古诗词

写竹赠李长公歌

徐渭

山人写竹略形似,只取叶底潇潇意。shān rén xiě zhú lüè xíng shì,zhǐ qǔ yè dǐ xiāo xiāo yì。
譬如影里看丛梢,那得分明成个字。pì rú yǐng lǐ kàn cóng shāo,nà dé fēn míng chéng gè zì。
公子远从辽东来,宝刀向人拔不开。gōng zi yuǎn cóng liáo dōng lái,bǎo dāo xiàng rén bá bù kāi。
昨朝大战平虏堡,血冷辘轳连鞘埋。zuó cháo dà zhàn píng lǔ bǎo,xuè lěng lù lú lián qiào mái。
平虏之战非常敌,御史几为胡马及。píng lǔ zhī zhàn fēi cháng dí,yù shǐ jǐ wèi hú mǎ jí。
有如大酋之首不落公子刀,带胄诸君便是去秋阮游击。yǒu rú dà qiú zhī shǒu bù luò gōng zi dāo,dài zhòu zhū jūn biàn shì qù qiū ruǎn yóu jī。
不死虏手死汉法,败者合死胜合优。bù sǐ lǔ shǒu sǐ hàn fǎ,bài zhě hé sǐ shèng hé yōu。
公子何事常忧愁,一言未了一叹息,双袖那禁双泪流。gōng zi hé shì cháng yōu chóu,yī yán wèi le yī tàn xī,shuāng xiù nà jìn shuāng lèi liú。
却言阿翁经百战,箭镞刀锋密如霰。què yán ā wēng jīng bǎi zhàn,jiàn zú dāo fēng mì rú xiàn。
幸余兄弟两三人,眼见家丁百无半。xìng yú xiōng dì liǎng sān rén,yǎn jiàn jiā dīng bǎi wú bàn。
往往弯弓上马鞍,但有生去无生还。wǎng wǎng wān gōng shàng mǎ ān,dàn yǒu shēng qù wú shēng hái。
只今金玉光腰带,终是铜瓶坠井干。zhǐ jīn jīn yù guāng yāo dài,zhōng shì tóng píng zhuì jǐng gàn。
兼之阿翁不敢说,曾经千里空胡穴。jiān zhī ā wēng bù gǎn shuō,céng jīng qiān lǐ kōng hú xué。
武人谁是百足虫,世事全凭三寸笔。wǔ rén shuí shì bǎi zú chóng,shì shì quán píng sān cùn bǐ。
山人听罢公子言,一虱攻腰手漫扪。shān rén tīng bà gōng zi yán,yī shī gōng yāo shǒu màn mén。
欲答一言无可答,只写寒梢卷赠君。yù dá yī yán wú kě dá,zhǐ xiě hán shāo juǎn zèng jūn。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

草间深江而有行舟之老

徐渭

杜老唤鸬鹚,江深草阁低。dù lǎo huàn lú cí,jiāng shēn cǎo gé dī。
沿江寻酒伴,船过石头西。yán jiāng xún jiǔ bàn,chuán guò shí tóu xī。

题画

徐渭

夜寒霜露濡,飞鸟去何处。yè hán shuāng lù rú,fēi niǎo qù hé chù。
秋日白苍苍,空亭数株树。qiū rì bái cāng cāng,kōng tíng shù zhū shù。

子臣絮其室之故镜再铸索词

徐渭

复收旧鸾魄,来作新蝉耀。fù shōu jiù luán pò,lái zuò xīn chán yào。
临妆人巳亡,倚面向谁照。lín zhuāng rén sì wáng,yǐ miàn xiàng shuí zhào。

送黄公子迎其母夫人归黄岩

徐渭

半臂黑貂裘,迎亲下娣楼。bàn bì hēi diāo qiú,yíng qīn xià dì lóu。
新城贼难破,母去不须忧。xīn chéng zéi nán pò,mǔ qù bù xū yōu。

赋得珠川篇赠人号

徐渭

结屋临飞瀑,清流绕积书。jié wū lín fēi pù,qīng liú rào jī shū。
要观飘洒意,不是羡明珠。yào guān piāo sǎ yì,bù shì xiàn míng zhū。

题三仙炼丹图

徐渭

自服大还丹,千秋去紫烟。zì fú dà hái dān,qiān qiū qù zǐ yān。
徒闻不曾见,画里觅神仙。tú wén bù céng jiàn,huà lǐ mì shén xiān。

为沈嘉则题枯木画四首

徐渭

长幅小藤又,题诗挂帐纱。zhǎng fú xiǎo téng yòu,tí shī guà zhàng shā。
万枝无一叶,留得雪为花。wàn zhī wú yī yè,liú dé xuě wèi huā。

为沈嘉则题枯木画四首

徐渭

墨颖作丛叉,流阴映牖纱。mò yǐng zuò cóng chā,liú yīn yìng yǒu shā。
更直添一种,数朵古藤花。gèng zhí tiān yī zhǒng,shù duǒ gǔ téng huā。

为沈嘉则题枯木画四首

徐渭

小干学鱼叉,空心蚁窦纱。xiǎo gàn xué yú chā,kōng xīn yǐ dòu shā。
参天今百尺,不解作飞花。cān tiān jīn bǎi chǐ,bù jiě zuò fēi huā。

为沈嘉则题枯木画四首

徐渭

诗成手八叉,僧意欲笼纱。shī chéng shǒu bā chā,sēng yì yù lóng shā。
不敢轻枯树,春来不放花。bù gǎn qīng kū shù,chūn lái bù fàng huā。

送章君游江西

徐渭

把酒上江阁,问君何所之。bǎ jiǔ shàng jiāng gé,wèn jūn hé suǒ zhī。
鄱阳湖口阔,烟水渺相思。pó yáng hú kǒu kuò,yān shuǐ miǎo xiāng sī。

近江为赵君赋

徐渭

洗墨临池客,移家住近江。xǐ mò lín chí kè,yí jiā zhù jìn jiāng。
越山青隔岸,偏入学书窗。yuè shān qīng gé àn,piān rù xué shū chuāng。

题画

徐渭

佛桑新到处,菡萏正撩人。fú sāng xīn dào chù,hàn dàn zhèng liāo rén。
共贮冰纹馆,他乡姊妹亲。gòng zhù bīng wén guǎn,tā xiāng zǐ mèi qīn。

题兰竹

徐渭

兰与竹相并,非关调本同。lán yǔ zhú xiāng bìng,fēi guān diào běn tóng。
氤氲香不远,聊为引清风。yīn yūn xiāng bù yuǎn,liáo wèi yǐn qīng fēng。

题水仙兰花

徐渭

水仙开最晚,何事伴兰苕。shuǐ xiān kāi zuì wǎn,hé shì bàn lán sháo。
亦如摩诘叟,雪里画芭蕉。yì rú mó jí sǒu,xuě lǐ huà bā jiāo。