斜插下瑶台。zhé dé yī zhī chūn zhèng hǎo,lún jīn xié chā xià yáo tái。

挽休宁黄秋江先生母

胡炳文

五十馀年鸾影孤,今时谁谓柏舟无。wǔ shí yú nián luán yǐng gū,jīn shí shuí wèi bǎi zhōu wú。
平生辛苦训诸子,百计甘鲜餋老姑。píng shēng xīn kǔ xùn zhū zi,bǎi jì gān xiān juàn lǎo gū。
名彻紫霄门外表,德书彤管阃中模。míng chè zǐ xiāo mén wài biǎo,dé shū tóng guǎn kǔn zhōng mó。
哀荣千古无穷事,增美江山十景图。āi róng qiān gǔ wú qióng shì,zēng měi jiāng shān shí jǐng tú。

挽句容北村先生

胡炳文

孝是人生百行源,先生于此道弥敦。xiào shì rén shēng bǎi xíng yuán,xiān shēng yú cǐ dào mí dūn。
白头犹作婴儿慕,青佩咸知师表尊。bái tóu yóu zuò yīng ér mù,qīng pèi xián zhī shī biǎo zūn。
几十百年绍书种,一方寸地植仁根。jǐ shí bǎi nián shào shū zhǒng,yī fāng cùn dì zhí rén gēn。
霜馀硕果今凋谢,重为斯文忆北村。shuāng yú shuò guǒ jīn diāo xiè,zhòng wèi sī wén yì běi cūn。

挽黄陂主簿秋圃赵公

胡炳文

故家人物说新塘,文学能传百世芳。gù jiā rén wù shuō xīn táng,wén xué néng chuán bǎi shì fāng。
圃有寒香存老菊,邑留遗爱美甘棠。pǔ yǒu hán xiāng cún lǎo jú,yì liú yí ài měi gān táng。
青灯夜雨藏书阁,绿酒春风戏彩堂。qīng dēng yè yǔ cáng shū gé,lǜ jiǔ chūn fēng xì cǎi táng。
明日金溪源上路,千人会葬泪如滂。míng rì jīn xī yuán shàng lù,qiān rén huì zàng lèi rú pāng。

题休宁夏氏双应堂

胡炳文

几尺坟高手自培,终天无复餋南陔。jǐ chǐ fén gāo shǒu zì péi,zhōng tiān wú fù juàn nán gāi。
松楸在望长兴叹,草木无情亦见哀。sōng qiū zài wàng zhǎng xīng tàn,cǎo mù wú qíng yì jiàn āi。
哭裂碧筠双干起,泪含红药并头开。kū liè bì yún shuāng gàn qǐ,lèi hán hóng yào bìng tóu kāi。
诗人只是夸祥瑞,孝感那知心上来。shī rén zhǐ shì kuā xiáng ruì,xiào gǎn nà zhī xīn shàng lái。

挽毕梧山

胡炳文

族望云仍姓此村,公由科第大其门。zú wàng yún réng xìng cǐ cūn,gōng yóu kē dì dà qí mén。
蚤年璧水驰英誉,方寸春风拥善根。zǎo nián bì shuǐ chí yīng yù,fāng cùn chūn fēng yōng shàn gēn。
身后籯金书有种,堂中刻木母如存。shēn hòu yíng jīn shū yǒu zhǒng,táng zhōng kè mù mǔ rú cún。
谁将幽德铭千古,老笔当今有达尊。shuí jiāng yōu dé míng qiān gǔ,lǎo bǐ dāng jīn yǒu dá zūn。
42123