古诗词

市中虎

徐渭

隆庆皇,贺太平。lóng qìng huáng,hè tài píng。
年辛未,二月望,猛虎入城。nián xīn wèi,èr yuè wàng,měng hǔ rù chéng。
从何方,粗蹄大爪泥上没,行人谁信虎脚迹。cóng hé fāng,cū tí dà zhǎo ní shàng méi,xíng rén shuí xìn hǔ jiǎo jì。
藏何所,日何食,祸不测。cáng hé suǒ,rì hé shí,huò bù cè。
幸得郭爷燕客王家山,铜鼓震地火照天,老畜避火下山去。xìng dé guō yé yàn kè wáng jiā shān,tóng gǔ zhèn dì huǒ zhào tiān,lǎo chù bì huǒ xià shān qù。
明真观,咬道士。míng zhēn guān,yǎo dào shì。
千秋巷,拗狄吉。qiān qiū xiàng,ǎo dí jí。
横布裙,吓出矢。héng bù qún,xià chū shǐ。
挑过高墙,搅街市。tiāo guò gāo qiáng,jiǎo jiē shì。
朴行人,堕溷厕。pǔ xíng rén,duò hùn cè。
千秋巷里少年三十辈,白捧铁叉攒虎背。qiān qiū xiàng lǐ shǎo nián sān shí bèi,bái pěng tiě chā zǎn hǔ bèi。
攒得虎皮碎复碎,与谁睡。zǎn dé hǔ pí suì fù suì,yǔ shuí shuì。
少年扛虎送官府,四下官府赏米七八斗,就教少年剥松下虎。shǎo nián káng hǔ sòng guān fǔ,sì xià guān fǔ shǎng mǐ qī bā dòu,jiù jiào shǎo nián bō sōng xià hǔ。
死魂魄,上山去。sǐ hún pò,shàng shān qù。
头和皮,送官府。tóu hé pí,sòng guān fǔ。
宰肉归家,饲妻与母。zǎi ròu guī jiā,sì qī yǔ mǔ。
古人言,市有虎。gǔ rén yán,shì yǒu hǔ。
信之者,足愚鲁。xìn zhī zhě,zú yú lǔ。
今若此,云如何。jīn ruò cǐ,yún rú hé。
金波罗,城中做窠。jīn bō luó,chéng zhōng zuò kē。
凡百事,尽有似他。fán bǎi shì,jǐn yǒu shì tā。
难信一边说话。nán xìn yī biān shuō huà。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

吴季子饷我细腰壶芦石上芝二首

徐渭

葫芦老细腰,乃似细腰女。hú lú lǎo xì yāo,nǎi shì xì yāo nǚ。
即令楚宫来,今亦不堪舞。jí lìng chǔ gōng lái,jīn yì bù kān wǔ。
我闻方外医,庸以盛药丸。wǒ wén fāng wài yī,yōng yǐ shèng yào wán。
梧子及鱼眼,可容百万千。wú zi jí yú yǎn,kě róng bǎi wàn qiān。
老圃畜蔬种,亦够一顷田。lǎo pǔ chù shū zhǒng,yì gòu yī qǐng tián。
我既丑医帐,亦复少蔬阡。wǒ jì chǒu yī zhàng,yì fù shǎo shū qiān。
拟挂于扶老,支吾五岳颠。nǐ guà yú fú lǎo,zhī wú wǔ yuè diān。
心强足不健,终岁掩帐眠。xīn qiáng zú bù jiàn,zhōng suì yǎn zhàng mián。
止取作蒸鹅,聊以谑客涎。zhǐ qǔ zuò zhēng é,liáo yǐ xuè kè xián。

吴季子饷我细腰壶芦石上芝二首

徐渭

芝朵虽不润,芝色坚且古。zhī duǒ suī bù rùn,zhī sè jiān qiě gǔ。
根须络拳石,如筋蚀臂股。gēn xū luò quán shí,rú jīn shí bì gǔ。
络古不复脱,初芽宁藉土。luò gǔ bù fù tuō,chū yá níng jí tǔ。
石色既巳黄,芝紫亦稍妩。shí sè jì sì huáng,zhī zǐ yì shāo wǔ。
有如意魁梧,状貌乃妇女。yǒu rú yì kuí wú,zhuàng mào nǎi fù nǚ。
谷城吊老人,泪下潸如雨。gǔ chéng diào lǎo rén,lèi xià shān rú yǔ。
置我笔研间,长与留侯语。zhì wǒ bǐ yán jiān,zhǎng yǔ liú hóu yǔ。

大寒岭啖新胡桃频婆诸果

徐渭

天险既巳异,地产应亦殊。tiān xiǎn jì sì yì,dì chǎn yīng yì shū。
胡桃及平波,朱碧明椒隅。hú táo jí píng bō,zhū bì míng jiāo yú。
入夏而徂秋,叶翠尚不渝。rù xià ér cú qiū,yè cuì shàng bù yú。
但少鸟与雀,而多嬴与驴。dàn shǎo niǎo yǔ què,ér duō yíng yǔ lǘ。
易水非不迩,滦河不为迂。yì shuǐ fēi bù ěr,luán hé bù wèi yū。
但求一寸鳞,如海水猿狙。dàn qiú yī cùn lín,rú hǎi shuǐ yuán jū。
遥想燕太子,食客焉得鱼。yáo xiǎng yàn tài zi,shí kè yān dé yú。
以知荆高徒,日嚼羊与猪。yǐ zhī jīng gāo tú,rì jué yáng yǔ zhū。
猛风增食肉,嗔愤易睢盱。měng fēng zēng shí ròu,chēn fèn yì suī xū。
慷慨赴秦庭,不复顾其馀。kāng kǎi fù qín tíng,bù fù gù qí yú。
乃缘谋略短,岂真剑术疏。nǎi yuán móu lüè duǎn,qǐ zhēn jiàn shù shū。
舞阳一竖耳,何乃与之俱。wǔ yáng yī shù ěr,hé nǎi yǔ zhī jù。
哀哉樊将军,空割一只颅。āi zāi fán jiāng jūn,kōng gē yī zhǐ lú。
国有千乘大,能用王可图。guó yǒu qiān chéng dà,néng yòng wáng kě tú。
乃恃五寸铁,为计亦何愚。nǎi shì wǔ cùn tiě,wèi jì yì hé yú。

往马水口宿烟麓陀庵

徐渭

昔从良涿行,兹山在云际。xī cóng liáng zhuō xíng,zī shān zài yún jì。
昨夕宿兹山,云乃出衣袂。zuó xī sù zī shān,yún nǎi chū yī mèi。
四徒夹一舆,两膝拳至鼻。sì tú jiā yī yú,liǎng xī quán zhì bí。
一里转百盘,锯牙不得直。yī lǐ zhuǎn bǎi pán,jù yá bù dé zhí。
结苇以为庐,削木冒金髻。jié wěi yǐ wèi lú,xuē mù mào jīn jì。
夜钟但超悬,晨鸡聊一嘒。yè zhōng dàn chāo xuán,chén jī liáo yī huì。
巉岩既高骞,巑岏复孤厉。chán yán jì gāo qiān,cuán wán fù gū lì。
回思燕赵时,筑城遏胡骑。huí sī yàn zhào shí,zhù chéng è hú qí。
安得尽如斯,脱甲开户寐。ān dé jǐn rú sī,tuō jiǎ kāi hù mèi。

湘竹一妙管付截坏其顶文

徐渭

武侯败街亭,马谡违节制。wǔ hóu bài jiē tíng,mǎ sù wéi jié zhì。
兵颖迥不同,大小俱是事。bīng yǐng jiǒng bù tóng,dà xiǎo jù shì shì。
兹管湘中来,百中其一耳。zī guǎn xiāng zhōng lái,bǎi zhōng qí yī ěr。
有如玳瑁鱼,脑血径弹子。yǒu rú dài mào yú,nǎo xuè jìng dàn zi。
又如鸾与鹤,顶发杨梅紫。yòu rú luán yǔ hè,dǐng fā yáng méi zǐ。
全体匪不华,独此犹觉异。quán tǐ fěi bù huá,dú cǐ yóu jué yì。
讵可拘尺寸,但须存纹绮。jù kě jū chǐ cùn,dàn xū cún wén qǐ。
畏炎不得行,付托昧厥旨。wèi yán bù dé xíng,fù tuō mèi jué zhǐ。
举刀一铿然,颠落不可止。jǔ dāo yī kēng rán,diān luò bù kě zhǐ。
持归以复予,鱼鹤不成理。chí guī yǐ fù yǔ,yú hè bù chéng lǐ。
对之一捧腹,削圆方竹比。duì zhī yī pěng fù,xuē yuán fāng zhú bǐ。

口中

徐渭

口中万吞吐,莫道一俗字。kǒu zhōng wàn tūn tǔ,mò dào yī sú zì。
刍豢离喙唇,冰雪满牙齿。chú huàn lí huì chún,bīng xuě mǎn yá chǐ。
身中百所为,亦莫涉一俗。shēn zhōng bǎi suǒ wèi,yì mò shè yī sú。
但为鸾鹤翩,暮即云霞宿。dàn wèi luán hè piān,mù jí yún xiá sù。
有斤不削人,有绳不直木。yǒu jīn bù xuē rén,yǒu shéng bù zhí mù。
淤泥填大千,荷叶自柚绿。yū ní tián dà qiān,hé yè zì yòu lǜ。
从此戒尔后,慎莫蹈往覆。cóng cǐ jiè ěr hòu,shèn mò dǎo wǎng fù。
有如乖教言,断舌肘其足。yǒu rú guāi jiào yán,duàn shé zhǒu qí zú。

驺虞

徐渭

驺虞生猛虎,凤凰产枭鸷。zōu yú shēng měng hǔ,fèng huáng chǎn xiāo zhì。
二圣有朱均,太虚亦?彗。èr shèng yǒu zhū jūn,tài xū yì huì。
纤纤妙肤理,盎然长疣赘。xiān xiān miào fū lǐ,àng rán zhǎng yóu zhuì。
梗楠固鸿材,钟斛瘿其际。gěng nán gù hóng cái,zhōng hú yǐng qí jì。
橘柚匪不甘,豪猬匝芒刺。jú yòu fěi bù gān,háo wèi zā máng cì。
美恶一何殊,胎孕乃非二。měi è yī hé shū,tāi yùn nǎi fēi èr。
越鸡伏鹄卵,变之苦无计。yuè jī fú gǔ luǎn,biàn zhī kǔ wú jì。
果嬴秉何神,蜎蠋乃能似。guǒ yíng bǐng hé shén,yuān zhú nǎi néng shì。

昙阳

徐渭

昙阳一髻左,道人三朵花。tán yáng yī jì zuǒ,dào rén sān duǒ huā。
谁云只是你,安知不是我。shuí yún zhǐ shì nǐ,ān zhī bù shì wǒ。
大海彻岸冰,小生没处躲。dà hǎi chè àn bīng,xiǎo shēng méi chù duǒ。

昙阳

徐渭

闻道居绵竹,看来幻落花。wén dào jū mián zhú,kàn lái huàn luò huā。
团团轮北斗,处处种西瓜。tuán tuán lún běi dòu,chù chù zhǒng xī guā。
遍地皆祗树,何方不落伽。biàn dì jiē zhī shù,hé fāng bù luò gā。

昙阳

徐渭

无鼻无眼孔,有头有尾巴。wú bí wú yǎn kǒng,yǒu tóu yǒu wěi bā。
蛟龙大蝘蜓,蝌蚪小虾蟆。jiāo lóng dà yǎn tíng,kē dǒu xiǎo xiā má。
一结生百结,百些无一些。yī jié shēng bǎi jié,bǎi xiē wú yī xiē。

昙阳

徐渭

将军骑健马,稚子打慈鸦。jiāng jūn qí jiàn mǎ,zhì zi dǎ cí yā。
各奔前程路,都来暮鼓衙。gè bēn qián chéng lù,dōu lái mù gǔ yá。
同舟迷敌国,蓦面认通家。tóng zhōu mí dí guó,mò miàn rèn tōng jiā。

昙阳

徐渭

何事移天竺,居然在太仓。hé shì yí tiān zhú,jū rán zài tài cāng。
善哉听白佛,梦巳熟黄粱。shàn zāi tīng bái fú,mèng sì shú huáng liáng。
托钵求朝饭,敲锣卖夜糖。tuō bō qiú cháo fàn,qiāo luó mài yè táng。

昙阳

徐渭

明知骑竹凤,还道媚妖蛇。míng zhī qí zhú fèng,hái dào mèi yāo shé。
可恕者落帽,难饶者脱靴。kě shù zhě luò mào,nán ráo zhě tuō xuē。
一灵生灭巳,百吠是非耶。yī líng shēng miè sì,bǎi fèi shì fēi yé。

昙阳

徐渭

男女兼黄白,丁宁嘱再三。nán nǚ jiān huáng bái,dīng níng zhǔ zài sān。
特将铁扫帚,痛握世媱贪。tè jiāng tiě sǎo zhǒu,tòng wò shì yáo tān。
窃幸师与我,不异青与蓝。qiè xìng shī yǔ wǒ,bù yì qīng yǔ lán。

昙阳

徐渭

火龙长九九,泥蛇八十一。huǒ lóng zhǎng jiǔ jiǔ,ní shé bā shí yī。
一物而两呼,两呼只一物。yī wù ér liǎng hū,liǎng hū zhǐ yī wù。
将泥认外蛇,见蜂硬割蜜。jiāng ní rèn wài shé,jiàn fēng yìng gē mì。