古诗词

题金太仆本清竹

程敏政

往年曾识太瘦生,风神如鹤诗有声。wǎng nián céng shí tài shòu shēng,fēng shén rú hè shī yǒu shēng。
高情雅澹惟爱竹,挥染不让东吴卿。gāo qíng yǎ dàn wéi ài zhú,huī rǎn bù ràng dōng wú qīng。
一竿两竿已清洒,凤尾萧萧翠堪把。yī gān liǎng gān yǐ qīng sǎ,fèng wěi xiāo xiāo cuì kān bǎ。
秋空弄影纵复横,宛坐山窗月明下。qiū kōng nòng yǐng zòng fù héng,wǎn zuò shān chuāng yuè míng xià。
眼中何得千琅玕,怪石齿齿扬飞澜。yǎn zhōng hé dé qiān láng gān,guài shí chǐ chǐ yáng fēi lán。
人间六月无寸暑,细看令我霜毛寒。rén jiān liù yuè wú cùn shǔ,xì kàn lìng wǒ shuāng máo hán。
忆在江南白沙渚,十亩新篁舞烟雨。yì zài jiāng nán bái shā zhǔ,shí mǔ xīn huáng wǔ yān yǔ。
腰镰斸笋荐松醪,不惜年年自宾主。yāo lián zhǔ sǔn jiàn sōng láo,bù xī nián nián zì bīn zhǔ。
马蹄再触京华尘,梦魂长绕苍庭筠。mǎ tí zài chù jīng huá chén,mèng hún zhǎng rào cāng tíng yún。
偶窥墨本犹昨日,满耳清风怀故人。ǒu kuī mò běn yóu zuó rì,mǎn ěr qīng fēng huái gù rén。
谪仙之孙好图史,风节棱棱重金紫。zhé xiān zhī sūn hǎo tú shǐ,fēng jié léng léng zhòng jīn zǐ。
公馀相对欲忘餐,为说坚贞似君子。gōng yú xiāng duì yù wàng cān,wèi shuō jiān zhēn shì jūn zi。
朔气来时嘘冻云,千花万卉无馀芬。shuò qì lái shí xū dòng yún,qiān huā wàn huì wú yú fēn。
凭谁可结岁寒友,雪后青青惟此君。píng shuí kě jié suì hán yǒu,xuě hòu qīng qīng wéi cǐ jūn。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

题画二首

程敏政

竹间无数玉森森,渐觉春随雪意深。zhú jiān wú shù yù sēn sēn,jiàn jué chūn suí xuě yì shēn。
山下地偏人迹少,野禽能识岁寒心。shān xià dì piān rén jì shǎo,yě qín néng shí suì hán xīn。

题沈石田悬崖松

程敏政

根蚀苍崖露半腰,声随风雨落寒潮。gēn shí cāng yá lù bàn yāo,shēng suí fēng yǔ luò hán cháo。
小堂六月题诗处,不觉人间暑气消。xiǎo táng liù yuè tí shī chù,bù jué rén jiān shǔ qì xiāo。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

民部清风十载馀,金绯一日荷恩除。mín bù qīng fēng shí zài yú,jīn fēi yī rì hé ēn chú。
秧田麦陇宣州道,多少人迎五马车。yāng tián mài lǒng xuān zhōu dào,duō shǎo rén yíng wǔ mǎ chē。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

桑梓悠悠共歙城,宦游京国倍多情。sāng zǐ yōu yōu gòng shè chéng,huàn yóu jīng guó bèi duō qíng。
红尘离合常无定,从此相看听雁声。hóng chén lí hé cháng wú dìng,cóng cǐ xiāng kàn tīng yàn shēng。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

昔年曾过敬亭山,花雾蒙蒙湿翠鬟。xī nián céng guò jìng tíng shān,huā wù méng méng shī cuì huán。
别后山容应不改,凭君传语慰孱颜。bié hòu shān róng yīng bù gǎi,píng jūn chuán yǔ wèi càn yán。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

宛陵祠下竹娟娟,一榻曾分听夜泉。wǎn líng cí xià zhú juān juān,yī tà céng fēn tīng yè quán。
携酒寓公谁复在,六回春色到吟边。xié jiǔ yù gōng shuí fù zài,liù huí chūn sè dào yín biān。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

故乡乔木隔山青,山郡人应候福星。gù xiāng qiáo mù gé shān qīng,shān jùn rén yīng hòu fú xīng。
民俗士风谙已熟,不须随路借图经。mín sú shì fēng ān yǐ shú,bù xū suí lù jiè tú jīng。

送户部叶叔通郎中知宁国府

程敏政

村村鸡犬日相亲,宣歙山川本近邻。cūn cūn jī quǎn rì xiāng qīn,xuān shè shān chuān běn jìn lín。
他日钓游仍作伴,不惭曾是受田人。tā rì diào yóu réng zuò bàn,bù cán céng shì shòu tián rén。

慰李世贤学士丧子

程敏政

双凤联胎本夙缘,小郎头角更堪怜。shuāng fèng lián tāi běn sù yuán,xiǎo láng tóu jiǎo gèng kān lián。
那知一片青云器,只向人间住七年。nà zhī yī piàn qīng yún qì,zhǐ xiàng rén jiān zhù qī nián。

慰李世贤学士丧子

程敏政

聪明何止识之无,礼貌分明似壮夫。cōng míng hé zhǐ shí zhī wú,lǐ mào fēn míng shì zhuàng fū。
惜此钟情何日了,朱门愁绝旧悬弧。xī cǐ zhōng qíng hé rì le,zhū mén chóu jué jiù xuán hú。

慰李世贤学士丧子

程敏政

每回骑马到君家,延坐中堂解供茶。měi huí qí mǎ dào jūn jiā,yán zuò zhōng táng jiě gōng chá。
白日重来空泪落,窗间惟有字如鸦。bái rì zhòng lái kōng lèi luò,chuāng jiān wéi yǒu zì rú yā。

慰李世贤学士丧子

程敏政

春入高堂夜启筵,爱渠长立彩灯前。chūn rù gāo táng yè qǐ yán,ài qú zhǎng lì cǎi dēng qián。
丁宁劝酒呼程叔,此语何时去耳边。dīng níng quàn jiǔ hū chéng shū,cǐ yǔ hé shí qù ěr biān。

慰李世贤学士丧子

程敏政

全婴有术贵徐徐,忍遣庸师断送渠。quán yīng yǒu shù guì xú xú,rěn qiǎn yōng shī duàn sòng qú。
同榜弟兄虽异姓,为君思药诵医书。tóng bǎng dì xiōng suī yì xìng,wèi jūn sī yào sòng yī shū。

慰李世贤学士丧子

程敏政

暂寄藤棺古佛堂,神仙空说返魂香。zàn jì téng guān gǔ fú táng,shén xiān kōng shuō fǎn hún xiāng。
月河桥下东流水,那及人家此恨长。yuè hé qiáo xià dōng liú shuǐ,nà jí rén jiā cǐ hèn zhǎng。

慰李世贤学士丧子

程敏政

瓜祝诗成岁几更,人间悲喜漫多情。guā zhù shī chéng suì jǐ gèng,rén jiān bēi xǐ màn duō qíng。
他时返吊还成贺,添取新篇续旧盟。tā shí fǎn diào hái chéng hè,tiān qǔ xīn piān xù jiù méng。