古诗词

行香子

明本

欲出樊笼。yù chū fán lóng。
须契真宗。xū qì zhēn zōng。
善知识、千载难逢。shàn zhī shí qiān zài nán féng。
宏施捧喝,击碎虚空。hóng shī pěng hē,jī suì xū kōng。
却有钳锤,有炉鞲,有机锋。què yǒu qián chuí,yǒu lú gōu,yǒu jī fēng。
坐对孤峰。zuò duì gū fēng。
啸月吟风,握龙泉、坐镇寰中。xiào yuè yín fēng,wò lóng quán zuò zhèn huán zhōng。
野犴绝迹,狐兔潜踪。yě àn jué jì,hú tù qián zōng。
却善调狮,善伏虎,善降龙。què shàn diào shī,shàn fú hǔ,shàn jiàng lóng。

明本

明本(1263—1323),元朝僧人。俗姓孙,号中峰,法号智觉,西天目山住持,钱塘(今杭州)人。明本从小喜欢佛事,稍通文墨就诵经不止,常伴灯诵到深夜。24岁赴天目山,受道于禅宗寺,白天劳作,夜晚孜孜不倦诵经学道,遂成高僧。仁宗曾赐号“广慧禅师”,并赐谥“普应国师”。憩止处曰幻住山房。 明本的作品>>

猜您喜欢

别梅

明本

花谢东风搅离思,愁翻缟袂忍轻分。huā xiè dōng fēng jiǎo lí sī,chóu fān gǎo mèi rěn qīng fēn。
月明梢送临溪水,春树遥怜隔暮云。yuè míng shāo sòng lín xī shuǐ,chūn shù yáo lián gé mù yún。

惜梅

明本

香销泥污意徘徊,掠地回风玉作堆。xiāng xiāo ní wū yì pái huái,lüè dì huí fēng yù zuò duī。
愁绝黄昏无一语,怕看孤月上窗来。chóu jué huáng hūn wú yī yǔ,pà kàn gū yuè shàng chuāng lái。

剪梅

明本

破玉并刀试手温,香凝双股断芳魂。pò yù bìng dāo shì shǒu wēn,xiāng níng shuāng gǔ duàn fāng hún。
花随燕尾轻分去,不带春风爪甲痕。huā suí yàn wěi qīng fēn qù,bù dài chūn fēng zhǎo jiǎ hén。

蟠梅

明本

铁石芳条谁矫揉,从教曲折抱天姿。tiě shí fāng tiáo shuí jiǎo róu,cóng jiào qū zhé bào tiān zī。
龙蛇影碎玲珑月,交错难分南北枝。lóng shé yǐng suì líng lóng yuè,jiāo cuò nán fēn nán běi zhī。

苔梅

明本

古貌苍然鹤膝枝,唾花生晕护春机。gǔ mào cāng rán hè xī zhī,tuò huā shēng yūn hù chūn jī。
玉堂试看青袍客,莫忘江南有白衣。yù táng shì kàn qīng páo kè,mò wàng jiāng nán yǒu bái yī。

月梅

明本

数枝姑射斗婵娟,疏影分明不夜天。shù zhī gū shè dòu chán juān,shū yǐng fēn míng bù yè tiān。
散却广寒宫里桂,春光长满玉堂前。sàn què guǎng hán gōng lǐ guì,chūn guāng zhǎng mǎn yù táng qián。

风梅

明本

花间少女剪春寒,粲粲《霓裳》舞队仙。huā jiān shǎo nǚ jiǎn chūn hán,càn càn ní shang wǔ duì xiān。
月夜遥看环佩冷,莫教吹落玉花钿。yuè yè yáo kàn huán pèi lěng,mò jiào chuī luò yù huā diàn。

烟梅

明本

梦隔梨云逗晓天,苔枝浮翠逗春寒。mèng gé lí yún dòu xiǎo tiān,tái zhī fú cuì dòu chūn hán。
不嫌玉质笼轻素,留与诗人冷澹看。bù xián yù zhì lóng qīng sù,liú yǔ shī rén lěng dàn kàn。

疏梅

明本

依稀残雪浸寒波,桃李漫山奈俗何?yī xī cán xuě jìn hán bō,táo lǐ màn shān nài sú hé?
潇洒最宜三二点,好花清影不须多。xiāo sǎ zuì yí sān èr diǎn,hǎo huā qīng yǐng bù xū duō。

孤山梅

明本

种玉西湖独占春,逋仙佳句播清芬。zhǒng yù xī hú dú zhàn chūn,bū xiān jiā jù bō qīng fēn。
月明花落吟魂冷,童子何之鹤在坟。yuè míng huā luò yín hún lěng,tóng zi hé zhī hè zài fén。

送吉上人之江西下高峰和尚遗书

明本

寒岩一夜风雷恶,师子迸断黄金索。hán yán yī yè fēng léi è,shī zi bèng duàn huáng jīn suǒ。
骅骝万里追不回,声沈宇宙空山岳。huá liú wàn lǐ zhuī bù huí,shēng shěn yǔ zhòu kōng shān yuè。
君今去去持此音,十八滩头探麟角。jūn jīn qù qù chí cǐ yīn,shí bā tān tóu tàn lín jiǎo。
君不见马师一口吸西江,波腾浪沸烟茫茫。jūn bù jiàn mǎ shī yī kǒu xī xī jiāng,bō téng làng fèi yān máng máng。
又不见集云峰下四藤条,雨洗风磨恨未消。yòu bù jiàn jí yún fēng xià sì téng tiáo,yǔ xǐ fēng mó hèn wèi xiāo。
生耶死耶俱不道,铁壁银山齐靠倒。shēng yé sǐ yé jù bù dào,tiě bì yín shān qí kào dào。
有问禅,血染溪花春正妍。yǒu wèn chán,xuè rǎn xī huā chūn zhèng yán。
有问道,两岸夕阳对芳草。yǒu wèn dào,liǎng àn xī yáng duì fāng cǎo。
千差万别任纵横,瞥转一机何处讨。qiān chà wàn bié rèn zòng héng,piē zhuǎn yī jī hé chù tǎo。
玄沙白纸脱或举,似时更须莫谤西峰好。xuán shā bái zhǐ tuō huò jǔ,shì shí gèng xū mò bàng xī fēng hǎo。

和皖山隐者

明本

野人原上十五里,寒厓白日啼山鬼。yě rén yuán shàng shí wǔ lǐ,hán yá bái rì tí shān guǐ。
万峰重叠路回旋,半间箬屋青松底。wàn fēng zhòng dié lù huí xuán,bàn jiān ruò wū qīng sōng dǐ。
老僧和锸入烟霞,满林摇落朱藤华。lǎo sēng hé chā rù yān xiá,mǎn lín yáo luò zhū téng huá。
烧田种寒粟,斸地栽胡麻。shāo tián zhǒng hán sù,zhǔ dì zāi hú má。
云根拨笋,涧底寻茶。yún gēn bō sǔn,jiàn dǐ xún chá。
粪火深埋魁芋种,砂瓶烂煮黄箐芽。fèn huǒ shēn mái kuí yù zhǒng,shā píng làn zhǔ huáng qìng yá。
人谓隐者闲不足,何故山翁事驱逐。rén wèi yǐn zhě xián bù zú,hé gù shān wēng shì qū zhú。
山翁笑指溪上桃,庭前竹,春风几度更新绿。shān wēng xiào zhǐ xī shàng táo,tíng qián zhú,chūn fēng jǐ dù gèng xīn lǜ。
香严不作灵云死,徒有是非喧两耳。xiāng yán bù zuò líng yún sǐ,tú yǒu shì fēi xuān liǎng ěr。
争似侬家百不知,从教少室分皮髓。zhēng shì nóng jiā bǎi bù zhī,cóng jiào shǎo shì fēn pí suǐ。

秋夜述古

明本

蛩声唧唧,雁声呖呖。qióng shēng jī jī,yàn shēng lì lì。
病叶落空阶,清籁鸣空隙。bìng yè luò kōng jiē,qīng lài míng kōng xì。
客来叩我白云房,三绕禅床振金锡。kè lái kòu wǒ bái yún fáng,sān rào chán chuáng zhèn jīn xī。
玄音落落不覆藏,更加一语成狼藉。xuán yīn luò luò bù fù cáng,gèng jiā yī yǔ chéng láng jí。
拟来此处寻声迹,万里秋风有何极。nǐ lái cǐ chù xún shēng jì,wàn lǐ qiū fēng yǒu hé jí。
丈夫何事不肯休,直欲参天起荆棘。zhàng fū hé shì bù kěn xiū,zhí yù cān tiān qǐ jīng jí。
九载少林穷的的,一宿曹溪浮逼逼。jiǔ zài shǎo lín qióng de de,yī sù cáo xī fú bī bī。
偃溪流水香严击,切忌随他那边觅。yǎn xī liú shuǐ xiāng yán jī,qiè jì suí tā nà biān mì。
良由眼听与心闻,疾燄过风俱莫及。liáng yóu yǎn tīng yǔ xīn wén,jí yàn guò fēng jù mò jí。
威音那畔空劫前,底事何曾异今日。wēi yīn nà pàn kōng jié qián,dǐ shì hé céng yì jīn rì。
幻住道人都不识,柴扉昼掩千山碧。huàn zhù dào rén dōu bù shí,chái fēi zhòu yǎn qiān shān bì。
寒莎叶底露沈沈,烟外数声牛背笛。hán shā yè dǐ lù shěn shěn,yān wài shù shēng niú bèi dí。
客既无言我亦休,横眠一觉青茅席。kè jì wú yán wǒ yì xiū,héng mián yī jué qīng máo xí。
梦里忽闻萧骚淅沥何处生?觉来元是山雨四阎声滴滴。mèng lǐ hū wén xiāo sāo xī lì hé chù shēng?jué lái yuán shì shān yǔ sì yán shēng dī dī。

九字梅花咏

明本

昨夜西风吹折千林梢,渡口小艇滚入沙滩坳。zuó yè xī fēng chuī zhé qiān lín shāo,dù kǒu xiǎo tǐng gǔn rù shā tān ào。
野桥古梅独卧寒屋角,疏影横斜暗上书窗敲。yě qiáo gǔ méi dú wò hán wū jiǎo,shū yǐng héng xié àn shàng shū chuāng qiāo。
半枯半活几个檿蓓蕾,欲开未开数点含香苞。bàn kū bàn huó jǐ gè yǎn bèi lěi,yù kāi wèi kāi shù diǎn hán xiāng bāo。
纵使画工奇妙也缩手,我爱清香故把新诗嘲。zòng shǐ huà gōng qí miào yě suō shǒu,wǒ ài qīng xiāng gù bǎ xīn shī cháo。

留题惠山寺

明本

惠山屹立千仞青,俯瞰天地鸿毛轻。huì shān yì lì qiān rèn qīng,fǔ kàn tiān dì hóng máo qīng。
七窍既凿浑沌死,九龙攫雾雷神惊。qī qiào jì záo hún dùn sǐ,jiǔ lóng jué wù léi shén jīng。
霹雳声中白石裂,银泉迸出青铅穴。pī lì shēng zhōng bái shí liè,yín quán bèng chū qīng qiān xué。
惟恨当年桑苎翁,玉浪翻空煮春雪。wéi hèn dāng nián sāng zhù wēng,yù làng fān kōng zhǔ chūn xuě。
何如跨龙飞上天,并与挈过昆仑巅。hé rú kuà lóng fēi shàng tiān,bìng yǔ qiè guò kūn lún diān。
散作大地清凉雨,免使苍生受辛苦。sàn zuò dà dì qīng liáng yǔ,miǎn shǐ cāng shēng shòu xīn kǔ。
我来叩泉泉无声,□曲冷光沈万古。wǒ lái kòu quán quán wú shēng,qū lěng guāng shěn wàn gǔ。
殿前风桧砉然鸣,日暮山灵打鼓钟。diàn qián fēng guì huò rán míng,rì mù shān líng dǎ gǔ zhōng。
77123456