古诗词

饮酒歌赠容生

何吾驺

世间食粟人易逢,世间饮酒人难得。shì jiān shí sù rén yì féng,shì jiān yǐn jiǔ rén nán dé。
相逢饮酒几千人,不似容生真侠骨。xiāng féng yǐn jiǔ jǐ qiān rén,bù shì róng shēng zhēn xiá gǔ。
容生与我不同乡,平生半面不相识。róng shēng yǔ wǒ bù tóng xiāng,píng shēng bàn miàn bù xiāng shí。
一朝药笥过市中,每见里闾人叹啧。yī cháo yào sì guò shì zhōng,měi jiàn lǐ lǘ rén tàn zé。
半似生人半似仙,施药到手便告绩。bàn shì shēng rén bàn shì xiān,shī yào dào shǒu biàn gào jì。
取者踵门如探囊,去者掉臂无踪迹。qǔ zhě zhǒng mén rú tàn náng,qù zhě diào bì wú zōng jì。
容生莞然空大笑,但过东园每一日。róng shēng guǎn rán kōng dà xiào,dàn guò dōng yuán měi yī rì。
时逢尽醉几千回,醉来雄气转标出。shí féng jǐn zuì jǐ qiān huí,zuì lái xióng qì zhuǎn biāo chū。
醉倒一呼即复醒,一呼引杯复百吸。zuì dào yī hū jí fù xǐng,yī hū yǐn bēi fù bǎi xī。
世人酒间说是非,容生舌底知何物。shì rén jiǔ jiān shuō shì fēi,róng shēng shé dǐ zhī hé wù。
世人酒后生纷嚣,容生耳边不相入。shì rén jiǔ hòu shēng fēn xiāo,róng shēng ěr biān bù xiāng rù。
人情杯酒觑盈虚,输嬴计较谁得失。rén qíng bēi jiǔ qù yíng xū,shū yíng jì jiào shuí dé shī。
送却死生到醉中,莫把升沉论一掷。sòng què sǐ shēng dào zuì zhōng,mò bǎ shēng chén lùn yī zhì。
夜雨堂前人尽归,灯花重剪情无剧。yè yǔ táng qián rén jǐn guī,dēng huā zhòng jiǎn qíng wú jù。
握手相知何用早,怀抱如生那可得。wò shǒu xiāng zhī hé yòng zǎo,huái bào rú shēng nà kě dé。
昔年饮酒向燕都,阡陌悠悠谁鼓瑟。xī nián yǐn jiǔ xiàng yàn dōu,qiān mò yōu yōu shuí gǔ sè。
欲寻击筑高歌人,底事千秋已萧索。yù xún jī zhù gāo gē rén,dǐ shì qiān qiū yǐ xiāo suǒ。
今日容生岂其徒,与生饮酒堪为一。jīn rì róng shēng qǐ qí tú,yǔ shēng yǐn jiǔ kān wèi yī。
愿君多饮少食粟,勿向人间论俗物。yuàn jūn duō yǐn shǎo shí sù,wù xiàng rén jiān lùn sú wù。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

丁卯还朝取道东游拟过扬州少驻既抵西江河间徐淮安庆一带有事于桐封谢客应付遂就西行由楚入洛牛山交河间似佳气先浮车幰者夙昔之怀意在斯乎偶拈二首

何吾驺

魏紫姚黄旧苑开,罗浮香史觅新栽。wèi zǐ yáo huáng jiù yuàn kāi,luó fú xiāng shǐ mì xīn zāi。
传来京汴饶奇种,得似吾家白玉杯。chuán lái jīng biàn ráo qí zhǒng,dé shì wú jiā bái yù bēi。

偶成

何吾驺

扁舟已向东风转,匹马何人更向西。biǎn zhōu yǐ xiàng dōng fēng zhuǎn,pǐ mǎ hé rén gèng xiàng xī。
那似樵云松下望,半间茆屋枕清溪。nà shì qiáo yún sōng xià wàng,bàn jiān máo wū zhěn qīng xī。

郑广文瑞川再寄黄丝赋谢

何吾驺

载披黄绢感相思,恨少当年幼妇词。zài pī huáng juàn gǎn xiāng sī,hèn shǎo dāng nián yòu fù cí。
篱菊夜寒蝴蝶冷,落英吹伴帐中丝。lí jú yè hán hú dié lěng,luò yīng chuī bàn zhàng zhōng sī。

听友人月下吹箫

何吾驺

谁道湘妃竹韵清,玉钗敲断不闻声。shuí dào xiāng fēi zhú yùn qīng,yù chāi qiāo duàn bù wén shēng。
如何一接君灵气,七十峰头总有情。rú hé yī jiē jūn líng qì,qī shí fēng tóu zǒng yǒu qíng。

邓宁极遗英石山

何吾驺

兴发英山秋思催,船邀石丈访云隈。xīng fā yīng shān qiū sī cuī,chuán yāo shí zhàng fǎng yún wēi。
当杯满壁岩峦气,似带江声送雨来。dāng bēi mǎn bì yán luán qì,shì dài jiāng shēng sòng yǔ lái。

有怀献卿叔赋赠公洛弟

何吾驺

有梦漪漪万玉园,登楼坐我一峰尊。yǒu mèng yī yī wàn yù yuán,dēng lóu zuò wǒ yī fēng zūn。
故情不散浓阴外,好种琅玕又结蘩。gù qíng bù sàn nóng yīn wài,hǎo zhǒng láng gān yòu jié fán。

白阳侯君写美人为当今第一手适前咏会真诗辄写此白阳曰当写万转千回四字一座奇绝

何吾驺

王维作画画中诗,君向诗中领画师。wáng wéi zuò huà huà zhōng shī,jūn xiàng shī zhōng lǐng huà shī。
月下泠泠拈四字,点睛飞去更何疑。yuè xià líng líng niān sì zì,diǎn jīng fēi qù gèng hé yí。

代柬答伍国开

何吾驺

不见长卿已五年,那能半日不相怜。bù jiàn zhǎng qīng yǐ wǔ nián,nà néng bàn rì bù xiāng lián。
牡丹遂补天南缺,肯写初开寄日边。mǔ dān suì bǔ tiān nán quē,kěn xiě chū kāi jì rì biān。

代柬答伍国开

何吾驺

高名海内尽相闻,张绪当年最不群。gāo míng hǎi nèi jǐn xiāng wén,zhāng xù dāng nián zuì bù qún。
每忆垂杨秋色里,一翻凉雨话平分。měi yì chuí yáng qiū sè lǐ,yī fān liáng yǔ huà píng fēn。

代柬答伍有开

何吾驺

二陆才名忆小开,层冰春动起新雷。èr lù cái míng yì xiǎo kāi,céng bīng chūn dòng qǐ xīn léi。
黄金台畔浓云护,底事君看有郭隗。huáng jīn tái pàn nóng yún hù,dǐ shì jūn kàn yǒu guō kuí。

代柬答伍有开

何吾驺

竹坳宴笑最情亲,继夜华樽色色新。zhú ào yàn xiào zuì qíng qīn,jì yè huá zūn sè sè xīn。
十五年前浑似梦,肯捐心胆负伊人。shí wǔ nián qián hún shì mèng,kěn juān xīn dǎn fù yī rén。

代柬答襄武家兄

何吾驺

清高谁复似吾兄,满院栽花课早莺。qīng gāo shuí fù shì wú xiōng,mǎn yuàn zāi huā kè zǎo yīng。
为讯偕儿过弱弟,春风二月柳条生。wèi xùn xié ér guò ruò dì,chūn fēng èr yuè liǔ tiáo shēng。

代柬答襄武家兄

何吾驺

梦里离家已六年,不堪人事怅烽烟。mèng lǐ lí jiā yǐ liù nián,bù kān rén shì chàng fēng yān。
闲商鸡肋浑无著,相待雄文碧汉边。xián shāng jī lē hún wú zhù,xiāng dài xióng wén bì hàn biān。

复从侄明公

何吾驺

老至颠毛化练丝,应教汝辈出头时。lǎo zhì diān máo huà liàn sī,yīng jiào rǔ bèi chū tóu shí。
试过驼岭扪灵秀,插笔丹霄待吐奇。shì guò tuó lǐng mén líng xiù,chā bǐ dān xiāo dài tǔ qí。

复从侄明公

何吾驺

子建文章八斗雄,书家画品有兼工。zi jiàn wén zhāng bā dòu xióng,shū jiā huà pǐn yǒu jiān gōng。
吾宗不浅夸犹子,梦草来生碣石宫。wú zōng bù qiǎn kuā yóu zi,mèng cǎo lái shēng jié shí gōng。