古诗词

短褐篇送沈子叔成出塞

徐渭

短褐不掩轩,伏剑赴远道。duǎn hè bù yǎn xuān,fú jiàn fù yuǎn dào。
一夕度重关,春郊哭芳草。yī xī dù zhòng guān,chūn jiāo kū fāng cǎo。
芳草碧色黄河波,王孙不归愁奈何。fāng cǎo bì sè huáng hé bō,wáng sūn bù guī chóu nài hé。
当时洒血向何地,岁月今巳三年多。dāng shí sǎ xuè xiàng hé dì,suì yuè jīn sì sān nián duō。
万帐丛中拾遗骼,胡人悲号汉人擗。wàn zhàng cóng zhōng shí yí gé,hú rén bēi hào hàn rén pǐ。
羁魂何用束榆皮,男子从来收马革。jī hún hé yòng shù yú pí,nán zi cóng lái shōu mǎ gé。
忆昔何人正当路,若翁上书凡两度。yì xī hé rén zhèng dāng lù,ruò wēng shàng shū fán liǎng dù。
请缨直欲系单于,借剑亲将斩师傅。qǐng yīng zhí yù xì dān yú,jiè jiàn qīn jiāng zhǎn shī fù。
圣主如天万类容,夺官谪向边城去。shèng zhǔ rú tiān wàn lèi róng,duó guān zhé xiàng biān chéng qù。
曹操沽名不杀贤,终付祢衡与黄祖。cáo cāo gū míng bù shā xián,zhōng fù mí héng yǔ huáng zǔ。
黄祖曾操江夏符,蓟门今亦近穹庐。huáng zǔ céng cāo jiāng xià fú,jì mén jīn yì jìn qióng lú。
逐臣犹自心孤愤,结客边庭欲破胡。zhú chén yóu zì xīn gū fèn,jié kè biān tíng yù pò hú。
胡骑南来尘拍天,汉兵汉马踏成烟。hú qí nán lái chén pāi tiān,hàn bīng hàn mǎ tà chéng yān。
汉吏愁将伏汉法,汉首函将虏级传。hàn lì chóu jiāng fú hàn fǎ,hàn shǒu hán jiāng lǔ jí chuán。
将函汉虏浑闲事,伤心忽堕孤臣泪。jiāng hán hàn lǔ hún xián shì,shāng xīn hū duò gū chén lèi。
飞书直是骂辕门,散金况复埋殇士。fēi shū zhí shì mà yuán mén,sàn jīn kuàng fù mái shāng shì。
埋殇士,骂辕门,君不杀人人杀君。mái shāng shì,mà yuán mén,jūn bù shā rén rén shā jūn。
青天飒然白日昏,浮云作雨有时晴。qīng tiān sà rán bái rì hūn,fú yún zuò yǔ yǒu shí qíng。
只今万方仰圣明,子出北塞予南征。zhǐ jīn wàn fāng yǎng shèng míng,zi chū běi sāi yǔ nán zhēng。
为倾斗酒都门外,箧里龙泉几度鸣。wèi qīng dòu jiǔ dōu mén wài,qiè lǐ lóng quán jǐ dù míng。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

题王质烂柯图

徐渭

闲看数著烂樵柯,涧草山花一刹那。xián kàn shù zhù làn qiáo kē,jiàn cǎo shān huā yī shā nà。
五百年来棋一局,仙家岁月也无多。wǔ bǎi nián lái qí yī jú,xiān jiā suì yuè yě wú duō。

刘阮忆天台图

徐渭

去后重来访碧山,当时曾此狎云鬟。qù hòu zhòng lái fǎng bì shān,dāng shí céng cǐ xiá yún huán。
伤心流水依然绿,要见桃花如此难。shāng xīn liú shuǐ yī rán lǜ,yào jiàn táo huā rú cǐ nán。

刘阮忆天台图

徐渭

凡心自悔出天台,一见桃花一度哀。fán xīn zì huǐ chū tiān tái,yī jiàn táo huā yī dù āi。
若使仙人知此意,还教流水引郎来。ruò shǐ xiān rén zhī cǐ yì,hái jiào liú shuǐ yǐn láng lái。

月宫仙子图

徐渭

空中缥缈景光新,但似云霞不似人。kōng zhōng piāo miǎo jǐng guāng xīn,dàn shì yún xiá bù shì rén。
知道今来是何夕,桂花添得几枝春。zhī dào jīn lái shì hé xī,guì huā tiān dé jǐ zhī chūn。

贺知章乞鉴湖一曲图

徐渭

镜湖无处无非曲,乞罢何劳乞赐为。jìng hú wú chù wú fēi qū,qǐ bà hé láo qǐ cì wèi。
幸有双眸如镜水,一逢李白解金龟。xìng yǒu shuāng móu rú jìng shuǐ,yī féng lǐ bái jiě jīn guī。

盛懋秋江画董尧年索题

徐渭

枫江霁色告无边,故写蓑衣挂钓船。fēng jiāng jì sè gào wú biān,gù xiě suō yī guà diào chuán。
莫笑渔郎多点检,从来风雨起晴天。mò xiào yú láng duō diǎn jiǎn,cóng lái fēng yǔ qǐ qíng tiān。

李子送小景

徐渭

李君小景入斯文,不用毫端力一分。lǐ jūn xiǎo jǐng rù sī wén,bù yòng háo duān lì yī fēn。
更是山腰能简便,墨痕断处便成云。gèng shì shān yāo néng jiǎn biàn,mò hén duàn chù biàn chéng yún。

渔画

徐渭

外看杨柳障渔汀,内必桃花闭武陵。wài kàn yáng liǔ zhàng yú tīng,nèi bì táo huā bì wǔ líng。
曝网张鱼等闲事,且登岸上逐花行。pù wǎng zhāng yú děng xián shì,qiě dēng àn shàng zhú huā xíng。

渔画

徐渭

一翁醉梦一惺惺,各有湘潭渔父情。yī wēng zuì mèng yī xīng xīng,gè yǒu xiāng tán yú fù qíng。
添写三闾来问答,真成出相楚骚经。tiān xiě sān lǘ lái wèn dá,zhēn chéng chū xiāng chǔ sāo jīng。

为杭人题画帐竿木偶图

徐渭

帐头戏偶巳非真,画偶如邻复隔邻。zhàng tóu xì ǒu sì fēi zhēn,huà ǒu rú lín fù gé lín。
想到天为罗帐处,何人不是戏场人。xiǎng dào tiān wèi luó zhàng chù,hé rén bù shì xì chǎng rén。

为杭人题画帐竿木偶图

徐渭

一处飞槌一踏橇,锣声鼓韵走儿曹。yī chù fēi chuí yī tà qiāo,luó shēng gǔ yùn zǒu ér cáo。
无端士女如云集,也要丹青费笔描。wú duān shì nǚ rú yún jí,yě yào dān qīng fèi bǐ miáo。

端阳题慕兰雪画

徐渭

十里空江一物无,青蓑曳雪老渔孤。shí lǐ kōng jiāng yī wù wú,qīng suō yè xuě lǎo yú gū。
酒筵正苦黄鱼热,对此寒生绿叶蒲。jiǔ yán zhèng kǔ huáng yú rè,duì cǐ hán shēng lǜ yè pú。

唐伯虎古松水壁阁中人待客过画

徐渭

南京解元唐伯虎,小涂大抹俱高古。nán jīng jiě yuán táng bó hǔ,xiǎo tú dà mǒ jù gāo gǔ。
壁松水阁坐何人,若论游鱼应著我。bì sōng shuǐ gé zuò hé rén,ruò lùn yóu yú yīng zhù wǒ。

题折花美人图

徐渭

高髻阿那长袖垂,玉钗仿佛挂罗衣。gāo jì ā nà zhǎng xiù chuí,yù chāi fǎng fú guà luó yī。
折得花枝向宝镜,比妾颜色谁光辉。zhé dé huā zhī xiàng bǎo jìng,bǐ qiè yán sè shuí guāng huī。

抱琵琶偶伫蕉阴美人

徐渭

离宫给事小青衣,催送琵琶向琐帏。lí gōng gěi shì xiǎo qīng yī,cuī sòng pí pá xiàng suǒ wéi。
行到芭蕉忽回想,去年此日嫁明妃。xíng dào bā jiāo hū huí xiǎng,qù nián cǐ rì jià míng fēi。