古诗词

老君离垢

王履

缀木悬崖作径通,下临无底翠朦胧。zhuì mù xuán yá zuò jìng tōng,xià lín wú dǐ cuì méng lóng。
丹元未上青琳馆,龙曜先离紫极宫。dān yuán wèi shàng qīng lín guǎn,lóng yào xiān lí zǐ jí gōng。
下界红尘终在地,上方清气却随风。xià jiè hóng chén zhōng zài dì,shàng fāng qīng qì què suí fēng。
险巇难断凭陵辈,惊得幽人满面红。xiǎn xī nán duàn píng líng bèi,jīng dé yōu rén mǎn miàn hóng。

王履

明苏州府昆山人,字安道。笃志问学,博通群籍,教授乡里,能诗文,工绘画。金华名医朱震亨弟子,尽得其术。洪武十七年游华山,作图四十幅,奇秀绝伦。有《医经溯洄集》、《百病钩玄》、《医韵统》、《伤寒立法考》诸书,医家宗之。 王履的作品>>

猜您喜欢

东峰顶见黄河潼关

王履

双松阴底故临边,要见东维万里天。shuāng sōng yīn dǐ gù lín biān,yào jiàn dōng wéi wàn lǐ tiān。
山下有人停步武,望中疑我是神仙。shān xià yǒu rén tíng bù wǔ,wàng zhōng yí wǒ shì shén xiān。
地通荒楚延秋色,河借斜阳透野烟。dì tōng huāng chǔ yán qiū sè,hé jiè xié yáng tòu yě yān。
敢问郁华离垢后,有谁张口下层巅。gǎn wèn yù huá lí gòu hòu,yǒu shuí zhāng kǒu xià céng diān。

因树木翳密不能冠巾但科头上下然时被罥发

王履

如此头颅已自休,但知疏懒送春秋。rú cǐ tóu lú yǐ zì xiū,dàn zhī shū lǎn sòng chūn qiū。
聊曾章甫趋南越,依旧华阳老故丘。liáo céng zhāng fǔ qū nán yuè,yī jiù huá yáng lǎo gù qiū。
暴露不愁萧察见,钓牵还动管宁羞。bào lù bù chóu xiāo chá jiàn,diào qiān hái dòng guǎn níng xiū。
明朝试问庐蒲嫳,也过名山树下不?míng cháo shì wèn lú pú piè,yě guò míng shān shù xià bù?

赠玉泉道士

王履

五十余年扰扰间,每逢山处似无山。wǔ shí yú nián rǎo rǎo jiān,měi féng shān chù shì wú shān。
嵌岩窟里寻三昧,神秀丛中见一班。qiàn yán kū lǐ xún sān mèi,shén xiù cóng zhōng jiàn yī bān。
既解梯飙乘猛进,何须咋齿悔狂攀。jì jiě tī biāo chéng měng jìn,hé xū zǎ chǐ huǐ kuáng pān。
它年傥许重相见,会向师前问九还。tā nián tǎng xǔ zhòng xiāng jiàn,huì xiàng shī qián wèn jiǔ hái。

乡人徐仲瑜见访谈其曾至上方峰所见之详因有失机之憾

王履

直壁无恩锁厌人,玄宫佳胜似迷津。zhí bì wú ēn suǒ yàn rén,xuán gōng jiā shèng shì mí jīn。
不知商岭真忘汉,将谓桃源独避秦。bù zhī shāng lǐng zhēn wàng hàn,jiāng wèi táo yuán dú bì qín。
远树摇情低野甸,断云携恨卷秋旻。yuǎn shù yáo qíng dī yě diān,duàn yún xié hèn juǎn qiū mín。
从今要我如君勇,待伴韦郎过两尘。cóng jīn yào wǒ rú jūn yǒng,dài bàn wéi láng guò liǎng chén。

关下林中二石如虎奇不可状于是悟画之所以然

王履

描貌三十年,接折纸绢里。miáo mào sān shí nián,jiē zhé zhǐ juàn lǐ。
盘礴谢班寅,微风走秋水。pán bó xiè bān yín,wēi fēng zǒu qiū shuǐ。

逢云归可爱

王履

一朵归云静,徘徊正好看。yī duǒ guī yún jìng,pái huái zhèng hǎo kàn。
匆匆恐惊散,不敢上林端。cōng cōng kǒng jīng sàn,bù gǎn shàng lín duān。

东峰杨道士所惠万年松置之箧中时一玩之以寄遐想

王履

间气何私汝,无人见死期。jiān qì hé sī rǔ,wú rén jiàn sǐ qī。
可怜王景略,心在慕容垂。kě lián wáng jǐng lüè,xīn zài mù róng chuí。

瀑布

王履

白练银河与白龙,竞搜幽语斗新工。bái liàn yín hé yǔ bái lóng,jìng sōu yōu yǔ dòu xīn gōng。
我心要斗无搜处,移入玲珑窈眇中。wǒ xīn yào dòu wú sōu chù,yí rù líng lóng yǎo miǎo zhōng。

镜泉

王履

微涟不动见容成,忘却蝉鸣与鸟鸣。wēi lián bù dòng jiàn róng chéng,wàng què chán míng yǔ niǎo míng。
忽有小风轻飐过,暗移清影上岩屏。hū yǒu xiǎo fēng qīng zhǎn guò,àn yí qīng yǐng shàng yán píng。

日月岩

王履

何年鬼斧凿双形,虽不流光却有名。hé nián guǐ fǔ záo shuāng xíng,suī bù liú guāng què yǒu míng。
忽悟此身浑旷在,带将幽愧上岩嵉。hū wù cǐ shēn hún kuàng zài,dài jiāng yōu kuì shàng yán tíng。

镇岳宫

王履

万松深处敝彤扉,绕殿笙簧步懒移。wàn sōng shēn chù bì tóng fēi,rào diàn shēng huáng bù lǎn yí。
忽见满庭金琐碎,一齐忘却听声时。hū jiàn mǎn tíng jīn suǒ suì,yī qí wàng què tīng shēng shí。

巨灵迹

王履

掌形虽谬是天成,足迹镌来益可憎。zhǎng xíng suī miù shì tiān chéng,zú jì juān lái yì kě zēng。
真忘恼人禁不得,步将林里听松声。zhēn wàng nǎo rén jìn bù dé,bù jiāng lín lǐ tīng sōng shēng。

安真人肉身

王履

块石中分瞰底深,栾栾遗槁坐岩阴。kuài shí zhōng fēn kàn dǐ shēn,luán luán yí gǎo zuò yán yīn。
如何不是子先辈,风淡月明无处寻。rú hé bù shì zi xiān bèi,fēng dàn yuè míng wú chù xún。

龙潭

王履

二三浅坎在松根,传说潜龙或上云。èr sān qiǎn kǎn zài sōng gēn,chuán shuō qián lóng huò shàng yún。
直待虎头来战汝,蚤从南亩看飞尘。zhí dài hǔ tóu lái zhàn rǔ,zǎo cóng nán mǔ kàn fēi chén。

东峰

王履

此峰佳胜减三峰,不断幽期只有松。cǐ fēng jiā shèng jiǎn sān fēng,bù duàn yōu qī zhǐ yǒu sōng。
拜罢老君无托处,卷将余意坐峰东。bài bà lǎo jūn wú tuō chù,juǎn jiāng yú yì zuò fēng dōng。
6812345