古诗词

行香子

明本

欲出樊笼。yù chū fán lóng。
须契真宗。xū qì zhēn zōng。
善知识、千载难逢。shàn zhī shí qiān zài nán féng。
宏施捧喝,击碎虚空。hóng shī pěng hē,jī suì xū kōng。
却有钳锤,有炉鞲,有机锋。què yǒu qián chuí,yǒu lú gōu,yǒu jī fēng。
坐对孤峰。zuò duì gū fēng。
啸月吟风,握龙泉、坐镇寰中。xiào yuè yín fēng,wò lóng quán zuò zhèn huán zhōng。
野犴绝迹,狐兔潜踪。yě àn jué jì,hú tù qián zōng。
却善调狮,善伏虎,善降龙。què shàn diào shī,shàn fú hǔ,shàn jiàng lóng。

明本

明本(1263—1323),元朝僧人。俗姓孙,号中峰,法号智觉,西天目山住持,钱塘(今杭州)人。明本从小喜欢佛事,稍通文墨就诵经不止,常伴灯诵到深夜。24岁赴天目山,受道于禅宗寺,白天劳作,夜晚孜孜不倦诵经学道,遂成高僧。仁宗曾赐号“广慧禅师”,并赐谥“普应国师”。憩止处曰幻住山房。 明本的作品>>

猜您喜欢

行香子

明本

玉殿琼楼。yù diàn qióng lóu。
金锁银钩。jīn suǒ yín gōu。
总不如、岩谷清幽。zǒng bù rú yán gǔ qīng yōu。
蒲团纸帐,瓦钵磁瓯。pú tuán zhǐ zhàng,wǎ bō cí ōu。
却不知春,不知夏,不知秋。què bù zhī chūn,bù zhī xià,bù zhī qiū。
万事俱休。wàn shì jù xiū。
名利都勾。míng lì dōu gōu。
翼攀缘、永绝追求。yì pān yuán yǒng jué zhuī qiú。
溪山作伴,云月为俦。xī shān zuò bàn,yún yuè wèi chóu。
但乐清闲,乐自在,乐优游。dàn lè qīng xián,lè zì zài,lè yōu yóu。

行香子

明本

顿脱尘羁。dùn tuō chén jī。
深处幽栖。shēn chù yōu qī。
兀腾腾、绝处忘机。wù téng téng jué chù wàng jī。
绳床石枕,竹榻柴扉。shéng chuáng shí zhěn,zhú tà chái fēi。
却也无忧,也无喜,也无非。què yě wú yōu,yě wú xǐ,yě wú fēi。
淡饭黄齑。dàn fàn huáng jī。
寂寞相宜。jì mò xiāng yí。
类孤云、野鹤无疑。lèi gū yún yě hè wú yí。
策筇峰顶,岩洞闲嬉。cè qióng fēng dǐng,yán dòng xián xī。
但看青山,看绿水,看云飞。dàn kàn qīng shān,kàn lǜ shuǐ,kàn yún fēi。

行香子

明本

四序无穷。sì xù wú qióng。
万物皆同。wàn wù jiē tóng。
守空门、佛祖家风。shǒu kōng mén fú zǔ jiā fēng。
香烟袅白,烛影摇红。xiāng yān niǎo bái,zhú yǐng yáo hóng。
对翠梧桐,金菡萏,玉芙蓉。duì cuì wú tóng,jīn hàn dàn,yù fú róng。
潦倒山翁。lǎo dào shān wēng。
少小顽童。shǎo xiǎo wán tóng。
天性而、一样疏慵。tiān xìng ér yī yàng shū yōng。
偶来尘世,忘却山中。ǒu lái chén shì,wàng què shān zhōng。
有一枝梅,千竿竹,万年松。yǒu yī zhī méi,qiān gān zhú,wàn nián sōng。

行香子

明本

无物思量。wú wù sī liàng。
万虑皆忘。wàn lǜ jiē wàng。
坐两班、大众禅床。zuò liǎng bān dà zhòng chán chuáng。
粗衣遮体,粝饭充肠。cū yī zhē tǐ,lì fàn chōng cháng。
有一函经,一佛像,一炉香。yǒu yī hán jīng,yī fú xiàng,yī lú xiāng。
功课寻常。gōng kè xún cháng。
道行非狂。dào xíng fēi kuáng。
爱山中、白昼偏长。ài shān zhōng bái zhòu piān zhǎng。
翠苔岩洞,绿竹山房。cuì tái yán dòng,lǜ zhú shān fáng。
有一天风,一天月,一天凉。yǒu yī tiān fēng,yī tiān yuè,yī tiān liáng。

行香子

明本

大槿篱笆。dà jǐn lí bā。
雪屋梅花。xuě wū méi huā。
香馥馥、疏影横斜。xiāng fù fù shū yǐng héng xié。
久辞阛阓,识破浮华。jiǔ cí huán huì,shí pò fú huá。
有云门饼,金牛饭,赵州茶。yǒu yún mén bǐng,jīn niú fàn,zhào zhōu chá。
验尽龙蛇。yàn jǐn lóng shé。
凡圣交加。fán shèng jiāo jiā。
喜清贫、不管骄奢。xǐ qīng pín bù guǎn jiāo shē。
孤窗独坐,目断天涯。gū chuāng dú zuò,mù duàn tiān yá。
闲伴清风,伴明月,伴烟霞。xián bàn qīng fēng,bàn míng yuè,bàn yān xiá。

行香子

明本

不爱娇奢。bù ài jiāo shē。
不喜繁华。bù xǐ fán huá。
身穿着、百衲袈裟。shēn chuān zhe bǎi nà jiā shā。
行中乞化,坐演三车。xíng zhōng qǐ huà,zuò yǎn sān chē。
却怕人知,怕人问,怕人夸。què pà rén zhī,pà rén wèn,pà rén kuā。
雪竹交加。xuě zhú jiāo jiā。
玉树槎牙。yù shù chá yá。
一枝开、五叶梅花。yī zhī kāi wǔ yè méi huā。
东村檀越,西市恩家。dōng cūn tán yuè,xī shì ēn jiā。
但去时斋,闲时讲,坐时茶。dàn qù shí zhāi,xián shí jiǎng,zuò shí chá。

行香子

明本

松嫩堪餐。sōng nèn kān cān。
竹密须删。zhú mì xū shān。
息尘缘、何事相干。xī chén yuán hé shì xiāng gàn。
心超物外,身处人间。xīn chāo wù wài,shēn chù rén jiān。
有十分清,十分淡,十分闲。yǒu shí fēn qīng,shí fēn dàn,shí fēn xián。
学道非难。xué dào fēi nán。
守道多艰。shǒu dào duō jiān。
结跏趺、坐断尘寰。jié jiā fū zuò duàn chén huán。
若空僧舍,寂寞禅关。ruò kōng sēng shě,jì mò chán guān。
对几层云,几层水,几层山。duì jǐ céng yún,jǐ céng shuǐ,jǐ céng shān。

行香子·案历代诗余卷一百二九录此首外又录

明本

水竹之居。shuǐ zhú zhī jū。
吾爱吾庐。wú ài wú lú。
石粼粼、乱砌阶除。shí lín lín luàn qì jiē chú。
轩窗随意,小巧规模。xuān chuāng suí yì,xiǎo qiǎo guī mó。
却也清幽,也潇洒,也安舒。què yě qīng yōu,yě xiāo sǎ,yě ān shū。
懒散无拘。lǎn sàn wú jū。
此等如何。cǐ děng rú hé。
倚阑干、临水观鱼。yǐ lán gàn lín shuǐ guān yú。
风花雪月,赢得工夫。fēng huā xuě yuè,yíng dé gōng fū。
好炷些香,图些画,读些书。hǎo zhù xiē xiāng,tú xiē huà,dú xiē shū。

阅林间录有感

明本

林间编此录,深夜剔残灯。lín jiān biān cǐ lù,shēn yè tī cán dēng。
慧命微如线,人心冷似冰。huì mìng wēi rú xiàn,rén xīn lěng shì bīng。
祖庭空积雪,古路不逢僧。zǔ tíng kōng jī xuě,gǔ lù bù féng sēng。
追企前贤辙,思归一念增。zhuī qǐ qián xián zhé,sī guī yī niàn zēng。

礼四祖真身塔

明本

九拜晓龛前,追思独惨然。jiǔ bài xiǎo kān qián,zhuī sī dú cǎn rán。
真身无日坏,此道有谁传?zhēn shēn wú rì huài,cǐ dào yǒu shuí chuán?
古岸横秋水,空山起暮烟。gǔ àn héng qiū shuǐ,kōng shān qǐ mù yān。
几多西祖意,寂寞在江边。jǐ duō xī zǔ yì,jì mò zài jiāng biān。

雁荡除夜

明本

茅屋三间冷似冰,灰头土面十馀僧。máo wū sān jiān lěng shì bīng,huī tóu tǔ miàn shí yú sēng。
扫除自己闲枝叶,不打诸方烂葛藤。sǎo chú zì jǐ xián zhī yè,bù dǎ zhū fāng làn gé téng。
就手揭开新岁历,和光吹灭旧年灯。jiù shǒu jiē kāi xīn suì lì,hé guāng chuī miè jiù nián dēng。
顶门别具摩醯眼,越死超生似不曾。dǐng mén bié jù mó xī yǎn,yuè sǐ chāo shēng shì bù céng。

赠营寿藏

明本

斸断云根辟古基,粉墙低护石楼危。zhǔ duàn yún gēn pì gǔ jī,fěn qiáng dī hù shí lóu wēi。
既知身后有终日,肯信目前无了时。jì zhī shēn hòu yǒu zhōng rì,kěn xìn mù qián wú le shí。
夜雨一窗蚕课茧,春风千里燕衔泥。yè yǔ yī chuāng cán kè jiǎn,chūn fēng qiān lǐ yàn xián ní。
到头共熟黄粱梦,哭送斜阳欲恨谁?dào tóu gòng shú huáng liáng mèng,kū sòng xié yáng yù hèn shuí?

次韵答盛秀才

明本

风月何缘事苦吟,拟将英誉压鸡林。fēng yuè hé yuán shì kǔ yín,nǐ jiāng yīng yù yā jī lín。
几回立尽三更月,一字搜空万劫心。jǐ huí lì jǐn sān gèng yuè,yī zì sōu kōng wàn jié xīn。
梦里忽惊霜入鬓,梅边不觉泪沾襟。mèng lǐ hū jīng shuāng rù bìn,méi biān bù jué lèi zhān jīn。
可怜半世聪明种,甘为浮词又陆沈。kě lián bàn shì cōng míng zhǒng,gān wèi fú cí yòu lù shěn。

送禅者归乡

明本

湖海俄经三十年,无端一念忆生缘。hú hǎi é jīng sān shí nián,wú duān yī niàn yì shēng yuán。
梦中复做还乡梦,禅外重参逆旅禅。mèng zhōng fù zuò hái xiāng mèng,chán wài zhòng cān nì lǚ chán。
踏碎暮云投古寺,冲开积雪望炊烟。tà suì mù yún tóu gǔ sì,chōng kāi jī xuě wàng chuī yān。
狂心未向机前歇,溢目家山转弃捐。kuáng xīn wèi xiàng jī qián xiē,yì mù jiā shān zhuǎn qì juān。

船居十首

明本

世情何事日羁縻,做个船居任所之。shì qíng hé shì rì jī mí,zuò gè chuán jū rèn suǒ zhī。
岂是畸孤人共弃,都缘疏拙分相宜。qǐ shì jī gū rén gòng qì,dōu yuán shū zhuō fēn xiāng yí。
漏篷不碍当空挂,短棹何妨近岸移。lòu péng bù ài dāng kōng guà,duǎn zhào hé fáng jìn àn yí。
佛法也知无用处,从教日炙与风吹。fú fǎ yě zhī wú yòng chù,cóng jiào rì zhì yǔ fēng chuī。
77123456