古诗词

辽城怀古二首

王鏊

小桥㶁㶁空流水,往事悠悠只断垣。xiǎo qiáo guó guó kōng liú shuǐ,wǎng shì yōu yōu zhǐ duàn yuán。
冠盖六州皆石晋,河山百战又金源。guān gài liù zhōu jiē shí jìn,hé shān bǎi zhàn yòu jīn yuán。
黍离不尽行人恨,木叶空归杜宇魂。shǔ lí bù jǐn xíng rén hèn,mù yè kōng guī dù yǔ hún。
千古登临成一慨,幽燕今日是中原。qiān gǔ dēng lín chéng yī kǎi,yōu yàn jīn rì shì zhōng yuán。

王鏊

明苏州府吴县人,字济之。十六岁时,国子监诸生即传诵其文。成化十一年进士,授编修。闭门读书,远避权势。本与外戚寿宁侯张峦有连,亦不相往来。弘治时历侍讲学士,充讲官,擢吏部右侍郎。以忧去。正德初进户部尚书、文渊閤大学士,入阁时大权尽归刘瑾,鏊初开诚与言,偶见听纳,后瑾专横更甚,祸流搢绅,鏊不能救,乃辞官而去。博学有识鉴,经学通明,制行修谨,文章修洁。有《姑苏志》、《震泽集》、《震泽长语》等。 王鏊的作品>>

猜您喜欢

十一绝句

王鏊

赵普元为社稷臣,君臣鱼水更何人。zhào pǔ yuán wèi shè jì chén,jūn chén yú shuǐ gèng hé rén。
难虚雪夜相逢意,海错犹堪佐酒巡。nán xū xuě yè xiāng féng yì,hǎi cuò yóu kān zuǒ jiǔ xún。

十一绝句

王鏊

北固山前驻翠华,殷勤来访相臣家。běi gù shān qián zhù cuì huá,yīn qín lái fǎng xiāng chén jiā。
太湖怪石惭多幸,也得相随载后车。tài hú guài shí cán duō xìng,yě dé xiāng suí zài hòu chē。

十一绝句

王鏊

赓歌千载盛明良,宸翰如今更炜煌。gēng gē qiān zài shèng míng liáng,chén hàn rú jīn gèng wěi huáng。
漫衍鱼龙看未了,梨园新部出《西厢》。màn yǎn yú lóng kàn wèi le,lí yuán xīn bù chū xī xiāng。

海虾图

王鏊

茫茫大海浮穹壤,日月升沉鳌背上。máng máng dà hǎi fú qióng rǎng,rì yuè shēng chén áo bèi shàng。
其间物怪何所无,海马天吴大如象。qí jiān wù guài hé suǒ wú,hǎi mǎ tiān wú dà rú xiàng。
有鱼如屋鲎如帆,虾最细微犹十丈。yǒu yú rú wū hòu rú fān,xiā zuì xì wēi yóu shí zhàng。
鬇鬡怒气须如戟,力战洪涛欲飞出。zhēng níng nù qì xū rú jǐ,lì zhàn hóng tāo yù fēi chū。
江湖鱼蟹总蜉蝣,畜眼平生未曾识。jiāng hú yú xiè zǒng fú yóu,chù yǎn píng shēng wèi céng shí。
画工何处写汝真,梦中曾到长须国。huà gōng hé chù xiě rǔ zhēn,mèng zhōng céng dào zhǎng xū guó。
黑风吹海浪如山,鱼龙变化须臾间。hēi fēng chuī hǎi làng rú shān,yú lóng biàn huà xū yú jiān。
从龙愿作先驱去,去上青天生羽翰。cóng lóng yuàn zuò xiān qū qù,qù shàng qīng tiān shēng yǔ hàn。

胡人归朝歌

王鏊

儿胡儿,女胡女,女嫁胡儿娶胡妇。ér hú ér,nǚ hú nǚ,nǚ jià hú ér qǔ hú fù。
唯有老身从汉来,椎结毡裘作胡语。wéi yǒu lǎo shēn cóng hàn lái,chuí jié zhān qiú zuò hú yǔ。
当时从驾土木间,匈奴驱我不得还。dāng shí cóng jià tǔ mù jiān,xiōng nú qū wǒ bù dé hái。
朝看鹞儿岭,暮宿木叶山。cháo kàn yào ér lǐng,mù sù mù yè shān。
昔闻青冢今始睹,几过苏卿持节处。xī wén qīng zhǒng jīn shǐ dǔ,jǐ guò sū qīng chí jié chù。
胡风猎猎胡霜飞,听罢胡笳泪如注。hú fēng liè liè hú shuāng fēi,tīng bà hú jiā lèi rú zhù。
胡中洵乐汉自亲,呼韩犹作南朝宾。hú zhōng xún lè hàn zì qīn,hū hán yóu zuò nán cháo bīn。
款关不用通事语,三十年前我汉人。kuǎn guān bù yòng tōng shì yǔ,sān shí nián qián wǒ hàn rén。
奉天殿前拜天子,封爵归来认邻里。fèng tiān diàn qián bài tiān zi,fēng jué guī lái rèn lín lǐ。
南街北巷争聚观,家人见我还惊起。nán jiē běi xiàng zhēng jù guān,jiā rén jiàn wǒ hái jīng qǐ。
男袭冠裳女绣襦,今日汉入昨日胡。nán xí guān shang nǚ xiù rú,jīn rì hàn rù zuó rì hú。
回思李陵并卫律,漠北高坟空突兀。huí sī lǐ líng bìng wèi lǜ,mò běi gāo fén kōng tū wù。

送高良新知归州

王鏊

江上青山识秭归,江边吊古驻岩昪。jiāng shàng qīng shān shí zǐ guī,jiāng biān diào gǔ zhù yán biàn。
梦中马耳先曾到,行处人烟亦已稀。mèng zhōng mǎ ěr xiān céng dào,xíng chù rén yān yì yǐ xī。
屈子宅空江渺渺,昭君村在雨霏霏。qū zi zhái kōng jiāng miǎo miǎo,zhāo jūn cūn zài yǔ fēi fēi。
使君抚字知多术,夔府如今正阻饥。shǐ jūn fǔ zì zhī duō shù,kuí fǔ rú jīn zhèng zǔ jī。

陈朝旧城

王鏊

江东天险天削成,长江为堑山为城。jiāng dōng tiān xiǎn tiān xuē chéng,zhǎng jiāng wèi qiàn shān wèi chéng。
南朝天子慎封守,城外筑城随地形。nán cháo tiān zi shèn fēng shǒu,chéng wài zhù chéng suí dì xíng。
盘盘青山出复没,筑城密补青山缺。pán pán qīng shān chū fù méi,zhù chéng mì bǔ qīng shān quē。
龙潭起至金川门,百里绵延城不绝。lóng tán qǐ zhì jīn chuān mén,bǎi lǐ mián yán chéng bù jué。
青山四绕城四周,雁飞不过神鬼愁。qīng shān sì rào chéng sì zhōu,yàn fēi bù guò shén guǐ chóu。
北兵纵健无羽翼,礼乐兵刑何用修。běi bīng zòng jiàn wú yǔ yì,lǐ lè bīng xíng hé yòng xiū。
益州楼船夜飞度,虽有金汤没人戍。yì zhōu lóu chuán yè fēi dù,suī yǒu jīn tāng méi rén shù。

送钟钦礼还会稽

王鏊

会稽山人其姓钟,丹青之外诗仍工。huì jī shān rén qí xìng zhōng,dān qīng zhī wài shī réng gōng。
若耶溪上弄云水,谁将姓字彻九重。ruò yé xī shàng nòng yún shuǐ,shuí jiāng xìng zì chè jiǔ zhòng。
文华殿前见天子,受釐三日居斋宫。wén huá diàn qián jiàn tiān zi,shòu lí sān rì jū zhāi gōng。
东厢落笔风雨疾,指盼屡得回重瞳。dōng xiāng luò bǐ fēng yǔ jí,zhǐ pàn lǚ dé huí zhòng tóng。
重瞳一一分甲乙,御笔亲书为第一。zhòng tóng yī yī fēn jiǎ yǐ,yù bǐ qīn shū wèi dì yī。
峰峦惨淡李营丘,烟云灭没王摩诘。fēng luán cǎn dàn lǐ yíng qiū,yān yún miè méi wáng mó jí。
诏令内府赐麟?,又向边城落戎籍。zhào lìng nèi fǔ cì lín háo,yòu xiàng biān chéng luò róng jí。
山人拜舞前致词,草茅何幸逢明时。shān rén bài wǔ qián zhì cí,cǎo máo hé xìng féng míng shí。
金坡玉琐天上见,惜臣老矣无能为。jīn pō yù suǒ tiān shàng jiàn,xī chén lǎo yǐ wú néng wèi。
鉴湖一曲臣所好,细草幽花梦中到。jiàn hú yī qū chén suǒ hǎo,xì cǎo yōu huā mèng zhōng dào。
敕赐乌纱作外臣,白石清泉恣游钓。chì cì wū shā zuò wài chén,bái shí qīng quán zì yóu diào。
云浩浩,江悠悠,山人去矣谁为留。yún hào hào,jiāng yōu yōu,shān rén qù yǐ shuí wèi liú。
人生虽云故乡乐,大隐金门亦不恶,君不见东方朔。rén shēng suī yún gù xiāng lè,dà yǐn jīn mén yì bù è,jūn bù jiàn dōng fāng shuò。
38123