古诗词

蜀道难送王震甫之临邛省刺史兄

徐熥

蜀道本是蚕丛域,古来元不通中国。shǔ dào běn shì cán cóng yù,gǔ lái yuán bù tōng zhōng guó。
秦帝金牛计太奇,五丁费尽开山力。qín dì jīn niú jì tài qí,wǔ dīng fèi jǐn kāi shān lì。
鬼斧神功山为开,悬崖绝壁真奇哉。guǐ fǔ shén gōng shān wèi kāi,xuán yá jué bì zhēn qí zāi。
滟滪瞿塘水势猛,波流日夜声喧豗。yàn yù qú táng shuǐ shì měng,bō liú rì yè shēng xuān huī。
中有畏途称剑阁,羊肠鸟道山形恶。zhōng yǒu wèi tú chēng jiàn gé,yáng cháng niǎo dào shān xíng è。
天梯石栈度偏难,鬼见为愁蛇为却。tiān tī shí zhàn dù piān nán,guǐ jiàn wèi chóu shé wèi què。
猿狖呼群接臂行,山魈野魅作人声。yuán yòu hū qún jiē bì xíng,shān xiāo yě mèi zuò rén shēng。
愁云惨淡日无色,行人此际难为情。chóu yún cǎn dàn rì wú sè,xíng rén cǐ jì nán wèi qíng。
蜀道之难已如此,临邛险恶尤无比。shǔ dào zhī nán yǐ rú cǐ,lín qióng xiǎn è yóu wú bǐ。
风俗由来似吐番,州城半绕平羌水。fēng sú yóu lái shì tǔ fān,zhōu chéng bàn rào píng qiāng shuǐ。
君家伯氏贤大夫,五马蹀躞专城居。jūn jiā bó shì xián dà fū,wǔ mǎ dié xiè zhuān chéng jū。
几度经过九折阪,宁为叱驭无回车。jǐ dù jīng guò jiǔ zhé bǎn,níng wèi chì yù wú huí chē。
闽蜀山川何隔越,寻兄万里堪愁绝。mǐn shǔ shān chuān hé gé yuè,xún xiōng wàn lǐ kān chóu jué。
匕首长飞象耳云,马头几看峨眉月。bǐ shǒu zhǎng fēi xiàng ěr yún,mǎ tóu jǐ kàn é méi yuè。
于今西北正烽烟,羌笛胡笳听惨然。yú jīn xī běi zhèng fēng yān,qiāng dí hú jiā tīng cǎn rán。
中宵起坐肠空断,客路思家泪欲连。zhōng xiāo qǐ zuò cháng kōng duàn,kè lù sī jiā lèi yù lián。
蜀道之难应莫叹,长途惟有加餐饭。shǔ dào zhī nán yīng mò tàn,zhǎng tú wéi yǒu jiā cān fàn。
鹡鸰原上正相思,劝君休起乡关恨。jí líng yuán shàng zhèng xiāng sī,quàn jūn xiū qǐ xiāng guān hèn。

徐熥

明福建闽县人,字惟和。徐?兄。万历四十六年举人。负才淹蹇,肆力诗歌。与弟徐?并有才名,然?以博学称,熥则以词采著。有《幔亭集》。 徐熥的作品>>

猜您喜欢

口占戏赠道晦

徐熥

家难相寻已十秋,半居城市半林丘。jiā nán xiāng xún yǐ shí qiū,bàn jū chéng shì bàn lín qiū。
此身已是空门客,只欠披缁物外游。cǐ shēn yǐ shì kōng mén kè,zhǐ qiàn pī zī wù wài yóu。

送林伯溥还金陵

徐熥

落魄江湖岁月更,相怜何必是平生。luò pò jiāng hú suì yuè gèng,xiāng lián hé bì shì píng shēng。
送君忽起并州感,衰柳秋风白下情。sòng jūn hū qǐ bìng zhōu gǎn,shuāi liǔ qiū fēng bái xià qíng。

秋夜即事

徐熥

秋宵残雨上窗纱,一点流萤照暮花。qiū xiāo cán yǔ shàng chuāng shā,yī diǎn liú yíng zhào mù huā。
觅得轻罗穿竹径,已随风叶过邻家。mì dé qīng luó chuān zhú jìng,yǐ suí fēng yè guò lín jiā。

赠潘郎

徐熥

白晰修眉紫绮裘,春风挟弹美遨游。bái xī xiū méi zǐ qǐ qiú,chūn fēng xié dàn měi áo yóu。
几多红粉羞颜色,果匿怀中不敢投。jǐ duō hóng fěn xiū yán sè,guǒ nì huái zhōng bù gǎn tóu。

小箬溪怀邵梦弼

徐熥

当年此地共扬舲,一入泉台竟不醒。dāng nián cǐ dì gòng yáng líng,yī rù quán tái jìng bù xǐng。
墓上白杨今老大,江头古木自青青。mù shàng bái yáng jīn lǎo dà,jiāng tóu gǔ mù zì qīng qīng。

与王生对酌

徐熥

共是飘零客里身,垆头沽酒莫辞频。gòng shì piāo líng kè lǐ shēn,lú tóu gū jiǔ mò cí pín。
他时去住分南北,归路同舟是别人。tā shí qù zhù fēn nán běi,guī lù tóng zhōu shì bié rén。

送张叔韬之官昌化

徐熥

一官南北总君恩,只为风波易断魂。yī guān nán běi zǒng jūn ēn,zhǐ wèi fēng bō yì duàn hún。
吉了啼春山路寂,五更烟雨过蛮村。jí le tí chūn shān lù jì,wǔ gèng yān yǔ guò mán cūn。

送张叔韬之官昌化

徐熥

五岭梅开岁欲残,朱崖南去路漫漫。wǔ lǐng méi kāi suì yù cán,zhū yá nán qù lù màn màn。
莫言炎海无冰雪,一领青毡六月寒。mò yán yán hǎi wú bīng xuě,yī lǐng qīng zhān liù yuè hán。

送张叔韬之官昌化

徐熥

官冷携家乏俸钱,独将桃叶海云边。guān lěng xié jiā fá fèng qián,dú jiāng táo yè hǎi yún biān。
玉颜未惯蛮天苦,同醉槟榔辟瘴烟。yù yán wèi guàn mán tiān kǔ,tóng zuì bīn láng pì zhàng yān。

过昭庆寺

徐熥

幡幢高拂六桥烟,坐久无僧可问禅。fān chuáng gāo fú liù qiáo yān,zuò jiǔ wú sēng kě wèn chán。
一寺袈裟三百众,寺门都趁卖经钱。yī sì jiā shā sān bǎi zhòng,sì mén dōu chèn mài jīng qián。

留别曹能始

徐熥

驿楼相别不胜悲,握手殷勤问后期。yì lóu xiāng bié bù shèng bēi,wò shǒu yīn qín wèn hòu qī。
何处垆头同一醉,冷风残雪蓟门时。hé chù lú tóu tóng yī zuì,lěng fēng cán xuě jì mén shí。

留别曹能始

徐熥

一别青山谢薜萝,故人今夜隔关河。yī bié qīng shān xiè bì luó,gù rén jīn yè gé guān hé。
客中无限相思泪,才到思君泪更多。kè zhōng wú xiàn xiāng sī lèi,cái dào sī jūn lèi gèng duō。

留别曹能始

徐熥

西去长安路渺漫,天涯踪迹觅来难。xī qù zhǎng ān lù miǎo màn,tiān yá zōng jì mì lái nán。
我今到处题名姓,待汝经过到处看。wǒ jīn dào chù tí míng xìng,dài rǔ jīng guò dào chù kàn。

留别曹能始

徐熥

梦中忘却已分离,只解欢娱不解悲。mèng zhōng wàng què yǐ fēn lí,zhǐ jiě huān yú bù jiě bēi。
半夜蓬窗惊觉后,始知相别已多时。bàn yè péng chuāng jīng jué hòu,shǐ zhī xiāng bié yǐ duō shí。

湖上书所见

徐熥

二八妖姬浅淡妆,独摇兰桨水中央。èr bā yāo jī qiǎn dàn zhuāng,dú yáo lán jiǎng shuǐ zhōng yāng。
湖光胜似华清水,不染人间粉黛香。hú guāng shèng shì huá qīng shuǐ,bù rǎn rén jiān fěn dài xiāng。