古诗词

秋怀

吴允禄

银河耿夜光,竟夕临西牖。yín hé gěng yè guāng,jìng xī lín xī yǒu。
秋蝇虽复多,蹙蹙讵能久。qiū yíng suī fù duō,cù cù jù néng jiǔ。
不见绵蛮鸟,忽已辞衰柳。bù jiàn mián mán niǎo,hū yǐ cí shuāi liǔ。
凉飕一已至,宿瘴复何有。liáng sōu yī yǐ zhì,sù zhàng fù hé yǒu。
殷勤命僮仆,策杖出林薮。yīn qín mìng tóng pū,cè zhàng chū lín sǒu。
致语头上巾,东篱迫重九。zhì yǔ tóu shàng jīn,dōng lí pò zhòng jiǔ。

吴允禄

吴允禄,字天申。番禺人。琏次子。明世宗嘉靖二年(一五二三)进士。初授武选主事,出为湖广参政,擢按察使。免归。著有《九岩集》。清温汝能《粤东诗海》卷二一、清道光《广东通志》卷二七六有传。 吴允禄的作品>>

猜您喜欢

江行

吴允禄

宿雨晨初霁,春云午未收。sù yǔ chén chū jì,chūn yún wǔ wèi shōu。
浦烟笼过鸟,沙涨起眠鸥。pǔ yān lóng guò niǎo,shā zhǎng qǐ mián ōu。
隐隐鱼舠远,依依岛树幽。yǐn yǐn yú dāo yuǎn,yī yī dǎo shù yōu。
行人正前棹,江水自东流。xíng rén zhèng qián zhào,jiāng shuǐ zì dōng liú。

衡山道中

吴允禄

渐入衡阳境,溪山画不如。jiàn rù héng yáng jìng,xī shān huà bù rú。
长桥危度马,仄径怕妨舆。zhǎng qiáo wēi dù mǎ,zè jìng pà fáng yú。
岸转清流合,秋回古木疏。àn zhuǎn qīng liú hé,qiū huí gǔ mù shū。
行行时问俗,花鸟傍輶车。xíng xíng shí wèn sú,huā niǎo bàng yóu chē。

九泽鹤鸣

吴允禄

老鹤何年下,昂藏九泽鸣。lǎo hè hé nián xià,áng cáng jiǔ zé míng。
影同孤竹瘦,声彻五云清。yǐng tóng gū zhú shòu,shēng chè wǔ yún qīng。
静养丹砂顶,闲梳白雪翎。jìng yǎng dān shā dǐng,xián shū bái xuě líng。
乘轩宁似汝,宿食了无惊。chéng xuān níng shì rǔ,sù shí le wú jīng。

樾泉园亭会饮

吴允禄

习池堪共醉,更值早凉秋。xí chí kān gòng zuì,gèng zhí zǎo liáng qiū。
地迥红尘隔,杯深绿蚁浮。dì jiǒng hóng chén gé,bēi shēn lǜ yǐ fú。
柳垂杨子宅,花拥鉴湖舟。liǔ chuí yáng zi zhái,huā yōng jiàn hú zhōu。
此会知难数,酣歌尽日留。cǐ huì zhī nán shù,hān gē jǐn rì liú。

幽居遣怀用王象川韵

吴允禄

藏身何必武陵溪,心远人间路自迷。cáng shēn hé bì wǔ líng xī,xīn yuǎn rén jiān lù zì mí。
容膝不妨茅屋小,爱云聊放竹垣低。róng xī bù fáng máo wū xiǎo,ài yún liáo fàng zhú yuán dī。
书成药谱还亲校,钓罢鱼筐只自提。shū chéng yào pǔ hái qīn xiào,diào bà yú kuāng zhǐ zì tí。
一醉杜门闲蜡屐,任教风雨溅春泥。yī zuì dù mén xián là jī,rèn jiào fēng yǔ jiàn chūn ní。

与区白斋梁毅所江虚谷何古林游东山寺次联句韵

吴允禄

西郭潮生晓放舟,江风萧飒满帘秋。xī guō cháo shēng xiǎo fàng zhōu,jiāng fēng xiāo sà mǎn lián qiū。
岸傍短竹青如染,云外奇峰翠欲流。àn bàng duǎn zhú qīng rú rǎn,yún wài qí fēng cuì yù liú。
赏兴正逢新月上,吟踪应为野花留。shǎng xīng zhèng féng xīn yuè shàng,yín zōng yīng wèi yě huā liú。
乾坤已付游人乐,莫把闲盟负白鸥。qián kūn yǐ fù yóu rén lè,mò bǎ xián méng fù bái ōu。

右溪新楼落成次青萝韵

吴允禄

方池曲径隔花迷,百尺楼高缓步跻。fāng chí qū jìng gé huā mí,bǎi chǐ lóu gāo huǎn bù jī。
吟罢倚栏闻越鸟,梦回欹枕忆朝鸡。yín bà yǐ lán wén yuè niǎo,mèng huí yī zhěn yì cháo jī。
朱弦漫许幽人弄,粉壁还邀过客题。zhū xián màn xǔ yōu rén nòng,fěn bì hái yāo guò kè tí。
欲向罗浮开望眼,海天辽阔暮云低。yù xiàng luó fú kāi wàng yǎn,hǎi tiān liáo kuò mù yún dī。

右溪新楼落成次青萝韵

吴允禄

三城秋色远浮空,坐倚层轩望不穷。sān chéng qiū sè yuǎn fú kōng,zuò yǐ céng xuān wàng bù qióng。
山静颇疑尘世隔,磴危真讶广寒通。shān jìng pǒ yí chén shì gé,dèng wēi zhēn yà guǎng hán tōng。
朱帘绿映千门柳,碧簟凉生四面风。zhū lián lǜ yìng qiān mén liǔ,bì diàn liáng shēng sì miàn fēng。
珍重主人闲未得,佩声行谒未央宫。zhēn zhòng zhǔ rén xián wèi dé,pèi shēng xíng yè wèi yāng gōng。

七夕

吴允禄

高楼今夜月,女伴斗穿针。gāo lóu jīn yè yuè,nǚ bàn dòu chuān zhēn。
却笑为官拙,偏无乞巧心。què xiào wèi guān zhuō,piān wú qǐ qiǎo xīn。

秋怀

吴允禄

朝看花未稀,暮落已如许。cháo kàn huā wèi xī,mù luò yǐ rú xǔ。
四时有代谢,一雨变炎暑。sì shí yǒu dài xiè,yī yǔ biàn yán shǔ。
山亭月皎皎,蟋蟀终夜语。shān tíng yuè jiǎo jiǎo,xī shuài zhōng yè yǔ。
凉飙集素襟,感彼机中妇。liáng biāo jí sù jīn,gǎn bǐ jī zhōng fù。

秋怀

吴允禄

南山有乔木,采伐常丁丁。nán shān yǒu qiáo mù,cǎi fá cháng dīng dīng。
念此岁云暮,蹉跎竟无成。niàn cǐ suì yún mù,cuō tuó jìng wú chéng。
把镜昔黟然,忽已为星星。bǎ jìng xī yī rán,hū yǐ wèi xīng xīng。
感叹不能已,晨曦照东荣。gǎn tàn bù néng yǐ,chén xī zhào dōng róng。
愿因归飞鸟,寄言勖友生。yuàn yīn guī fēi niǎo,jì yán xù yǒu shēng。

秋怀

吴允禄

踌蹰复踌蹰,感此秋节至。chóu chú fù chóu chú,gǎn cǐ qiū jié zhì。
群芳犹未歇,寂寂已如是。qún fāng yóu wèi xiē,jì jì yǐ rú shì。
岂薄邵平瓜,东门苦无地。qǐ báo shào píng guā,dōng mén kǔ wú dì。
安得乔松子,遗我金丹秘。ān dé qiáo sōng zi,yí wǒ jīn dān mì。
举翮乘风游,飘然入无际。jǔ hé chéng fēng yóu,piāo rán rù wú jì。

秋怀

吴允禄

古道诚寥寥,相思一何深。gǔ dào chéng liáo liáo,xiāng sī yī hé shēn。
相思夫奚为,将以慰吾心。xiāng sī fū xī wèi,jiāng yǐ wèi wú xīn。
白日没西岭,须臾出东林。bái rì méi xī lǐng,xū yú chū dōng lín。
朱颜不复回,变幻徒相寻。zhū yán bù fù huí,biàn huàn tú xiāng xún。
缅彼意中人,一别竟沉吟。miǎn bǐ yì zhōng rén,yī bié jìng chén yín。
岂无安期子,聊尔奏徽音。qǐ wú ān qī zi,liáo ěr zòu huī yīn。

咏轩辕台

吴允禄

洞庭之水浮天地,中有君山若螺髻。dòng tíng zhī shuǐ fú tiān dì,zhōng yǒu jūn shān ruò luó jì。
山上谁崇百尺台,黄云紫雾常徘徊。shān shàng shuí chóng bǎi chǐ tái,huáng yún zǐ wù cháng pái huái。
相传昔日轩辕子,铸鼎烧丹此遗址。xiāng chuán xī rì xuān yuán zi,zhù dǐng shāo dān cǐ yí zhǐ。
丹成白日升苍穹,黎民独抱乌号弓。dān chéng bái rì shēng cāng qióng,lí mín dú bào wū hào gōng。
千年事往今何在,吊古临风增感慨。qiān nián shì wǎng jīn hé zài,diào gǔ lín fēng zēng gǎn kǎi。
呜呼真伪谁得知,日暮平芜鸟乱飞。wū hū zhēn wěi shuí dé zhī,rì mù píng wú niǎo luàn fēi。

湘妃庙

吴允禄

帝子别兮椒房,从六龙兮炎荒。dì zi bié xī jiāo fáng,cóng liù lóng xī yán huāng。
望苍梧兮隔潇湘,君不见兮空断肠。wàng cāng wú xī gé xiāo xiāng,jūn bù jiàn xī kōng duàn cháng。
秋风起兮洞庭波,蛟螭出没兮猿狖多。qiū fēng qǐ xī dòng tíng bō,jiāo chī chū méi xī yuán yòu duō。
兰佩芳兮日夕,君不返兮奈何。lán pèi fāng xī rì xī,jūn bù fǎn xī nài hé。
血泪兮潺潺,滴幽篁兮成斑。xuè lèi xī chán chán,dī yōu huáng xī chéng bān。
愿从君兮溟漠,魂徘徊兮江干。yuàn cóng jūn xī míng mò,hún pái huái xī jiāng gàn。
往古兮来今,山高兮水深。wǎng gǔ xī lái jīn,shān gāo xī shuǐ shēn。
俨仪容兮后饬,崇庙祀兮孤岑。yǎn yí róng xī hòu chì,chóng miào sì xī gū cén。
1612