古诗词

辽城怀古二首

王鏊

小桥㶁㶁空流水,往事悠悠只断垣。xiǎo qiáo guó guó kōng liú shuǐ,wǎng shì yōu yōu zhǐ duàn yuán。
冠盖六州皆石晋,河山百战又金源。guān gài liù zhōu jiē shí jìn,hé shān bǎi zhàn yòu jīn yuán。
黍离不尽行人恨,木叶空归杜宇魂。shǔ lí bù jǐn xíng rén hèn,mù yè kōng guī dù yǔ hún。
千古登临成一慨,幽燕今日是中原。qiān gǔ dēng lín chéng yī kǎi,yōu yàn jīn rì shì zhōng yuán。

王鏊

明苏州府吴县人,字济之。十六岁时,国子监诸生即传诵其文。成化十一年进士,授编修。闭门读书,远避权势。本与外戚寿宁侯张峦有连,亦不相往来。弘治时历侍讲学士,充讲官,擢吏部右侍郎。以忧去。正德初进户部尚书、文渊閤大学士,入阁时大权尽归刘瑾,鏊初开诚与言,偶见听纳,后瑾专横更甚,祸流搢绅,鏊不能救,乃辞官而去。博学有识鉴,经学通明,制行修谨,文章修洁。有《姑苏志》、《震泽集》、《震泽长语》等。 王鏊的作品>>

猜您喜欢

送吴大章还宜兴

王鏊

试罢彤廷便乞还,不教名字落人间。shì bà tóng tíng biàn qǐ hái,bù jiào míng zì luò rén jiān。
小团龙凤春前雨,罨画楼台水面山。xiǎo tuán lóng fèng chūn qián yǔ,yǎn huà lóu tái shuǐ miàn shān。
文彩传来多似舅,功名老去只如闲。wén cǎi chuán lái duō shì jiù,gōng míng lǎo qù zhǐ rú xián。
洞庭东望无多路,楚颂亭成有旧颜。dòng tíng dōng wàng wú duō lù,chǔ sòng tíng chéng yǒu jiù yán。

送倪尚书之南京

王鏊

暂携堂印过江东,冢宰权分位望同。zàn xié táng yìn guò jiāng dōng,zhǒng zǎi quán fēn wèi wàng tóng。
留守地当分陕重,为官谁在故乡中。liú shǒu dì dāng fēn shǎn zhòng,wèi guān shuí zài gù xiāng zhōng。
家传旧有尚书履,保副新加太子宫。jiā chuán jiù yǒu shàng shū lǚ,bǎo fù xīn jiā tài zi gōng。
半世趋朝今少憩,钟山闲对黑头公。bàn shì qū cháo jīn shǎo qì,zhōng shān xián duì hēi tóu gōng。

避暑傅氏山庄次陆学士廉伯韵

王鏊

偶然携酒作郊行,才出尘中眼校明。ǒu rán xié jiǔ zuò jiāo xíng,cái chū chén zhōng yǎn xiào míng。
岁月几何新景象,河山百二旧神京。suì yuè jǐ hé xīn jǐng xiàng,hé shān bǎi èr jiù shén jīng。
初凉道上行人影,斜日村中打麦声。chū liáng dào shàng xíng rén yǐng,xié rì cūn zhōng dǎ mài shēng。
一片渴心何处写,辘轳金井上银瓶。yī piàn kě xīn hé chù xiě,lù lú jīn jǐng shàng yín píng。

五月七日陪祀泰陵

王鏊

星楼月殿夜沉沉,烛影炉烟俨若临。xīng lóu yuè diàn yè chén chén,zhú yǐng lú yān yǎn ruò lín。
北极紫微尊自在,西清黄伞梦难寻。běi jí zǐ wēi zūn zì zài,xī qīng huáng sǎn mèng nán xún。
苍梧天远孤臣泪,玉帛星驰万国心。cāng wú tiān yuǎn gū chén lèi,yù bó xīng chí wàn guó xīn。
十九年中游幸绝,仰思王度式如金。shí jiǔ nián zhōng yóu xìng jué,yǎng sī wáng dù shì rú jīn。

酒熟志喜

王鏊

常年送酒愧诸邻,斗觉今年富十分。cháng nián sòng jiǔ kuì zhū lín,dòu jué jīn nián fù shí fēn。
水法特教担柳毅,曲材先已谢桐君。shuǐ fǎ tè jiào dān liǔ yì,qū cái xiān yǐ xiè tóng jūn。
床头夜滴晴阶雨,瓮面香浮暖阁云。chuáng tóu yè dī qíng jiē yǔ,wèng miàn xiāng fú nuǎn gé yún。
莫笑陶公巾自漉,年来正策醉乡勋。mò xiào táo gōng jīn zì lù,nián lái zhèng cè zuì xiāng xūn。

徵明饮怡老园有诗次其韵

王鏊

吴王锁夏有残敔,特起幽亭据要津。wú wáng suǒ xià yǒu cán yǔ,tè qǐ yōu tíng jù yào jīn。
剩水绕时伤往事,短墙缺处见行人。shèng shuǐ rào shí shāng wǎng shì,duǎn qiáng quē chù jiàn xíng rén。
绿杨动影鱼吹日,红药留香蝶护春。lǜ yáng dòng yǐng yú chuī rì,hóng yào liú xiāng dié hù chūn。
为问午桥闲相国,自非刘白更谁亲。wèi wèn wǔ qiáo xián xiāng guó,zì fēi liú bái gèng shuí qīn。

夜过西虹桥

王鏊

破楚桥边步偶停,夜船灯火散如星。pò chǔ qiáo biān bù ǒu tíng,yè chuán dēng huǒ sàn rú xīng。
馆娃歌舞今何处,留得吴歌与客听。guǎn wá gē wǔ jīn hé chù,liú dé wú gē yǔ kè tīng。

十一绝句

王鏊

白草茫茫走乱沙,边风猎猎动胡笳。bái cǎo máng máng zǒu luàn shā,biān fēng liè liè dòng hú jiā。
燕山台殿虽然好,宣府元来我是家。yàn shān tái diàn suī rán hǎo,xuān fǔ yuán lái wǒ shì jiā。

十一绝句

王鏊

少年天子重边功,乌帽戎衣手角弓。shǎo nián tiān zi zhòng biān gōng,wū mào róng yī shǒu jiǎo gōng。
行遍渔阳并上谷,并无虏骑到云中。xíng biàn yú yáng bìng shàng gǔ,bìng wú lǔ qí dào yún zhōng。

十一绝句

王鏊

安化跳梁即日平,中原群盗敢纵横。ān huà tiào liáng jí rì píng,zhōng yuán qún dào gǎn zòng héng。
鸿都造乱谁堪使,除是君王自领兵。hóng dōu zào luàn shuí kān shǐ,chú shì jūn wáng zì lǐng bīng。

十一绝句

王鏊

彭蠡风帆一箭收,九江安庆是安流。péng lí fēng fān yī jiàn shōu,jiǔ jiāng ān qìng shì ān liú。
说与藩王徐送款,亲臣无数要封侯。shuō yǔ fān wáng xú sòng kuǎn,qīn chén wú shù yào fēng hóu。

十一绝句

王鏊

缚得踪王气转雄,凯歌声里拥元戎。fù dé zōng wáng qì zhuǎn xióng,kǎi gē shēng lǐ yōng yuán róng。
发纵不用萧丞相,合与官家第一功。fā zòng bù yòng xiāo chéng xiāng,hé yǔ guān jiā dì yī gōng。

十一绝句

王鏊

燕云漠漠锁重楼,八骏驱驰正未休。yàn yún mò mò suǒ zhòng lóu,bā jùn qū chí zhèng wèi xiū。
莫道十旬犹不返,金陵原是帝王州。mò dào shí xún yóu bù fǎn,jīn líng yuán shì dì wáng zhōu。

十一绝句

王鏊

二水三山入豫游,八方无事更何忧。èr shuǐ sān shān rù yù yóu,bā fāng wú shì gèng hé yōu。
秦淮流水悠悠在,好与官家造酒楼。qín huái liú shuǐ yōu yōu zài,hǎo yǔ guān jiā zào jiǔ lóu。

十一绝句

王鏊

三顾频繁亦未闲,金陵东下是金山。sān gù pín fán yì wèi xián,jīn líng dōng xià shì jīn shān。
分明铁瓮头边路,载得贤人与共还。fēn míng tiě wèng tóu biān lù,zài dé xián rén yǔ gòng hái。
38123