古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

送吕中甫之潞

徐渭

蒯缑三尺强,十载九离乡。kuǎi gōu sān chǐ qiáng,shí zài jiǔ lí xiāng。
长裾老辞客,雄风美大王。zhǎng jū lǎo cí kè,xióng fēng měi dà wáng。
骑驴上党道,挟瑟赵家倡。qí lǘ shàng dǎng dào,xié sè zhào jiā chàng。
枉却秋橙色,金鹅阁上黄。wǎng què qiū chéng sè,jīn é gé shàng huáng。

新岁壬辰连雨雪十八日老晴袒而摸虱

徐渭

龌龊几王猛,憨痴更孟嘉。wò chuò jǐ wáng měng,hān chī gèng mèng jiā。
贺年辞雨雪,向日捉琵琶。hè nián cí yǔ xuě,xiàng rì zhuō pí pá。
翠羽梅花鸟,红糟藿叶鲨。cuì yǔ méi huā niǎo,hóng zāo huò yè shā。
对之堪一斗,坐落晚天霞。duì zhī kān yī dòu,zuò luò wǎn tiān xiá。

约游道士庄

徐渭

日斜鱼聚沼,夜永烛重烧。rì xié yú jù zhǎo,yè yǒng zhú zhòng shāo。
今夕既相约,明晨不待招。jīn xī jì xiāng yuē,míng chén bù dài zhāo。
湖阔冯双桨,春阑谢半桃。hú kuò féng shuāng jiǎng,chūn lán xiè bàn táo。
指点季真灶,茶烟久罢飘。zhǐ diǎn jì zhēn zào,chá yān jiǔ bà piāo。

读淮阴传

徐渭

展也大英雄,从龙起汉中。zhǎn yě dà yīng xióng,cóng lóng qǐ hàn zhōng。
从容出胯下,谈笑取山东。cóng róng chū kuà xià,tán xiào qǔ shān dōng。
所短图钟离,何须悔蒯通。suǒ duǎn tú zhōng lí,hé xū huǐ kuǎi tōng。
白圭蒙此玷,磨不问南容。bái guī méng cǐ diàn,mó bù wèn nán róng。

孝子诗

徐渭

卧病什经春,毛锥久不亲。wò bìng shén jīng chūn,máo zhuī jiǔ bù qīn。
偶然逢孝子,忽复作诗人。ǒu rán féng xiào zi,hū fù zuò shī rén。
椿树迎从楚,菱花圣过秦。chūn shù yíng cóng chǔ,líng huā shèng guò qín。
旧庐仍墓侧,雪兔几蹄驯。jiù lú réng mù cè,xuě tù jǐ tí xùn。

雨后观南镇雨瀑

徐渭

镇口东西瀑,微流不快人。zhèn kǒu dōng xī pù,wēi liú bù kuài rén。
如何一夜雨,便作两虹嗔。rú hé yī yè yǔ,biàn zuò liǎng hóng chēn。
蓦地许到海,从天且泻银。mò dì xǔ dào hǎi,cóng tiān qiě xiè yín。
龙湫吾老矣,说着尚津津。lóng jiǎo wú lǎo yǐ,shuō zhe shàng jīn jīn。

野豕

徐渭

谁猎野豨归,雕胡此日磾。shuí liè yě xī guī,diāo hú cǐ rì dī。
辕生老难刺,公子立能啼。yuán shēng lǎo nán cì,gōng zi lì néng tí。
所贵膏弥脆,何由噬免脐。suǒ guì gāo mí cuì,hé yóu shì miǎn qí。
野人浑绝粒,一丈长青藜。yě rén hún jué lì,yī zhàng zhǎng qīng lí。

哀周郑州沛二首

徐渭

美玉瑕何害,挥金橐为愁。měi yù xiá hé hài,huī jīn tuó wèi chóu。
世虚绳礼法,谁洵赏风流。shì xū shéng lǐ fǎ,shuí xún shǎng fēng liú。
朱亥佳公子,青门老故侯。zhū hài jiā gōng zi,qīng mén lǎo gù hóu。
子长若个是,一节幸相收。zi zhǎng ruò gè shì,yī jié xìng xiāng shōu。

哀周郑州沛二首

徐渭

期从皆王谢,而翁更藻觚。qī cóng jiē wáng xiè,ér wēng gèng zǎo gū。
五言曹父子,千里阮驹雏。wǔ yán cáo fù zi,qiān lǐ ruǎn jū chú。
转蕙魂应住,长楸哭尚逋。zhuǎn huì hún yīng zhù,zhǎng qiū kū shàng bū。
少陵不相送,非与郑虔疏。shǎo líng bù xiāng sòng,fēi yǔ zhèng qián shū。

夕霞二首

徐渭

榆际截青冥,长天半所经。yú jì jié qīng míng,zhǎng tiān bàn suǒ jīng。
争收虹后雨,倍近竺西明。zhēng shōu hóng hòu yǔ,bèi jìn zhú xī míng。
红袖朝金母,彤旗卫玉京。hóng xiù cháo jīn mǔ,tóng qí wèi yù jīng。
峨眉一国妇,濯锦晒青城。é méi yī guó fù,zhuó jǐn shài qīng chéng。

夕霞二首

徐渭

谁遣片霞红,千奇幻一风。shuí qiǎn piàn xiá hóng,qiān qí huàn yī fēng。
寸胶诏妾剪,犀彩粤灯烘。cùn jiāo zhào qiè jiǎn,xī cǎi yuè dēng hōng。
河鼓流天锦,涛笺写断鸿。hé gǔ liú tiān jǐn,tāo jiān xiě duàn hóng。
冯教裁一段,衣帔老龙钟。féng jiào cái yī duàn,yī pèi lǎo lóng zhōng。

晴二首

徐渭

会稽沧海国,苦雨快兹晴。huì jī cāng hǎi guó,kǔ yǔ kuài zī qíng。
鱼鳖晞暄濑,鹙鸧满大清。yú biē xī xuān lài,qiū cāng mǎn dà qīng。
虹垂乾一壑,风扫出孤城。hóng chuí qián yī hè,fēng sǎo chū gū chéng。
数到龙山节,长房谢笠登。shù dào lóng shān jié,zhǎng fáng xiè lì dēng。

晴二首

徐渭

一潦群黎怨,才晴百物欢。yī lǎo qún lí yuàn,cái qíng bǎi wù huān。
人心苦无足,天道亦诚难。rén xīn kǔ wú zú,tiān dào yì chéng nán。
嫩曝移半榻,坏衣堆一竿。nèn pù yí bàn tà,huài yī duī yī gān。
荒园新落叶,扫付茗炉乾。huāng yuán xīn luò yè,sǎo fù míng lú qián。

杨梅

徐渭

湖水烛溪环,杨梅烂木难。hú shuǐ zhú xī huán,yáng méi làn mù nán。
白眉占西域,紫气满东关。bái méi zhàn xī yù,zǐ qì mǎn dōng guān。
掌露千丸饱,江萍一斗翻。zhǎng lù qiān wán bǎo,jiāng píng yī dòu fān。
荔枝吾记得,只在雁行间。lì zhī wú jì dé,zhǐ zài yàn xíng jiān。

某妪索咏邻妇度尼

徐渭

闻尔邻佳媳,经堂集梵僧。wén ěr lín jiā xí,jīng táng jí fàn sēng。
春虽添药架,秋必卸瓜棚。chūn suī tiān yào jià,qiū bì xiè guā péng。
何计还跨灶,随时且摸楞。hé jì hái kuà zào,suí shí qiě mō léng。
愁云能引泪,莫上最高峥。chóu yún néng yǐn lèi,mò shàng zuì gāo zhēng。