古诗词

短褐篇送沈子叔成出塞

徐渭

短褐不掩轩,伏剑赴远道。duǎn hè bù yǎn xuān,fú jiàn fù yuǎn dào。
一夕度重关,春郊哭芳草。yī xī dù zhòng guān,chūn jiāo kū fāng cǎo。
芳草碧色黄河波,王孙不归愁奈何。fāng cǎo bì sè huáng hé bō,wáng sūn bù guī chóu nài hé。
当时洒血向何地,岁月今巳三年多。dāng shí sǎ xuè xiàng hé dì,suì yuè jīn sì sān nián duō。
万帐丛中拾遗骼,胡人悲号汉人擗。wàn zhàng cóng zhōng shí yí gé,hú rén bēi hào hàn rén pǐ。
羁魂何用束榆皮,男子从来收马革。jī hún hé yòng shù yú pí,nán zi cóng lái shōu mǎ gé。
忆昔何人正当路,若翁上书凡两度。yì xī hé rén zhèng dāng lù,ruò wēng shàng shū fán liǎng dù。
请缨直欲系单于,借剑亲将斩师傅。qǐng yīng zhí yù xì dān yú,jiè jiàn qīn jiāng zhǎn shī fù。
圣主如天万类容,夺官谪向边城去。shèng zhǔ rú tiān wàn lèi róng,duó guān zhé xiàng biān chéng qù。
曹操沽名不杀贤,终付祢衡与黄祖。cáo cāo gū míng bù shā xián,zhōng fù mí héng yǔ huáng zǔ。
黄祖曾操江夏符,蓟门今亦近穹庐。huáng zǔ céng cāo jiāng xià fú,jì mén jīn yì jìn qióng lú。
逐臣犹自心孤愤,结客边庭欲破胡。zhú chén yóu zì xīn gū fèn,jié kè biān tíng yù pò hú。
胡骑南来尘拍天,汉兵汉马踏成烟。hú qí nán lái chén pāi tiān,hàn bīng hàn mǎ tà chéng yān。
汉吏愁将伏汉法,汉首函将虏级传。hàn lì chóu jiāng fú hàn fǎ,hàn shǒu hán jiāng lǔ jí chuán。
将函汉虏浑闲事,伤心忽堕孤臣泪。jiāng hán hàn lǔ hún xián shì,shāng xīn hū duò gū chén lèi。
飞书直是骂辕门,散金况复埋殇士。fēi shū zhí shì mà yuán mén,sàn jīn kuàng fù mái shāng shì。
埋殇士,骂辕门,君不杀人人杀君。mái shāng shì,mà yuán mén,jūn bù shā rén rén shā jūn。
青天飒然白日昏,浮云作雨有时晴。qīng tiān sà rán bái rì hūn,fú yún zuò yǔ yǒu shí qíng。
只今万方仰圣明,子出北塞予南征。zhǐ jīn wàn fāng yǎng shèng míng,zi chū běi sāi yǔ nán zhēng。
为倾斗酒都门外,箧里龙泉几度鸣。wèi qīng dòu jiǔ dōu mén wài,qiè lǐ lóng quán jǐ dù míng。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

挽陈君之配蒋

徐渭

陈君辖我饮青春,焦革贤闺酿绝伦。chén jūn xiá wǒ yǐn qīng chūn,jiāo gé xián guī niàng jué lún。
若举醉乡祠祭典,沉香先刻蒋夫人。ruò jǔ zuì xiāng cí jì diǎn,chén xiāng xiān kè jiǎng fū rén。

芙蓉死

徐渭

旧种芙蓉今不活,跏趺秋草看明月。jiù zhǒng fú róng jīn bù huó,jiā fū qiū cǎo kàn míng yuè。
红颊成都卖酒人,与欢亦是千年别。hóng jiá chéng dōu mài jiǔ rén,yǔ huān yì shì qiān nián bié。

徐渭

一辞羌马献兰䈥,四海歌谣美汉文。yī cí qiāng mǎ xiàn lán jīn,sì hǎi gē yáo měi hàn wén。
天为吾皇厌祥瑞,不教麟犊恼明君。tiān wèi wú huáng yàn xiáng ruì,bù jiào lín dú nǎo míng jūn。

徐渭

光山产麟光烛天,无心住世去飘然。guāng shān chǎn lín guāng zhú tiān,wú xīn zhù shì qù piāo rán。
鲁叟若逢应不哭,不比哀公十四年。lǔ sǒu ruò féng yīng bù kū,bù bǐ āi gōng shí sì nián。

徐渭

帝王瑞到我皇真,主圣臣贤尽凤麟。dì wáng ruì dào wǒ huáng zhēn,zhǔ shèng chén xián jǐn fèng lín。
即看阁上千秋画,不羡牛边数叶鳞。jí kàn gé shàng qiān qiū huà,bù xiàn niú biān shù yè lín。

徐渭

吾皇巳却千里马,天亦踌蹰五采麟。wú huáng sì què qiān lǐ mǎ,tiān yì chóu chú wǔ cǎi lín。
尚恐越裳重译至,急传黄纸与边臣。shàng kǒng yuè shang zhòng yì zhì,jí chuán huáng zhǐ yǔ biān chén。

徐渭

清时麟夭不须伤,野老番为哭一场。qīng shí lín yāo bù xū shāng,yě lǎo fān wèi kū yī chǎng。
傥似角端能解语,欲传一语奉明王。tǎng shì jiǎo duān néng jiě yǔ,yù chuán yī yǔ fèng míng wáng。

徐渭

鳞中许贡止常鳞,但取冰鲥片厣新。lín zhōng xǔ gòng zhǐ cháng lín,dàn qǔ bīng shí piàn yǎn xīn。
五马敢团茶叶饼,一车不动荔枝尘。wǔ mǎ gǎn tuán chá yè bǐng,yī chē bù dòng lì zhī chén。

徐渭

南潦北旱禹汤年,何瑞能回圣主怜。nán lǎo běi hàn yǔ tāng nián,hé ruì néng huí shèng zhǔ lián。
亲御布袍行十里,汗香飞绕一坛圆。qīn yù bù páo xíng shí lǐ,hàn xiāng fēi rào yī tán yuán。

徐渭

闻道麒麟斗海东,亲令白日蚀当中。wén dào qí lín dòu hǎi dōng,qīn lìng bái rì shí dāng zhōng。
牛肠鳞甲知何物,干犯天光半夜红。niú cháng lín jiǎ zhī hé wù,gàn fàn tiān guāng bàn yè hóng。

渔鼓词

徐渭

卢家双燕不双栖,南浦鹧鸪日夜啼。lú jiā shuāng yàn bù shuāng qī,nán pǔ zhè gū rì yè tí。
红绵如水单衾大,冷暖在郎归不归。hóng mián rú shuǐ dān qīn dà,lěng nuǎn zài láng guī bù guī。

渔鼓词

徐渭

大唐自古谚鱼洲,百贾囊钱入海流。dà táng zì gǔ yàn yú zhōu,bǎi jiǎ náng qián rù hǎi liú。
央杀主人寻翠羽,不知鹦鹉在高楼。yāng shā zhǔ rén xún cuì yǔ,bù zhī yīng wǔ zài gāo lóu。

渔鼓词

徐渭

虎丘茶叶昆山歌,专诸骨董刻丝梭。hǔ qiū chá yè kūn shān gē,zhuān zhū gǔ dǒng kè sī suō。
明月大家消一看,焉能人娶一嫦娥。míng yuè dà jiā xiāo yī kàn,yān néng rén qǔ yī cháng é。

渔鼓词

徐渭

洞庭橘子凫芡菱,茨菰香芋落花生。dòng tíng jú zi fú qiàn líng,cí gū xiāng yù luò huā shēng。
娄唐九黄三白酒,此是老人骨董羹。lóu táng jiǔ huáng sān bái jiǔ,cǐ shì lǎo rén gǔ dǒng gēng。

送林某

徐渭

野客年来百事休,也怜歌板去难留。yě kè nián lái bǎi shì xiū,yě lián gē bǎn qù nán liú。
若为化作沿江柳,直管莺声到岸头。ruò wèi huà zuò yán jiāng liǔ,zhí guǎn yīng shēng dào àn tóu。