古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

蜡屐

徐渭

一生几两屐,此语尔非迷。yī shēng jǐ liǎng jī,cǐ yǔ ěr fēi mí。
何事沦猩趣,终年弄马蹄。hé shì lún xīng qù,zhōng nián nòng mǎ tí。
万钱收锦檿,五岳遍丹梯。wàn qián shōu jǐn yǎn,wǔ yuè biàn dān tī。
齿畔如濒损,厓蜂借一脾。chǐ pàn rú bīn sǔn,yá fēng jiè yī pí。

题雪景画

徐渭

幽人凭水槛,钓者挈鱼投。yōu rén píng shuǐ kǎn,diào zhě qiè yú tóu。
况对千山雪,而无一客留。kuàng duì qiān shān xuě,ér wú yī kè liú。
腊酒此时熟,老夫终岁忧。là jiǔ cǐ shí shú,lǎo fū zhōng suì yōu。
壶公能醉我,跳入画中休。hú gōng néng zuì wǒ,tiào rù huà zhōng xiū。

为陶工部赠道者

徐渭

终是千年鹤,今先返旧城。zhōng shì qiān nián hè,jīn xiān fǎn jiù chéng。
到家人尚在,入洞云来迎。dào jiā rén shàng zài,rù dòng yún lái yíng。
紫气莫西渡,青山留震盟。zǐ qì mò xī dù,qīng shān liú zhèn méng。
野夫惭尹喜,却办候关情。yě fū cán yǐn xǐ,què bàn hòu guān qíng。

将游五泄宿吴系山庄遇老迎饷邀余辈先登峨眉不果

徐渭

游辔维林竹,山窗来猎灯。yóu pèi wéi lín zhú,shān chuāng lái liè dēng。
青苏炊白稻,碧笋束红藤。qīng sū chuī bái dào,bì sǔn shù hóng téng。
坐落半宵月,流分曲水亭。zuò luò bàn xiāo yuè,liú fēn qū shuǐ tíng。
忽逢山下老,邀上峨眉层。hū féng shān xià lǎo,yāo shàng é méi céng。

答沈嘉则次韵

徐渭

桃花大水滨,茅屋老畸人。táo huā dà shuǐ bīn,máo wū lǎo jī rén。
况值花三月,真堪酒百巡。kuàng zhí huā sān yuè,zhēn kān jiǔ bǎi xún。
何钱将挂杖,瞥眼忍辜春。hé qián jiāng guà zhàng,piē yǎn rěn gū chūn。
早识佺期过,攀囊借贴津。zǎo shí quán qī guò,pān náng jiè tiē jīn。

喜雨次陈伯子

徐渭

园壶浇不活,客至罢鹅蒸。yuán hú jiāo bù huó,kè zhì bà é zhēng。
翻盆只一滴,起死折三肱。fān pén zhǐ yī dī,qǐ sǐ zhé sān gōng。
稍喜蔬堪摘,惜无禾可登。shāo xǐ shū kān zhāi,xī wú hé kě dēng。
犹胜往年籴,半斗百钱冯。yóu shèng wǎng nián dí,bàn dòu bǎi qián féng。

再次陈大喜雨

徐渭

苦旱竟三旬,甘霖解百蒸。kǔ hàn jìng sān xún,gān lín jiě bǎi zhēng。
叫狂饶杜甫,被冷快姜肱。jiào kuáng ráo dù fǔ,bèi lěng kuài jiāng gōng。
河流仍活活,场杵预登登。hé liú réng huó huó,chǎng chǔ yù dēng dēng。
喜雨亭如在,诗人想一冯。xǐ yǔ tíng rú zài,shī rén xiǎng yī féng。

梅雨几三旬陈君以诗来慰答之次韵二首

徐渭

一雨从端午,羲衙故不开。yī yǔ cóng duān wǔ,xī yá gù bù kāi。
闾阎讹黑?,衫袜烂红苔。lǘ yán é hēi,shān wà làn hóng tái。
曲芎失早办,火酝且宵杯。qū qiōng shī zǎo bàn,huǒ yùn qiě xiāo bēi。
两股粗如斗,扶筇接往来。liǎng gǔ cū rú dòu,fú qióng jiē wǎng lái。

梅雨几三旬陈君以诗来慰答之次韵二首

徐渭

梅雨天何剧,炎花百不开。méi yǔ tiān hé jù,yán huā bǎi bù kāi。
蜻蜓红作阵,瓜瓞绿崩苔。qīng tíng hóng zuò zhèn,guā dié lǜ bēng tái。
荡甚愁鹅掌,酥将及瓦杯。dàng shén chóu é zhǎng,sū jiāng jí wǎ bēi。
少陵亦多事,新雨望人来。shǎo líng yì duō shì,xīn yǔ wàng rén lái。

谢钟君惠石埭茶

徐渭

杭客矜龙井,苏人代虎丘。háng kè jīn lóng jǐng,sū rén dài hǔ qiū。
小筐来石埭,太守赏池州。xiǎo kuāng lái shí dài,tài shǒu shǎng chí zhōu。
午梦醒犹蝶,春泉乳落牛。wǔ mèng xǐng yóu dié,chūn quán rǔ luò niú。
对之堪七碗,纱帽正笼头。duì zhī kān qī wǎn,shā mào zhèng lóng tóu。

海云次子后其弟海洲死分韵索挽

徐渭

五灯留妙偈,百传读高僧。wǔ dēng liú miào jì,bǎi chuán dú gāo sēng。
并扫存亡幻,无非傀儡棚。bìng sǎo cún wáng huàn,wú fēi guī lěi péng。
天灵仍蜾蠃,百闷付觚楞。tiān líng réng guǒ luǒ,bǎi mèn fù gū léng。
肯共欧兜语,年年访越峥。kěn gòng ōu dōu yǔ,nián nián fǎng yuè zhēng。

巾侧玉蝉

徐渭

玉蝉谁作俑,取饰鬓眉稍。yù chán shuí zuò yǒng,qǔ shì bìn méi shāo。
有梦酬黄雀,无心伴紫貂。yǒu mèng chóu huáng què,wú xīn bàn zǐ diāo。
峨巾虽可歇,采线縳难遥。é jīn suī kě xiē,cǎi xiàn juàn nán yáo。
何日当飞去,长鸣旧柳条。hé rì dāng fēi qù,zhǎng míng jiù liǔ tiáo。

中六字为潘伯子赋

徐渭

别字美河阳,韦编选卦良。bié zì měi hé yáng,wéi biān xuǎn guà liáng。
卦虽分六断,美只在中央。guà suī fēn liù duàn,měi zhǐ zài zhōng yāng。
戴海勍鳌黑,浮天大卵黄。dài hǎi qíng áo hēi,fú tiān dà luǎn huáng。
北窗新筑就,高枕晤羲皇。běi chuāng xīn zhù jiù,gāo zhěn wù xī huáng。

咏巽峰

徐渭

咏号当宵烛,悠然上海蟾。yǒng hào dāng xiāo zhú,yōu rán shàng hǎi chán。
历历千寻削,苍苍一点尖。lì lì qiān xún xuē,cāng cāng yī diǎn jiān。
雾中藏虎豹,云里柱东南。wù zhōng cáng hǔ bào,yún lǐ zhù dōng nán。
吾将来卜筑,邻舍走无嫌。wú jiāng lái bo zhù,lín shě zǒu wú xián。

磁盂浸樱桃花不五日落尽吊之

徐渭

樱桃花一盂,蜂子绕吾庐。yīng táo huā yī yú,fēng zi rào wú lú。
娇来才欲语,落快止留须。jiāo lái cái yù yǔ,luò kuài zhǐ liú xū。
爱妾霎换马,寻梅枉贳驴。ài qiè shà huàn mǎ,xún méi wǎng shì lǘ。
向来千树雪,得见天枝无。xiàng lái qiān shù xuě,dé jiàn tiān zhī wú。