古诗词

南城校射歌

何巩道

秋城画角鸣凄凄,秋村白草何离离。qiū chéng huà jiǎo míng qī qī,qiū cūn bái cǎo hé lí lí。
将军匹马出平陆,万众追随如鸟飞。jiāng jūn pǐ mǎ chū píng lù,wàn zhòng zhuī suí rú niǎo fēi。
停鞍跃下古道左,此中校射能驱驰。tíng ān yuè xià gǔ dào zuǒ,cǐ zhōng xiào shè néng qū chí。
指点斜阳列武帐,周遭红伏翻龙旗。zhǐ diǎn xié yáng liè wǔ zhàng,zhōu zāo hóng fú fān lóng qí。
踞坐胡床手长剑,甲士鱼行凭指挥。jù zuò hú chuáng shǒu zhǎng jiàn,jiǎ shì yú xíng píng zhǐ huī。
一声未绝万夫诺,插剑弯弓皆健儿。yī shēng wèi jué wàn fū nuò,chā jiàn wān gōng jiē jiàn ér。
辞弦向的八十步,赭衣鼓吏捶牛皮。cí xián xiàng de bā shí bù,zhě yī gǔ lì chuí niú pí。
鼓声腾腾角声起,芦笳觱篥相参差。gǔ shēng téng téng jiǎo shēng qǐ,lú jiā bì lì xiāng cān chà。
将军大笑呼进酒,烹牛脍鲤黄金罍。jiāng jūn dà xiào hū jìn jiǔ,pēng niú kuài lǐ huáng jīn léi。
属车载有能讴者,天魔之舞夸胡姬。shǔ chē zài yǒu néng ōu zhě,tiān mó zhī wǔ kuā hú jī。
长愁短恨藏薄面,秋山的的扬修眉。zhǎng chóu duǎn hèn cáng báo miàn,qiū shān de de yáng xiū méi。
舞罢持觞倚前席,将军漫舞妾致词。wǔ bà chí shāng yǐ qián xí,jiāng jūn màn wǔ qiè zhì cí。
将军但爱歌喉转,将军不惜酒杯疲。jiāng jūn dàn ài gē hóu zhuǎn,jiāng jūn bù xī jiǔ bēi pí。
争羡汾阳爱歌舞,谁知一身任安危。zhēng xiàn fén yáng ài gē wǔ,shuí zhī yī shēn rèn ān wēi。
尊空日落复下令,龙蜓山草今年肥。zūn kōng rì luò fù xià lìng,lóng tíng shān cǎo jīn nián féi。
各各执鞭控千里,东营牵出西营骑。gè gè zhí biān kòng qiān lǐ,dōng yíng qiān chū xī yíng qí。
一军将令更上马,金戈白羽群纷披。yī jūn jiāng lìng gèng shàng mǎ,jīn gē bái yǔ qún fēn pī。
中有紫衣年十五,风流矫矫伊为谁。zhōng yǒu zǐ yī nián shí wǔ,fēng liú jiǎo jiǎo yī wèi shuí。
云是西凉贵公子,别来失路徒依依。yún shì xī liáng guì gōng zi,bié lái shī lù tú yī yī。
万里艰难走东粤,瓜花零乱青门非。wàn lǐ jiān nán zǒu dōng yuè,guā huā líng luàn qīng mén fēi。
呼鹰跃犬且自乐,吹箫击筑安可知。hū yīng yuè quǎn qiě zì lè,chuī xiāo jī zhù ān kě zhī。
丈夫勋名本自许,区区摇落非所悲。zhàng fū xūn míng běn zì xǔ,qū qū yáo luò fēi suǒ bēi。
君不见淮阴曾出胯下时,里中少年羞不为。jūn bù jiàn huái yīn céng chū kuà xià shí,lǐ zhōng shǎo nián xiū bù wèi。
愿以千金报漂母,始知一饭不忘恩。yuàn yǐ qiān jīn bào piāo mǔ,shǐ zhī yī fàn bù wàng ēn。
又不见班生落魄走边塞,悲来投笔不堪言。yòu bù jiàn bān shēng luò pò zǒu biān sāi,bēi lái tóu bǐ bù kān yán。
玉门关外老不入,丈夫莫叹功名迟。yù mén guān wài lǎo bù rù,zhàng fū mò tàn gōng míng chí。
二人老幼本不同,英雄志略古所稀。èr rén lǎo yòu běn bù tóng,yīng xióng zhì lüè gǔ suǒ xī。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

偶感和百谷先生韵十五首

何巩道

啼断愁猿一寸肠,月华依旧怨秋光。tí duàn chóu yuán yī cùn cháng,yuè huá yī jiù yuàn qiū guāng。
自怜乱叶徒相乱,却笑长条未是长。zì lián luàn yè tú xiāng luàn,què xiào zhǎng tiáo wèi shì zhǎng。
蘋末每当吟处起,莲花偏向落时香。píng mò měi dāng yín chù qǐ,lián huā piān xiàng luò shí xiāng。
斑骓十里嘶斜照,拍手齐看玉面郎。bān zhuī shí lǐ sī xié zhào,pāi shǒu qí kàn yù miàn láng。

放舟甘滩寄王楚臣

何巩道

凌晨忽失绿杨阴,知是江潮昨夜深。líng chén hū shī lǜ yáng yīn,zhī shì jiāng cháo zuó yè shēn。
一梦已行三里月,五更长忆百年心。yī mèng yǐ xíng sān lǐ yuè,wǔ gèng zhǎng yì bǎi nián xīn。
层滩白浪倾村树,曲港红菱掠水禽。céng tān bái làng qīng cūn shù,qū gǎng hóng líng lüè shuǐ qín。
吹散旅情天又远,此时惆怅为谁吟。chuī sàn lǚ qíng tiān yòu yuǎn,cǐ shí chóu chàng wèi shuí yín。

江行寄汪鐏石

何巩道

帆影随波拍远天,独行又复恨新篇。fān yǐng suí bō pāi yuǎn tiān,dú xíng yòu fù hèn xīn piān。
词人本善操牛耳,孺子宁甘执马鞭。cí rén běn shàn cāo niú ěr,rú zi níng gān zhí mǎ biān。
江叶得风闻自语,岸梅将雪冷相怜。jiāng yè dé fēng wén zì yǔ,àn méi jiāng xuě lěng xiāng lián。
欲持一夜孤舟梦,归拜庞公卧榻前。yù chí yī yè gū zhōu mèng,guī bài páng gōng wò tà qián。

宿伯玉庄寄梁芝五

何巩道

落花村路暝生烟,客有羁愁夕未眠。luò huā cūn lù míng shēng yān,kè yǒu jī chóu xī wèi mián。
树底壑深云不去,江心楼正月长悬。shù dǐ hè shēn yún bù qù,jiāng xīn lóu zhèng yuè zhǎng xuán。
青春得酒消残夜,白社无书隔一年。qīng chūn dé jiǔ xiāo cán yè,bái shè wú shū gé yī nián。
借问伯鸾今寂寞,五噫歌罢向谁传。jiè wèn bó luán jīn jì mò,wǔ yī gē bà xiàng shuí chuán。

寄呈苍梧黄卧庵刺史

何巩道

郡城山色接长河,五马翩翩动玉珂。jùn chéng shān sè jiē zhǎng hé,wǔ mǎ piān piān dòng yù kē。
独典大邦黄绶贵,下交穷谷布衣多。dú diǎn dà bāng huáng shòu guì,xià jiāo qióng gǔ bù yī duō。
比邻久达舟车路,入国先闻女士歌。bǐ lín jiǔ dá zhōu chē lù,rù guó xiān wén nǚ shì gē。
愿受一尘江树里,绕门秋水尽恩波。yuàn shòu yī chén jiāng shù lǐ,rào mén qiū shuǐ jǐn ēn bō。

秋日同梁寒塘诸友泛舟甘溪

何巩道

秋风孤客思依依,闲逐渔舟出钓矶。qiū fēng gū kè sī yī yī,xián zhú yú zhōu chū diào jī。
映水麦阴人独立,隔花山色鸟双飞。yìng shuǐ mài yīn rén dú lì,gé huā shān sè niǎo shuāng fēi。
雪藏塔影晴时见,路入村烟暗里归。xuě cáng tǎ yǐng qíng shí jiàn,lù rù cūn yān àn lǐ guī。
惆怅旧游零落尽,独含杯酒向斜晖。chóu chàng jiù yóu líng luò jǐn,dú hán bēi jiǔ xiàng xié huī。

送黄长眉之苍梧访米南险隐居

何巩道

欲随流水访高朋,西往苍梧到未曾。yù suí liú shuǐ fǎng gāo péng,xī wǎng cāng wú dào wèi céng。
日暗峡山迷鸟路,客投江店认渔灯。rì àn xiá shān mí niǎo lù,kè tóu jiāng diàn rèn yú dēng。
定伤秋草思乡国,一吊荒原感废兴。dìng shāng qiū cǎo sī xiāng guó,yī diào huāng yuán gǎn fèi xīng。
叔夜道疏人共弃,入山长揖问孙登。shū yè dào shū rén gòng qì,rù shān zhǎng yī wèn sūn dēng。

汪鐏石席上出巩二诗吴门王楚臣见而和之巩自以为粤风吴人和而为吴风遂以吴风答之

何巩道

客梦纷纷碎似棋,两崖明月照空枝。kè mèng fēn fēn suì shì qí,liǎng yá míng yuè zhào kōng zhī。
久藏社下终为鼠,暂处囊中亦是锥。jiǔ cáng shè xià zhōng wèi shǔ,zàn chù náng zhōng yì shì zhuī。
骨类虞翻难得媚,魂非倩女却能离。gǔ lèi yú fān nán dé mèi,hún fēi qiàn nǚ què néng lí。
清平乐府无人奏,只遣笳声特地悲。qīng píng lè fǔ wú rén zòu,zhǐ qiǎn jiā shēng tè dì bēi。

汪鐏石席上出巩二诗吴门王楚臣见而和之巩自以为粤风吴人和而为吴风遂以吴风答之

何巩道

舟路茫茫昧所之,海滨宁肯老于斯。zhōu lù máng máng mèi suǒ zhī,hǎi bīn níng kěn lǎo yú sī。
只缘流落频回首,莫叹英雄不识时。zhǐ yuán liú luò pín huí shǒu,mò tàn yīng xióng bù shí shí。
局外寸心从古冷,镜中双眼为谁悲。jú wài cùn xīn cóng gǔ lěng,jìng zhōng shuāng yǎn wèi shuí bēi。
老人圮上相期后,始信留侯亦有师。lǎo rén pǐ shàng xiāng qī hòu,shǐ xìn liú hóu yì yǒu shī。

次答汪鐏石

何巩道

世事从来半似棋,惊乌长绕向南枝。shì shì cóng lái bàn shì qí,jīng wū zhǎng rào xiàng nán zhī。
轻寒已觉裘先敝,习懒真惭股未锥。qīng hán yǐ jué qiú xiān bì,xí lǎn zhēn cán gǔ wèi zhuī。
萍在水边难久住,雁逢秋到忍相离。píng zài shuǐ biān nán jiǔ zhù,yàn féng qiū dào rěn xiāng lí。
粤台自有明明月,作赋无劳宋玉悲。yuè tái zì yǒu míng míng yuè,zuò fù wú láo sòng yù bēi。

次答汪鐏石

何巩道

欲向东流问所之,十年踪迹总如斯。yù xiàng dōng liú wèn suǒ zhī,shí nián zōng jì zǒng rú sī。
不堪何点归山日,正是汪伦送我时。bù kān hé diǎn guī shān rì,zhèng shì wāng lún sòng wǒ shí。
海国上书谁为报,布衣投笔自成悲。hǎi guó shàng shū shuí wèi bào,bù yī tóu bǐ zì chéng bēi。
天涯此去茫茫路,指出迷津是我师。tiān yá cǐ qù máng máng lù,zhǐ chū mí jīn shì wǒ shī。

羊城归日汪王二君复以首韵赠别走笔再答汪鐏石

何巩道

梦里曾陪别墅棋,觉来残月满高枝。mèng lǐ céng péi bié shù qí,jué lái cán yuè mǎn gāo zhī。
久闻说法头争点,翻恨多言舌似锥。jiǔ wén shuō fǎ tóu zhēng diǎn,fān hèn duō yán shé shì zhuī。
无路自伤狂阮籍,有心难托老要离。wú lù zì shāng kuáng ruǎn jí,yǒu xīn nán tuō lǎo yào lí。
明朝又挂孤帆去,水不萧萧歌亦悲。míng cháo yòu guà gū fān qù,shuǐ bù xiāo xiāo gē yì bēi。

次答王楚臣

何巩道

何必长安始是棋,江梅吹乱向南枝。hé bì zhǎng ān shǐ shì qí,jiāng méi chuī luàn xiàng nán zhī。
泪痕似漏传铜箭,秋绪如沙画铁锥。lèi hén shì lòu chuán tóng jiàn,qiū xù rú shā huà tiě zhuī。
未借酒尊倾北海,漫劳文采照南离。wèi jiè jiǔ zūn qīng běi hǎi,màn láo wén cǎi zhào nán lí。
新知乍见还轻别,乐莫乐兮悲莫悲。xīn zhī zhà jiàn hái qīng bié,lè mò lè xī bēi mò bēi。

舟发碧鉴寄刘汉臣

何巩道

竟似山阴雪夜船,有怀安道却徒然。jìng shì shān yīn xuě yè chuán,yǒu huái ān dào què tú rán。
登楼尚滞艰难日,投笔徒悲壮盛年。dēng lóu shàng zhì jiān nán rì,tóu bǐ tú bēi zhuàng shèng nián。
潮势远吞孤鹤岸,笛声高遍晚鸦天。cháo shì yuǎn tūn gū hè àn,dí shēng gāo biàn wǎn yā tiān。
几家村店沉吟处,又向舟师索酒钱。jǐ jiā cūn diàn chén yín chù,yòu xiàng zhōu shī suǒ jiǔ qián。

怀王羽左

何巩道

啼罢荒鸡漠漠天,隔河高柳数枝烟。tí bà huāng jī mò mò tiān,gé hé gāo liǔ shù zhī yān。
野多客梦云迷岸,抛乱乡心雁满田。yě duō kè mèng yún mí àn,pāo luàn xiāng xīn yàn mǎn tián。
落叶染霜愁短鬓,冻帆含雨怨残年。luò yè rǎn shuāng chóu duǎn bìn,dòng fān hán yǔ yuàn cán nián。
滔滔渐觉江河下,今日交情忆汝贤。tāo tāo jiàn jué jiāng hé xià,jīn rì jiāo qíng yì rǔ xián。