古诗词

对明篇

徐渭

四明山,高万丈。sì míng shān,gāo wàn zhàng。
南为姚邑面前屏,北即新昌后门障。nán wèi yáo yì miàn qián píng,běi jí xīn chāng hòu mén zhàng。
新昌有客身姓吕,要与此山约为主。xīn chāng yǒu kè shēn xìng lǚ,yào yǔ cǐ shān yuē wèi zhǔ。
尺素冯将一穴通,屋后安窗小如许。chǐ sù féng jiāng yī xué tōng,wū hòu ān chuāng xiǎo rú xǔ。
窗中有时飒风雨,说是山灵教送与。chuāng zhōng yǒu shí sà fēng yǔ,shuō shì shān líng jiào sòng yǔ。
夜来猛虎啸一声,雄心枕畔风吹去。yè lái měng hǔ xiào yī shēng,xióng xīn zhěn pàn fēng chuī qù。
长安花枝高入天,金陵有酒多如泉。zhǎng ān huā zhī gāo rù tiān,jīn líng yǒu jiǔ duō rú quán。
花留酒劝不肯住,归来只爱窗中眠。huā liú jiǔ quàn bù kěn zhù,guī lái zhǐ ài chuāng zhōng mián。
窗中有书积万卷,书书尽是山灵管。chuāng zhōng yǒu shū jī wàn juǎn,shū shū jǐn shì shān líng guǎn。
有才无命不干时,亦对山灵同一莞。yǒu cái wú mìng bù gàn shí,yì duì shān líng tóng yī guǎn。
闻道去年醉采石,醉去狂来呼李白。wén dào qù nián zuì cǎi shí,zuì qù kuáng lái hū lǐ bái。
散发题书万竹中,腾身舞剑青天侧。sàn fā tí shū wàn zhú zhōng,téng shēn wǔ jiàn qīng tiān cè。
此时山灵失主人,自骑青虎寻复寻。cǐ shí shān líng shī zhǔ rén,zì qí qīng hǔ xún fù xún。
肉眼那知神道至,主人自识交亲临。ròu yǎn nà zhī shén dào zhì,zhǔ rén zì shí jiāo qīn lín。
朅来笔端自有神,横开醉眼双作嗔。qiè lái bǐ duān zì yǒu shén,héng kāi zuì yǎn shuāng zuò chēn。
此时墨雨添江水,此际诗花弄莫春。cǐ shí mò yǔ tiān jiāng shuǐ,cǐ jì shī huā nòng mò chūn。
莫春江水渺无边,射策封书复几年。mò chūn jiāng shuǐ miǎo wú biān,shè cè fēng shū fù jǐ nián。
明珠不遇贾胡识,宝剑难酬夜色鲜。míng zhū bù yù jiǎ hú shí,bǎo jiàn nán chóu yè sè xiān。
诙谐汉庭方朔老,如闻永谢长安道。huī xié hàn tíng fāng shuò lǎo,rú wén yǒng xiè zhǎng ān dào。
况我今为抱拲人,虮虱移家宫絮袄。kuàng wǒ jīn wèi bào gǒng rén,jǐ shī yí jiā gōng xù ǎo。
两人曾作青春身,当时同说不同贫。liǎng rén céng zuò qīng chūn shēn,dāng shí tóng shuō bù tóng pín。
君今幸不为樊鹿,亦似蛟蟠不得申。jūn jīn xìng bù wèi fán lù,yì shì jiāo pán bù dé shēn。
莲花之峰亦佳丽,君胡中道相捐弃。lián huā zhī fēng yì jiā lì,jūn hú zhōng dào xiāng juān qì。
邀我题诗对四明,我自贪君百壶旨。yāo wǒ tí shī duì sì míng,wǒ zì tān jūn bǎi hú zhǐ。
只恐莲花嗔,四明喜,我亦付之一醉矣。zhǐ kǒng lián huā chēn,sì míng xǐ,wǒ yì fù zhī yī zuì yǐ。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

边词

徐渭

四壁龙门铁削围,枉教邓艾裹毡衣。sì bì lóng mén tiě xuē wéi,wǎng jiào dèng ài guǒ zhān yī。
莫言虏马愁难度,即使胡鹰软不飞。mò yán lǔ mǎ chóu nán dù,jí shǐ hú yīng ruǎn bù fēi。

边词

徐渭

牙兵个个是熊罴,别选奇才养作儿。yá bīng gè gè shì xióng pí,bié xuǎn qí cái yǎng zuò ér。
试看阵云穿急处,一团蜂子拥人飞。shì kàn zhèn yún chuān jí chù,yī tuán fēng zi yōng rén fēi。

边词

徐渭

立马单盘俯大荒,提鞭一一问戎羌。lì mǎ dān pán fǔ dà huāng,tí biān yī yī wèn róng qiāng。
健儿只晓黄台吉,大雪山中指帐房。jiàn ér zhǐ xiǎo huáng tái jí,dà xuě shān zhōng zhǐ zhàng fáng。

边词

徐渭

十八盘山北去赊,顺川流水落南涯。shí bā pán shān běi qù shē,shùn chuān liú shuǐ luò nán yá。
真冯一堵边墙土,画断乾坤作两家。zhēn féng yī dǔ biān qiáng tǔ,huà duàn qián kūn zuò liǎng jiā。

边词

徐渭

黄酋堕马巳成禽,汉卒争功被脱身。huáng qiú duò mǎ sì chéng qín,hàn zú zhēng gōng bèi tuō shēn。
魂魄至今留黑石,兜鍪连岁落鱼鳞。hún pò zhì jīn liú hēi shí,dōu móu lián suì luò yú lín。

边词

徐渭

八里庄儿一堡中,银镮小杏坠腮红。bā lǐ zhuāng ér yī bǎo zhōng,yín huán xiǎo xìng zhuì sāi hóng。
妆成自不撩人看,起莝黄刍喂铁骢。zhuāng chéng zì bù liāo rén kàn,qǐ cuò huáng chú wèi tiě cōng。

边词

徐渭

葛那颈险断胡刀,蓦手攀颏按得牢。gé nà jǐng xiǎn duàn hú dāo,mò shǒu pān kē àn dé láo。
归向镜中嫌未正,特搓过左一丝毫。guī xiàng jìng zhōng xián wèi zhèng,tè cuō guò zuǒ yī sī háo。

边词

徐渭

女郎那取复枭英,此是胡王女外甥。nǚ láng nà qǔ fù xiāo yīng,cǐ shì hú wáng nǚ wài shēng。
帐底琵琶推第一,更谁红颊倚芦笙。zhàng dǐ pí pá tuī dì yī,gèng shuí hóng jiá yǐ lú shēng。

边词

徐渭

老胡宠向一人多,窄袖银貂茜叵罗。lǎo hú chǒng xiàng yī rén duō,zhǎi xiù yín diāo qiàn pǒ luó。
递与辽东黄鹞子,侧将云鬓打天鹅。dì yǔ liáo dōng huáng yào zi,cè jiāng yún bìn dǎ tiān é。

边词

徐渭

汗血生驹撒手驰,况能妆态学南闺。hàn xuè shēng jū sā shǒu chí,kuàng néng zhuāng tài xué nán guī。
帓将皂帕穿风去,爱缀银花绰雪飞。mò jiāng zào pà chuān fēng qù,ài zhuì yín huā chuò xuě fēi。

边词

徐渭

姑姑花帽细银披,两靥腮梨洒练椎。gū gū huā mào xì yín pī,liǎng yè sāi lí sǎ liàn chuí。
个个菱花不离手,时时站马上胭脂。gè gè líng huā bù lí shǒu,shí shí zhàn mǎ shàng yān zhī。

边词

徐渭

曾见思归数寄书,忠魂毕竟滞边隅。céng jiàn sī guī shù jì shū,zhōng hún bì jìng zhì biān yú。
可怜一斗苌弘血,博得墙围柳数株。kě lián yī dòu cháng hóng xuè,bó dé qiáng wéi liǔ shù zhū。

边词

徐渭

十八盘南甃沸汤,燕京楼子待梳妆。shí bā pán nán zhòu fèi tāng,yàn jīng lóu zi dài shū zhuāng。
当时浴起萧皇后,何似骊山睡海棠。dāng shí yù qǐ xiāo huáng hòu,hé shì lí shān shuì hǎi táng。

边词

徐渭

邯郸才人似花枝,嫁与辽东厮养儿。hán dān cái rén shì huā zhī,jià yǔ liáo dōng sī yǎng ér。
懒向楼中拈粉絮,解从马上寄征衣。lǎn xiàng lóu zhōng niān fěn xù,jiě cóng mǎ shàng jì zhēng yī。

边词

徐渭

黄鼠白脂捷遁逃,夜猴搏鼠捷于猱。huáng shǔ bái zhī jié dùn táo,yè hóu bó shǔ jié yú náo。
将猴比鼠无多大,自古獐麋怕皂雕。jiāng hóu bǐ shǔ wú duō dà,zì gǔ zhāng mí pà zào diāo。