古诗词

市中虎

徐渭

隆庆皇,贺太平。lóng qìng huáng,hè tài píng。
年辛未,二月望,猛虎入城。nián xīn wèi,èr yuè wàng,měng hǔ rù chéng。
从何方,粗蹄大爪泥上没,行人谁信虎脚迹。cóng hé fāng,cū tí dà zhǎo ní shàng méi,xíng rén shuí xìn hǔ jiǎo jì。
藏何所,日何食,祸不测。cáng hé suǒ,rì hé shí,huò bù cè。
幸得郭爷燕客王家山,铜鼓震地火照天,老畜避火下山去。xìng dé guō yé yàn kè wáng jiā shān,tóng gǔ zhèn dì huǒ zhào tiān,lǎo chù bì huǒ xià shān qù。
明真观,咬道士。míng zhēn guān,yǎo dào shì。
千秋巷,拗狄吉。qiān qiū xiàng,ǎo dí jí。
横布裙,吓出矢。héng bù qún,xià chū shǐ。
挑过高墙,搅街市。tiāo guò gāo qiáng,jiǎo jiē shì。
朴行人,堕溷厕。pǔ xíng rén,duò hùn cè。
千秋巷里少年三十辈,白捧铁叉攒虎背。qiān qiū xiàng lǐ shǎo nián sān shí bèi,bái pěng tiě chā zǎn hǔ bèi。
攒得虎皮碎复碎,与谁睡。zǎn dé hǔ pí suì fù suì,yǔ shuí shuì。
少年扛虎送官府,四下官府赏米七八斗,就教少年剥松下虎。shǎo nián káng hǔ sòng guān fǔ,sì xià guān fǔ shǎng mǐ qī bā dòu,jiù jiào shǎo nián bō sōng xià hǔ。
死魂魄,上山去。sǐ hún pò,shàng shān qù。
头和皮,送官府。tóu hé pí,sòng guān fǔ。
宰肉归家,饲妻与母。zǎi ròu guī jiā,sì qī yǔ mǔ。
古人言,市有虎。gǔ rén yán,shì yǒu hǔ。
信之者,足愚鲁。xìn zhī zhě,zú yú lǔ。
今若此,云如何。jīn ruò cǐ,yún rú hé。
金波罗,城中做窠。jīn bō luó,chéng zhōng zuò kē。
凡百事,尽有似他。fán bǎi shì,jǐn yǒu shì tā。
难信一边说话。nán xìn yī biān shuō huà。
徐渭

徐渭

徐渭(1521—1593),汉族,绍兴府山阴(今浙江绍兴)人。初字文清,后改字文长,号天池山人,或署田水月、田丹水,青藤老人、青藤道人、青藤居士、天池渔隐、金垒、金回山人、山阴布衣、白鹇山人、鹅鼻山侬等别号。中国明代文学家、书画家、军事家。民间也普遍流传他的故事传说,关于他年轻时如何聪明,后来如何捉弄官宦等。 徐渭的作品>>

猜您喜欢

握锥郎

徐渭

城西南,握锥郎,醉卧人家楼上床。chéng xī nán,wò zhuī láng,zuì wò rén jiā lóu shàng chuáng。
楼上女儿发未长,汗脱胭脂涴午妆。lóu shàng nǚ ér fā wèi zhǎng,hàn tuō yān zhī wò wǔ zhuāng。
锥郎双管鼾正急,女儿一见走且僵。zhuī láng shuāng guǎn hān zhèng jí,nǚ ér yī jiàn zǒu qiě jiāng。
走向厨中唤爷娘,认是西家老鹄鸧。zǒu xiàng chú zhōng huàn yé niáng,rèn shì xī jiā lǎo gǔ cāng。
从来不乱雌雄匹,定是多为曲糵伤。cóng lái bù luàn cí xióng pǐ,dìng shì duō wèi qū niè shāng。
扶下楼层梯十二,明朝说与都不记。fú xià lóu céng tī shí èr,míng cháo shuō yǔ dōu bù jì。
豆蔻孤香依旧含,葡萄千日如前醉。dòu kòu gū xiāng yī jiù hán,pú táo qiān rì rú qián zuì。
我闻此语高其人,有迹无心那可嗔。wǒ wén cǐ yǔ gāo qí rén,yǒu jì wú xīn nà kě chēn。
东墙桃花各有主,肯使西家共个春。dōng qiáng táo huā gè yǒu zhǔ,kěn shǐ xī jiā gòng gè chūn。
楚国才芳无宋玉,东邻如花女独宿。chǔ guó cái fāng wú sòng yù,dōng lín rú huā nǚ dú sù。
攀墙唤玉巳三年,玉对楚王坚可怜。pān qiáng huàn yù sì sān nián,yù duì chǔ wáng jiān kě lián。
小臣不比登徒辈,似隔银河路几千。xiǎo chén bù bǐ dēng tú bèi,shì gé yín hé lù jǐ qiān。
阮籍酣来眼不青,阮咸醒处大奔鹑。ruǎn jí hān lái yǎn bù qīng,ruǎn xián xǐng chù dà bēn chún。
借马追姑生夺婢,因丧吊女哭无情。jiè mǎ zhuī gū shēng duó bì,yīn sàng diào nǚ kū wú qíng。
哭无情,笑有态,倒千金,须一买。kū wú qíng,xiào yǒu tài,dào qiān jīn,xū yī mǎi。
即使囊空买不成,韩香窃却未相应。jí shǐ náng kōng mǎi bù chéng,hán xiāng qiè què wèi xiāng yīng。
罢绣岂少倚市门,且须浊水浇乾唇。bà xiù qǐ shǎo yǐ shì mén,qiě xū zhuó shuǐ jiāo qián chún。
投桃或可求连理,赠药安知不洧津。tóu táo huò kě qiú lián lǐ,zèng yào ān zhī bù wěi jīn。
鸟杂配,兽乱群,卓轸凤皇生逾贱。niǎo zá pèi,shòu luàn qún,zhuó zhěn fèng huáng shēng yú jiàn。
韩冢鸳鸯死越芬,青陵一曲崩高云。hán zhǒng yuān yāng sǐ yuè fēn,qīng líng yī qū bēng gāo yún。

星渚篇

徐渭

昨夕梦见张骞至,今朝忽遇娄星渚。zuó xī mèng jiàn zhāng qiān zhì,jīn cháo hū yù lóu xīng zhǔ。
同是天河往复还,可曾相识牛和女。tóng shì tiān hé wǎng fù hái,kě céng xiāng shí niú hé nǚ。
牛女迢迢河汉边,乌鹊为桥半月圆。niú nǚ tiáo tiáo hé hàn biān,wū què wèi qiáo bàn yuè yuán。
黄姑怜彼久离索,折取琼枝插作妍。huáng gū lián bǐ jiǔ lí suǒ,zhé qǔ qióng zhī chā zuò yán。
龙山尽处深波白,夜夜予来弄明月。lóng shān jǐn chù shēn bō bái,yè yè yǔ lái nòng míng yuè。
钓竿拂却珊瑚长,波声细作琵琶咽。diào gān fú què shān hú zhǎng,bō shēng xì zuò pí pá yàn。
此时予思横不禁,此际萧郎系妾心。cǐ shí yǔ sī héng bù jìn,cǐ jì xiāo láng xì qiè xīn。
楼中刻漏滴复滴,月里梧桐阴复阴。lóu zhōng kè lòu dī fù dī,yuè lǐ wú tóng yīn fù yīn。
娄子讶予醉欲去,去买鲤鱼长尺许。lóu zi yà yǔ zuì yù qù,qù mǎi lǐ yú zhǎng chǐ xǔ。
既教柳叶出娥眉,更取花枝催羯鼓。jì jiào liǔ yè chū é méi,gèng qǔ huā zhī cuī jié gǔ。
鼓声高急似鸣鼍,星高月落奈如何。gǔ shēng gāo jí shì míng tuó,xīng gāo yuè luò nài rú hé。
依稀鹊叫东方白,为作迢迢星渚歌。yī xī què jiào dōng fāng bái,wèi zuò tiáo tiáo xīng zhǔ gē。

无题

徐渭

黑云风搓成细柔,皎月天开空霁落。hēi yún fēng cuō chéng xì róu,jiǎo yuè tiān kāi kōng jì luò。
云索条条有时断,月皎夜夜同君乐。yún suǒ tiáo tiáo yǒu shí duàn,yuè jiǎo yè yè tóng jūn lè。
杯酒壶觞不尽兴,坐到天明复沽饮。bēi jiǔ hú shāng bù jǐn xīng,zuò dào tiān míng fù gū yǐn。
彩云五色月染成,添护蟾宫桂花影。cǎi yún wǔ sè yuè rǎn chéng,tiān hù chán gōng guì huā yǐng。

廿八日雪

徐渭

生平见雪颠不歇,今来见雪愁欲绝。shēng píng jiàn xuě diān bù xiē,jīn lái jiàn xuě chóu yù jué。
昨朝被失一池绵,连夜足拳三尺铁。zuó cháo bèi shī yī chí mián,lián yè zú quán sān chǐ tiě。
杨柳未叶花巳飞,造化弄水成冰丝。yáng liǔ wèi yè huā sì fēi,zào huà nòng shuǐ chéng bīng sī。
此物何人不快意,其奈无貂作客儿。cǐ wù hé rén bù kuài yì,qí nài wú diāo zuò kè ér。
太学一生索我句,飞书置酒鸡鸣处。tài xué yī shēng suǒ wǒ jù,fēi shū zhì jiǔ jī míng chù。
天寒地滑鞭者愁,宁知得去不得去。tiān hán dì huá biān zhě chóu,níng zhī dé qù bù dé qù。
不如著屐向西头,过桥转柱一高楼。bù rú zhù jī xiàng xī tóu,guò qiáo zhuǎn zhù yī gāo lóu。
华亭有人住其上,我却十日九见投。huá tíng yǒu rén zhù qí shàng,wǒ què shí rì jiǔ jiàn tóu。
昨见帙中大可诧,古人绝交宁不罢。zuó jiàn zhì zhōng dà kě chà,gǔ rén jué jiāo níng bù bà。
谢榛既与为友朋,何事诗中显相骂。xiè zhēn jì yǔ wèi yǒu péng,hé shì shī zhōng xiǎn xiāng mà。
乃知朱毂华裾子,鱼肉布衣无顾忌。nǎi zhī zhū gǔ huá jū zi,yú ròu bù yī wú gù jì。
即令此辈忤谢榛,谢榛敢骂此辈未。jí lìng cǐ bèi wǔ xiè zhēn,xiè zhēn gǎn mà cǐ bèi wèi。
回思世事发指冠,令我不酒亦不寒。huí sī shì shì fā zhǐ guān,lìng wǒ bù jiǔ yì bù hán。
须臾念歇无些事,日出冰消雪亦残。xū yú niàn xiē wú xiē shì,rì chū bīng xiāo xuě yì cán。

题画

徐渭

南海荔枝我曾吃,今见双鹂夺残一。nán hǎi lì zhī wǒ céng chī,jīn jiàn shuāng lí duó cán yī。
边郎元是陇西人,乃能画此南中物。biān láng yuán shì lǒng xī rén,nǎi néng huà cǐ nán zhōng wù。
我闻南海之枝更绝伦,却只闻之未入唇。wǒ wén nán hǎi zhī zhī gèng jué lún,què zhǐ wén zhī wèi rù chún。
不知双鸟争残颗,只是海南还是闽。bù zhī shuāng niǎo zhēng cán kē,zhǐ shì hǎi nán hái shì mǐn。

郑本白兔

徐渭

噫吁嘻,虾蟆无翼,能载羿妻。yī xū xī,xiā má wú yì,néng zài yì qī。
宋鹊之捷,宁不能飞。sòng què zhī jié,níng bù néng fēi。
人言日广千里,月亦如之。rén yán rì guǎng qiān lǐ,yuè yì rú zhī。
七为楼台三为坻,吴罡斫桂不得睡,帝命牵犬而猎之。qī wèi lóu tái sān wèi chí,wú gāng zhuó guì bù dé shuì,dì mìng qiān quǎn ér liè zhī。
娄金之宿,徒有光芒。lóu jīn zhī sù,tú yǒu guāng máng。
赵简之翟,既以赠将。zhào jiǎn zhī dí,jì yǐ zèng jiāng。
罡兮持手不得猎,下呼鹊也腾苍苍。gāng xī chí shǒu bù dé liè,xià hū què yě téng cāng cāng。
玉兔告蟆,蟆不得庇。yù tù gào má,má bù dé bì。
宋鹊上天,玉兔下地。sòng què shàng tiān,yù tù xià dì。

沈叔子解番刀为赠

徐渭

沈子报雠塞外行,一诧便得千黄金。shěn zi bào chóu sāi wài xíng,yī chà biàn dé qiān huáng jīn。
买马买鞍意不惬,更买五尺番家铁。mǎi mǎ mǎi ān yì bù qiè,gèng mǎi wǔ chǐ fān jiā tiě。
镂金小字半欲灭,付与碧眼译不出。lòu jīn xiǎo zì bàn yù miè,fù yǔ bì yǎn yì bù chū。
细瓦厂中多狐狸,京师夜行不敢西。xì wǎ chǎng zhōng duō hú lí,jīng shī yè xíng bù gǎn xī。
叔子佩之只一过,黄蒿连夜闻狐啼。shū zi pèi zhī zhǐ yī guò,huáng hāo lián yè wén hú tí。
今年我从上谷行,中丞遗我聊癸庚。jīn nián wǒ cóng shàng gǔ xíng,zhōng chéng yí wǒ liáo guǐ gēng。
买驴南归只两旬,只愁马上逢黄巾。mǎi lǘ nán guī zhǐ liǎng xún,zhǐ chóu mǎ shàng féng huáng jīn。
叔子见我无所仗,解刀赠我行色壮。shū zi jiàn wǒ wú suǒ zhàng,jiě dāo zèng wǒ xíng sè zhuàng。
毕竟还从水道归,挂在蓬窗两相向。bì jìng hái cóng shuǐ dào guī,guà zài péng chuāng liǎng xiāng xiàng。
一日十拔九摩挲,鞘影鳞鳞入向河。yī rì shí bá jiǔ mó sā,qiào yǐng lín lín rù xiàng hé。
须臾报道渔罩外,电脚龙腾五尺梭。xū yú bào dào yú zhào wài,diàn jiǎo lóng téng wǔ chǐ suō。

客强予画十六种花因忆徐陵杂曲中二八年时不忧度之句作一歌因为十六花姨歌舞缠头亦便戏效陵体用陵韵

徐渭

东邻西舍丽难俦,新屋栖花迎莫愁。dōng lín xī shě lì nán chóu,xīn wū qī huā yíng mò chóu。
蝴蝶固应憎粉伴,牡丹亦自起红楼。hú dié gù yīng zēng fěn bàn,mǔ dān yì zì qǐ hóng lóu。
牡丹管领春秾发,一株百蒂无休歇。mǔ dān guǎn lǐng chūn nóng fā,yī zhū bǎi dì wú xiū xiē。
管中选取八双人,纸上娇开十二月。guǎn zhōng xuǎn qǔ bā shuāng rén,zhǐ shàng jiāo kāi shí èr yuè。
谁向关西不道妍,谁数关头见小怜。shuí xiàng guān xī bù dào yán,shuí shù guān tóu jiàn xiǎo lián。
侬为顷刻殷七七,我亦逡巡酒里天。nóng wèi qǐng kè yīn qī qī,wǒ yì qūn xún jiǔ lǐ tiān。
昭阳燕子年年度,谁能镜里无相妒。zhāo yáng yàn zi nián nián dù,shuí néng jìng lǐ wú xiāng dù。
镜中颜色不长新,画底胭脂翻能故。jìng zhōng yán sè bù zhǎng xīn,huà dǐ yān zhī fān néng gù。
花姨舞歇石家香,依旧还归纸砑光。huā yí wǔ xiē shí jiā xiāng,yī jiù hái guī zhǐ yà guāng。
莫为弓腰歌一曲,双双来近昼眠床。mò wèi gōng yāo gē yī qū,shuāng shuāng lái jìn zhòu mián chuáng。

予作花十二种多风势中有榴花题其卷首曰石醋醋骂座

徐渭

洛阳城中崔处士,花园麝起花妖至。luò yáng chéng zhōng cuī chù shì,huā yuán shè qǐ huā yāo zhì。
封姨十八太颠狂,石家醋醋新高髻。fēng yí shí bā tài diān kuáng,shí jiā cù cù xīn gāo jì。
醋醋能娇百带牢,珊瑚枝上织鲛鮹。cù cù néng jiāo bǎi dài láo,shān hú zhī shàng zhī jiāo shāo。
明珠似月摇难落,冰住黄鱼白鳔胶。míng zhū shì yuè yáo nán luò,bīng zhù huáng yú bái biào jiāo。
封姨身重不能斤,翻杯湿却石家裙。fēng yí shēn zhòng bù néng jīn,fān bēi shī què shí jiā qún。
初来竞唱迎姨曲,转眼翻为骂座人。chū lái jìng chàng yíng yí qū,zhuǎn yǎn fān wèi mà zuò rén。
朱唇粉晕山眉远,愁来皱断春蚕茧。zhū chún fěn yūn shān méi yuǎn,chóu lái zhòu duàn chūn cán jiǎn。
石娘娇小不辞觞,夜深潮浅腮红软。shí niáng jiāo xiǎo bù cí shāng,yè shēn cháo qiǎn sāi hóng ruǎn。
金铃不动仗崔徽,明岁冯他十八姨。jīn líng bù dòng zhàng cuī huī,míng suì féng tā shí bā yí。
借问当时诸女儿,可似此中数抹蓝燕脂。jiè wèn dāng shí zhū nǚ ér,kě shì cǐ zhōng shù mǒ lán yàn zhī。
噫吁嘻,胡蝶灰,黄蜂锥。yī xū xī,hú dié huī,huáng fēng zhuī。
封姨之风丰隆雷。fēng yí zhī fēng fēng lóng léi。
问画图,有与无。wèn huà tú,yǒu yǔ wú。
十八姨,胡为乎。shí bā yí,hú wèi hū。
高阳酒徒,燕市狗屠。gāo yáng jiǔ tú,yàn shì gǒu tú。
耳热之后,秦筝呜呜。ěr rè zhī hòu,qín zhēng wū wū。
明日重阳,无钱可沽。míng rì zhòng yáng,wú qián kě gū。
十八姨,胡为乎。shí bā yí,hú wèi hū。
十指握钩,五白呼卢。shí zhǐ wò gōu,wǔ bái hū lú。
夜叉子都,同醉一垆。yè chā zi dōu,tóng zuì yī lú。
十八姨,胡为乎。shí bā yí,hú wèi hū。

徐渭

虽云似蟹不甚似,若云非蟹却亦非。suī yún shì xiè bù shén shì,ruò yún fēi xiè què yì fēi。
无意教君费装裹,君自装裹又付题。wú yì jiào jūn fèi zhuāng guǒ,jūn zì zhuāng guǒ yòu fù tí。
世间美好人夺冒,略涉小丑推向谁。shì jiān měi hǎo rén duó mào,lüè shè xiǎo chǒu tuī xiàng shuí。
此幅傩云都不丑,知者赏之不容口。cǐ fú nuó yún dōu bù chǒu,zhī zhě shǎng zhī bù róng kǒu。
涂时有神蹲在乎,墨色腾烟逸从酒。tú shí yǒu shén dūn zài hū,mò sè téng yān yì cóng jiǔ。
无肠公子浑欲走,沙外渔翁拗杨柳。wú cháng gōng zi hún yù zǒu,shā wài yú wēng ǎo yáng liǔ。

王鹅亭雁图

徐渭

本朝花鸟谁高格,林良者仲吕纪伯。běn cháo huā niǎo shuí gāo gé,lín liáng zhě zhòng lǚ jì bó。
矮人信耳辄观场,只晓徐熙与崔白。ǎi rén xìn ěr zhé guān chǎng,zhǐ xiǎo xú xī yǔ cuī bái。
崔徐一纸价百金,风韵稍让吕与林。cuī xú yī zhǐ jià bǎi jīn,fēng yùn shāo ràng lǚ yǔ lín。
即如此图王鹅亭,云是剡溪雪夜人。jí rú cǐ tú wáng é tíng,yún shì shàn xī xuě yè rén。
雁儿一扫六十只,何只不落青天云。yàn ér yī sǎo liù shí zhǐ,hé zhǐ bù luò qīng tiān yún。
沙黄芦白喜相逐,逸者飞鸣劳者宿。shā huáng lú bái xǐ xiāng zhú,yì zhě fēi míng láo zhě sù。
不须彭蠡泛扁舟,彭蠡湖今在吾目。bù xū péng lí fàn biǎn zhōu,péng lí hú jīn zài wú mù。

画百花卷与史甥题曰漱老谑墨

徐渭

世间无事无三昧,老来戏谑涂花卉。shì jiān wú shì wú sān mèi,lǎo lái xì xuè tú huā huì。
藤长刺阔臂几枯,三合茅柴不成醉。téng zhǎng cì kuò bì jǐ kū,sān hé máo chái bù chéng zuì。
葫芦依样不胜揩,能如造化绝安排。hú lú yī yàng bù shèng kāi,néng rú zào huà jué ān pái。
不求形似求生韵,根拨皆吾五指栽。bù qiú xíng shì qiú shēng yùn,gēn bō jiē wú wǔ zhǐ zāi。
胡为乎,区区枝剪而叶裁。hú wèi hū,qū qū zhī jiǎn ér yè cái。
君莫猜,墨色淋漓雨拨开。jūn mò cāi,mò sè lín lí yǔ bō kāi。

又图卉应史甥之索

徐渭

陈家豆酒名天下,朱家之酒亦其亚。chén jiā dòu jiǔ míng tiān xià,zhū jiā zhī jiǔ yì qí yà。
史甥亲挈八升来,如椽大卷令吾画。shǐ shēng qīn qiè bā shēng lái,rú chuán dà juǎn lìng wú huà。
小白连浮三十杯,指尖浩气响成雷。xiǎo bái lián fú sān shí bēi,zhǐ jiān hào qì xiǎng chéng léi。
惊花蛰草开愁晚,何用三郎羯鼓催。jīng huā zhé cǎo kāi chóu wǎn,hé yòng sān láng jié gǔ cuī。
羯鼓催,笔兔瘦。jié gǔ cuī,bǐ tù shòu。
蟹螯百双,羊肉一肘,陈家之酒更二斗。xiè áo bǎi shuāng,yáng ròu yī zhǒu,chén jiā zhī jiǔ gèng èr dòu。
吟伊吾,迸厥口,为侬更作狮子吼。yín yī wú,bèng jué kǒu,wèi nóng gèng zuò shī zi hǒu。

九马圉人图二圉醉濒堕

徐渭

穆王八骏西驰去,造父把辔为之御。mù wáng bā jùn xī chí qù,zào fù bǎ pèi wèi zhī yù。
此时八骏谁传形,太仓老王太仆卿,刻石嵌在卿之庭。cǐ shí bā jùn shuí chuán xíng,tài cāng lǎo wáng tài pū qīng,kè shí qiàn zài qīng zhī tíng。
马瘦尾尖了无肉,颈长筋绽抽兰甚,俨如蝘蜓缘壁腾。mǎ shòu wěi jiān le wú ròu,jǐng zhǎng jīn zhàn chōu lán shén,yǎn rú yǎn tíng yuán bì téng。
谓之为龙特无鳞,此图之马乃九匹。wèi zhī wèi lóng tè wú lín,cǐ tú zhī mǎ nǎi jiǔ pǐ。
却比八骏多其一,骨耸肉匀亦奇物。què bǐ bā jùn duō qí yī,gǔ sǒng ròu yún yì qí wù。
老眼宁知画者谁,摩挲却是孟頫笔。lǎo yǎn níng zhī huà zhě shuí,mó sā què shì mèng fǔ bǐ。
牧夫九人二人醉,醒者扶之醉不坠。mù fū jiǔ rén èr rén zuì,xǐng zhě fú zhī zuì bù zhuì。
河南山东牧马儿,汗酒胡葱醉似泥。hé nán shān dōng mù mǎ ér,hàn jiǔ hú cōng zuì shì ní。
此时傥堕无扶持,马且失矣太仆笞。cǐ shí tǎng duò wú fú chí,mǎ qiě shī yǐ tài pū chī。

完淳篇

徐渭

七孔虽外交,谁令滑其里。qī kǒng suī wài jiāo,shuí lìng huá qí lǐ。
一朝一凿之,七日浑沌死。yī cháo yī záo zhī,qī rì hún dùn sǐ。
大隗山上牧马儿,轩辕黄帝称天师。dà kuí shān shàng mù mǎ ér,xuān yuán huáng dì chēng tiān shī。
牧儿冯马马则扰,伯乐冶马马生巧。mù ér féng mǎ mǎ zé rǎo,bó lè yě mǎ mǎ shēng qiǎo。
噫吁嘻,海若太仓之米,庄生濠上之鱼,纪渻木鸡之无敢应,野老鸥鸟之忘其机。yī xū xī,hǎi ruò tài cāng zhī mǐ,zhuāng shēng háo shàng zhī yú,jì shěng mù jī zhī wú gǎn yīng,yě lǎo ōu niǎo zhī wàng qí jī。
葛天无怀差可意,卢敖汗漫长相思。gé tiān wú huái chà kě yì,lú áo hàn màn zhǎng xiāng sī。
不周崩堕只下土,破天一角谁与补。bù zhōu bēng duò zhǐ xià tǔ,pò tiān yī jiǎo shuí yǔ bǔ。
石头五色烂如花,女娲十笋高能许。shí tóu wǔ sè làn rú huā,nǚ wā shí sǔn gāo néng xǔ。
君不见朱提著铜银堕赝,心银之雁知何限。jūn bù jiàn zhū tí zhù tóng yín duò yàn,xīn yín zhī yàn zhī hé xiàn。
蜘蛛借雨诈骊罝,络纬将声浑纺车,巧则巧矣真则差。zhī zhū jiè yǔ zhà lí jū,luò wěi jiāng shēng hún fǎng chē,qiǎo zé qiǎo yǐ zhēn zé chà。
郑君号完淳,陈君请我说。zhèng jūn hào wán chún,chén jūn qǐng wǒ shuō。
我谓淳之完,辟彼云中月。wǒ wèi chún zhī wán,pì bǐ yún zhōng yuè。
自云自月自扫除,高团依旧金蟾蝫。zì yún zì yuè zì sǎo chú,gāo tuán yī jiù jīn chán zhū。