古诗词

饮酒歌赠容生

何吾驺

世间食粟人易逢,世间饮酒人难得。shì jiān shí sù rén yì féng,shì jiān yǐn jiǔ rén nán dé。
相逢饮酒几千人,不似容生真侠骨。xiāng féng yǐn jiǔ jǐ qiān rén,bù shì róng shēng zhēn xiá gǔ。
容生与我不同乡,平生半面不相识。róng shēng yǔ wǒ bù tóng xiāng,píng shēng bàn miàn bù xiāng shí。
一朝药笥过市中,每见里闾人叹啧。yī cháo yào sì guò shì zhōng,měi jiàn lǐ lǘ rén tàn zé。
半似生人半似仙,施药到手便告绩。bàn shì shēng rén bàn shì xiān,shī yào dào shǒu biàn gào jì。
取者踵门如探囊,去者掉臂无踪迹。qǔ zhě zhǒng mén rú tàn náng,qù zhě diào bì wú zōng jì。
容生莞然空大笑,但过东园每一日。róng shēng guǎn rán kōng dà xiào,dàn guò dōng yuán měi yī rì。
时逢尽醉几千回,醉来雄气转标出。shí féng jǐn zuì jǐ qiān huí,zuì lái xióng qì zhuǎn biāo chū。
醉倒一呼即复醒,一呼引杯复百吸。zuì dào yī hū jí fù xǐng,yī hū yǐn bēi fù bǎi xī。
世人酒间说是非,容生舌底知何物。shì rén jiǔ jiān shuō shì fēi,róng shēng shé dǐ zhī hé wù。
世人酒后生纷嚣,容生耳边不相入。shì rén jiǔ hòu shēng fēn xiāo,róng shēng ěr biān bù xiāng rù。
人情杯酒觑盈虚,输嬴计较谁得失。rén qíng bēi jiǔ qù yíng xū,shū yíng jì jiào shuí dé shī。
送却死生到醉中,莫把升沉论一掷。sòng què sǐ shēng dào zuì zhōng,mò bǎ shēng chén lùn yī zhì。
夜雨堂前人尽归,灯花重剪情无剧。yè yǔ táng qián rén jǐn guī,dēng huā zhòng jiǎn qíng wú jù。
握手相知何用早,怀抱如生那可得。wò shǒu xiāng zhī hé yòng zǎo,huái bào rú shēng nà kě dé。
昔年饮酒向燕都,阡陌悠悠谁鼓瑟。xī nián yǐn jiǔ xiàng yàn dōu,qiān mò yōu yōu shuí gǔ sè。
欲寻击筑高歌人,底事千秋已萧索。yù xún jī zhù gāo gē rén,dǐ shì qiān qiū yǐ xiāo suǒ。
今日容生岂其徒,与生饮酒堪为一。jīn rì róng shēng qǐ qí tú,yǔ shēng yǐn jiǔ kān wèi yī。
愿君多饮少食粟,勿向人间论俗物。yuàn jūn duō yǐn shǎo shí sù,wù xiàng rén jiān lùn sú wù。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

黄逢永以胥江竹赠陈集生有赋赋赠

何吾驺

碧玉竿竿静且修,如君一见似王猷。bì yù gān gān jìng qiě xiū,rú jūn yī jiàn shì wáng yóu。
偶然把赠陈生去,拖向长天理钓钩。ǒu rán bǎ zèng chén shēng qù,tuō xiàng zhǎng tiān lǐ diào gōu。

己巳夏日题于长安醉雪斋

何吾驺

绿树阴浓荫板桥,鸣蛙十里草萧萧。lǜ shù yīn nóng yīn bǎn qiáo,míng wā shí lǐ cǎo xiāo xiāo。
诸生尽许皋夔侣,谁向前溪伴野樵。zhū shēng jǐn xǔ gāo kuí lǚ,shuí xiàng qián xī bàn yě qiáo。

题周鉴唐小像

何吾驺

满怀是酒独长醒,见面何须写道经。mǎn huái shì jiǔ dú zhǎng xǐng,jiàn miàn hé xū xiě dào jīng。
我欲与君舒一啸,千林秋白晓峰青。wǒ yù yǔ jūn shū yī xiào,qiān lín qiū bái xiǎo fēng qīng。

赠钱公子仲驭南还应试

何吾驺

太乙燃藜引巨毫,夔龙接武更争高。tài yǐ rán lí yǐn jù háo,kuí lóng jiē wǔ gèng zhēng gāo。
文澜天上尝千尺,试纵吴江八月涛。wén lán tiān shàng cháng qiān chǐ,shì zòng wú jiāng bā yuè tāo。

题柳别友人

何吾驺

笼雾笼烟渺不禁,何当着雨复沈沈。lóng wù lóng yān miǎo bù jìn,hé dāng zhe yǔ fù shěn shěn。
秋风一夜愁眉扫,空有长条绾去心。qiū fēng yī yè chóu méi sǎo,kōng yǒu zhǎng tiáo wǎn qù xīn。

午憩寿国寺借宿僧床

何吾驺

偶向元公借榻眠,都疑居士懒真禅。ǒu xiàng yuán gōng jiè tà mián,dōu yí jū shì lǎn zhēn chán。
黄梁已熟浑无梦,惟见松风绕篆烟。huáng liáng yǐ shú hún wú mèng,wéi jiàn sōng fēng rào zhuàn yān。

戊寅中秋五首

何吾驺

列醴千家玉瓮香,不禁疏雨点衣裳。liè lǐ qiān jiā yù wèng xiāng,bù jìn shū yǔ diǎn yī shang。
谁知夜半笙歌歇,彻骨清光月似霜。shuí zhī yè bàn shēng gē xiē,chè gǔ qīng guāng yuè shì shuāng。

戊寅中秋五首

何吾驺

寻真炼药事飞升,当日何因月里行。xún zhēn liàn yào shì fēi shēng,dāng rì hé yīn yuè lǐ xíng。
多恐广寒还有梦,浓云疏雨不胜情。duō kǒng guǎng hán hái yǒu mèng,nóng yún shū yǔ bù shèng qíng。

戊寅中秋五首

何吾驺

盈掌寒光半翳无,四郊尘静月明孤。yíng zhǎng hán guāng bàn yì wú,sì jiāo chén jìng yuè míng gū。
至今兔捣缘何事,萧瑟秋声满玉壶。zhì jīn tù dǎo yuán hé shì,xiāo sè qiū shēng mǎn yù hú。

戊寅中秋五首

何吾驺

漏下遥闻空有声,满天鼙鼓事长征。lòu xià yáo wén kōng yǒu shēng,mǎn tiān pí gǔ shì zhǎng zhēng。
千屯画角吹归思,愿借银河赋洗兵。qiān tún huà jiǎo chuī guī sī,yuàn jiè yín hé fù xǐ bīng。

戊寅中秋五首

何吾驺

皎魄团团淡素秋,喜增光爽怨增愁。jiǎo pò tuán tuán dàn sù qiū,xǐ zēng guāng shuǎng yuàn zēng chóu。
好随芦渚渔家乐,莫向长安问酒楼。hǎo suí lú zhǔ yú jiā lè,mò xiàng zhǎng ān wèn jiǔ lóu。

葛介龛作山水大幅系诗见赠用韵奉答四首

何吾驺

半幅淋漓薜荔墙,亭阴欲雨印苔苍。bàn fú lín lí bì lì qiáng,tíng yīn yù yǔ yìn tái cāng。
野人不识维摩诘,空羡严公赋草堂。yě rén bù shí wéi mó jí,kōng xiàn yán gōng fù cǎo táng。

葛介龛作山水大幅系诗见赠用韵奉答四首

何吾驺

闲云容易度危墙,千尺螺峰万点苍。xián yún róng yì dù wēi qiáng,qiān chǐ luó fēng wàn diǎn cāng。
省得主人频拄杖,闭门山色满西堂。shěng dé zhǔ rén pín zhǔ zhàng,bì mén shān sè mǎn xī táng。

葛介龛作山水大幅系诗见赠用韵奉答四首

何吾驺

得意宁因绢素墙,天然一笔莽苍苍。dé yì níng yīn juàn sù qiáng,tiān rán yī bǐ mǎng cāng cāng。
归途湖上看三竺,未似新篇醉雪堂。guī tú hú shàng kàn sān zhú,wèi shì xīn piān zuì xuě táng。

葛介龛作山水大幅系诗见赠用韵奉答四首

何吾驺

千尺长松压短墙,曲江风度对苍苍。qiān chǐ zhǎng sōng yā duǎn qiáng,qū jiāng fēng dù duì cāng cāng。
更飞新句来南浦,展卷狂歌共一堂。gèng fēi xīn jù lái nán pǔ,zhǎn juǎn kuáng gē gòng yī táng。