古诗词

十一绝句

王鏊

少年天子重边功,乌帽戎衣手角弓。shǎo nián tiān zi zhòng biān gōng,wū mào róng yī shǒu jiǎo gōng。
行遍渔阳并上谷,并无虏骑到云中。xíng biàn yú yáng bìng shàng gǔ,bìng wú lǔ qí dào yún zhōng。

王鏊

明苏州府吴县人,字济之。十六岁时,国子监诸生即传诵其文。成化十一年进士,授编修。闭门读书,远避权势。本与外戚寿宁侯张峦有连,亦不相往来。弘治时历侍讲学士,充讲官,擢吏部右侍郎。以忧去。正德初进户部尚书、文渊閤大学士,入阁时大权尽归刘瑾,鏊初开诚与言,偶见听纳,后瑾专横更甚,祸流搢绅,鏊不能救,乃辞官而去。博学有识鉴,经学通明,制行修谨,文章修洁。有《姑苏志》、《震泽集》、《震泽长语》等。 王鏊的作品>>

猜您喜欢

阮郎归

王鏊

行年六十鬓斓斑,皇恩特放还。xíng nián liù shí bìn lán bān,huáng ēn tè fàng hái。
高堂设席对青山,秋来正未闲。gāo táng shè xí duì qīng shān,qiū lái zhèng wèi xián。
阴忽霁,暑初残,笙歌夜未阑。yīn hū jì,shǔ chū cán,shēng gē yè wèi lán。
傍人莫笑老嗤顽,人生到此难。bàng rén mò xiào lǎo chī wán,rén shēng dào cǐ nán。

春日应制

王鏊

奉天朝罢晓曈昽,敕使传宣御苑东。fèng tiān cháo bà xiǎo tóng lóng,chì shǐ chuán xuān yù yuàn dōng。
好雨晴时三月里,銮舆遥过百花中。hǎo yǔ qíng shí sān yuè lǐ,luán yú yáo guò bǎi huā zhōng。
东皇默运无言化,南国新收不战功。dōng huáng mò yùn wú yán huà,nán guó xīn shōu bù zhàn gōng。
归坐明堂还布德,豫游分与万方同。guī zuò míng táng hái bù dé,yù yóu fēn yǔ wàn fāng tóng。

夏日应制

王鏊

水晶宫殿昼沉沉,别院春归碧树深。shuǐ jīng gōng diàn zhòu chén chén,bié yuàn chūn guī bì shù shēn。
南陆迎长钦驭日,东皋旱久望为霖。nán lù yíng zhǎng qīn yù rì,dōng gāo hàn jiǔ wàng wèi lín。
历中星火修尧令,弦上薰风识舜心。lì zhōng xīng huǒ xiū yáo lìng,xián shàng xūn fēng shí shùn xīn。
几务了时多暇日,试开黄卷一披寻。jǐ wù le shí duō xiá rì,shì kāi huáng juǎn yī pī xún。

三十五初度

王鏊

人生七十古来少,嗟我如今已半之。rén shēng qī shí gǔ lái shǎo,jiē wǒ rú jīn yǐ bàn zhī。
来日更添如许久,余生能得几多时。lái rì gèng tiān rú xǔ jiǔ,yú shēng néng dé jǐ duō shí。
功名似慎长遭退,学问如船逆上迟。gōng míng shì shèn zhǎng zāo tuì,xué wèn rú chuán nì shàng chí。
万事悠悠只如此,青山能负白云期。wàn shì yōu yōu zhǐ rú cǐ,qīng shān néng fù bái yún qī。

送戚时望佥宪之湖广

王鏊

逢君未久送君行,十载同窗几日情。féng jūn wèi jiǔ sòng jūn xíng,shí zài tóng chuāng jǐ rì qíng。
平狱旧推于定国,按刑新过汉阳城。píng yù jiù tuī yú dìng guó,àn xíng xīn guò hàn yáng chéng。
雁回千里书须寄,春到三湘草自生。yàn huí qiān lǐ shū xū jì,chūn dào sān xiāng cǎo zì shēng。
收拾楚材归药笼,湖南宾客总知名。shōu shí chǔ cái guī yào lóng,hú nán bīn kè zǒng zhī míng。

送杨侍读维立之南京

王鏊

二月南宫看柳条,知君已上秣陵桡。èr yuè nán gōng kàn liǔ tiáo,zhī jūn yǐ shàng mò líng ráo。
杨家制作多传后,苏子文章合在朝。yáng jiā zhì zuò duō chuán hòu,sū zi wén zhāng hé zài cháo。
梦草池边歌郢雪,雨花台上望江潮。mèng cǎo chí biān gē yǐng xuě,yǔ huā tái shàng wàng jiāng cháo。
谁知东上门前路,此后行来分外遥。shuí zhī dōng shàng mén qián lù,cǐ hòu xíng lái fēn wài yáo。

辽城怀古二首

王鏊

并马寻凉过远郊,偶从野叟问前朝。bìng mǎ xún liáng guò yuǎn jiāo,ǒu cóng yě sǒu wèn qián cháo。
雨摧故垒逢遗镞,月暗荒台梦堕翘。yǔ cuī gù lěi féng yí zú,yuè àn huāng tái mèng duò qiào。
千古河山还王气,一时胡虏亦天骄。qiān gǔ hé shān hái wáng qì,yī shí hú lǔ yì tiān jiāo。
如何宋纪年三百,独让周师过瓦桥。rú hé sòng jì nián sān bǎi,dú ràng zhōu shī guò wǎ qiáo。

辽城怀古二首

王鏊

小桥㶁㶁空流水,往事悠悠只断垣。xiǎo qiáo guó guó kōng liú shuǐ,wǎng shì yōu yōu zhǐ duàn yuán。
冠盖六州皆石晋,河山百战又金源。guān gài liù zhōu jiē shí jìn,hé shān bǎi zhàn yòu jīn yuán。
黍离不尽行人恨,木叶空归杜宇魂。shǔ lí bù jǐn xíng rén hèn,mù yè kōng guī dù yǔ hún。
千古登临成一慨,幽燕今日是中原。qiān gǔ dēng lín chéng yī kǎi,yōu yàn jīn rì shì zhōng yuán。

昌平刘谏议祠

王鏊

荒湾野木古城隅,何处昌平是旧庐。huāng wān yě mù gǔ chéng yú,hé chù chāng píng shì jiù lú。
气带幽并多感慨,策如晁董亦迂疏。qì dài yōu bìng duō gǎn kǎi,cè rú cháo dǒng yì yū shū。
同时下第谁云屈,此外求言总是虚。tóng shí xià dì shuí yún qū,cǐ wài qiú yán zǒng shì xū。
不尽怀贤千古意,执鞭无路欲何如。bù jǐn huái xián qiān gǔ yì,zhí biān wú lù yù hé rú。

送赵栗夫归省吴江

王鏊

秋入吴江一叶飞,归来游子着朝衣。qiū rù wú jiāng yī yè fēi,guī lái yóu zi zhe cháo yī。
乡人始识文章贵,仕路休嫌定省稀。xiāng rén shǐ shí wén zhāng guì,shì lù xiū xián dìng shěng xī。
宝带桥边舟泛泛,白云司里树依依。bǎo dài qiáo biān zhōu fàn fàn,bái yún sī lǐ shù yī yī。
路经震泽人应问,太史周南胡不归。lù jīng zhèn zé rén yīng wèn,tài shǐ zhōu nán hú bù guī。

送刘御史还蜀

王鏊

浮世功名何有哉,茅斋元住少城隈。fú shì gōng míng hé yǒu zāi,máo zhāi yuán zhù shǎo chéng wēi。
逢人老去腰难折,念母秋来首重回。féng rén lǎo qù yāo nán zhé,niàn mǔ qiū lái shǒu zhòng huí。
古柏祠前伤草色,浣花溪上觅桤栽。gǔ bǎi cí qián shāng cǎo sè,huàn huā xī shàng mì qī zāi。
临邛父老如相过,不似当时负弩来。lín qióng fù lǎo rú xiāng guò,bù shì dāng shí fù nǔ lái。

次韵杨维立初入史馆

王鏊

东角门前十馆开,史家自昔总难才。dōng jiǎo mén qián shí guǎn kāi,shǐ jiā zì xī zǒng nán cái。
病容野客随行入,远喜诸公取次来。bìng róng yě kè suí xíng rù,yuǎn xǐ zhū gōng qǔ cì lái。
气合每联朝食坐,事多长后午朝回。qì hé měi lián cháo shí zuò,shì duō zhǎng hòu wǔ cháo huí。
扬雄识字今谁及,疑义须烦一一裁。yáng xióng shí zì jīn shuí jí,yí yì xū fán yī yī cái。

赠河南巡抚杨贯之

王鏊

灾殃横被十三州,百万苍生手抚柔。zāi yāng héng bèi shí sān zhōu,bǎi wàn cāng shēng shǒu fǔ róu。
宪府乍临新邑洛,宣房已复旧河流。xiàn fǔ zhà lín xīn yì luò,xuān fáng yǐ fù jiù hé liú。
衣冠南渡仍余宋,瀍涧东来尚自周。yī guān nán dù réng yú sòng,chán jiàn dōng lái shàng zì zhōu。
列郡分明望丰采,安危须共主分忧。liè jùn fēn míng wàng fēng cǎi,ān wēi xū gòng zhǔ fēn yōu。

朱天昭始第进士主余家至明年移居西邻

王鏊

两年不厌草堂低,颇爱晨昏出入齐。liǎng nián bù yàn cǎo táng dī,pǒ ài chén hūn chū rù qí。
长日经过无主客,只今相见有东西。zhǎng rì jīng guò wú zhǔ kè,zhǐ jīn xiāng jiàn yǒu dōng xī。
浊醪尚可墙头过,归院那愁柳下迷。zhuó láo shàng kě qiáng tóu guò,guī yuàn nà chóu liǔ xià mí。
厩马似知人意思,临歧回首再三嘶。jiù mǎ shì zhī rén yì sī,lín qí huí shǒu zài sān sī。

朱天成寄酒味变

王鏊

橘林细捣洞庭霜,风味清甘早自将。jú lín xì dǎo dòng tíng shuāng,fēng wèi qīng gān zǎo zì jiāng。
小瓮红泥缄远意,?船玉粒肸余香。xiǎo wèng hóng ní jiān yuǎn yì,chuán yù lì xī yú xiāng。
督邮有郡还能至,宰相何知合备尝。dū yóu yǒu jùn hái néng zhì,zǎi xiāng hé zhī hé bèi cháng。
犹胜先生号乌有,车轮夜夜转枯肠。yóu shèng xiān shēng hào wū yǒu,chē lún yè yè zhuǎn kū cháng。
38123