古诗词

写竹赠李长公歌

徐渭

山人写竹略形似,只取叶底潇潇意。shān rén xiě zhú lüè xíng shì,zhǐ qǔ yè dǐ xiāo xiāo yì。
譬如影里看丛梢,那得分明成个字。pì rú yǐng lǐ kàn cóng shāo,nà dé fēn míng chéng gè zì。
公子远从辽东来,宝刀向人拔不开。gōng zi yuǎn cóng liáo dōng lái,bǎo dāo xiàng rén bá bù kāi。
昨朝大战平虏堡,血冷辘轳连鞘埋。zuó cháo dà zhàn píng lǔ bǎo,xuè lěng lù lú lián qiào mái。
平虏之战非常敌,御史几为胡马及。píng lǔ zhī zhàn fēi cháng dí,yù shǐ jǐ wèi hú mǎ jí。
有如大酋之首不落公子刀,带胄诸君便是去秋阮游击。yǒu rú dà qiú zhī shǒu bù luò gōng zi dāo,dài zhòu zhū jūn biàn shì qù qiū ruǎn yóu jī。
不死虏手死汉法,败者合死胜合优。bù sǐ lǔ shǒu sǐ hàn fǎ,bài zhě hé sǐ shèng hé yōu。
公子何事常忧愁,一言未了一叹息,双袖那禁双泪流。gōng zi hé shì cháng yōu chóu,yī yán wèi le yī tàn xī,shuāng xiù nà jìn shuāng lèi liú。
却言阿翁经百战,箭镞刀锋密如霰。què yán ā wēng jīng bǎi zhàn,jiàn zú dāo fēng mì rú xiàn。
幸余兄弟两三人,眼见家丁百无半。xìng yú xiōng dì liǎng sān rén,yǎn jiàn jiā dīng bǎi wú bàn。
往往弯弓上马鞍,但有生去无生还。wǎng wǎng wān gōng shàng mǎ ān,dàn yǒu shēng qù wú shēng hái。
只今金玉光腰带,终是铜瓶坠井干。zhǐ jīn jīn yù guāng yāo dài,zhōng shì tóng píng zhuì jǐng gàn。
兼之阿翁不敢说,曾经千里空胡穴。jiān zhī ā wēng bù gǎn shuō,céng jīng qiān lǐ kōng hú xué。
武人谁是百足虫,世事全凭三寸笔。wǔ rén shuí shì bǎi zú chóng,shì shì quán píng sān cùn bǐ。
山人听罢公子言,一虱攻腰手漫扪。shān rén tīng bà gōng zi yán,yī shī gōng yāo shǒu màn mén。
欲答一言无可答,只写寒梢卷赠君。yù dá yī yán wú kě dá,zhǐ xiě hán shāo juǎn zèng jūn。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

咏画四首春

徐渭

春娇最何物,桃花与杨柳。chūn jiāo zuì hé wù,táo huā yǔ yáng liǔ。
惹侬或有诗,市远那得酒。rě nóng huò yǒu shī,shì yuǎn nà dé jiǔ。

咏画四首春

徐渭

城市或嚣炎,在野心不热。chéng shì huò xiāo yán,zài yě xīn bù rè。
意欲施茶汤,行人他处渴。yì yù shī chá tāng,xíng rén tā chù kě。

咏画四首春

徐渭

何处住高人,低茅水上贴。hé chù zhù gāo rén,dī máo shuǐ shàng tiē。
江阔杳难寻,过客指红叶。jiāng kuò yǎo nán xún,guò kè zhǐ hóng yè。

咏画四首春

徐渭

梅花一万梢,红寺五十里。méi huā yī wàn shāo,hóng sì wǔ shí lǐ。
天晚不到门,雪深没驴耳。tiān wǎn bù dào mén,xuě shēn méi lǘ ěr。

江船一老看雁群初起

徐渭

警雁避罗舠,江长起未高。jǐng yàn bì luó dāo,jiāng zhǎng qǐ wèi gāo。
眼?一饷后,看到入云梢。yǎn pīn yī xiǎng hòu,kàn dào rù yún shāo。

似赤壁游

徐渭

一艇泛三人,多疑游赤壁。yī tǐng fàn sān rén,duō yí yóu chì bì。
无处少江山,但无此好客。wú chù shǎo jiāng shān,dàn wú cǐ hǎo kè。

石榴

徐渭

闺染趋花色,衫裙尚正红。guī rǎn qū huā sè,shān qún shàng zhèng hóng。
近娇瓜子茜,贱杀石榴浓。jìn jiāo guā zi qiàn,jiàn shā shí liú nóng。

竹染绿色

徐渭

我亦狂涂竹,翻飞水墨梢。wǒ yì kuáng tú zhú,fān fēi shuǐ mò shāo。
不能将石绿,细写鹦哥毛。bù néng jiāng shí lǜ,xì xiě yīng gē máo。

对岸观崖大瀑

徐渭

瀑布挂江北,望者江南猜。pù bù guà jiāng běi,wàng zhě jiāng nán cāi。
雪花那不到,霹雳过江来。xuě huā nà bù dào,pī lì guò jiāng lái。

独钓寒江

徐渭

大海有鲸鱼,五岳其鼻额。dà hǎi yǒu jīng yú,wǔ yuè qí bí é。
任公钓不来,烦尔一丝雪。rèn gōng diào bù lái,fán ěr yī sī xuě。

阅书者倚老树

徐渭

尔自作蠹鱼,我不阅一字。ěr zì zuò dù yú,wǒ bù yuè yī zì。
逢著好树根,抱著枕头睡。féng zhù hǎo shù gēn,bào zhù zhěn tóu shuì。

雪景

徐渭

此际山阴道,啼惟有莫鸦。cǐ jì shān yīn dào,tí wéi yǒu mò yā。
万山无寸碧,何处认梅花。wàn shān wú cùn bì,hé chù rèn méi huā。

浸水梅花

徐渭

梅花浸水处,无影但涵痕。méi huā jìn shuǐ chù,wú yǐng dàn hán hén。
虽能避雪偃,恐未免鱼吞。suī néng bì xuě yǎn,kǒng wèi miǎn yú tūn。

玉簪

徐渭

洛浦惊鸿别,高唐暮雨归。luò pǔ jīng hóng bié,gāo táng mù yǔ guī。
玉簪如有意,烛灭挂罗衣。yù zān rú yǒu yì,zhú miè guà luó yī。

玉簪

徐渭

黄鸟小囱幽,狂挥墨欲流。huáng niǎo xiǎo cōng yōu,kuáng huī mò yù liú。
丽人鸦髻上,五寸玉搔头。lì rén yā jì shàng,wǔ cùn yù sāo tóu。