古诗词

题金太仆本清竹

程敏政

往年曾识太瘦生,风神如鹤诗有声。wǎng nián céng shí tài shòu shēng,fēng shén rú hè shī yǒu shēng。
高情雅澹惟爱竹,挥染不让东吴卿。gāo qíng yǎ dàn wéi ài zhú,huī rǎn bù ràng dōng wú qīng。
一竿两竿已清洒,凤尾萧萧翠堪把。yī gān liǎng gān yǐ qīng sǎ,fèng wěi xiāo xiāo cuì kān bǎ。
秋空弄影纵复横,宛坐山窗月明下。qiū kōng nòng yǐng zòng fù héng,wǎn zuò shān chuāng yuè míng xià。
眼中何得千琅玕,怪石齿齿扬飞澜。yǎn zhōng hé dé qiān láng gān,guài shí chǐ chǐ yáng fēi lán。
人间六月无寸暑,细看令我霜毛寒。rén jiān liù yuè wú cùn shǔ,xì kàn lìng wǒ shuāng máo hán。
忆在江南白沙渚,十亩新篁舞烟雨。yì zài jiāng nán bái shā zhǔ,shí mǔ xīn huáng wǔ yān yǔ。
腰镰斸笋荐松醪,不惜年年自宾主。yāo lián zhǔ sǔn jiàn sōng láo,bù xī nián nián zì bīn zhǔ。
马蹄再触京华尘,梦魂长绕苍庭筠。mǎ tí zài chù jīng huá chén,mèng hún zhǎng rào cāng tíng yún。
偶窥墨本犹昨日,满耳清风怀故人。ǒu kuī mò běn yóu zuó rì,mǎn ěr qīng fēng huái gù rén。
谪仙之孙好图史,风节棱棱重金紫。zhé xiān zhī sūn hǎo tú shǐ,fēng jié léng léng zhòng jīn zǐ。
公馀相对欲忘餐,为说坚贞似君子。gōng yú xiāng duì yù wàng cān,wèi shuō jiān zhēn shì jūn zi。
朔气来时嘘冻云,千花万卉无馀芬。shuò qì lái shí xū dòng yún,qiān huā wàn huì wú yú fēn。
凭谁可结岁寒友,雪后青青惟此君。píng shuí kě jié suì hán yǒu,xuě hòu qīng qīng wéi cǐ jūn。

程敏政

明徽州府休宁人,字克勤。程信子。成化二年进士。授编修,历左谕德,以学问该博著称。弘治中官至礼部右侍郎兼侍读学士。见唐寅乡试卷,激赏之。十二年,主持会试,以试题外泄,被劾为通关节于唐寅等,下狱。寻勒致仕卒。有《新安文献志》、《明文衡》、《篁墩集》。 程敏政的作品>>

猜您喜欢

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

遥看一处攒云树,蜂蝶飞来过墙去。yáo kàn yī chù zǎn yún shù,fēng dié fēi lái guò qiáng qù。
垂鞍不鞚马行迟,莫是长安行乐处。chuí ān bù kòng mǎ xíng chí,mò shì zhǎng ān xíng lè chù。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

春花不愁不烂漫,早晚烟村碧江畔。chūn huā bù chóu bù làn màn,zǎo wǎn yān cūn bì jiāng pàn。
山水之图张卖时,家无甔石输百万。shān shuǐ zhī tú zhāng mài shí,jiā wú dān shí shū bǎi wàn。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

家住红蕖曲水滨,天晴宫柳暗长春。jiā zhù hóng qú qū shuǐ bīn,tiān qíng gōng liǔ àn zhǎng chūn。
溪边物色宜图画,须就桃源问主人。xī biān wù sè yí tú huà,xū jiù táo yuán wèn zhǔ rén。

以云里帝城双凤阙雨中春树万人家为韵集古十四绝为户部白玢郎中题画

程敏政

酒幔高楼一百家,春城无处不飞花。jiǔ màn gāo lóu yī bǎi jiā,chūn chéng wú chù bù fēi huā。
孤舟明日毗陵道,且尽芳尊恋物华。gū zhōu míng rì pí líng dào,qiě jǐn fāng zūn liàn wù huá。

题冀郎中墨牡丹

程敏政

嫣然只是洛阳春,水墨丹青总幻身。yān rán zhǐ shì luò yáng chūn,shuǐ mò dān qīng zǒng huàn shēn。
花若有情应解笑,品题空自出诗人。huā ruò yǒu qíng yīng jiě xiào,pǐn tí kōng zì chū shī rén。

松月图为陈高士题

程敏政

绿钗摇影见分毫,露下空庭月正高。lǜ chāi yáo yǐng jiàn fēn háo,lù xià kōng tíng yuè zhèng gāo。
礼罢夜坛频侧耳,一天凉籁洒秋涛。lǐ bà yè tán pín cè ěr,yī tiān liáng lài sǎ qiū tāo。

司言仪宾邀赏莲不赴

程敏政

正坐郊游困宿酲,更申花约了馀情。zhèng zuò jiāo yóu kùn sù chéng,gèng shēn huā yuē le yú qíng。
病躯不带看花分,聊助浇花酒一罂。bìng qū bù dài kàn huā fēn,liáo zhù jiāo huā jiǔ yī yīng。

司言仪宾邀赏莲不赴

程敏政

雨馀凉思绕芳丛,行令还应折翠筒。yǔ yú liáng sī rào fāng cóng,xíng lìng hái yīng zhé cuì tǒng。
胜赏未容多客预,一枝原号状元红。shèng shǎng wèi róng duō kè yù,yī zhī yuán hào zhuàng yuán hóng。

盛子昭小景

程敏政

风起长松鹤未还,两翁身似水云闲。fēng qǐ zhǎng sōng hè wèi hái,liǎng wēng shēn shì shuǐ yún xián。
一襟古意无因泻,童子携琴正过山。yī jīn gǔ yì wú yīn xiè,tóng zi xié qín zhèng guò shān。

玄武湖

程敏政

梁陈遗迹久消磨,分派都成太液波。liáng chén yí jì jiǔ xiāo mó,fēn pài dōu chéng tài yè bō。
此日承平人更乐,夕阳洲上采菱歌。cǐ rì chéng píng rén gèng lè,xī yáng zhōu shàng cǎi líng gē。

赐庄八景为周草亭驸马作

程敏政

曲径晴沙十里通,赐庄遥枕帝城东。qū jìng qíng shā shí lǐ tōng,cì zhuāng yáo zhěn dì chéng dōng。
客来指点苍龙阙,正在红云一朵中。kè lái zhǐ diǎn cāng lóng quē,zhèng zài hóng yún yī duǒ zhōng。

赐庄八景为周草亭驸马作

程敏政

割取东皋一半青,主家恩泽重王庭。gē qǔ dōng gāo yī bàn qīng,zhǔ jiā ēn zé zhòng wáng tíng。
绮檐绣户看花地,犹有先朝揽胜亭。qǐ yán xiù hù kàn huā dì,yóu yǒu xiān cháo lǎn shèng tíng。

赐庄八景为周草亭驸马作

程敏政

万绿千红绕涧栽,每逢佳处见池台。wàn lǜ qiān hóng rào jiàn zāi,měi féng jiā chù jiàn chí tái。
解鞍欲问门前水,源自天潢几曲来。jiě ān yù wèn mén qián shuǐ,yuán zì tiān huáng jǐ qū lái。

赐庄八景为周草亭驸马作

程敏政

叠阜晴冈间碧漪,势如盘谷转逶迤。dié fù qíng gāng jiān bì yī,shì rú pán gǔ zhuǎn wēi yí。
游人莫道青山远,四顾葱葱亦得奇。yóu rén mò dào qīng shān yuǎn,sì gù cōng cōng yì dé qí。

赐庄八景为周草亭驸马作

程敏政

青青沙岸柳成行,叠叠风漪水满塘。qīng qīng shā àn liǔ chéng xíng,dié dié fēng yī shuǐ mǎn táng。
中有呢喃双燕子,往来偏解为春忙。zhōng yǒu ne nán shuāng yàn zi,wǎng lái piān jiě wèi chūn máng。