古诗词

阮郎归··旅思

彭孙遹

院门花影锁重重。yuàn mén huā yǐng suǒ zhòng zhòng。
行云天外峰。xíng yún tiān wài fēng。
梦魂吹去杳无踪。mèng hún chuī qù yǎo wú zōng。
此时愁杀侬。cǐ shí chóu shā nóng。
风剪剪,月胧胧。fēng jiǎn jiǎn,yuè lóng lóng。
春霜压被浓。chūn shuāng yā bèi nóng。
万千心事霎时中。wàn qiān xīn shì shà shí zhōng。
狂儿撼晓钟。kuáng ér hàn xiǎo zhōng。
彭孙遹

彭孙遹

彭孙遹(yù)(1631—1700)清初官员、词人,与王士祯齐名,时号“彭王”。字骏孙,号羡门,又号金粟山人,浙江海盐武原镇人。彭孙贻从弟,顺治十六年进士。康熙十八年举博学鸿词科第一,授编修。历吏部侍郎兼翰林掌院学士,为《明史》总裁。诗工整和谐,以五、七言律为长,近于唐代的刘长卿。词工小令,多香艳之作,有“吹气如兰彭十郎”之称。著有《南往集》、《延露词》。 彭孙遹的作品>>

猜您喜欢

十六字令·听蛩

彭孙遹

虫,切切哀吟不肯休。chóng,qiè qiè āi yín bù kěn xiū。
愁人处,多在五更头。chóu rén chù,duō zài wǔ gèng tóu。

南歌子··扬州

彭孙遹

青雀芙蓉舫,红阑杨柳桥。qīng què fú róng fǎng,hóng lán yáng liǔ qiáo。
听彻玉人箫。tīng chè yù rén xiāo。
一场花月梦,可怜宵。yī chǎng huā yuè mèng,kě lián xiāo。

荷叶杯··问病

彭孙遹

花落木樨庭院。huā luò mù xī tíng yuàn。
重见。zhòng jiàn。
骨细不胜衣。gǔ xì bù shèng yī。
支离憔悴总因伊。zhī lí qiáo cuì zǒng yīn yī。
知么知。zhī me zhī。
知么知。zhī me zhī。

荷叶杯··曲廊

彭孙遹

今夜霜风凄紧。jīn yè shuāng fēng qī jǐn。
阵阵。zhèn zhèn。
行到曲廊边。xíng dào qū láng biān。
暗中扶遍小栏干。àn zhōng fú biàn xiǎo lán gàn。
寒么寒。hán me hán。
寒么寒。hán me hán。

捣练子··送春

彭孙遹

啼乌歇,小庭空。tí wū xiē,xiǎo tíng kōng。
几阵廉纤几阵风。jǐ zhèn lián xiān jǐ zhèn fēng。
独倚危阑闲极目,子城一带绿阴中。dú yǐ wēi lán xián jí mù,zi chéng yī dài lǜ yīn zhōng。

南乡子··采桑

彭孙遹

花草暄妍。huā cǎo xuān yán。
江南三月浴蚕天。jiāng nán sān yuè yù cán tiān。
陌上罗敷纷采摘。mò shàng luó fū fēn cǎi zhāi。
提笼立。tí lóng lì。
柔桑影里迟迟日。róu sāng yǐng lǐ chí chí rì。

忆王孙·寒食

彭孙遹

梨云婀娜柳云斜。lí yún ē nà liǔ yún xié。
闲倚高楼数乱鸦。xián yǐ gāo lóu shù luàn yā。
惆怅王孙天一涯。chóu chàng wáng sūn tiān yī yá。
不归家。bù guī jiā。
风雨年年葬落花。fēng yǔ nián nián zàng luò huā。

望江南·即事

彭孙遹

山郭静,春色正纷披。shān guō jìng,chūn sè zhèng fēn pī。
杨柳风柔吹絮粉,海棠雨腻湿胭脂。yáng liǔ fēng róu chuī xù fěn,hǎi táng yǔ nì shī yān zhī。
憔悴惜芳时。qiáo cuì xī fāng shí。

如梦令··惜别

彭孙遹

昨夜桂堂深处。zuó yè guì táng shēn chù。
风剪灯花如絮。fēng jiǎn dēng huā rú xù。
玉漏一声残,苦死催教人去。yù lòu yī shēng cán,kǔ sǐ cuī jiào rén qù。
无语。wú yǔ。
无语。wú yǔ。
泪眼频偷觑。lèi yǎn pín tōu qù。

如梦令··春昼

彭孙遹

玉础朝来生润。yù chǔ cháo lái shēng rùn。
满地落红成阵。mǎn dì luò hóng chéng zhèn。
微步下香阶,泥涴双鸳小印。wēi bù xià xiāng jiē,ní wò shuāng yuān xiǎo yìn。
春尽。chūn jǐn。
春尽。chūn jǐn。
吹到荼蘼花信。chuī dào tú mí huā xìn。

长相思·闺恨

彭孙遹

约归期。yuē guī qī。
盼归期。pàn guī qī。
毕竟归来是几时。bì jìng guī lái shì jǐ shí。
赚人书疏儿。zhuàn rén shū shū ér。
长相思。zhǎng xiāng sī。
短相思。duǎn xiāng sī。
尽日相思君未知。jǐn rì xiāng sī jūn wèi zhī。
恹恹瘦不支。yān yān shòu bù zhī。

长相思··目成

彭孙遹

启围屏。qǐ wéi píng。
下重旌。xià zhòng jīng。
解意银缸故不明。jiě yì yín gāng gù bù míng。
今宵好目成。jīn xiāo hǎo mù chéng。
夜香清。yè xiāng qīng。
坠钗横。zhuì chāi héng。
灯下频频相唤声。dēng xià pín pín xiāng huàn shēng。
教人待怎生。jiào rén dài zěn shēng。

河满子··游仙

彭孙遹

献罢金蔬玉菜,吹残凤竹龙琴。xiàn bà jīn shū yù cài,chuī cán fèng zhú lóng qín。
好趁天风寻旧侣,逍遥碧峤青岑。hǎo chèn tiān fēng xún jiù lǚ,xiāo yáo bì jiào qīng cén。
归自安期海上,怀中一寸仙椹。guī zì ān qī hǎi shàng,huái zhōng yī cùn xiān shèn。

河满子·寄语

彭孙遹

忙里弹棋击槊,闲时酌酒鸣筝。máng lǐ dàn qí jī shuò,xián shí zhuó jiǔ míng zhēng。
奇服居然人不识,高冠短后长缨。qí fú jū rán rén bù shí,gāo guān duǎn hòu zhǎng yīng。
寄语里中儿子,何妨谓我狂生。jì yǔ lǐ zhōng ér zi,hé fáng wèi wǒ kuáng shēng。

生查子·旅夜

彭孙遹

薄醉不成乡,转觉春寒重。báo zuì bù chéng xiāng,zhuǎn jué chūn hán zhòng。
枕席有谁同,夜夜和愁共。zhěn xí yǒu shuí tóng,yè yè hé chóu gòng。
梦好恰如真,事往翻如梦。mèng hǎo qià rú zhēn,shì wǎng fān rú mèng。
起立悄无言,残月生西弄。qǐ lì qiāo wú yán,cán yuè shēng xī nòng。
2041234567»