古诗词

元日

何吾驺

岁序潜潜转老夫,男子须眉胡为乎。suì xù qián qián zhuǎn lǎo fū,nán zi xū méi hú wèi hū。
生世只教世用我,平生慷慨渐含糊。shēng shì zhǐ jiào shì yòng wǒ,píng shēng kāng kǎi jiàn hán hú。
吾驺生,汝何厌厌逐风尘。wú zōu shēng,rǔ hé yàn yàn zhú fēng chén。
吾驺生,汝何懵懵失古人。wú zōu shēng,rǔ hé měng měng shī gǔ rén。
古人功业文章俱陈迹,惟有明心如灯照万亿。gǔ rén gōng yè wén zhāng jù chén jì,wéi yǒu míng xīn rú dēng zhào wàn yì。
生前鼓舞尽英雄,千古还从心里觅。shēng qián gǔ wǔ jǐn yīng xióng,qiān gǔ hái cóng xīn lǐ mì。
身后空名知若何,英雄还自长太息。shēn hòu kōng míng zhī ruò hé,yīng xióng hái zì zhǎng tài xī。
吾驺生,汝当知,汝形为浮沤。wú zōu shēng,rǔ dāng zhī,rǔ xíng wèi fú ōu。
汝当知,汝身为不朽。rǔ dāng zhī,rǔ shēn wèi bù xiǔ。
世人颠倒复沉迷,万事倏忽成老丑。shì rén diān dào fù chén mí,wàn shì shū hū chéng lǎo chǒu。
日暮屈指计当年,白头忽忽虚简篇。rì mù qū zhǐ jì dāng nián,bái tóu hū hū xū jiǎn piān。
乃始咨嗟少壮事,病如老妪谁相怜。nǎi shǐ zī jiē shǎo zhuàng shì,bìng rú lǎo yù shuí xiāng lián。
吾驺生,汝闻此言当起舞,莫使湮沉悲末路。wú zōu shēng,rǔ wén cǐ yán dāng qǐ wǔ,mò shǐ yān chén bēi mò lù。
丈夫何事不可为,只手挥来看注措。zhàng fū hé shì bù kě wèi,zhǐ shǒu huī lái kàn zhù cuò。
卞和之玉本非狂,卞和何事哭相于。biàn hé zhī yù běn fēi kuáng,biàn hé hé shì kū xiāng yú。
青天大地久且长,一时不信万古看。qīng tiān dà dì jiǔ qiě zhǎng,yī shí bù xìn wàn gǔ kàn。
莘耕渭钓谁相知,丈夫功名会有期。shēn gēng wèi diào shuí xiāng zhī,zhàng fū gōng míng huì yǒu qī。
李斯黄犬自悲哀,南阳高卧自希夷。lǐ sī huáng quǎn zì bēi āi,nán yáng gāo wò zì xī yí。
鲁连一纸重千金,荆轲拔剑易水流。lǔ lián yī zhǐ zhòng qiān jīn,jīng kē bá jiàn yì shuǐ liú。
豪侠还须鬼神泣,况有尼山诵孔丘。háo xiá hái xū guǐ shén qì,kuàng yǒu ní shān sòng kǒng qiū。
名亦不易立,功亦不易成,功名只须依本性。míng yì bù yì lì,gōng yì bù yì chéng,gōng míng zhǐ xū yī běn xìng。
城市未必喧,山林未必深。chéng shì wèi bì xuān,shān lín wèi bì shēn。
山林城市在人心,吾驺生。shān lín chéng shì zài rén xīn,wú zōu shēng。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

尽道词垣昼锦归,锦衣何似旧斑衣。jǐn dào cí yuán zhòu jǐn guī,jǐn yī hé shì jiù bān yī。
潘舆白发双辞阙,不怨云边去住违。pān yú bái fā shuāng cí quē,bù yuàn yún biān qù zhù wéi。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

辘轳宫井散群鸦,左掖门边览雪华。lù lú gōng jǐng sàn qún yā,zuǒ yē mén biān lǎn xuě huá。
分赋琼英能几日,大棋山外望归槎。fēn fù qióng yīng néng jǐ rì,dà qí shān wài wàng guī chá。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

才到刀头便不闲,聿来诗酒总潺湲。cái dào dāo tóu biàn bù xián,yù lái shī jiǔ zǒng chán yuán。
弦离带缓缘何事,明日千山与万山。xián lí dài huǎn yuán hé shì,míng rì qiān shān yǔ wàn shān。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

梅岭奇梨共日南,就中万里复眈眈。méi lǐng qí lí gòng rì nán,jiù zhōng wàn lǐ fù dān dān。
遥知别后书难寄,一字相思当百函。yáo zhī bié hòu shū nán jì,yī zì xiāng sī dāng bǎi hán。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

穴壁邻光夜不迷,鸣珂曙色待金闺。xué bì lín guāng yè bù mí,míng kē shǔ sè dài jīn guī。
畔龙城里龙归去,龙友何年过玉溪。pàn lóng chéng lǐ lóng guī qù,lóng yǒu hé nián guò yù xī。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

玉署新题倚马多,问奇亭外许谁过。yù shǔ xīn tí yǐ mǎ duō,wèn qí tíng wài xǔ shuí guò。
石厓著述还应纪,莫遣千秋负薜萝。shí yá zhù shù hái yīng jì,mò qiǎn qiān qiū fù bì luó。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

十龄文彩普含城,十七游燕客尽倾。shí líng wén cǎi pǔ hán chéng,shí qī yóu yàn kè jǐn qīng。
万马群中夸汗血,谁教归去有悲鸣。wàn mǎ qún zhōng kuā hàn xuè,shuí jiào guī qù yǒu bēi míng。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

西山朝爽动相闻,昨夜离筵忍送君。xī shān cháo shuǎng dòng xiāng wén,zuó yè lí yán rěn sòng jūn。
余自不禁燕市酒,未应衫袖泪纷纷。yú zì bù jìn yàn shì jiǔ,wèi yīng shān xiù lèi fēn fēn。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

瀛洲携酒听黄鹂,犹忆陈生限韵诗。yíng zhōu xié jiǔ tīng huáng lí,yóu yì chén shēng xiàn yùn shī。
回首故人为客尽,绿槐深院可胜思。huí shǒu gù rén wèi kè jǐn,lǜ huái shēn yuàn kě shèng sī。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

辽阳烟火照都城,底事忧时白发生。liáo yáng yān huǒ zhào dōu chéng,dǐ shì yōu shí bái fā shēng。
临别豪华君记取,重来恐已不胜情。lín bié háo huá jūn jì qǔ,zhòng lái kǒng yǐ bù shèng qíng。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

驱车三晋复荆门,伏暑炎歊使我烦。qū chē sān jìn fù jīng mén,fú shǔ yán xiāo shǐ wǒ fán。
爱汝玉壶冰影泻,更裁春雪点郊原。ài rǔ yù hú bīng yǐng xiè,gèng cái chūn xuě diǎn jiāo yuán。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

春风容易结浓蘩,却到秋深未可论。chūn fēng róng yì jié nóng fán,què dào qiū shēn wèi kě lùn。
静悟莲华池上业,他时相见寂无言。jìng wù lián huá chí shàng yè,tā shí xiāng jiàn jì wú yán。

送雷伯鳞年兄得请扶侍还澄江十五首

何吾驺

三载同君揽秋月,秋月澄澄盈乍缺。sān zài tóng jūn lǎn qiū yuè,qiū yuè chéng chéng yíng zhà quē。
越王台上望罗摩,此时见月心应绝。yuè wáng tái shàng wàng luó mó,cǐ shí jiàn yuè xīn yīng jué。

春日送金亨甫别其兄元甫还楚二首

何吾驺

绿酒离亭雁北飞,送君南国理春衣。lǜ jiǔ lí tíng yàn běi fēi,sòng jūn nán guó lǐ chūn yī。
明朝马上逢寒食,可是还家不当归。míng cháo mǎ shàng féng hán shí,kě shì hái jiā bù dāng guī。

春日送金亨甫别其兄元甫还楚二首

何吾驺

才子腰横北斗文,燕山匹马动穿云。cái zi yāo héng běi dòu wén,yàn shān pǐ mǎ dòng chuān yún。
春明门外人千里,后夜池塘好忆君。chūn míng mén wài rén qiān lǐ,hòu yè chí táng hǎo yì jūn。