古诗词

寄尚宾因借石磬

徐渭

南明栖息久,凡著几何书。nán míng qī xī jiǔ,fán zhù jǐ hé shū。
夜峡月生石,朝窗云入疏。yè xiá yuè shēng shí,cháo chuāng yún rù shū。
特悬孤磬在,时扣万山虚。tè xuán gū qìng zài,shí kòu wàn shān xū。
自笑耽清物,持来一借予。zì xiào dān qīng wù,chí lái yī jiè yǔ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

送诸公子北试

徐渭

不恋下邑芹,耸身务皇学。bù liàn xià yì qín,sǒng shēn wù huáng xué。
鎗然赴北征,翩翩出西郭。qiāng rán fù běi zhēng,piān piān chū xī guō。
棘丛条渐辞,梅边手堪握。jí cóng tiáo jiàn cí,méi biān shǒu kān wò。
无书报南宫,深恐涴经幄。wú shū bào nán gōng,shēn kǒng wò jīng wò。

槎海篇

徐渭

当时有男子,乘刳海上秋。dāng shí yǒu nán zi,chéng kū hǎi shàng qiū。
舟辞篙者楫,水非人间流。zhōu cí gāo zhě jí,shuǐ fēi rén jiān liú。
一瞬陟九万,顾见耕者牛。yī shùn zhì jiǔ wàn,gù jiàn gēng zhě niú。
彼美机上妇,步梁乃其逑。bǐ měi jī shàng fù,bù liáng nǎi qí qiú。
不量何者缘,乃为天上游。bù liàng hé zhě yuán,nǎi wèi tiān shàng yóu。
只今千世下,一男子其俦。zhǐ jīn qiān shì xià,yī nán zi qí chóu。
断槎以刳剡,一壸千金收。duàn chá yǐ kū shàn,yī kǔn qiān jīn shōu。
海路俨犹昨,高苍垂玄沟。hǎi lù yǎn yóu zuó,gāo cāng chuí xuán gōu。
但恐子不往,一往到上头。dàn kǒng zi bù wǎng,yī wǎng dào shàng tóu。

孤山玩月次黎户部韵

徐渭

湖水澹秋空,练色澄初净。hú shuǐ dàn qiū kōng,liàn sè chéng chū jìng。
倚棹激中流,幽然适吾性。yǐ zhào jī zhōng liú,yōu rán shì wú xìng。
举酒忽见月,光与波相映。jǔ jiǔ hū jiàn yuè,guāng yǔ bō xiāng yìng。
西子拂澹妆,遥岚挂孤镜。xī zi fú dàn zhuāng,yáo lán guà gū jìng。
座客本玉姿,照曜几筵莹。zuò kè běn yù zī,zhào yào jǐ yán yíng。
忧时吐高怀,四座尽倾听。yōu shí tǔ gāo huái,sì zuò jǐn qīng tīng。
却言处士疏,徒抱梅花咏。què yán chù shì shū,tú bào méi huā yǒng。
如以径寸鱼,蹄涔即成泳。rú yǐ jìng cùn yú,tí cén jí chéng yǒng。
论久兴弥泠,返棹堤逾迥。lùn jiǔ xīng mí líng,fǎn zhào dī yú jiǒng。
自顾纵清谈,何嫌麾麈柄。zì gù zòng qīng tán,hé xián huī zhǔ bǐng。

挽某君

徐渭

掌故今何往,非星即霁汉。zhǎng gù jīn hé wǎng,fēi xīng jí jì hàn。
薤上露不长,竹间名岂短。xiè shàng lù bù zhǎng,zhú jiān míng qǐ duǎn。
我欲号■帏,其如犴扉管。wǒ yù hào wéi,qí rú àn fēi guǎn。
灵车即修途,送者持涕返。líng chē jí xiū tú,sòng zhě chí tì fǎn。
阳春荏以倾,花久梅实弹。yáng chūn rěn yǐ qīng,huā jiǔ méi shí dàn。
巳迈河豚候,归歆莼菜饭。sì mài hé tún hòu,guī xīn chún cài fàn。

雪二首

徐渭

夜雪一何花,晓树千条缀。yè xuě yī hé huā,xiǎo shù qiān tiáo zhuì。
定有潇然人,独卧纷如内。dìng yǒu xiāo rán rén,dú wò fēn rú nèi。
圜瓦白压予,鼠穴绵与毳。huán wǎ bái yā yǔ,shǔ xué mián yǔ cuì。

雪二首

徐渭

屋腐隙西椽,密雪夜如织。wū fǔ xì xī chuán,mì xuě yè rú zhī。
朝窥床簟头,白糁高一尺。cháo kuī chuáng diàn tóu,bái sǎn gāo yī chǐ。
侧身不敢摇,寒笼戢僵翼。cè shēn bù gǎn yáo,hán lóng jí jiāng yì。
伴侣同苦辛,何从乞浆食。bàn lǚ tóng kǔ xīn,hé cóng qǐ jiāng shí。

古意

徐渭

泪竹小帘扉,孀娇卓氏闺。lèi zhú xiǎo lián fēi,shuāng jiāo zhuó shì guī。
犊鼻总相许,鸾云无定飞。dú bí zǒng xiāng xǔ,luán yún wú dìng fēi。
好收缝客线,去衲出家衣。hǎo shōu fèng kè xiàn,qù nà chū jiā yī。
不见鸳鸯底,荷花拔锦泥。bù jiàn yuān yāng dǐ,hé huā bá jǐn ní。

古意

徐渭

谁捉曹纲手,攀葵指日中。shuí zhuō cáo gāng shǒu,pān kuí zhǐ rì zhōng。
自言虽酒妇,愿共死临邛。zì yán suī jiǔ fù,yuàn gòng sǐ lín qióng。
充闾墙卧猬,沟水叶徒红。chōng lǘ qiáng wò wèi,gōu shuǐ yè tú hóng。
画出相如老,香坟偃一松。huà chū xiāng rú lǎo,xiāng fén yǎn yī sōng。

寄京中友人

徐渭

寒风夜中起,游子朝作客。hán fēng yè zhōng qǐ,yóu zi cháo zuò kè。
河流一尺冰,屋瓦三寸雪。hé liú yī chǐ bīng,wū wǎ sān cùn xuě。
人言今岁冷,连岁屡觉热。rén yán jīn suì lěng,lián suì lǚ jué rè。
何事古江南,翻为今塞北。hé shì gǔ jiāng nán,fān wèi jīn sāi běi。
君把如与鞦,触手冷于铁。jūn bǎ rú yǔ qiū,chù shǒu lěng yú tiě。
此时山中人,覆絮败毛褐。cǐ shí shān zhōng rén,fù xù bài máo hè。
欲寄寄莫由,此意共谁说。yù jì jì mò yóu,cǐ yì gòng shuí shuō。

伯子云亭有千叶石榴忽作一房如拳

徐渭

造化百幻诡,何物保相避。zào huà bǎi huàn guǐ,hé wù bǎo xiāng bì。
霎然创以呈,俨尔夙所肄。shà rán chuàng yǐ chéng,yǎn ěr sù suǒ yì。
取玉自昆仑,削金役翡翠。qǔ yù zì kūn lún,xuē jīn yì fěi cuì。
博物如司空,傥亦难诘致。bó wù rú sī kōng,tǎng yì nán jí zhì。
扣伯费言辞,伯答未全聩。kòu bó fèi yán cí,bó dá wèi quán kuì。
有蕡榴核仁,无忝竹丛义。yǒu fén liú hé rén,wú tiǎn zhú cóng yì。
既劳花给妆,复取实供馈。jì láo huā gěi zhuāng,fù qǔ shí gōng kuì。
符呈百子占,□绝三尸醉。fú chéng bǎi zi zhàn,jué sān shī zuì。
嵌砾孙自繁,胎珠母深閟。qiàn lì sūn zì fán,tāi zhū mǔ shēn bì。
辟彼幽闺姬,十年乃始字。pì bǐ yōu guī jī,shí nián nǎi shǐ zì。
灌浇以助长,空劳竭沟澻。guàn jiāo yǐ zhù zhǎng,kōng láo jié gōu suì。
修巳法前规,拱桑讵能祟。xiū sì fǎ qián guī,gǒng sāng jù néng suì。
岂真不能祟,夕拱而朝瘁。qǐ zhēn bù néng suì,xī gǒng ér cháo cuì。
矧膺安石祥,可废临谷惴。shěn yīng ān shí xiáng,kě fèi lín gǔ zhuì。
颇噱甘露人,是觉还是寐。pǒ jué gān lù rén,shì jué hái shì mèi。
尽杀匪天心,伏甲露帷次。jǐn shā fěi tiān xīn,fú jiǎ lù wéi cì。
饵虎不以道,竟为虎所食。ěr hǔ bù yǐ dào,jìng wèi hǔ suǒ shí。

送别

徐渭

柳丝未可折,芳草茁未芽。liǔ sī wèi kě zhé,fāng cǎo zhuó wèi yá。
徘徊西郊道,惆怅落日霞。pái huái xī jiāo dào,chóu chàng luò rì xiá。

送别

徐渭

念子探上国,论礼适俭奢。niàn zi tàn shàng guó,lùn lǐ shì jiǎn shē。
他日踵前蹋,长佩纷琼华。tā rì zhǒng qián tà,zhǎng pèi fēn qióng huá。

记梦

徐渭

长歌自入汉,小聚不须招。zhǎng gē zì rù hàn,xiǎo jù bù xū zhāo。
野色浩千里,春声闻伯劳。yě sè hào qiān lǐ,chūn shēng wén bó láo。
眷言入左梵,何如登妙高。juàn yán rù zuǒ fàn,hé rú dēng miào gāo。

鸿胪篇

徐渭

鸿胪翁本瀛洲客,朝朝谒帝飞双舄。hóng lú wēng běn yíng zhōu kè,cháo cháo yè dì fēi shuāng xì。
方朔由来侍汉廷,子真还自栖仙宅。fāng shuò yóu lái shì hàn tíng,zi zhēn hái zì qī xiān zhái。
翁家甲第郡郊东,高门容车人紫空。wēng jiā jiǎ dì jùn jiāo dōng,gāo mén róng chē rén zǐ kōng。
炊烟不散千门绕,贵秩何多万石同。chuī yān bù sàn qiān mén rào,guì zhì hé duō wàn shí tóng。
更有三雏搏六翼,大宋小宋尤难得。gèng yǒu sān chú bó liù yì,dà sòng xiǎo sòng yóu nán dé。
小未已作玉堂人,大者行登金马藉。xiǎo wèi yǐ zuò yù táng rén,dà zhě xíng dēng jīn mǎ jí。
玉堂清切俨神仙,章服从来蔚且妍。yù táng qīng qiè yǎn shén xiān,zhāng fú cóng lái wèi qiě yán。
承封自感君恩重,乞典悬知子道全。chéng fēng zì gǎn jūn ēn zhòng,qǐ diǎn xuán zhī zi dào quán。
闻翁始生在京邸,司马方居青琐地。wén wēng shǐ shēng zài jīng dǐ,sī mǎ fāng jū qīng suǒ dì。
只今回首六十年,承封复在燕京里。zhǐ jīn huí shǒu liù shí nián,chéng fēng fù zài yàn jīng lǐ。
此生此宦此承封,初夏初过初度逢。cǐ shēng cǐ huàn cǐ chéng fēng,chū xià chū guò chū dù féng。
都门送别羡疏广,名山访道随葛洪。dōu mén sòng bié xiàn shū guǎng,míng shān fǎng dào suí gé hóng。
凤子麟孙天所授,恩波荡荡偏垂后。fèng zi lín sūn tiān suǒ shòu,ēn bō dàng dàng piān chuí hòu。
他年玉带束绯袍,还挂翁身为翁寿。tā nián yù dài shù fēi páo,hái guà wēng shēn wèi wēng shòu。

葵阳篇

徐渭

相公植忠孝,传家惟两字。xiāng gōng zhí zhōng xiào,chuán jiā wéi liǎng zì。
辟彼桥树枝,垂荫南山梓。pì bǐ qiáo shù zhī,chuí yīn nán shān zǐ。
南山文梓千云材,鸣珂出入向金台。nán shān wén zǐ qiān yún cái,míng kē chū rù xiàng jīn tái。
殿中仙翰乘春洒,池上新词对月裁。diàn zhōng xiān hàn chéng chūn sǎ,chí shàng xīn cí duì yuè cái。
自抱孤贞谁共说,种葵广署纷成列。zì bào gū zhēn shuí gòng shuō,zhǒng kuí guǎng shǔ fēn chéng liè。
葵花向日有时红,臣心恋主何年歇。kuí huā xiàng rì yǒu shí hóng,chén xīn liàn zhǔ hé nián xiē。
舒傍尧阶蓂共芳,移来汉圃芝同茁。shū bàng yáo jiē míng gòng fāng,yí lái hàn pǔ zhī tóng zhuó。
会稽野人方食芹,欲献徒令笑迂拙。huì jī yě rén fāng shí qín,yù xiàn tú lìng xiào yū zhuō。