古诗词

南城校射歌

何巩道

秋城画角鸣凄凄,秋村白草何离离。qiū chéng huà jiǎo míng qī qī,qiū cūn bái cǎo hé lí lí。
将军匹马出平陆,万众追随如鸟飞。jiāng jūn pǐ mǎ chū píng lù,wàn zhòng zhuī suí rú niǎo fēi。
停鞍跃下古道左,此中校射能驱驰。tíng ān yuè xià gǔ dào zuǒ,cǐ zhōng xiào shè néng qū chí。
指点斜阳列武帐,周遭红伏翻龙旗。zhǐ diǎn xié yáng liè wǔ zhàng,zhōu zāo hóng fú fān lóng qí。
踞坐胡床手长剑,甲士鱼行凭指挥。jù zuò hú chuáng shǒu zhǎng jiàn,jiǎ shì yú xíng píng zhǐ huī。
一声未绝万夫诺,插剑弯弓皆健儿。yī shēng wèi jué wàn fū nuò,chā jiàn wān gōng jiē jiàn ér。
辞弦向的八十步,赭衣鼓吏捶牛皮。cí xián xiàng de bā shí bù,zhě yī gǔ lì chuí niú pí。
鼓声腾腾角声起,芦笳觱篥相参差。gǔ shēng téng téng jiǎo shēng qǐ,lú jiā bì lì xiāng cān chà。
将军大笑呼进酒,烹牛脍鲤黄金罍。jiāng jūn dà xiào hū jìn jiǔ,pēng niú kuài lǐ huáng jīn léi。
属车载有能讴者,天魔之舞夸胡姬。shǔ chē zài yǒu néng ōu zhě,tiān mó zhī wǔ kuā hú jī。
长愁短恨藏薄面,秋山的的扬修眉。zhǎng chóu duǎn hèn cáng báo miàn,qiū shān de de yáng xiū méi。
舞罢持觞倚前席,将军漫舞妾致词。wǔ bà chí shāng yǐ qián xí,jiāng jūn màn wǔ qiè zhì cí。
将军但爱歌喉转,将军不惜酒杯疲。jiāng jūn dàn ài gē hóu zhuǎn,jiāng jūn bù xī jiǔ bēi pí。
争羡汾阳爱歌舞,谁知一身任安危。zhēng xiàn fén yáng ài gē wǔ,shuí zhī yī shēn rèn ān wēi。
尊空日落复下令,龙蜓山草今年肥。zūn kōng rì luò fù xià lìng,lóng tíng shān cǎo jīn nián féi。
各各执鞭控千里,东营牵出西营骑。gè gè zhí biān kòng qiān lǐ,dōng yíng qiān chū xī yíng qí。
一军将令更上马,金戈白羽群纷披。yī jūn jiāng lìng gèng shàng mǎ,jīn gē bái yǔ qún fēn pī。
中有紫衣年十五,风流矫矫伊为谁。zhōng yǒu zǐ yī nián shí wǔ,fēng liú jiǎo jiǎo yī wèi shuí。
云是西凉贵公子,别来失路徒依依。yún shì xī liáng guì gōng zi,bié lái shī lù tú yī yī。
万里艰难走东粤,瓜花零乱青门非。wàn lǐ jiān nán zǒu dōng yuè,guā huā líng luàn qīng mén fēi。
呼鹰跃犬且自乐,吹箫击筑安可知。hū yīng yuè quǎn qiě zì lè,chuī xiāo jī zhù ān kě zhī。
丈夫勋名本自许,区区摇落非所悲。zhàng fū xūn míng běn zì xǔ,qū qū yáo luò fēi suǒ bēi。
君不见淮阴曾出胯下时,里中少年羞不为。jūn bù jiàn huái yīn céng chū kuà xià shí,lǐ zhōng shǎo nián xiū bù wèi。
愿以千金报漂母,始知一饭不忘恩。yuàn yǐ qiān jīn bào piāo mǔ,shǐ zhī yī fàn bù wàng ēn。
又不见班生落魄走边塞,悲来投笔不堪言。yòu bù jiàn bān shēng luò pò zǒu biān sāi,bēi lái tóu bǐ bù kān yán。
玉门关外老不入,丈夫莫叹功名迟。yù mén guān wài lǎo bù rù,zhàng fū mò tàn gōng míng chí。
二人老幼本不同,英雄志略古所稀。èr rén lǎo yòu běn bù tóng,yīng xióng zhì lüè gǔ suǒ xī。

何巩道

明末清初广东香山人,字皇图。明诸生。入清不仕。诗多故国之思。有《樾巢稿》。 何巩道的作品>>

猜您喜欢

席上刻韵与王楚臣赋送王羽左之惠州

何巩道

江潮初落月痕纤,君去鹅湖别恨添。jiāng cháo chū luò yuè hén xiān,jūn qù é hú bié hèn tiān。
老叶易同寒雪落,衰枝难得好花黏。lǎo yè yì tóng hán xuě luò,shuāi zhī nán dé hǎo huā nián。
发登楼叹吹残笛,吟送行诗撚断髯。fā dēng lóu tàn chuī cán dí,yín sòng xíng shī niǎn duàn rán。
无力不能齐翼出,临风空羡鸟鹣鹣。wú lì bù néng qí yì chū,lín fēng kōng xiàn niǎo jiān jiān。

柬友人

何巩道

竹床枯坐骨棱棱,闭目经时类老僧。zhú chuáng kū zuò gǔ léng léng,bì mù jīng shí lèi lǎo sēng。
几句好诗翻郢曲,数行新墨写吴绫。jǐ jù hǎo shī fān yǐng qū,shù xíng xīn mò xiě wú líng。
饥常绝食难争鹜,心欲凌空易放鹰。jī cháng jué shí nán zhēng wù,xīn yù líng kōng yì fàng yīng。
不信金锥频刺股,案头犹有昨宵灯。bù xìn jīn zhuī pín cì gǔ,àn tóu yóu yǒu zuó xiāo dēng。

寄梁寒塘

何巩道

正寻芳草春山路,忽忆孤城折柳时。zhèng xún fāng cǎo chūn shān lù,hū yì gū chéng zhé liǔ shí。
别几日来多远梦,行无人处得新诗。bié jǐ rì lái duō yuǎn mèng,xíng wú rén chù dé xīn shī。
鸟藏深树啼谁见,花照空潭落自知。niǎo cáng shēn shù tí shuí jiàn,huā zhào kōng tán luò zì zhī。
对此寂寥长独笑,寒塘公子久相期。duì cǐ jì liáo zhǎng dú xiào,hán táng gōng zi jiǔ xiāng qī。

呈石鉴上人

何巩道

雪里僧归欲暮天,黄茆空见几家烟。xuě lǐ sēng guī yù mù tiān,huáng máo kōng jiàn jǐ jiā yān。
寒花自发冬深树,废陇难耕乱后田。hán huā zì fā dōng shēn shù,fèi lǒng nán gēng luàn hòu tián。
马鬣何年封断碣,佛灯无路点重泉。mǎ liè hé nián fēng duàn jié,fú dēng wú lù diǎn zhòng quán。
伤心寸草萧萧日,未报春晖但暗然。shāng xīn cùn cǎo xiāo xiāo rì,wèi bào chūn huī dàn àn rán。

饮江门酒楼寄陇西刘汉臣

何巩道

一上高楼醉似泥,有人楼下唱铜鞮。yī shàng gāo lóu zuì shì ní,yǒu rén lóu xià chàng tóng dī。
自知客恨同潮满,不放乡心共日低。zì zhī kè hèn tóng cháo mǎn,bù fàng xiāng xīn gòng rì dī。
店柳叶黄吹酒盏,驿梅花白寄诗题。diàn liǔ yè huáng chuī jiǔ zhǎn,yì méi huā bái jì shī tí。
他年鹦鹉西飞去,谁并南枝越鸟栖。tā nián yīng wǔ xī fēi qù,shuí bìng nán zhī yuè niǎo qī。

过易宣人故居

何巩道

花闭空城草路非,重来庭巷认双扉。huā bì kōng chéng cǎo lù fēi,zhòng lái tíng xiàng rèn shuāng fēi。
长沙赋罢年方少,孤竹歌成愿已违。zhǎng shā fù bà nián fāng shǎo,gū zhú gē chéng yuàn yǐ wéi。
久挂绿琴弦自解,旧题红叶墨全稀。jiǔ guà lǜ qín xián zì jiě,jiù tí hóng yè mò quán xī。
此情拟向邻人说,哀笛无端弄落晖。cǐ qíng nǐ xiàng lín rén shuō,āi dí wú duān nòng luò huī。

将归香山旧隐留别刘汉臣

何巩道

归似征鸿爱及秋,家山多半是曾游。guī shì zhēng hóng ài jí qiū,jiā shān duō bàn shì céng yóu。
童年种树闻遮路,往事题诗忆在楼。tóng nián zhǒng shù wén zhē lù,wǎng shì tí shī yì zài lóu。
他县岂能淹八口,故人偏肯送孤舟。tā xiàn qǐ néng yān bā kǒu,gù rén piān kěn sòng gū zhōu。
亦知定有秦川梦,难共流澌到陇头。yì zhī dìng yǒu qín chuān mèng,nán gòng liú sī dào lǒng tóu。

将归香山旧隐留别刘汉臣

何巩道

荷芰衣寒想旧林,片帆江上别秋阴。hé jì yī hán xiǎng jiù lín,piàn fān jiāng shàng bié qiū yīn。
树无多叶那堪落,燕有空巢尚可寻。shù wú duō yè nà kān luò,yàn yǒu kōng cháo shàng kě xún。
古驿夕阳停一马,石梁明月抱孤琴。gǔ yì xī yáng tíng yī mǎ,shí liáng míng yuè bào gū qín。
十年同此离家兴,今日输君久住心。shí nián tóng cǐ lí jiā xīng,jīn rì shū jūn jiǔ zhù xīn。

寄李子将

何巩道

海天高阁倚新秋,一片秋心共水流。hǎi tiān gāo gé yǐ xīn qiū,yī piàn qiū xīn gòng shuǐ liú。
踪迹渐知同落叶,生涯犹似任虚舟。zōng jì jiàn zhī tóng luò yè,shēng yá yóu shì rèn xū zhōu。
月临野渡渔歌起,烟宿寒墟猎网收。yuè lín yě dù yú gē qǐ,yān sù hán xū liè wǎng shōu。
未得竹林寻二阮,却令中散亦生愁。wèi dé zhú lín xún èr ruǎn,què lìng zhōng sàn yì shēng chóu。

晚承式祖侄过话心曲快甚而此赋

何巩道

百尺红栏倚岸花,有人吟访夕阳斜。bǎi chǐ hóng lán yǐ àn huā,yǒu rén yín fǎng xī yáng xié。
谈心未必情如水,飞盖何妨气似霞。tán xīn wèi bì qíng rú shuǐ,fēi gài hé fáng qì shì xiá。
帘影欲移千树柳,楼阴空噪一行鸦。lián yǐng yù yí qiān shù liǔ,lóu yīn kōng zào yī xíng yā。
偶然拈韵能成句,彩笔凭谁写碧纱。ǒu rán niān yùn néng chéng jù,cǎi bǐ píng shuí xiě bì shā。

送朱监师谢藩幕出岭

何巩道

苍鹰闻道已辞韝,归去云边不可留。cāng yīng wén dào yǐ cí gōu,guī qù yún biān bù kě liú。
一击便能惊众鸟,孤飞何必待高秋。yī jī biàn néng jīng zhòng niǎo,gū fēi hé bì dài gāo qiū。
搔无短发花争笑,佩有长虹雨尽收。sāo wú duǎn fā huā zhēng xiào,pèi yǒu zhǎng hóng yǔ jǐn shōu。
未载金装先出粤,几时重倚尉佗楼。wèi zài jīn zhuāng xiān chū yuè,jǐ shí zhòng yǐ wèi tuó lóu。

送朱监师谢藩幕出岭

何巩道

醴酒无烦款穆生,浩然驱马已孤行。lǐ jiǔ wú fán kuǎn mù shēng,hào rán qū mǎ yǐ gū xíng。
拂衣此日原非急,择木从来不敢轻。fú yī cǐ rì yuán fēi jí,zé mù cóng lái bù gǎn qīng。
风起水声投别涧,月明鸟影绕空城。fēng qǐ shuǐ shēng tóu bié jiàn,yuè míng niǎo yǐng rào kōng chéng。
与君一望春郊路,不为离忧亦自惊。yǔ jūn yī wàng chūn jiāo lù,bù wèi lí yōu yì zì jīng。

寄方文楚

何巩道

闭门长绕落花枝,心忆青阳不可期。bì mén zhǎng rào luò huā zhī,xīn yì qīng yáng bù kě qī。
愁里对惟孤客影,梦中吟是故人诗。chóu lǐ duì wéi gū kè yǐng,mèng zhōng yín shì gù rén shī。
天高自古伤时命,海远从今伤别离。tiān gāo zì gǔ shāng shí mìng,hǎi yuǎn cóng jīn shāng bié lí。
尚有穷途双泪在,临风弹与步兵知。shàng yǒu qióng tú shuāng lèi zài,lín fēng dàn yǔ bù bīng zhī。

寄李子将

何巩道

几回良会几离忧,今日离忧一倍愁。jǐ huí liáng huì jǐ lí yōu,jīn rì lí yōu yī bèi chóu。
见弃渐知年老大,思归方悟世迁流。jiàn qì jiàn zhī nián lǎo dà,sī guī fāng wù shì qiān liú。
久无过客空罗雀,忽有机心不下鸥。jiǔ wú guò kè kōng luó què,hū yǒu jī xīn bù xià ōu。
独忆故人新得意,海门风雨看龙舟。dú yì gù rén xīn dé yì,hǎi mén fēng yǔ kàn lóng zhōu。

寄刘任远

何巩道

心经离别已知灰,却有愁肠日九回。xīn jīng lí bié yǐ zhī huī,què yǒu chóu cháng rì jiǔ huí。
传得秘书原有约,种成灵橘岂无媒。chuán dé mì shū yuán yǒu yuē,zhǒng chéng líng jú qǐ wú méi。
过秦才子年方少,浮楚羁人命独哀。guò qín cái zi nián fāng shǎo,fú chǔ jī rén mìng dú āi。
一夕相思空对酒,满窗明月向谁开。yī xī xiāng sī kōng duì jiǔ,mǎn chuāng míng yuè xiàng shuí kāi。