古诗词

寄尚宾因借石磬

徐渭

南明栖息久,凡著几何书。nán míng qī xī jiǔ,fán zhù jǐ hé shū。
夜峡月生石,朝窗云入疏。yè xiá yuè shēng shí,cháo chuāng yún rù shū。
特悬孤磬在,时扣万山虚。tè xuán gū qìng zài,shí kòu wàn shān xū。
自笑耽清物,持来一借予。zì xiào dān qīng wù,chí lái yī jiè yǔ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

赠歌者

徐渭

东风吹雨杨花落,清歌细绕鸣钟阁。dōng fēng chuī yǔ yáng huā luò,qīng gē xì rào míng zhōng gé。
斗酒将倾客不来,白日斜飞晚云薄。dòu jiǔ jiāng qīng kè bù lái,bái rì xié fēi wǎn yún báo。
回腰欲舞不得舞,试买罗衫倩谁估。huí yāo yù wǔ bù dé wǔ,shì mǎi luó shān qiàn shuí gū。

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。

继溪篇

徐渭

海水必自黄河来,桃树还有桃花开。hǎi shuǐ bì zì huáng hé lái,táo shù hái yǒu táo huā kāi。
试看万物各依种,安得蕙草生蒿莱。shì kàn wàn wù gè yī zhǒng,ān dé huì cǎo shēng hāo lái。
龙溪吾师继溪子,点也之狂师所喜。lóng xī wú shī jì xī zi,diǎn yě zhī kuáng shī suǒ xǐ。
自家溪畔有波澜,不用远寻濂洛水。zì jiā xī pàn yǒu bō lán,bù yòng yuǎn xún lián luò shuǐ。
年年春涨溪拍天,醉我溪头载酒船。nián nián chūn zhǎng xī pāi tiān,zuì wǒ xī tóu zài jiǔ chuán。
一从误落旋涡内,别却溪船三两年。yī cóng wù luò xuán wō nèi,bié què xī chuán sān liǎng nián。

北云篇

徐渭

君家楼北楼子山,大椿千年去不还。jūn jiā lóu běi lóu zi shān,dà chūn qiān nián qù bù hái。
白云一片松间起,游子相望泪如雨。bái yún yī piàn sōng jiān qǐ,yóu zi xiāng wàng lèi rú yǔ。
殷勤夜乌莫更啼,东方日出烟生缕。yīn qín yè wū mò gèng tí,dōng fāng rì chū yān shēng lǚ。

赋得百岁萱花为某母寿

徐渭

二十年前转眼事,忆共郎君醉城市。èr shí nián qián zhuǎn yǎn shì,yì gòng láng jūn zuì chéng shì。
阿母烹鸡续夜筵,夜深烛短天如水。ā mǔ pēng jī xù yè yán,yè shēn zhú duǎn tiān rú shuǐ。
我母当时亦不嗔,郎君过我亦主人。wǒ mǔ dāng shí yì bù chēn,láng jūn guò wǒ yì zhǔ rén。
两家酣醉无日夜,坛愁瓮怨杯生菌。liǎng jiā hān zuì wú rì yè,tán chóu wèng yuàn bēi shēng jūn。
只今白首二十载,我母不在尔母在。zhǐ jīn bái shǒu èr shí zài,wǒ mǔ bù zài ěr mǔ zài。
八十重逢生日来,双扉况复门庭改。bā shí zhòng féng shēng rì lái,shuāng fēi kuàng fù mén tíng gǎi。
我今破网未番然,两翅犹在弹丸边。wǒ jīn pò wǎng wèi fān rán,liǎng chì yóu zài dàn wán biān。
郎君长寄书一纸,阿母多应赞一言。láng jūn zhǎng jì shū yī zhǐ,ā mǔ duō yīng zàn yī yán。
上寿谁人姓张者,图里萱花长不谢。shàng shòu shuí rén xìng zhāng zhě,tú lǐ xuān huā zhǎng bù xiè。
阿母但办好齿牙,百岁筵前嚼甘蔗。ā mǔ dàn bàn hǎo chǐ yá,bǎi suì yán qián jué gān zhè。

楚宗室鸡将啄蚁画

徐渭

锦葵窠下雄鸡白,黄蚁有翼飞终涩。jǐn kuí kē xià xióng jī bái,huáng yǐ yǒu yì fēi zhōng sè。
不应草叶更相遮,五寸荆轲千里隔。bù yīng cǎo yè gèng xiāng zhē,wǔ cùn jīng kē qiān lǐ gé。
王孙妙思快啖吞,马迁奇笔写鸿门。wáng sūn miào sī kuài dàn tūn,mǎ qiān qí bǐ xiě hóng mén。
当机对敌只如此,翻令看者飞心魂。dāng jī duì dí zhǐ rú cǐ,fān lìng kàn zhě fēi xīn hún。

沈刑部善梅花却付纸三丈索我杂画

徐渭

长安街上尘如雾,葛布眼眼风难度。zhǎng ān jiē shàng chén rú wù,gé bù yǎn yǎn fēng nán dù。
归来扫溷索长笺,一束溪藤沈刑部。guī lái sǎo hùn suǒ zhǎng jiān,yī shù xī téng shěn xíng bù。
墨浆五合饱苍蝇,刺叶藤花扫不成。mò jiāng wǔ hé bǎo cāng yíng,cì yè téng huā sǎo bù chéng。
门前铜盏呼人急,却是冰儿来卖冰。mén qián tóng zhǎn hū rén jí,què shì bīng ér lái mài bīng。
乾喉似火逢薪热,一寸入口狂烟灭。qián hóu shì huǒ féng xīn rè,yī cùn rù kǒu kuáng yān miè。
自惭野卉不成妍,刑部梅梢如拗铁。zì cán yě huì bù chéng yán,xíng bù méi shāo rú ǎo tiě。

送陈君会试

徐渭

霜花作钱缀芳草,折荷送客邪溪道。shuāng huā zuò qián zhuì fāng cǎo,zhé hé sòng kè xié xī dào。
荷干叶老障啼鸳,不及梅花弄清晓。hé gàn yè lǎo zhàng tí yuān,bù jí méi huā nòng qīng xiǎo。
折却梅花赠所知,娥江东边舜江西。zhé què méi huā zèng suǒ zhī,é jiāng dōng biān shùn jiāng xī。
封书七尺长髯客,早晚长安白马嘶。fēng shū qī chǐ zhǎng rán kè,zǎo wǎn zhǎng ān bái mǎ sī。
长安白马去如云,杏花有情要逢君。zhǎng ān bái mǎ qù rú yún,xìng huā yǒu qíng yào féng jūn。
为君留却花三载,肯倩东风嫁别人。wèi jūn liú què huā sān zài,kěn qiàn dōng fēng jià bié rén。
去年君来棘墙栅,半醉不醉秋月白。qù nián jūn lái jí qiáng zhà,bàn zuì bù zuì qiū yuè bái。
遗我海蚶颗三百,瓦沟一一莹霜雪。yí wǒ hǎi hān kē sān bǎi,wǎ gōu yī yī yíng shuāng xuě。
今年君马向长安,我无一丝挂君鞍。jīn nián jūn mǎ xiàng zhǎng ān,wǒ wú yī sī guà jūn ān。
但飞一滴相思泪,万里随风到杏园。dàn fēi yī dī xiāng sī lèi,wàn lǐ suí fēng dào xìng yuán。

天坛

徐渭

张公当时骑白雀,下与高皇共斟酌。zhāng gōng dāng shí qí bái què,xià yǔ gāo huáng gòng zhēn zhuó。
一从九鼎向幽燕,碧坛空锁琉璃斮。yī cóng jiǔ dǐng xiàng yōu yàn,bì tán kōng suǒ liú lí cuò。
古松旧柏黑成迷,绿瓦从中一雉飞。gǔ sōng jiù bǎi hēi chéng mí,lǜ wǎ cóng zhōng yī zhì fēi。
杨雄不得陪郊祀,空忆当年执戟时。yáng xióng bù dé péi jiāo sì,kōng yì dāng nián zhí jǐ shí。
龙驹远自施罗来,开平巳死无人骑。lóng jū yuǎn zì shī luó lái,kāi píng sì sǐ wú rén qí。
却付羽林谁健儿,压沙五石缓其蹄。què fù yǔ lín shuí jiàn ér,yā shā wǔ shí huǎn qí tí。
真人雄心老更雄,月中自控赴斋宫。zhēn rén xióng xīn lǎo gèng xióng,yuè zhōng zì kòng fù zhāi gōng。
四十八卫万马中,一尘不动五里风。sì shí bā wèi wàn mǎ zhōng,yī chén bù dòng wǔ lǐ fēng。
黄柏太苦蔗太甘,盛时文字忌新尖。huáng bǎi tài kǔ zhè tài gān,shèng shí wén zì jì xīn jiān。
当时作颂卑枚马,付与金华宋景濂。dāng shí zuò sòng bēi méi mǎ,fù yǔ jīn huá sòng jǐng lián。

十六夜踏灯与璩仲玉王新甫饮于大中桥之西楼

徐渭

树枝画月千条弦,十五不圆十六圆。shù zhī huà yuè qiān tiáo xián,shí wǔ bù yuán shí liù yuán。
挂向酒楼檐外边,南市好灯值底钱。guà xiàng jiǔ lóu yán wài biān,nán shì hǎo dēng zhí dǐ qián。
大中桥上游人坐,不饮空教今夜过。dà zhōng qiáo shàng yóu rén zuò,bù yǐn kōng jiào jīn yè guò。
红脂在口香在楼,那能一个到垆头。hóng zhī zài kǒu xiāng zài lóu,nà néng yī gè dào lú tóu。
青衫白马无聊甚,望断黄金小钿鞦。qīng shān bái mǎ wú liáo shén,wàng duàn huáng jīn xiǎo diàn qiū。

六月七日之夕与梅君客生及诸乡里趁凉于长安街醉而称韵得片字

徐渭

长安白苎风吹断,银河瑟瑟难成片。zhǎng ān bái zhù fēng chuī duàn,yín hé sè sè nán chéng piàn。
楚人惯自唱阳春,一曲未终人巳散。chǔ rén guàn zì chàng yáng chūn,yī qū wèi zhōng rén sì sàn。
西内湖荷没鹤长,裁筒不得只闻香。xī nèi hú hé méi hè zhǎng,cái tǒng bù dé zhǐ wén xiāng。
东方万瓦寒楼阁,月照金鳷琥珀黄。dōng fāng wàn wǎ hán lóu gé,yuè zhào jīn zhī hǔ pò huáng。

摩诃庵括子松下听弦上人弹琴

徐渭

括子松,知几树,黛色遥遥入云际。kuò zi sōng,zhī jǐ shù,dài sè yáo yáo rù yún jì。
上人弹琴坐其底,十指引出七条水。shàng rén dàn qín zuò qí dǐ,shí zhǐ yǐn chū qī tiáo shuǐ。
松清琴妙听者寒,松叶堆翠成高山。sōng qīng qín miào tīng zhě hán,sōng yè duī cuì chéng gāo shān。
流涛绕殿撼铁板,狮子欲吼复不敢。liú tāo rào diàn hàn tiě bǎn,shī zi yù hǒu fù bù gǎn。
泛声忽歇浮云住,细猱一寸猿腾去。fàn shēng hū xiē fú yún zhù,xì náo yī cùn yuán téng qù。
南园玉蝶隔花听,东海金鳷乘雾语。nán yuán yù dié gé huā tīng,dōng hǎi jīn zhī chéng wù yǔ。
颖师一曲悲昌黎,我亦闻弦别鹤悽。yǐng shī yī qū bēi chāng lí,wǒ yì wén xián bié hè qī。
悟来忽问无弦旨,指鸣弦鸣须答对。wù lái hū wèn wú xián zhǐ,zhǐ míng xián míng xū dá duì。
是不是,问太史。shì bù shì,wèn tài shǐ。

谑雪

徐渭

梅花一夜窗中见,昨冬少雪春无霰。méi huā yī yè chuāng zhōng jiàn,zuó dōng shǎo xuě chūn wú xiàn。
寒来借景苦无多,窗小只须三百片。hán lái jiè jǐng kǔ wú duō,chuāng xiǎo zhǐ xū sān bǎi piàn。
每举枯杯对此花,只愁落尽是风沙。měi jǔ kū bēi duì cǐ huā,zhǐ chóu luò jǐn shì fēng shā。
谁知滕六虽无赖,亦遣残绡缟树叉。shuí zhī téng liù suī wú lài,yì qiǎn cán xiāo gǎo shù chā。
一行分向朱门屋,误落寒酥点羊肉。yī xíng fēn xiàng zhū mén wū,wù luò hán sū diǎn yáng ròu。
锦屏不使冻胭脂,飞絮落盐弦上扑。jǐn píng bù shǐ dòng yān zhī,fēi xù luò yán xián shàng pū。
四条觔急冷鹍鸡,一二时中肉作围。sì tiáo jīn jí lěng kūn jī,yī èr shí zhōng ròu zuò wéi。
岂无一笠黄茅里,僵杀岩岩一瓮齑。qǐ wú yī lì huáng máo lǐ,jiāng shā yán yán yī wèng jī。
初起青蘋本亦同,大王毕竟是雄风。chū qǐ qīng píng běn yì tóng,dà wáng bì jìng shì xióng fēng。
总令受者自分别,难道青天秉至公。zǒng lìng shòu zhě zì fēn bié,nán dào qīng tiān bǐng zhì gōng。

白鹇诗

徐渭

闰南烟雨迷青嶂,孤雌挟子飞天上。rùn nán yān yǔ mí qīng zhàng,gū cí xié zi fēi tiān shàng。
却忆羁雄不得归,两桨深笼镜波漾。què yì jī xióng bù dé guī,liǎng jiǎng shēn lóng jìng bō yàng。
片雪长梢向尾分,有时梦见武夷君。piàn xuě zhǎng shāo xiàng wěi fēn,yǒu shí mèng jiàn wǔ yí jūn。
山长水远无书寄,不及南飞鸿雁群。shān zhǎng shuǐ yuǎn wú shū jì,bù jí nán fēi hóng yàn qún。
主人为尔苦惆怅,开笼欲放非难放。zhǔ rén wèi ěr kǔ chóu chàng,kāi lóng yù fàng fēi nán fàng。
矰缴鹰鹯何处无,万里冯谁报无恙。zēng jiǎo yīng zhān hé chù wú,wàn lǐ féng shuí bào wú yàng。

握锥郎

徐渭

城西南,握锥郎,醉卧人家楼上床。chéng xī nán,wò zhuī láng,zuì wò rén jiā lóu shàng chuáng。
楼上女儿发未长,汗脱胭脂涴午妆。lóu shàng nǚ ér fā wèi zhǎng,hàn tuō yān zhī wò wǔ zhuāng。
锥郎双管鼾正急,女儿一见走且僵。zhuī láng shuāng guǎn hān zhèng jí,nǚ ér yī jiàn zǒu qiě jiāng。
走向厨中唤爷娘,认是西家老鹄鸧。zǒu xiàng chú zhōng huàn yé niáng,rèn shì xī jiā lǎo gǔ cāng。
从来不乱雌雄匹,定是多为曲糵伤。cóng lái bù luàn cí xióng pǐ,dìng shì duō wèi qū niè shāng。
扶下楼层梯十二,明朝说与都不记。fú xià lóu céng tī shí èr,míng cháo shuō yǔ dōu bù jì。
豆蔻孤香依旧含,葡萄千日如前醉。dòu kòu gū xiāng yī jiù hán,pú táo qiān rì rú qián zuì。
我闻此语高其人,有迹无心那可嗔。wǒ wén cǐ yǔ gāo qí rén,yǒu jì wú xīn nà kě chēn。
东墙桃花各有主,肯使西家共个春。dōng qiáng táo huā gè yǒu zhǔ,kěn shǐ xī jiā gòng gè chūn。
楚国才芳无宋玉,东邻如花女独宿。chǔ guó cái fāng wú sòng yù,dōng lín rú huā nǚ dú sù。
攀墙唤玉巳三年,玉对楚王坚可怜。pān qiáng huàn yù sì sān nián,yù duì chǔ wáng jiān kě lián。
小臣不比登徒辈,似隔银河路几千。xiǎo chén bù bǐ dēng tú bèi,shì gé yín hé lù jǐ qiān。
阮籍酣来眼不青,阮咸醒处大奔鹑。ruǎn jí hān lái yǎn bù qīng,ruǎn xián xǐng chù dà bēn chún。
借马追姑生夺婢,因丧吊女哭无情。jiè mǎ zhuī gū shēng duó bì,yīn sàng diào nǚ kū wú qíng。
哭无情,笑有态,倒千金,须一买。kū wú qíng,xiào yǒu tài,dào qiān jīn,xū yī mǎi。
即使囊空买不成,韩香窃却未相应。jí shǐ náng kōng mǎi bù chéng,hán xiāng qiè què wèi xiāng yīng。
罢绣岂少倚市门,且须浊水浇乾唇。bà xiù qǐ shǎo yǐ shì mén,qiě xū zhuó shuǐ jiāo qián chún。
投桃或可求连理,赠药安知不洧津。tóu táo huò kě qiú lián lǐ,zèng yào ān zhī bù wěi jīn。
鸟杂配,兽乱群,卓轸凤皇生逾贱。niǎo zá pèi,shòu luàn qún,zhuó zhěn fèng huáng shēng yú jiàn。
韩冢鸳鸯死越芬,青陵一曲崩高云。hán zhǒng yuān yāng sǐ yuè fēn,qīng líng yī qū bēng gāo yún。