古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

风木篇应索

徐渭

建业风烟宦邸身,曾收叛卒荡京尘。jiàn yè fēng yān huàn dǐ shēn,céng shōu pàn zú dàng jīng chén。
镐丰宅水龙飞地,剑佩趋庭凤起人。gǎo fēng zhái shuǐ lóng fēi dì,jiàn pèi qū tíng fèng qǐ rén。
早岁弄雏欢不少,夜风摇木涕何频。zǎo suì nòng chú huān bù shǎo,yè fēng yáo mù tì hé pín。
近闻佐伯留闽海,蜊蛤菰蒲并是春。jìn wén zuǒ bó liú mǐn hǎi,lí há gū pú bìng shì chūn。

送某君之京

徐渭

春宵灯后雪初晴,抱剑封书事远行。chūn xiāo dēng hòu xuě chū qíng,bào jiàn fēng shū shì yuǎn xíng。
廿载酒尊皆北海,一朝才子独西京。niàn zài jiǔ zūn jiē běi hǎi,yī cháo cái zi dú xī jīng。
棘墙付与啼边泪,柳岸应愁别后莺。jí qiáng fù yǔ tí biān lèi,liǔ àn yīng chóu bié hòu yīng。
若顾蹇驴寻好景,有人说我旧游程。ruò gù jiǎn lǘ xún hǎo jǐng,yǒu rén shuō wǒ jiù yóu chéng。

季子宾五十

徐渭

才见青衿绀领圆,五旬头白一何便。cái jiàn qīng jīn gàn lǐng yuán,wǔ xún tóu bái yī hé biàn。
通家忽巳经三世,问齿真惭大九年。tōng jiā hū sì jīng sān shì,wèn chǐ zhēn cán dà jiǔ nián。
谁见买兰秋不子,从来称骥老能先。shuí jiàn mǎi lán qiū bù zi,cóng lái chēng jì lǎo néng xiān。
两般赌胜看高手,急敞茅斋备客筵。liǎng bān dǔ shèng kàn gāo shǒu,jí chǎng máo zhāi bèi kè yán。

长至呼大儿饮

徐渭

冯将坐息准归阳,道吸禅呼鼻籥长。féng jiāng zuò xī zhǔn guī yáng,dào xī chán hū bí yuè zhǎng。
双壁再回圆箧赤,片椴初破卵泥黄。shuāng bì zài huí yuán qiè chì,piàn duàn chū pò luǎn ní huáng。
糟醨难自曛长日,豚犊能忘舐大杨。zāo lí nán zì xūn zhǎng rì,tún dú néng wàng shì dà yáng。
百命今朝生意始,一门灰槁断人肠。bǎi mìng jīn cháo shēng yì shǐ,yī mén huī gǎo duàn rén cháng。

送某君暨其伯氏还松江

徐渭

燕市相逢巳莫春,弟兄倾盖往来频。yàn shì xiāng féng sì mò chūn,dì xiōng qīng gài wǎng lái pín。
海天一日归双雁,柳色长亭怅几人。hǎi tiān yī rì guī shuāng yàn,liǔ sè zhǎng tíng chàng jǐ rén。
等是苦辛尤日莫,渐逢莲藕始乡津。děng shì kǔ xīn yóu rì mò,jiàn féng lián ǒu shǐ xiāng jīn。
不知黄浦秋来月,醉后同谁网细鳞。bù zhī huáng pǔ qiū lái yuè,zuì hòu tóng shuí wǎng xì lín。

送子肃赴三团营

徐渭

万里从戎赴朔屯,新秋骑服杂凉温。wàn lǐ cóng róng fù shuò tún,xīn qiū qí fú zá liáng wēn。
南人煤火满京国,东道高牙壁苏门。nán rén méi huǒ mǎn jīng guó,dōng dào gāo yá bì sū mén。
貂贱不妨吹季子,剑长久巳识王孙。diāo jiàn bù fáng chuī jì zi,jiàn zhǎng jiǔ sì shí wáng sūn。
客中如此良堪住,枉说风沙昼夜昏。kè zhōng rú cǐ liáng kān zhù,wǎng shuō fēng shā zhòu yè hūn。

寿王龙石二府

徐渭

使君称寿紫虹缠,舆颂台歌美盛贤。shǐ jūn chēng shòu zǐ hóng chán,yú sòng tái gē měi shèng xián。
铜章曾佩二千石,玄发新晞六八年。tóng zhāng céng pèi èr qiān shí,xuán fā xīn xī liù bā nián。
高誉白云留省署,岁星金马旧盘旋。gāo yù bái yún liú shěng shǔ,suì xīng jīn mǎ jiù pán xuán。
兹辰正值称觞候,剩得蟠桃出帝筵。zī chén zhèng zhí chēng shāng hòu,shèng dé pán táo chū dì yán。

寿王龙石二府

徐渭

海国纷纷艳菊枝,和风偏荐小阳时。hǎi guó fēn fēn yàn jú zhī,hé fēng piān jiàn xiǎo yáng shí。
惭为桃李蒙春色,喜借松筠什庆词。cán wèi táo lǐ méng chūn sè,xǐ jiè sōng yún shén qìng cí。
辇下文章黄甲第,江南财赋白云司。niǎn xià wén zhāng huáng jiǎ dì,jiāng nán cái fù bái yún sī。
莫言佐郡淹明府,玉佩行看集凤池。mò yán zuǒ jùn yān míng fǔ,yù pèi xíng kàn jí fèng chí。

代某往寿

徐渭

椿叶萱条本并芳,授经和胆亦同行。chūn yè xuān tiáo běn bìng fāng,shòu jīng hé dǎn yì tóng xíng。
如何此夜瞻南极,独伴长春映北堂。rú hé cǐ yè zhān nán jí,dú bàn zhǎng chūn yìng běi táng。
舞彩翻嫌非具庆,霞章行看出明光。wǔ cǎi fān xián fēi jù qìng,xiá zhāng xíng kàn chū míng guāng。
抽毫作颂期他日,百岁流霞满玉觞。chōu háo zuò sòng qī tā rì,bǎi suì liú xiá mǎn yù shāng。

送府学某师推处州

徐渭

扶风帐底旧吴娃,把烛今番照削瓜。fú fēng zhàng dǐ jiù wú wá,bǎ zhú jīn fān zhào xuē guā。
秋露满城醅酒郡,春云数片对山衙。qiū lù mǎn chéng pēi jiǔ jùn,chūn yún shù piàn duì shān yá。
禹峤舜川题正急,岭猿滩雪去何赊。yǔ jiào shùn chuān tí zhèng jí,lǐng yuán tān xuě qù hé shē。
莫言桃李俱回首,烂草孤心一夜芽。mò yán táo lǐ jù huí shǒu,làn cǎo gū xīn yī yè yá。

乐闲园诗

徐渭

卜筑名园别有村,只凭鱼鸟送芳尊。bo zhù míng yuán bié yǒu cūn,zhǐ píng yú niǎo sòng fāng zūn。
一冠神虎悬薇幕,五树鸣蝉种柳门。yī guān shén hǔ xuán wēi mù,wǔ shù míng chán zhǒng liǔ mén。
世上督邮应不少,里中亲戚岂无存。shì shàng dū yóu yīng bù shǎo,lǐ zhōng qīn qī qǐ wú cún。
归来一话何妨却,抛掷晨光直到昏。guī lái yī huà hé fáng què,pāo zhì chén guāng zhí dào hūn。

冯伯子新居是三月望

徐渭

新居明月满天街,夜踏春阴若个陪。xīn jū míng yuè mǎn tiān jiē,yè tà chūn yīn ruò gè péi。
一自紫金辞旧伴,嬴将苍翠绕飞来。yī zì zǐ jīn cí jiù bàn,yíng jiāng cāng cuì rào fēi lái。
红芹笑指宫墙傍,白塔闲看鹳鹤回。hóng qín xiào zhǐ gōng qiáng bàng,bái tǎ xián kàn guàn hè huí。
未必三迁专为此,却因得此恣新裁。wèi bì sān qiān zhuān wèi cǐ,què yīn dé cǐ zì xīn cái。

魏文靖公卮贮以梓匣辄赋

徐渭

璆台鎏盏妙京畿,若个豪家不打归。qiú tái liú zhǎn miào jīng jī,ruò gè háo jiā bù dǎ guī。
旧买红螺俱粤翠,新收白颡总辽豨。jiù mǎi hóng luó jù yuè cuì,xīn shōu bái sǎng zǒng liáo xī。
不辞梓检鸳鸯锦,那取兰陵琥珀飞。bù cí zǐ jiǎn yuān yāng jǐn,nà qǔ lán líng hǔ pò fēi。
莫问鲰生办不得,即令办得惹翁嗤。mò wèn zōu shēng bàn bù dé,jí lìng bàn dé rě wēng chī。

俞母节诗

徐渭

稿砧一别泪阑干,冰雪遗书墨未干。gǎo zhēn yī bié lèi lán gàn,bīng xuě yí shū mò wèi gàn。
每执寒灯看不尽,独居罗帐岁将残。měi zhí hán dēng kàn bù jǐn,dú jū luó zhàng suì jiāng cán。
红妆久歇孤鸾镜,白发仍簪五凤冠。hóng zhuāng jiǔ xiē gū luán jìng,bái fā réng zān wǔ fèng guān。
地下相逢应有问,丈夫犹自立孤难。dì xià xiāng féng yīng yǒu wèn,zhàng fū yóu zì lì gū nán。

侠者

徐渭

县门一见不通名,入肆开尊侠气生。xiàn mén yī jiàn bù tōng míng,rù sì kāi zūn xiá qì shēng。
却说吴中姓梅者,曾过燕市吊荆卿。què shuō wú zhōng xìng méi zhě,céng guò yàn shì diào jīng qīng。
路逢知巳身先许,事遇难平剑欲鸣。lù féng zhī sì shēn xiān xǔ,shì yù nán píng jiàn yù míng。
自古英雄成济处,也应君等为横行。zì gǔ yīng xióng chéng jì chù,yě yīng jūn děng wèi héng xíng。