古诗词

元日

何吾驺

岁序潜潜转老夫,男子须眉胡为乎。suì xù qián qián zhuǎn lǎo fū,nán zi xū méi hú wèi hū。
生世只教世用我,平生慷慨渐含糊。shēng shì zhǐ jiào shì yòng wǒ,píng shēng kāng kǎi jiàn hán hú。
吾驺生,汝何厌厌逐风尘。wú zōu shēng,rǔ hé yàn yàn zhú fēng chén。
吾驺生,汝何懵懵失古人。wú zōu shēng,rǔ hé měng měng shī gǔ rén。
古人功业文章俱陈迹,惟有明心如灯照万亿。gǔ rén gōng yè wén zhāng jù chén jì,wéi yǒu míng xīn rú dēng zhào wàn yì。
生前鼓舞尽英雄,千古还从心里觅。shēng qián gǔ wǔ jǐn yīng xióng,qiān gǔ hái cóng xīn lǐ mì。
身后空名知若何,英雄还自长太息。shēn hòu kōng míng zhī ruò hé,yīng xióng hái zì zhǎng tài xī。
吾驺生,汝当知,汝形为浮沤。wú zōu shēng,rǔ dāng zhī,rǔ xíng wèi fú ōu。
汝当知,汝身为不朽。rǔ dāng zhī,rǔ shēn wèi bù xiǔ。
世人颠倒复沉迷,万事倏忽成老丑。shì rén diān dào fù chén mí,wàn shì shū hū chéng lǎo chǒu。
日暮屈指计当年,白头忽忽虚简篇。rì mù qū zhǐ jì dāng nián,bái tóu hū hū xū jiǎn piān。
乃始咨嗟少壮事,病如老妪谁相怜。nǎi shǐ zī jiē shǎo zhuàng shì,bìng rú lǎo yù shuí xiāng lián。
吾驺生,汝闻此言当起舞,莫使湮沉悲末路。wú zōu shēng,rǔ wén cǐ yán dāng qǐ wǔ,mò shǐ yān chén bēi mò lù。
丈夫何事不可为,只手挥来看注措。zhàng fū hé shì bù kě wèi,zhǐ shǒu huī lái kàn zhù cuò。
卞和之玉本非狂,卞和何事哭相于。biàn hé zhī yù běn fēi kuáng,biàn hé hé shì kū xiāng yú。
青天大地久且长,一时不信万古看。qīng tiān dà dì jiǔ qiě zhǎng,yī shí bù xìn wàn gǔ kàn。
莘耕渭钓谁相知,丈夫功名会有期。shēn gēng wèi diào shuí xiāng zhī,zhàng fū gōng míng huì yǒu qī。
李斯黄犬自悲哀,南阳高卧自希夷。lǐ sī huáng quǎn zì bēi āi,nán yáng gāo wò zì xī yí。
鲁连一纸重千金,荆轲拔剑易水流。lǔ lián yī zhǐ zhòng qiān jīn,jīng kē bá jiàn yì shuǐ liú。
豪侠还须鬼神泣,况有尼山诵孔丘。háo xiá hái xū guǐ shén qì,kuàng yǒu ní shān sòng kǒng qiū。
名亦不易立,功亦不易成,功名只须依本性。míng yì bù yì lì,gōng yì bù yì chéng,gōng míng zhǐ xū yī běn xìng。
城市未必喧,山林未必深。chéng shì wèi bì xuān,shān lín wèi bì shēn。
山林城市在人心,吾驺生。shān lín chéng shì zài rén xīn,wú zōu shēng。

何吾驺

明广东香山人,字龙友,号家冈。万历四十七年进士。官少詹事。崇祯六年擢礼部尚书,旋入阁,与首辅温体仁不协,罢去。南明隆武帝召为内阁首辅。闽疆既失,赴广州,永历帝以原官召之,引疾辞去。有《宝纶阁集》。 何吾驺的作品>>

猜您喜欢

赠邵彻夫

何吾驺

百世渊源七尺身,别开手眼出风尘。bǎi shì yuān yuán qī chǐ shēn,bié kāi shǒu yǎn chū fēng chén。
表章更有无穷事,莫但云阶作主人。biǎo zhāng gèng yǒu wú qióng shì,mò dàn yún jiē zuò zhǔ rén。

送宝生度岭

何吾驺

佛道广大莫自小,佛道灵通莫迷窅。fú dào guǎng dà mò zì xiǎo,fú dào líng tōng mò mí yǎo。
芒鞋卓锡走天涯,归看家山青未了。máng xié zhuó xī zǒu tiān yá,guī kàn jiā shān qīng wèi le。

壬午春夜

何吾驺

乐游春事凭颠狂,红尽桃花绿尽杨。lè yóu chūn shì píng diān kuáng,hóng jǐn táo huā lǜ jǐn yáng。
道眼频看浑未见,松风山月静焚香。dào yǎn pín kàn hún wèi jiàn,sōng fēng shān yuè jìng fén xiāng。

壬午春夜

何吾驺

今年生事殊非旧,昨日仍非今日人。jīn nián shēng shì shū fēi jiù,zuó rì réng fēi jīn rì rén。
欲向东君问消息,西风不送陇头春。yù xiàng dōng jūn wèn xiāo xī,xī fēng bù sòng lǒng tóu chūn。

壬午春夜

何吾驺

夜长布被梦还醒,五十年前十二龄。yè zhǎng bù bèi mèng hái xǐng,wǔ shí nián qián shí èr líng。
今日几人共携手,不禁合眼见平生。jīn rì jǐ rén gòng xié shǒu,bù jìn hé yǎn jiàn píng shēng。

别颜无咎

何吾驺

西堂环集尽群英,君独忧时似贾生。xī táng huán jí jǐn qún yīng,jūn dú yōu shí shì jiǎ shēng。
击节不愁江水阔,即看天上报澄清。jī jié bù chóu jiāng shuǐ kuò,jí kàn tiān shàng bào chéng qīng。

癸未中秋

何吾驺

寒蟾生昼洗苍苍,兔杵洴空玉作裳。hán chán shēng zhòu xǐ cāng cāng,tù chǔ píng kōng yù zuò shang。
竟夜彻朝无片翳,翘看直北尽如霜。jìng yè chè cháo wú piàn yì,qiào kàn zhí běi jǐn rú shuāng。

别李代良族兄宪文弟瑞洛于北上舟中

何吾驺

月净江空浩不流,别君今夜得同舟。yuè jìng jiāng kōng hào bù liú,bié jūn jīn yè dé tóng zhōu。
鸡声莫自催眠去,明日相看天际头。jī shēng mò zì cuī mián qù,míng rì xiāng kàn tiān jì tóu。

别李代良族兄宪文弟瑞洛于北上舟中

何吾驺

故人执手重牵衣,尊酒殷勤不忍归。gù rén zhí shǒu zhòng qiān yī,zūn jiǔ yīn qín bù rěn guī。
别后风霜各自保,天南天北共春晖。bié hòu fēng shuāng gè zì bǎo,tiān nán tiān běi gòng chūn huī。

戴安仲新婚赋得引凤曲

何吾驺

侣得瑶池跨凤群,半天彩谷夜缤纷。lǚ dé yáo chí kuà fèng qún,bàn tiān cǎi gǔ yè bīn fēn。
可知鸾羽飞如雾,故自箫声吹入云。kě zhī luán yǔ fēi rú wù,gù zì xiāo shēng chuī rù yún。

戴安仲新婚赋得引凤曲

何吾驺

绮疏金幌锦为扉,玉宇丹霞望不违。qǐ shū jīn huǎng jǐn wèi fēi,yù yǔ dān xiá wàng bù wéi。
露冷羽衣箫转咽,月移楼影凤频飞。lù lěng yǔ yī xiāo zhuǎn yàn,yuè yí lóu yǐng fèng pín fēi。

戴安仲新婚赋得引凤曲

何吾驺

高卷冰帘引凤仪,凤声还似管中吹。gāo juǎn bīng lián yǐn fèng yí,fèng shēng hái shì guǎn zhōng chuī。
不须席上求凰曲,自有和鸾绝妙辞。bù xū xí shàng qiú huáng qū,zì yǒu hé luán jué miào cí。

题海粤寺门

何吾驺

禅房寂寂白云封,推出窗前客是龙。chán fáng jì jì bái yún fēng,tuī chū chuāng qián kè shì lóng。
他日碧纱笼旧迹,毗卢应当寺门钟。tā rì bì shā lóng jiù jì,pí lú yīng dāng sì mén zhōng。

题海粤寺门

何吾驺

月出秋江潮正平,扁舟行客醉初醒。yuè chū qiū jiāng cháo zhèng píng,biǎn zhōu xíng kè zuì chū xǐng。
君看一片蒲团地,容得枯髅几送迎。jūn kàn yī piàn pú tuán dì,róng dé kū lóu jǐ sòng yíng。

峡山初见月

何吾驺

一线天边万里愁,蛾眉流影到孤舟。yī xiàn tiān biān wàn lǐ chóu,é méi liú yǐng dào gū zhōu。
孰知更向长安道,不照关山照敝裘。shú zhī gèng xiàng zhǎng ān dào,bù zhào guān shān zhào bì qiú。