古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

朱伯子以恩贡首选北上送之

徐渭

宝阼风云应六龙,丹霄烟雾矫双鸿。bǎo zuò fēng yún yīng liù lóng,dān xiāo yān wù jiǎo shuāng hóng。
君王虎观才陪辇,女弟蛾眉早入宫。jūn wáng hǔ guān cái péi niǎn,nǚ dì é méi zǎo rù gōng。
梨栗可嘲彭泽子,贤良交辟大冯公。lí lì kě cháo péng zé zi,xián liáng jiāo pì dà féng gōng。
黄门慎莫催廷对,正在从容论及侬。huáng mén shèn mò cuī tíng duì,zhèng zài cóng róng lùn jí nóng。

玉簪盛花嘲之

徐渭

去年百叶仅遮根,今岁千花烂压门。qù nián bǎi yè jǐn zhē gēn,jīn suì qiān huā làn yā mén。
带佩银铃摇绿帔,琵琶玉肘满乌孙。dài pèi yín líng yáo lǜ pèi,pí pá yù zhǒu mǎn wū sūn。
时从鬓底娇临镜,曾记燕中买论盆。shí cóng bìn dǐ jiāo lín jìng,céng jì yàn zhōng mǎi lùn pén。
秋后芙蓉憔悴尽,膏烟泣露领江村。qiū hòu fú róng qiáo cuì jǐn,gāo yān qì lù lǐng jiāng cūn。

送赵某丞琼山偕乃弟赣州兴国典史并往之任海公名瑞者正其治也

徐渭

三千里外梅花岭,十八滩边雁序心。sān qiān lǐ wài méi huā lǐng,shí bā tān biān yàn xù xīn。
一叶烟中亲渡海,双凫堂上伴弹琴。yī yè yān zhōng qīn dù hǎi,shuāng fú táng shàng bàn dàn qín。
官廉合浦珠仍返,鹏在南溟县正临。guān lián hé pǔ zhū réng fǎn,péng zài nán míng xiàn zhèng lín。
匹马尽堪长问政,双松应暂辍高吟。pǐ mǎ jǐn kān zhǎng wèn zhèng,shuāng sōng yīng zàn chuò gāo yín。

倪君某以小象托赋而先以诗次韵四首

徐渭

即看负剑游吴客,终是抛繻入汉童。jí kàn fù jiàn yóu wú kè,zhōng shì pāo xū rù hàn tóng。
阿堵虎头虽易擅,浮丘鹤相本难工。ā dǔ hǔ tóu suī yì shàn,fú qiū hè xiāng běn nán gōng。
敢于玄白嘲杨子,尚恨丹青败乃公。gǎn yú xuán bái cháo yáng zi,shàng hèn dān qīng bài nǎi gōng。
算更难描谁面目,矮人咄诧戏场中。suàn gèng nán miáo shuí miàn mù,ǎi rén duō chà xì chǎng zhōng。

倪君某以小象托赋而先以诗次韵四首

徐渭

评惭王浚推王猛,影伴吴童唱阿童。píng cán wáng jùn tuī wáng měng,yǐng bàn wú tóng chàng ā tóng。
饭颗山头吟总瘦,雌黄舌底吮难工。fàn kē shān tóu yín zǒng shòu,cí huáng shé dǐ shǔn nán gōng。
谁能相马如薪者,若个描龙不叶公。shuí néng xiāng mǎ rú xīn zhě,ruò gè miáo lóng bù yè gōng。
忽忆人心如面语,须君著屐九回中。hū yì rén xīn rú miàn yǔ,xū jūn zhù jī jiǔ huí zhōng。

倪君某以小象托赋而先以诗次韵四首

徐渭

只知江夏多黄祖,那知江夏有黄童。zhǐ zhī jiāng xià duō huáng zǔ,nà zhī jiāng xià yǒu huáng tóng。
宿蚊未易轻纨散,老蠹犹钻故纸工。sù wén wèi yì qīng wán sàn,lǎo dù yóu zuān gù zhǐ gōng。
游戏巾裾留发佛,扣参聋哑大家公。yóu xì jīn jū liú fā fú,kòu cān lóng yǎ dà jiā gōng。
惭非十九人中客,付与毛锥玷画中。cán fēi shí jiǔ rén zhōng kè,fù yǔ máo zhuī diàn huà zhōng。

倪君某以小象托赋而先以诗次韵四首

徐渭

注经笔绕三坟简,炊茗烟笼五尺童。zhù jīng bǐ rào sān fén jiǎn,chuī míng yān lóng wǔ chǐ tóng。
秋水瞳人双眼白,春风剪子百花工。qiū shuǐ tóng rén shuāng yǎn bái,chūn fēng jiǎn zi bǎi huā gōng。
无权江夏今谁个,有用云林旧是公。wú quán jiāng xià jīn shuí gè,yǒu yòng yún lín jiù shì gōng。
欲扣比方应不对,子綦正在㗳然中。yù kòu bǐ fāng yīng bù duì,zi qí zhèng zài tǎ rán zhōng。

寿吴溧水

徐渭

西来天目碧嶙峋,中有苕溪产异人。xī lái tiān mù bì lín xún,zhōng yǒu sháo xī chǎn yì rén。
昔日临文俱入妙,今来作吏更称循。xī rì lín wén jù rù miào,jīn lái zuò lì gèng chēng xún。
栽花潘岳垂青简,飞舄王乔觐紫宸。zāi huā pān yuè chuí qīng jiǎn,fēi xì wáng qiáo jìn zǐ chén。
自是生来多道气,非关婴姹出黄庭。zì shì shēng lái duō dào qì,fēi guān yīng chà chū huáng tíng。

送张会稽公入觐

徐渭

霜白天寒出欲枯,旌旗高卷出名都。shuāng bái tiān hán chū yù kū,jīng qí gāo juǎn chū míng dōu。
不将竹箭为方物,但学循良似汉儒。bù jiāng zhú jiàn wèi fāng wù,dàn xué xún liáng shì hàn rú。
宫阙近闻修五畤,君王自合访双凫。gōng quē jìn wén xiū wǔ zhì,jūn wáng zì hé fǎng shuāng fú。
即如明府生民命,莫对神仙有与无。jí rú míng fǔ shēng mín mìng,mò duì shén xiān yǒu yǔ wú。

春日荡浆镜水

徐渭

短桨长桡出镜湄,弱罗和日本相宜。duǎn jiǎng zhǎng ráo chū jìng méi,ruò luó hé rì běn xiāng yí。
广原积绿催芳急,幽谷新莺吐韵迟。guǎng yuán jī lǜ cuī fāng jí,yōu gǔ xīn yīng tǔ yùn chí。
杂蕊搅丝飘易断,柔波排荇荡难移。zá ruǐ jiǎo sī piāo yì duàn,róu bō pái xìng dàng nán yí。
丽候佳辰应靡待,飞觞缓递棹停追。lì hòu jiā chén yīng mí dài,fēi shāng huǎn dì zhào tíng zhuī。

绯桃篇

徐渭

桃花映户复临池,闻道秾芳满上枝。táo huā yìng hù fù lín chí,wén dào nóng fāng mǎn shàng zhī。
误落自依裙带绣,乍开犹学口痕脂。wù luò zì yī qún dài xiù,zhà kāi yóu xué kǒu hén zhī。
添妆影入玄云鬓,折寄香随锦字诗。tiān zhuāng yǐng rù xuán yún bìn,zhé jì xiāng suí jǐn zì shī。
借问世间谁得似,郑家红袖倚门时。jiè wèn shì jiān shuí dé shì,zhèng jiā hóng xiù yǐ mén shí。

奉送林山阴公赴户部

徐渭

圣主凭轩策士林,使君绾绶拜山阴。shèng zhǔ píng xuān cè shì lín,shǐ jūn wǎn shòu bài shān yīn。
事当流水才援笔,县傍高山好弄琴。shì dāng liú shuǐ cái yuán bǐ,xiàn bàng gāo shān hǎo nòng qín。
天阙徵书随鸟急,地曹分署映花深。tiān quē zhēng shū suí niǎo jí,dì cáo fēn shǔ yìng huā shēn。
东南财力公俱悉,会计应劳夜夜心。dōng nán cái lì gōng jù xī,huì jì yīng láo yè yè xīn。

幕府游武夷九曲令拟诗

徐渭

翠盖高牙停曲径,仙宫广乐导清游。cuì gài gāo yá tíng qū jìng,xiān gōng guǎng lè dǎo qīng yóu。
风传短吹音还绕,山夹回溪影自流。fēng chuán duǎn chuī yīn hái rào,shān jiā huí xī yǐng zì liú。
关尹预占函谷气,桃花故引武陵舟。guān yǐn yù zhàn hán gǔ qì,táo huā gù yǐn wǔ líng zhōu。
归来别有笙歌拥,看月重登庾亮楼。guī lái bié yǒu shēng gē yōng,kàn yuè zhòng dēng yǔ liàng lóu。

王将军再邀观猎予方归越不赴

徐渭

车骑环林款客扉,束装初罢曙钟微。chē qí huán lín kuǎn kè fēi,shù zhuāng chū bà shǔ zhōng wēi。
西陵自喜扬帆渡,东郭遥怜控马归。xī líng zì xǐ yáng fān dù,dōng guō yáo lián kòng mǎ guī。
荒草回堤天共远,鸣镳扑地鸟俱飞。huāng cǎo huí dī tiān gòng yuǎn,míng biāo pū dì niǎo jù fēi。
悬知行乐无过此,何事朝朝与愿违。xuán zhī xíng lè wú guò cǐ,hé shì cháo cháo yǔ yuàn wéi。

鞋杯嘉则令作

徐渭

南海玻璃直几钱,罗鞋将捧不胜怜。nán hǎi bō lí zhí jǐ qián,luó xié jiāng pěng bù shèng lián。
凌波痕浅尘犹在,踏草香残酒并传。líng bō hén qiǎn chén yóu zài,tà cǎo xiāng cán jiǔ bìng chuán。
神女罢行巫峡雨,西施自脱若耶莲。shén nǚ bà xíng wū xiá yǔ,xī shī zì tuō ruò yé lián。
应知双凤留裙底,恨不双双入锦筵。yīng zhī shuāng fèng liú qún dǐ,hèn bù shuāng shuāng rù jǐn yán。